Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Món Quà Đặc Biệt


Vạn Nhiếp quỳ xuống ngăn cản người 

" Tướng quân , xin người thu hồi lại mệnh lệnh , Ma Đạo Vô Thiên rất nguy hiểm "

Hoàng Húc quay đầu cười nhẹ . 

" Ý ta đã quyết , ngươi đừng lo , Chiến Thần ta mạng lớn không chết được ,chỉ là vào nói chuyện thôi "  

Vạn Nhiếp mặc dù có vẻ bất an nhưng không thể không tuân theo. 

Người từ từ tiến sâu vào trong động .

" Chiến Thần , mời ngươi ngồi " ( hắn phục vụ một cách lịch sự ) 

" Ngài một mình vào đây không sợ ta giết người sao " 

Hoàng Húc nhếch mép cười rồi lại nhìn khu vườn trồng các loại độc dược mà Ma Đạo Vô Thiên mời người tới 

" Ngươi tính giết ta trong khu vườn độc dược này sao " 

Hắn cười đắc ý , rõ ràng muốn giết Chiến Thần thật nhanh nhưng bây giờ lại khác

" Ta không muốn người chết một cách đơn giản như thế , ta muốn ngươi chết trong đau khổ và hối hận tột cùng " 

Hai con người hận nhau đến tận xương tủy lại cùng nhau đi dạo trong khu vườn đầy độc dược , đi dạo đến Chu Thiên Đài ( cánh cửa thoát khỏi Ma Giới )  hai con người bắt đầu dừng bước . 

" Nghe nói Chiến Thần đây võ công đệ nhất Tam Giới , nhưng ta chưa bao giờ tận mắt chứng kiến , tiện thể đây không có ai , liệu có thể trao đổi võ công với người không " 

Hắn chắc hẳn đang muốn tỉ thí sống chết với Hoàng Húc , Ma Đạo Vô Thiên cũng chẳng thua kém gì , hắn từng đánh bại Thiên Đế trong cuộc tỉ thí đấu võ ở Từ Xuân Cung của người lúc trẻ . 

Kẻ tám lạng , người nửa cân . Trận đấu xảy ra khóc liệt giữa bầu trời đầy sao . Chiến Thần quả thật đúng như lời đồn , võ công đệ nhất Tam Giới , Ma Đạo Vô Thiên dễ dàng gục xuống , hắn sẽ chẳng dễ dàng gì cho Hoàng Húc thắng như thế . Từ xa , hắn cho người bắn Liên Hỏa Cung vào tim người , cũng may mà người phản ứng kịp , Chiến Thần mạng lớn như người nói , người liều mình nhảy xuống Chu Thiên Đài. 

Tiểu Tuyết hôm nay lại có tâm trạng , sinh thần không có gì đặc biệt , nàng lại đến vườn Xuân Minh , nhìn lên bầu trời đầy sao , chắp tay nguyện cầu .

" Hôm nay sinh thần ta , ta không có ai để giải tỏa , những vì sao kia , có thể nào ở lại cùng ta hết đêm nay không " 

Một khung cảnh tuyệt dịu , Hoa Tuyết nhỏ chắp tay cầu nguyện dưới bầu trời đầy sao... một tia sáng lớn sắp rơi xuống khu vườn của Tiểu Tuyết : 

" Là sao băng sao ? " 

Chiến Thần vừa rơi xuống , cánh tay phải bị thương nặng 

" Ta rốt cuộc đang ở nơi nào " 

Đây không phải là sao băng , đây là một con người , có lẽ đây là lần đầu nàng tiếp xúc với người ngoài Hoa Xuân Vạn Kính , nàng chỉ bẽn lẽn trốn ở phía sau gốc cây đào. Hoàng Húc cảm giác được có người sau lưng mình , người quay đầu lại 

" Là ai đang trốn , ra đây cho ta " 

Hoa Tuyết nhỏ rụt rè , sợ hãi bước ra , hai ánh mắt nhìn nhau , không khí trở nên thật tĩnh lặng . Trước mắt người là một tiểu Hoa xinh đẹp như một tấm băng thanh khiết, thanh cao.

Hoàng Húc liền tiến tới dọa cô 

" Cô là ai , nói ta biết đây là đâu " 

" Ta mới là người nên hỏi ngươi đó ! Đây là khu vườn Xuân Minh của ta , ai cho phép người vào đây !? " 

" Vườn Xuân Minh ? " 

" Đại Ngốc , Vườn Xuân Minh của Hoa Xuân Vạn Kính đấy biết không ? " 

" Cô có tin ta giết cô không ? Ai là đại ngốc ? " 

" To gan !! ta là Dương An Tuyết đấy có biết không hả ? Nếu ngươi giết ta là ngươi tiêu đời rồi đấy " ( giọng có chút bướng bỉnh , khinh Chiến Thần ) 

* 4000 năm trước ta từng nghe nói Hoa Hạ Thần đã sinh ra một tiểu Hoa , sinh ra vào ngày trời đầy tuyết * 

" Cô sinh vào ngày trời đầy tuyết sao ? "

" Sao ngươi biết ? " 

Nhân cơ hội lơ là của Hoàng Húc , Tiểu Tuyết cắn vào tay của người.

" To gan !! Ta giết ngươi bây giờ !? " 

Vừa nói chưa dứt lời thì cánh tay phải ngày càng đau , dù gì hắn cũng chưa làm gì cô , nhìn thấy tay người bị thương cô cũng cảm thấy lo. 

" Tay người bị thương rồi kìa, đi theo ta , ta băng bó cho ngươi " 

Người có chút không muốn đi vì trước giờ chẳng muốn tin ai , người sợ cô ấy sẽ có ý đồ xấu 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro