Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9

  Tết năm ấy chậm chạp trôi qua. Ông viết gửi Phượng lá thư ngắn chúc tết. 

  Cô gái đáp lại bằng tấm thiệp tràn ngập màu xanh với mẫu chữ rất điệu. Cái con Koala mắt tròn xoe cứ nhấp nhánh mà cô cài lên tấm thiếp làm ông bất chợt tủm tỉm cười. 

  Đêm ấy, ông uống rượu tới khuya, hơi nhiều tại nhà một người bạn. Khi bước khỏi ngôi nhà ấm cúng, đầy phong vị tết của hai vợ chồng kia, ông bắt chợt cái lạnh vuốt ve khuôn mặt. Ngửng lên trời thăm thẳm, ông chợt nhớ tới Phượng. 

- Giá bây giờ có mưa nhỉ?

  Ông chợt nảy ra một tứ thơ và đi như chạy về nhà để viết. Bài thơ nhan đề chờ mưa viết nhanh như dòng thác, chảy ào ra từ con tim ông, trong căn nhà nghe rõ tiếng những giọt mưa lộp độp rớt xuống từ tàn lá, mang theo cả hương của cây lan già. 

  Bài thơ có mấy câu rất tha thiết, nói tới tâm trạng hanh hao của một con người luôn thèm yêu, bàng bạc cảm giác cô đơn. Thực tâm, ông không có ý tán tỉnh ai cả và có thể nghĩ vậy nên ông bắn bài thơ lên trời, gửi cho cô bạn gái kênh tuổi ở xa kia, mong cầu chia sẻ, an ủi cả hai phía.

  Phượng đọc bài thơ ấy của ông khi mà cô đang nhớ nhà nhất. Thật vậy, nhiều bài thơ của ông làm cô xúc động. Nhưng bài thơ vừa nhận làm cô bàng hoàng. Cái đoạn: 

Tôi từng đêm đợi mưa

Như rừng khô tháng hạ

Như suối trơ sỏi đá

 Mưa có biết tôi chờ?

  Thực sự làm cô hoang mang về tình cảm của  nhà văn kỳ quặc này. Cô lập tức viết lá thư ngắn. Phải ngăn chặn những ý nghĩ ấy từ xa! 

  Thế là sau vài lời bình, cô nói rằng cô khó hiểu tình cảm của ông, cô hoàn toàn không chờ đợi điều đấy, cô hỏi: 

- Từ trước đấy chú sống thế nào, viết thế nào, khi chưa có mưa?

  Chữ mưa cô viết rõ to và trong ngoặc. Viết xong, cô bấm máy. Lá thư vút đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro