CHƯƠNG 1: BI KỊCH
An sinh ra trong một gia đình bình thường tại một thị trấn nhỏ. Cha mẹ cô không giàu có nhưng luôn yêu thương và dành những điều tốt nhất cho con gái. Tuổi thơ của An là những ngày hạnh phúc, chạy nhảy trên những cánh đồng rộng lớn, nô đùa cùng đám trẻ con trong xóm.
Những buổi tối, cô thích ngồi vào lòng cha, lắng nghe ông kể chuyện về những ước mơ, về thế giới ngoài kia mà ông hy vọng một ngày nào đó An có thể khám phá. Mẹ cô thì luôn nhẹ nhàng, kiên nhẫn dạy cô từng chữ cái, từng con số, mong cô có một tương lai sáng sủa.
Mọi thứ tưởng chừng sẽ mãi như thế cho đến khi bi kịch đầu tiên ập đến. Khi An tròn bảy tuổi, một sự kiện kinh hoàng đã thay đổi cuộc đời cô mãi mãi. Cha cô, người đàn ông mà cô luôn tự hào, bị vu oan trong một vụ tham ô tại công ty nơi ông làm việc. Dù không có chứng cứ rõ ràng, nhưng những lời đồn thổi đã khiến ông trở thành tội đồ trong mắt mọi người.
Công ty sa thải ông, hàng xóm bắt đầu bàn tán. Mỗi khi đi chợ, mẹ cô nhận phải những ánh mắt soi mói, những lời xì xào ác ý. Cha cô cố gắng biện minh, nhưng chẳng ai chịu lắng nghe. Dần dần, ông trở nên lầm lì, ít nói, ánh mắt lúc nào cũng tràn đầy tuyệt vọng.
Những ngày tháng đó, An không còn được nghe những câu chuyện cổ tích trước khi ngủ nữa. Thay vào đó là những tiếng thở dài, những giọt nước mắt mẹ cố giấu. Cha cô thường xuyên ngồi lặng lẽ trước hiên nhà, mắt nhìn xa xăm như đang tìm kiếm một lối thoát. Nhưng lối thoát ấy không bao giờ xuất hiện.
Một đêm mưa tầm tã, cha cô chọn cách ra đi. Ông treo cổ trong căn nhà nhỏ, để lại bức thư ngắn ngủi: "Xin lỗi. Bố không thể tiếp tục." Mẹ cô gào khóc, ôm lấy thi thể chồng mà không tin vào sự thật. Còn An, cô bé chỉ biết đứng đó, đôi mắt mở to nhưng không thể rơi một giọt nước mắt nào. Cô không hiểu tại sao cha lại rời xa mình, không hiểu vì sao gia đình hạnh phúc của mình bỗng chốc tan biến.
Mẹ cô sụp đổ. Tinh thần bà như đổ vỡ hoàn toàn, nhưng vì con gái, bà gắng gượng tiếp tục sống. Bà lao vào đủ mọi công việc, từ làm thuê, giặt giũ đến bán hàng rong, chỉ mong kiếm đủ tiền nuôi con. Nhưng những ngày tháng đó không hề dễ dàng.
Bà bị chủ quán bóc lột, làm quần quật từ sáng đến tối nhưng tiền công chẳng đáng bao nhiêu. Nhiều lần, bà phải nhịn ăn để dành phần cơm cho con gái. Mỗi đêm, khi An đã ngủ, bà lại lặng lẽ khóc, những ngón tay chai sần vì lao động cực nhọc.
Rồi số phận tàn nhẫn một lần nữa giáng xuống. Một kẻ lừa đảo tiếp cận bà, giả vờ hứa hẹn sẽ giúp bà có một công việc tốt hơn. Vì quá tuyệt vọng, bà tin tưởng, dốc hết số tiền dành dụm giao cho hắn. Nhưng đến khi nhận ra mình bị lừa, tất cả đã quá muộn.
Chủ nợ tìm đến nhà, quát tháo và đập phá đồ đạc. Mẹ cô phải trốn chui trốn nhủi, làm bất cứ công việc nào để kiếm tiền trả nợ. Những ngày tháng đó, bà kiệt sức, nhưng vẫn cố gắng mỉm cười với con gái.
Và rồi, trong một cơn mưa tầm tã, định mệnh lại giáng xuống. Trên đường trở về sau một ngày làm việc mệt mỏi, bà bị một chiếc xe tải lao tới. An đứng đó, chứng kiến tất cả. Tiếng phanh xe rít lên, tiếng người la hét, rồi một vũng máu loang dần trên mặt đường. Cô bé quỳ xuống bên xác mẹ, lay gọi mãi nhưng bà không còn đáp lại nữa.
An chín tuổi, đã mất đi cả cha lẫn mẹ. Cô không còn gì ngoài nỗi đau và sự trống rỗng...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro