Món nợ năm đó, tôi đã trả - "Thần Nông trả ơn" (Hamlet Trương)
Vũ Thần
Tôi rướn người, giấc ngủ ban chiều đã làm cho cơ thể tôi mệt mỏi hơn chút. Nhưng biết làm sao được, tôi đã quen với kiểu sống như thế. Sống "như thế" tức là tối đi chơi, sáng nghỉ ngơi, hôm nào chơi hăng quá thì ngủ luôn tới chiều. Sau đó tỉnh giấc thì lại "gầy độ" đi tiếp. Làm con nhà giàu, âu hơn người khác cũng ở chỗ đó.
Bố mẹ tôi rất giàu, nền tảng gia đình rất tốt chính vì anh chị tôi đều là những người giàu có. Tôi là con trai út, dù vẫn chưa thực sự bắt tay vào kinh doanh hay làm việc gì nhưng tôi đã có nhà lầu, xe hơi, có tất cả.
Ấy là giàu như thế, bố mẹ tôi vẫn lo xa đến mức còn dành sẵn cho tôi một khoảng cổ phần lớn trong công ty kinh doanh đồ nội thất của họ, dù tôi cũng chẳng quan tâm đến các cuộc họp mấy. Ban đầu bố mẹ tôi cũng có phàn nàn về lối sống của tôi, nhưng tôi cũng không để tâm. Dần dà họ cũng không muốn nói nữa, phần vì công việc đã quá bận rộn rồi.
Ngày tháng trôi qua như thế, tôi vẫn cứ sống như thế, cuộc sống của tôi thực sự thú vị. Tối nay tôi có một cuộc hẹn như thường ngày ở nhà thằng bạn thân, cũng giàu không kém. Người ta nói "vằn đi với vằn, đốm đi với đốm" quả thực không sai, dù tôi không cố ý chọn lựa nhưng xung quanh tôi, đều là cậu ấm, cô chiêu như tôi cả. Chúng tôi cùng nhau đến những nơi sang trọng, thả ga du lượn khắp thế giới, tiêu xài thoải mái mà chẳng cần bận tâm đến tiền bạc. Được sống như vậy thì còn gì bằng ?
- Mày đi chưa đấy ? - Lưu oang oang trong điện thoại, bên kia tiếng nhạc đã xập hình.
- Mở nhạc to thế! Mày không sợ hàng xóm mắng vốn à ?
- Chỉ ở trong phòng tao thôi, mà có cách âm, yên tâm! - Lưu gào lên.
- Thế, hôm nay có mấy em nào xinh tươi không ? - Tôi hỏi, các cô gái thích con trai giàu có đều là những miếng mồi ngon.
- Có chứ! Tao chuẩn bị sẵn cả rồi, cứ tự nhiên.
- Vậy hả ? OK, tao qua liền.
Nghe thằng Lưu nó khẳng định như vậy, trong lòng tôi cũng có chút hứng thú, vặn người kêu cái "rắc" rồi lao vào nhà tắm, sủa soạn cho cuộc vui tối nay. Tôi rất thích những cuộc tình một đêm, với những cô gái thuộc đủ mọi tầng lớp và dạng người. Hầu hết những cô nàng đó đều bị gia thế và vẻ ngoài ưa nhìn của tôi đánh gục. Có cô thì cứng đầu hơn, cũng chỉ mất vài ngày. Cuộc đời có hai bi kịch, một là không có cái mình muốn, hai là đã có được nó rồi. Sau khi lên giường, đạt được mục đích khám phá và chinh phục của mình, tôi lập tức không còn hứng thú gì nữa. Tôi chưa có cảm giác yêu ai, vì tôi muốn yêu lúc nào chẳng được, hiện giờ chỉ đang thỏa mãn nhu cầu sinh lý, chỉ thế thôi! Thỉnh thoảng tôi tranh thủ ghé thăm những cô gái tôi đã từng yêu, để yên tâm rằng dù chia tay, các cô nàng vẫn còn dành tình cảm cho tôi. Đàn ông luôn vậy, yêu rất nhiều người nhưng luôn muốn những người đó chỉ có một mình anh ta....
- CÒN NỮA -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro