Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28: Sự thật (5)

Không biết trải qua thời gian bao lâu, Sara cuối cùng cũng mở mắt ra. Cha mẹ thấy vậy liền mừng rỡ. Cha cô đi gọi bác sĩ đến khám cho cô, còn mẹ thì ở bên chăm sóc. Một lúc sau, bác sĩ đến và thông báo cô đã đỡ hơn, chỉ cần nghỉ ngơi, cơ thể sẽ khỏe lại ngay lập tức. Tiễn bác sĩ, mẹ đút cho cô từng miếng cháo. Sara rất đau khi mở miệng nhưng vẫn rất cố gắng để ăn hết chén cháo. Cả căn phòng im lặng, không ai nói với nhau câu nào. Dù cha mẹ rất muốn hỏi nhưng lại không thể vì sợ ảnh hưởng đến tinh thần của cô.

Tuy họ không biết chuyện gì xảy ra nhưng có thể đoán được rằng do bạn cùng lớp làm ra. Họ giàu thì quyền lực càng lớn, muốn bắt nạt ai thì làm mà không quan tâm đến hậu quả. Cha mẹ Sara quyết không để chuyện này yên nhưng bọn họ đã đi trước một bước, đó chính là đe dọa mọi người trong nhà máy giữ yên lặng, nếu không con cái của họ cũng như cái nhà máy này sẽ biến mất.

Mọi người trong nhà máy không muốn mất việc cũng như con cái thất học. Họ liền đồng ý ngay lập tức và ép cha mẹ Sara cũng phải đồng ý, nếu không sẽ bị đuổi khỏi đây. Dù cho bị đuổi, cha mẹ cô cũng quyết làm đến cùng nhưng Sara lại lên tiếng đồng ý, sẽ không truy xét hay báo cáo với ai. Hai người không tin vào tai mình, bọn họ đã hành hạ cô đến thế nhưng cô lại cho qua dễ dàng. Sara cũng muốn bọn họ trả giá nhưng cô biết rằng thế lực phía sau bọn họ rất lớn, cả tiền và quyền lực đều nắm trong tay, ai có thể lật đổ họ. Dù muốn hay không, Sara cũng phải thỏa hiệp và chấp nhận lời đề nghị.

Sau sự kiện ngày hôm đó, Sara vẫn tiếp tục quay lại trường. Những trò bắt nạt đã xuất hiện ít đi nhưng vẫn còn đó. Sara không còn cách nào khác, chỉ còn cách chịu đựng mọi thứ và muốn thời gian trôi thật nhanh để cô có thể tốt nghiệp.

Ba năm sau, vào năm Sara mười tuổi, mọi thứ đã đổi thay rất nhiều, cô hiệu trưởng đã về hưu và một hiệu trưởng khác lên thay, người đó chính là chú của Keiko. Nhiều tập đoàn có nguy cơ thoái hoá mình kế và bị mua lại với giá rẻ, trong đó có tập đoàn Kozuki. Do đó, Tamako bắt đầu nịnh bợ Keiko nhiều hơn bằng cách bắt nạt Sara tàn bạo hơn. Sara không quan tâm, chỉ cần chịu đựng một lúc rồi sẽ qua.

Keiko càng ngày không thuận mắt với Sara vì cô liên tục đứng hạng nhất trong các kì thi và xếp thứ hai chính là Keiko. Không chịu được sự thất bại này, Keiko đã tác động Sara nhiều hơn. Như mọi khi, Sara lại chọn cách chịu đựng. Không chịu được sự thờ ơ của Sara, Keiko hoá điên, lấy một con dao và đâm vào bụng Sara. Một tiếng hét vang lên, chất lỏng màu đỏ thẫm từ từ chảy ra. Sara ôm lấy vết thương và ngã quỵ xuống đất rồi bất tỉnh.

Tiếng cười điên dại của Keiko vang lên, tiềm thức của Sara đã không còn tỉnh táo và dần dần chìm vào bóng tối. Tamako thấy mọi việc đi quá mức, liền gọi xe cấp cứu đến đưa Sara vào bệnh viện. Tamako bắt đầu sợ hãi về tính cách thất thường cũng như điên dại của Keiko.

Nghe tin con gái bị thương, cả hai lại tiếp tục bỏ công việc đang làm và chạy vào bệnh viện. Khi nghe con gái bị đâm, người mẹ liền bất tỉnh. Khi tỉnh dậy, ca phẫu thuật đã hoàn tất và Sara không còn nguy hiểm đến tính mạng. Bà chạy ngay vào phòng và ôm lấy cô, nước mắt lại ứa ra. Từ ngày Sara nhập học đến giờ, bà đã ốm đi rất nhiều, vết nhăn cũng đã xuất hiện nhiều hơn. Cha cô cũng không kém cạnh, cơ thể ông đã bắt đầu suy giảm do phải làm việc quá sức vì phải chịu sức ép của bọn nhà giàu tác động lên nhà máy.

Sara đưa tay lên, ông vội đón lấy. Tuy bàn tay đã xuất hiện nhiều vết chai và lạnh hơn, nhưng đối với cô, nó vẫn ấm áp như ngày mà ông dẫn cô đi tham gia cuộc thi "Sáng tạo".

- Con không sao, sẽ xuất viện sớm thôi. Bố mẹ không cần phải lo.

Bây giờ, dù cha mẹ có khuyên thế nào, Sara nhất quyết vẫn đến trường. Nghe lời con gái, ông bà xoa đầu cô rồi trở về nhà máy.

Keiko đứng bên ngoài phòng bệnh, nhìn thấy hết khung cảnh tình cảm vừa rồi liền trở nên ghen tị. Cha mẹ cô đều bận bịu với công việc và ít quan tâm đến cô, nhưng bình thường họ rất chiều cô, muốn gì được nấy. Keiko chưa trải qua cảm giác được yêu mến liền tỏ ra đố kị. Lại một lần nữa, Keiko hoá điên. Cô ra lệnh cho người hầu thiêu cháy nhà máy. Bọn họ không muốn tuân lệnh nhưng Keiko đã ép buộc nên họ đành phải làm theo.

Trong một buổi tối thanh tịnh, một ngọn lửa đột nhiên xuất hiện, bốc cháy dữ dội, tạo thành một cột lửa lớn, sáng chói cả một vùng. Nhiều đơn vị cứu hỏa đến đó ngay lập tức để cứu những người còn sống, nhưng ngọn lửa tàn bạo đã thiêu sống tất cả.

Trong bệnh viện, Sara đang cố gắng trốn đi. Ở luôn trong phòng khiến cô cảm thấy ngột ngạt, muốn ra ngoài thư giãn đầu óc cũng như hít thở không khí trong lành. Sara chú ý đến mọi người xung quanh đang hốt hả hốt hải chạy về một phía. Sara hướng ánh mắt đến nơi mà họ hướng đến, một ánh sáng hiện lên trong mắt cô. Sara nhận ra đó là nơi mình sống, liền chạy thật nhanh đến đó. Nhưng cô đã đến muộn, ngọn lửa đã nuốt trọn mọi thứ, chỉ còn lại một đống tro tàn. Sara muốn chạy vào nhưng mọi người đã cản lại bởi vì tàn dư của lửa có thể gây hại cho cô. Tiếng khóc oan nghiệt vang lên, cô không thể gặp được cha mẹ lần cuối, chỉ vừa mới lúc nãy họ còn ở bên cô nhưng giờ đây hai người đã đi đến một nơi rất xa.

Sara không phát ra bất kì âm thanh nào nữa và ngất lịm đi. Mọi người đặt cô cạnh nhà máy và không ai có ý định muốn chăm sóc cô. Sau khi tỉnh dậy, Sara tiến vào nhà máy và tìm cha mẹ nhưng không còn dấu vết gì của họ. Cô chỉ biết khóc rồi lại ngất đi. Một chiếc xe sang trọng xuất hiện và mang cô đi, hướng về dinh thự của nhà Shinomiya.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro