No.5 Cuộc chiến kịch tính
Và cuối cùng ngày cuộc thi đã đến.
Kim ngưu và ma kết đấu bóng chuyền
Hai người họ đã lọt vào cuối môn bóng chuyền. Để dành giải nhất hai người họ phải thắng trường Miuradai.
Bắt đầu
Kim ngưu tum cao chọc trời rời ma kết xông lên hết sức đập mạnh vào quả bóng.Vù vù trường Miuradai đã chượt bóng và Trường Zodiac Moon đã có 1 huân chương về bónh rổ.
Và giờ là vòng của bảo bình và bạch dương về tennis
Họ đánh lia lịa với trường windomsun. Cả hai bên đều kiệt sức. Tỉ số hoà.
Và đến Cự giải và thiên yết về môn bóng rổ.
Thiên yết chơi rất hay vào rổ tận 7 quả liên tiếp.
Và Cự giải chạy , cướp được bóng. Cô nhảy lên úp rổ...nhưng...vì giới hạn chiều cao nên cô ko với tới , cô còn bị ngã bầm tím chân.
Á.....oa ..oa . Cự giải hét to và khóc.Thiên yết hoảng hốt đến bế cự giải đến bệnh viện.
Xin thông báo vì trường Zodiac Moon có người bị thương nên môn bóng rổ sẽ bị hoãn. Giờ chúng ta nghĩ trong ít phút.Dẫn chương trình nói.
Tất cả 5 cô gái và 5 chàng trai chạy vội đến bệnh viện Thượng Hải.Kim ngưu vội vàng lo lắng cho Cự giải:
Cô ơi, cho hỏi phòng của bệnh nhân Cự giải ở đâu. Kim ngưu hỏi cô y tá.
- À ở tầng 2 phòng C4 đó. Từ hàng lang đánh mắt sang trái nha. Cô y tá trả lời.
10 người chạy hầm hập và tìm thấy Thiên yết đang ngồi bên ngoài mặt u sầu , ảm đảng ko nói lời nào.
Khi họ nhì biển phòng thì tất cả....đều đứng tim:
T..tại...sao.Kim ngưu khóc
-Điều này ko phải thật. Xử nữ nói.
Nhân mã:
Mọi người à... Đừng khóc vui lên cự giải buồn đó. Anh cũng khóc.
Mày cũng khóc còn nói ai . Sư tử nói.
-K...ko nhờ...phòng C4...Song ngư nói lúng túng. Cô cũng khóc.
Sao lại là phòng phẫu thuật chứ.. Cả lũ đồng thanh.
Kim ngưu quanh ra nhì ln thiên yết:
- Này anh , có gì xảy ra với bạn tôi vậy.Tại sao lại là cô ấy.Ngưu nhi òa khóc thì y tá phòng C4 hỏi:
- Ai là người nhà của bênh nhân Cự giải thì mời theo tôi.
Cả lũ giơ tay đồng thanh:
- Tôi tôi...
Khi tất cả đi vào thì Cự giải đã khóc thút thít còn bác sĩ có vẻ mặt bùn bùn:
- Người nhà bệnh nhân xin nghe. Chúng tôi đã cố hết sức nhưng ko phẫu thuật được... Cô ý đã bị gãy chân rồi....
-Há cái gì? Mơ thui đúng ko?? Ko phải thật
Ai cũng sừng sững ko tin.
Thiên yết lại gần cự giải:
- Tôi...xin lỗi cô. Anh òa khóc.
Và đây chính là lần đầu Giải nhi được nhìn thấy mặt khác của anh:
- Ko sao ko sao , ko phải tại anh mà. Cô xoa đầu anh , cười nhẹ.Dù sao cũng chỉ là gãy chân tâm thời thôi 7 tuần nữa sẽ khỏi.
Há tạm thời. Trời ơi cái con này làm mọi người lo hố vía hóa ra chỉ là tạm thời. Mọi người thở phào nhẹ nhõn.
Mọi người đưa cô về.
Hết No.5
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro