1.
Cuộc đời em là chuỗi những nhọc nhằn chẳng bao giờ là dĩ vàng
Nhưng cũng chẳng bao giờ làm chốn về
Em gom nhặt những vọng tưởng như 1 kẻ trắng tay hám của
Gom 1 ly 1 chút những chẳng thấy đủ đầy
Chơi vơi như vẫn vậy
Ta may cho nhau những vết hằn gỉ sắt lau đi vết nhơ
Nhưng anh ơi em biết mình chẳng tày gang
Dầu chỉ 1 khoảnh khắc e cũng muốn ta được chắp lại
Chẳng cầu mai đây chỉ cầu phút này
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro