Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19

Gary không về ngay bởi vì nếu giờ anh về không khác gì gật đầu rằng mình ngoại tình với Jihyo, mặc dù sự thật là như vậy. Anh ghét nhất là ai đó nắm thóp anh, vì vậy chẳng việc gì anh phải về nhà cả. Gary đỡ đầu Jihyo lên để máu anh lưu thông bình thường lại rồi mới đặt đầu cô lên cánh tay anh tiếp.

Trong giấc mơ hình như Jihyo mơ thấy điều gì đó vui vẻ lắm, cô cười tủm tỉm rồi tay mò mẫm sang chỗ anh, khi chạm được vào lưng áo anh cô mới thôi tìm kiếm nữa. Gary cười rồi thơm nhẹ lên mái tóc mềm mượt của cô, anh lấy điện thoại cô chụp một tấm hình hai người ngủ cùng. Cúi xuống, anh hôn nhẹ vào môi cô rồi ấn nút chụp, một tấm hình hoàn hảo.

Anh thích thú nhìn tấm hình đó, lưu lại làm hình đại diện cho anh, để mỗi lần anh gọi cho cô đều thấy nó. Gary chồm lên người Jihyo đặt điện thoại cô gần đèn bàn, sau đó anh tắt đèn ôm cô ngủ một giấc thật ngon.

Trời vừa tờ mờ sáng Gary đã thức dậy, anh đi ra nhà sau lấy bộ đồ của mình rồi thay ra. Cất đồ Jihyo vào sọt sau đó mới len lén ra về, trước khi về còn hôn cô một cái rồi mới đi.

Gary đóng cửa nhè nhẹ, cúi đầu xuống nhặt chiếc điện thoại vỡ của mình, anh rút sim ra nhét vào túi rồi mang điện thoại đi vứt. Tâm trạng vui vẻ làm anh vừa đi vừa hát, còn quên đi tin nhắn ban nãy của Jimin. Tin nhắn đó anh cũng không để Jihyo có cơ hội đọc, đã xóa từ đời nào.

Anh không gửi xe ở bãi nhà Jihyo mà gửi ở bãi khác, do đó muốn lấy xe anh phải đi bộ một đoạn, trời còn tờ mờ sáng nên anh chỉ đơn giản đội một cái nón rồi đi lầm lũi. Lúc này không đông nên anh cũng không sợ bị dân chúng phát hiện, bước chân vội hơn một chút vì trời sẽ mau sáng.

Lấy xe xong anh phải chạy một đoạn thật xa mới về tới Jamsil, giấc ngủ với Jihyo ban nãy tuy ngắn nhưng làm anh rất thoải mái. Đã lâu rồi mới có một giấc ngủ thật sâu như vậy. Trong khi đợi đèn đỏ anh huýt sáo thật vui vẻ, trời hôm nay cũng đẹp lạ thường, anh không biết trời đẹp cũng do lòng người. Anh vui vẻ thì cảnh vật chẳng thể nào u ám được.

Ghé vào tiệm điện thoại Gary sắm cho mình chiếc điện thoại khác rồi lắp sim vào, một loạt cuộc gọi nhỡ từ Gil, từ Jimin nhưng anh không gọi lại. Chỉ đơn giản ném điện thoại vào ghế bên cạnh rồi lái xe về nhà, bây giờ cái anh cần là giấy viết, anh muốn viết về cảm xúc tốt đẹp của mình lúc này.

Anh lái xe vào tầng hầm rồi vào thang máy lên lầu, lúc anh mở cửa ra thấy nhà cửa tối om nên bật đèn lên. Jimin cuộn tròn người ngủ trên ghế sô pha bất chợt làm anh thấy có lỗi, Gary đi lại lay vai cô dậy, "Jimin, dậy đi em".

"Hm..Anh về rồi?" Jimin dụi dụi đôi mắt đẹp nhìn Gary, anh lại nhớ đến lời nói mỉa mai của cô gửi cho Jihyo. Trong có lỗi còn có cả giận dữ, nhưng anh lại nghiêng về giận dữ hơn, "Sao không về phòng ngủ?". Gary vừa nói vừa đi vào phòng, Jimin đứng lên đi theo anh vào, cô vẫn còn say ngủ dựa vào cửa, "Anh đi đâu về vậy? Lại đi bar hả?".

"Em biết rõ mà, anh ngủ nhà Jihyo" Anh hờ hững nói, cởi áo thun của mình ra móc vào tủ rồi lấy chiếc áo thun ba lỗ mặc vào. Jimin hơi sững lại, trước giờ anh chưa bao giờ nói với cô anh ngủ với ai, ngủ ở đâu. Bây giờ anh lại nói rõ ràng như vậy, một nỗi sợ vô hình làm trái tim cô muốn ngừng đập.

"Anh mệt không? Em xoa bóp cho anh nhé" Jimin đi lại chỗ Gary nhưng anh né qua một bên, nói, "Anh đang có hứng, đừng làm phiền anh!". Nói rồi anh mang xấp giấy đi qua phòng làm việc rồi đóng chặt cửa lại. Jimin nghiến chặt răng tức giận, cô đóng cửa lại rồi ngồi thừ lên giường.

"Giỏi lắm Song Jihyo!" Cô đá chân vào không khí, tức giận đến mức muốn cào rách mặt Jihyo lúc này. Người đàn ông này là của cô, cho dù anh có đi lại với bao nhiêu người phụ nữ cũng chưa hề đối xử với cô như thế. Hôm nay vì một cô ả mà lạnh lùng với cô, càng nghĩ Jimin càng bốc hỏa.

Gary viết lại những cảm xúc khi được ôm Jihyo vào lòng, khi cô say ngủ cạnh bên anh trái tim anh đã bình yên như thế nào. Lời lẽ cứ thế mà tuôn ra, anh viết mà hài lòng vô cùng. Viết đên mê say, khi anh nhìn ra ngoài cửa sổ thì phát hiện trời nắng đã gay gắt rồi, anh đi ra bếp mở tủ lạnh lấy một chai nước lạnh định uống nhưng nhớ Jihyo có nói, "Anh không được uống nước lạnh, anh chỉ có giọng để đi kiếm tiền thôi đó".

Thế nên anh cất chai nước vào tủ, đi ra bình nóng lạnh lấy một ly nước lọc uống. Sau đó Gary mở cửa đi xuống dưới tầng trệt mua cho mình một phần cơm rồi ngồi ăn ở đó. Jimin không hiểu sao biết được anh đi ăn cơm nên cũng lẽo đẽo theo sau, cô ngồi đối diện anh kêu một phần cơm cho mình.

"Anh giận em à? Trước giờ anh chưa bao giờ giận em" Jimin nói mà hệt như sắp khóc, Gary buông một tiếng thở dài rồi nói, " Sau này đừng nhắn cho Jihyo nữa, mà này Jimin..Anh xin lỗi em".

"Sao anh lại xin lỗi em.." Jimin hơi lo sợ hỏi lại.

"Anh muốn chia tay, xin lỗi em. Anh có thể cho em mọi thứ em muốn" Gary dùng chiêu cuối, tung điều kiện ra để trao đổi cùng Jimin. Nhưng cô không đồng ý, chỉ lắc đầu rồi rơi nước mắt, "Em không muốn gì của anh hết..Anh ngủ với ai cũng được, em không quản nữa, em không muốn chia tay đâu".

"Đừng cố chấp vậy Jimin, anh yêu Jihyo..Thật đó, anh chưa bao giờ ngừng yêu Jihyo" Anh nhìn xoáy vào đôi mắt ẩm ướt của Jimin, cô khóc còn nhiều hơn nữa. Vài người khách quay đầu lại nhìn anh làm anh ngại ngùng vô cùng, "Anh đừng nói nữa, em đã bảo là không quản nữa mà! Đừng chia tay mà..".

Cô úp mặt mình vào lòng bàn tay nức nở, bây giờ cả quán đều quay lại nhìn anh như tội đồ.Gary trả tiền rồi đứng lên đi lên lầu,anh không thể nào chịu được khi người khác dùng ánh mắt phán xét mình như thế.

Một nhân viên nữ đi lại phía cô đưa cho cô một tờ khăn giấy, Jimin nhận lấy rồi lau đi nước mắt của mình. Sau đó cô đi ra tầng hầm lấy xe của mình, anh muốn chia tay đó là việc của anh, không đồng ý đó là việc của cô. Cô yêu anh đến nhu nhược, biết anh phản bội nhưng vẫn ngây ngốc ở lại bên anh, cô chỉ biết cách xử bất kì ả nào liên quan đến anh.

Quán cà phê Heaven, trong một góc tối Jimin ngồi khuấy ly cà phê của mình, bạn cô - Min Young đang ngồi đối diện khó hiểu nhìn chằm chằm vào cô. Jimin nói, "Chuẩn bị đi, mình lại đi xử thêm một đứa nữa".

"Lại nữa à? Thôi mày bỏ đi Jimin, nó ngủ với bao nhiêu con rồi hả?" Min Young bực bội khoanh tay mình, bao nhiêu cái sừng trên đầu nhưng Jimin vẫn chưa chịu sáng mắt ra, cứ phải lao đầu vào một tên không ra gì như thế.

"Anh ấy đòi chia tay mình.." Jimin thấp giọng than thở, thật sự muốn ném ly cà phê xuống đất. Min Young cong môi lên bật ra một tiếng chửi thề, "Mẹ nó, chia tay thì chia tay, làm như mất nó mày chết vậy".

"Nhưng tao không chịu thua đâu, nhất là con ả Jihyo đó. Nó có gì hơn tao chứ? Dáng cũng không, mặt cũng không, ba vòng cũng không chuẩn bằng tao. Mẹ nó, tao muốn giết nó" Jimin cũng bực tức nên nói hơi lớn tiếng, Min Young ra hiệu cô giảm âm lượng lại kẻo mất hình tượng. "Gì cơ, nó lần này ngủ với Song Jihyo à?".

"Ừ, còn nói là yêu con điếm đó" Jimin híp đôi mắt lại, cô mạnh bạo khuấy ly cà phê rồi nốc cạn. Điên đến mức chỉ muốn như cũ kiếm người đi đánh Jihyo một trận nhừ tử.

"Mày bình tĩnh đi, Jihyo nó không dễ xơi đâu.." Min Young gãi nhẹ cằm suy tư, cô giơ một ngón tay lên, "Thứ nhất, Gary nói yêu nó. Thứ hai, nó gặp Gary thường xuyên, mày mà đánh nó Gary thế nào cũng biết. Thứ ba, Gil với Jong Kook, Hyo Jin là anh trai nó, mày nhắm mày đánh nó rồi sống nổi không?".

"Tao.." Jimin ngập ngừng, Min Young lại nói tiếp, "Bây giờ Running Man đang nổi nữa, nó với Gary là Monday Couple. Chuyện này làm lớn lên khán giả cũng ủng hộ nó thôi..Mày ở thế yếu rồi".

"Nhưng tao điên quá mày ạ. Chẳng lẽ nhìn nó cướp người đàn ông của tao sao?" Cô cắn môi mình nhìn Min Young, cô ấy chỉ cười, "Đơn giản, mày gặp nó nói chuyện như hai người có học, sau đó khuyên nó bỏ đi. Khuyên làm sao mày tự động não đi".

".." Jimin không nói gì cả, cách này cũng được nhưng tỉ lệ thành công chỉ năm mươi năm mươi.

Jihyo vươn vai thức dậy đã giữa trưa, cô không thấy Gary ở bên cạnh nên hơi hụt hẫng một chút. Nhưng cảm giác hụt hẫng của nhanh chóng qua đi khi thấy tờ giấy note của anh ở đầu giường, "Mong Ji à, em thức dậy nhớ ăn sáng đó. Anh đi về làm việc, em nhớ nhắn tin cho anh nhé! Nhớ em!".

Cô mỉm cười hôn nhẹ vào tờ note, sau đó cất nó vào tủ. Kéo rèm cửa để ánh nắng chiếu vào căn phòng tối tăm, cô đón ngày mới bằng một nụ cười tươi nhất có thể.

Nhìn thấy đèn bàn còn chưa tắt nên Jihyo đi lại tắt đèn, coi điện thoại thì phát hiện có tin nhắn của Jimin, cơ mặt của cô bỗng đơ trong giây lát. Tin nhắn gửi đến chỉ vỏn vẹn một dòng, "Quán cà phê Heaven, một giờ, tôi đợi chị". Tim Jihyo đập mạnh trong lòng ngực, cô để điện thoại xuống bàn lại.

Cô ấy nhắn vậy có ý gì? Cô ấy đã biết chuyện giữa Gary và cô? Liệu cô ấy có làm ầm ĩ lên không? Bao nhiêu câu hỏi bỗng chốc ập vào làm đầu Jihyo đau nhói. Eunji mang đồ ăn sáng cho cô nhưng cô chỉ ăn lấy lệ, sau đó thay đồ đi ra quán cà phê đã hẹn, càng đi đến gần cô càng thấy hồi hộp.

Nếu cô ấy đánh cô ngay tại đó thì sao? Tạt nước vào mặt cô rồi chửi cô bằng những từ ngữ khó nghe.. Jihyo nghĩ hết những viễn cảnh tối tăm rồi tự mình hù mình. Đứng trước cửa quán cô hít một hơi thật sâu rồi mới dám đẩy cửa đi vào, Jimin ngồi ở một góc tối với bạn cô ấy, nhìn cô bạn kia bất giác lưng Jihyo đổ mồ hôi ướt đẫm.

Jihyo ngồi xuống ghế trước ánh nhìn chòng chọc của bạn Jimin, Jimin gương mặt hơi u buồn nói với cô, "Chị biết em gọi chị đến làm gì mà phải không?". Jimin rào trước bằng một câu hỏi phủ đầu, cô trả lời không cũng không được bởi trong lòng cô quá rõ lí do tại sao hôm nay có cuộc hẹn này. Jihyo gật đầu.

"Em xin chị..Rời xa Gary đi được không? Bọn em đã quen nhau lâu lắm rồi" Jimin nhìn Jihyo bằng ánh mắt da diết nhưng Min Young chỉ trừng mắt nhìn Jihyo. Jihyo cảm thấy ánh mắt của Min Young rất đáng sợ, giống như một chú chim ưng sẵn sàng vồ lấy con mồi của mình, một ánh mắt khát máu.

"Thời gian chị quen Gary còn dài hơn.." Jihyo nghĩ thầm, cô chỉ yên lặng nhìn Jimin. Cô ấy nói tiếp, "Sao chị không nói gì? Ba mẹ anh ấy cũng biết em rồi, còn chuẩn bị đính hôn nữa".

"Đính hôn? Ba mẹ anh ấy ở đối diện nhà chị, bọn chị là hàng xóm hơn hai mươi năm rồi..." Jihyo nói làm Jimin giật mình, thế là kế hoạch dùng cha mẹ Gary coi như đi tong. Hai mươi năm, vậy họ là tình cũ hay chỉ là bạn cũ?.. Mọi chuyện dường như rối rắm hơn nữa, Jimin cắn môi mình, cô những tưởng nó đơn giản.

"Jimin nó có thai rồi chị ạ, nếu chị có lương tâm thì đừng để con nó sinh ra không có cha" Min Young tha thiết cầu xin Jihyo, ánh mắt cô đỏ hoe khi nghe Jimin có thai rồi. Cô còn làm gì được nữa, gật đầu, Jihyo biết mình tệ hại đến mức nào, "Đã mấy tháng rồi, Gary biết chưa?".

"Anh ấy chưa biết, tối qua em định nói với anh ấy nhưng anh ấy đòi chia tay với em, tại vì chị..Em còn chưa kịp nói" Ba chữ tại-vì-chị làm Jihyo mụ mẫm đi, cô không thể nghĩ được nữa cũng không biết phải nói gì. Cô mỉm cười rồi đứng lên, "Ừ, nếu tại vì chị thì em cứ yên tâm, chị không phá hoại gia đình em nữa..".

Nói rồi cô bỏ đi ra ngoài quán, bao nhiêu dũng cảm định đối mặt tranh giành tình yêu bỗng tan biến. Tất cả sụp đổ, bầu trời của cô cũng như rơi rụng xuống dưới chân. Một màu đen của sự đổ nát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro