Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 5: (4) - Tốt nhất không yêu nhau, như thế sẽ không từ bỏ nhau

(4)

"Em không biết đóa hoa đó lại có kỷ niệm đẹp như vậy trong lòng Mạnh Phàm." Ôn Tĩnh thở dài, "Bạn ấy đã nhìn Tô Tô vẽ những đóa hoa đó từng nét một, nhưng lại bị tụi em tùy tiện làm hỏng... Anh biết không, lúc ấy Tô Tô và 'túc cầu tiểu tướng' đã quen nhau rồi, đại khái là Mạnh Phàm đã biết mình không còn cơ hội gì nữa, nhất định là bạn ấy rất trân trọng lần tiếp xúc nhỏ nhoi với Tô Tô hôm đó."

"Thì ra em là người chung cuộc của hoa hướng dương." Giang Quế Minhcười nói, "Nhưng mà nói chứ, sao em và người bạn đó của em lại viết chữ lên hoa hướng dương?"

Ôn Tĩnh khựng người, cô không có kể chi tiết cho Giang Quế Minh nghe, cô đã lướt qua mối quan hệ của cô và Đỗ Hiểu Phong, chỉ nói là một bạn học.

"Là vì..."

"Vì em thích người đó?" Giang Quế Minh chớp chớp mắt nói.

Ôn Tĩnh nhìn Giang Quế Minh kinh ngạc, trông thấy nét mặt nghiên cứucủa anh, cô lại cúi đầu, thở dài, sau đó cười nhạt và nói: "Phải, người bạn học đó là mối tình đầu của em, nhưng cũng đã là thì quá khứ rồi."

"Nhưng hình như đau khổ vẫn còn rất mới mẻ nhỉ."

"Gì chứ..." Ôn Tĩnh nhìn trái nhìn phải muốn nói qua chuyện khác.

"Thứ được cất giữ và mãi mãi trân trọng mà em đang tìm kiếm, có thậtlà mối tình đầu của Mạnh Phàm không?" Sự thông minh và nhạy cảm của Giang Quế Minh giờ đây lại đã trở thành khuyết điểm trong mắt Ôn Tĩnh.

Cô bặm môi, không trả lời, lẳng lặng thu xếp lại những quyển 'Hạ Lữ' trên giường.

Kiểu dáng chủ nhân tiễn khách thế này, Giang Quế Minh đương nhiên biết điều đứng dậy. Anh nhìn quanh, căn phòng ấm áp này, vẫn đã để anh phát hiện ra sự vắng vẻ thê lương bên trong. Ánh mắt của anh cuối cùng dừng lại ở Ôn Tĩnh, anh dịu dàng nói: "Có lẽ Mạnh Phàm chưa từng vui vẻ, sự già cỗi sớm nhất của tuổi xuân chính là chờ đợi, Ôn Tĩnh, đừng khờ nữa."

Cho đến khi Giang Quế Minh đã rời khỏi, Ôn Tĩnh mới ngẩng đầu lên, cônhìn đóa hướng dương rực rỡ trong tạp chí, dùng một nỗ lực rất lớn, vẫn không thể nở được nụ cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: