Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Đào"lạc trôi" giữa đời

Hôm nay là ngày thứ 5, do quá chán học nên cục Đào quyết định rủ hai tên kia đi shopping, biện lí do là bị bệnh nằm ở nhà

Chắc bả mới ăn gan hùm

Cưng im đi

PHÍNG PON~ PHÍNG PON~

-"Đào à! Ra mở cửa cho bọn ta mau~~~ hẹn đi chơi mà vầy đây á?". Hai tên kia hú hét òm sòm ngoài cửa

-"Hai đứa vào kêu nó đi! Chị bảo nó không chịu thức". Chí Hiệu mở cửa cho Trịnh Nghiên và Tử Du

-"Chị ơi".

-"Hả?".

-"Cho tụi em mượn cái xoong, cái nắp nồi ạ".

-"Đây! Mà tụi em tính làm gì?".

-"Đánh thức tên kia dậy thôi ạ". Cả hai 'xông trận' bắt đầu chạy lên phòng.

-"Đào". Kêu 1 tiếng, không thức

-"Đào Đào". 2 tiếng, vẫn chưa xuống đất được

-"Đào Đào Đào". 3 tiếng, còn đánh cờ với Chu Công chưa về.

XOANG XOANG XOANG! BOONG BOONG BOONG

-"EM CÓ MỘT ƯỚC AO! EM CÓ MỘT KHÁT KHAO! LÀN DA NÂU, NÂU NHƯ DA TRÂU...". Cả hai bắt đầu cất lên tiếng hát "trời đánh" phối với bản... remix xoong chảo, Tĩnh Đào đang say giấc mộng cũng bật dậy =))

-"Aizzzz~ ta muốn ngủ". Tĩnh Đào nằm xuống lấy chăn trùm hết cơ thể

-"Haizz! Thôi thì... CÔ DANH, CÔ DANH TỚI".

-"ĐÂU? ĐÂU? Cô ơi đừng đánh... Ủa? Cô đâu?". Tĩnh Đào bật dậy không may rớt lọt luôn xuống giường

-"Vậy mới thức đó à?".

-"Lừa ta à? Thốn lắm luôn ấy". Tĩnh Đào lồm cồm bò dậy vào toilet VSCN

-"Cho ngươi 3 phút"

-"Biết rồi".

10' sau (là đặc trưng của con gái :v)

-"Đi thôi".

-"Hết 10' cuộc đời của ta rồi".

Cả ba cùng nhau đến một siêu thị khá lớn ở thành phố, bước vào rồi tiến tới quầy sách "xem cọp"

-"Ê ê! Coi kìa! Cô Danh đấy phải không?". Tử Du bắt gặp cô Danh đang đứng đọc một quyển sách tiểu thuyết ở đằng xa

-"Ừ! Thì ra cô ấy cũng có sở thích đọc sách nhể?".

-"Sao mình không thử chọc cô ấy nhỉ?". Tĩnh Đào cười ranh mãnh, nét tinh nghịch phách hiện ngay trên mặt

-"Điên à? Đừng đụng vào ổ kiến lửa".

-"Không sao! Ta chịu trách nhiệm".

-"OK". Cả ba rón rén đi nhẹ nói khẽ cười duyên đứng sau lưng Tĩnh Nam

-"Để ta". Trịnh Nghiên và Tử Du nấp ở quầy sách gần đó, để Tĩnh Đào ra tay

Bép

Tĩnh Đào rón rén vỗ nhẹ vào vai Tĩnh Nam rồi chạy lại chỗ 2 tên bạn đang ngồi cười hí hoái

-"HÁ HÁ! CÔ DANH CHẢ BIẾT GÌ LUÔN Ý". Cả bọn cười như chưa từng được cười, riêng Tĩnh Đào cười tợn đến mức nhắm tịt mắt không thấy mặt trời luôn cơ

-"Há há! Tụi mày... ể, bọn này tàng hình rồi à?". Tĩnh Đào sao khi cười thì liền nhận ra hai tên kia không còn ở đây

-"Vui không?". Một giọng nói cất lên

-"Vui chứ...". Tĩnh Đào nhớ lại chuyện ấy liền cười toe, quay ra sau lưng.

1 giây đơ

2 giây đơ

3 giây còn đơ

4 giây... thôi thì xác định số Đào tàn rồi

-"TĨNH ĐÀO!!!". Tĩnh Nam lớn tiếng, khuôn mặt hiện rõ sự tức giận nhưng phong thái vẫn còn nét lạnh nhạt

-"Ể?". Tĩnh Đào đưa tay lên dụi mắt

-"Là cô Danh". Lại dụi thêm lần nữa

-"Vẫn là cô Danh".

-"AAA! Chết rồi, á hú hú, chán đời quá~". Một phút suy nghĩ, Tĩnh Đào lại sắp phải đối mặt với cơn bão giật cấp 10 đứng trước mặt

-" Chẳng phải em nói mình bệnh sao?".

-"Ơ...".

-"Em dám...".

-"Lần này phải lôi hai tên kia vào báo thù"

-"Em đi với Trịnh Nghiên và Tử Du cô ạ, có gì thì phạt cả 3 đi cô, vậy mới công bằng".

Tĩnh Nam không nói gì, đưa tay vào túi lấy điện thoại gọi điện thầy cô bộ môn, cố tình mở loa ngoài

-" Có chuyện gì vậy cô Danh?". Đầu dây bên kia cất tiếng

-"Cho tôi hỏi Trịnh Nghiên và Tử Du có trong lớp không?".

-"Có cô ạ".

-"Cảm ơn thầy". Tĩnh Nam tắt máy, đưa đôi mắt ấy đến nhìn Tĩnh Đào

-"Em...".

-"Cái bọn đấy quá nhanh quá nguy hiểm, thôi thì kèo này ta lại tự gánh".

-"Hôm nay tôi sẽ không đánh em".

-"What? Cô nói gì? Cô nói thật sao?".

-"Em sẽ phải khuân vác đồ về nhà tôi, đó là hình phạt".

-"Nặng lắm đó cô ơi~". Tĩnh Đào mè nheo

-"Vậy em muốn ăn roi?".

-"À thôi! Em sẽ khiên đồ ạ".

-"Đi theo tôi". Tĩnh Nam lại đi trước, để lại Tĩnh Đào bơ vơ theo sau

Sau 30' đồng hồ

-"A cô à~ cô mua nhiều lắm rồi đấy, em xách đầy tay rồi này". Tĩnh Đào hai tay cầm hai cái túi to đựng cả chục món đồ, trên đồ gác 2 cuốn tiểu thuyết, lấy hai cầm túi xách đưa ra trước mặt rồi để thêm vài món đồ lặt vặt lên. Nói chung là hiênh giờ nhìn Tĩnh Đào rất đáng thương :))

-"Về!".

Tĩnh Đào lặng lẽ ôm cả chục món đồ bước vào con xe của cô

-"Oa~ xe cô xịn thật a~". Tĩnh Đào sau khi ngồi vào xe hiện suýt xoa khen ngợi

Sau vài chục phút, Tĩnh Đào cũng đến nơi cô ở, đó là một khu chung cư cao cấp bậc nhất nơi này

-"Chủ nhiệm đại nhân giàu thật".

-"Đem đồ ra ngoài đợi tôi đi gởi xe".

-"Dạ". Tĩnh Đào xách từng món ra khỏi xe, ngồi chờ chủ nhiêmh đại nhân đi gởi xe

-"Đi". Tĩnh Nam sau khi gởi xe liền chạy lại chổ Đào mà ra lệnh

-"Dạ!". Tĩnh Đào bước theo cô giáo, đi tới hành lang, cô chợt nói: "Tôi đi thang máy, em đi cầu thang bộ đi, lên tầng 7 rồi tôi đến, coi như tôi phạt em chuyện trốn học". Tĩnh Nam nói xong liền bước vào thang máy, để lại Tĩnh Đào còn đơ như cây cơ

-"Oahuhu! Cô ác quá, nở lòng nào để sinh linh bé nhỏ này đi bộ lên tận tầng 7". Tĩnh Đào vừa đi vừa lèm bèm

-"Có ai thương cho thân tui". Câu nói tiêu biểu của cục Đào :))

Lát sau cũng đến nơi, Tĩnh Đào thở hồng hộc, nhìn thấy Tĩnh Nam ở gần bên liền vui vẻ ra mặt

-"Đem vào giùm tôi".

-"HẢ? EM ĐÂU PHẢI OSIN ĐÂU?".

-"Muốn ăn roi sao?".

-"Thôi được rồi cô ạ! Để em". Tĩnh Đào lại lần nữa hì hục khuân vác đồ vào

-"Nhà cô gọn gàng sạch sẽ mà lớn thật".

-"Xong việc rồi! Em về đi". Tĩnh Nam bật chế độ tiễn khách

-"Dạ! Em về". Tĩnh Đào bước đi

Khoảng 20' sau

-"AAAA! HỒI NÃY KHÔNG ĐỂ Ý, GIỜ ĐÂU CÓ BIẾT ĐƯỜNG VỀ, MÌNH QUÊN LUÔN NHÀ CÔ DANH RỒIII". Tĩnh Đào đi lang thang, hốt hoảng cực độ

-"Tui sẽ thành hiệp sĩ lang thang sao? Oahuhu~"

7 tiếng sau ( tức 10h đêm )

-"ĐÂY LÀ ĐÂU? TUI LÀ AI?".

-"Alo em đang ở đâu giờ này chưa về?". Chí Hiệu lo lắng gọi đến

-"Oahuhu! Em bị lạc rồi! HÚ HÚ!".

-"Nói đặt điểm nơi em đứng xem nào".

-"Có trời! Có đất! Có sao! Có...".

-"Nói vậy có thần tiên mới hiểu".

-"À đúng rồi! Có tấm băng gôn rất lớn tên ABC ở đây".

-"Chị biết rồi! Đợi chị". Chí Hiệu tắt máy

-"ALO! ALO! CHÍ HIỆU, RƯỚC EMMM~ CHỜI ƠI RỒI TUI SẼ ĐI VỀ ĐÂU? AI SẼ CỨU VỚT ĐỜI TUI ĐÂYYYY?"








End chap

Hú le :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro