Tập 6: Ghen?
Sau ngày hôm đó, tôi có trao đổi số điện thoại với Seokmin. Thú thật, anh ấy là một trong số ít những người mà tôi sẵn sàng cho số ngay từ lần đầu gặp mặt.
Không phải vì tôi quá dễ dãi, mà là vì anh ấy quá rạng rỡ.
Có những người mà khi bạn gặp, bạn sẽ cảm thấy khoảng cách giữa hai người được rút ngắn ngay lập tức, như thể họ sinh ra là để trở thành một phần của thế giới bạn vậy. Seokmin chính là kiểu người như thế—một người ấm áp, thân thiện và mang đến cảm giác như ánh mặt trời mùa xuân.
Tôi nhớ lúc chúng tôi trao đổi số, Seokmin còn đùa rằng:
"Em nhớ lưu tên anh là 'Seokmin đẹp trai' nhé! Để sau này nhắn tin anh khỏi phải giới thiệu!"
Tôi bật cười, nhưng cũng làm theo, lén ghi vào danh bạ hai chữ "đẹp trai" sau tên anh ấy. Dù sao thì... một người như Seokmin, xứng đáng với điều đó mà.
Nhưng có một điều mà tôi không nhận ra ngay lúc ấy—vẻ mặt của Mingyu.
Anh vẫn giữ nụ cười trên môi, vẫn đứng lặng lẽ bên cạnh tôi khi tôi bấm số của Seokmin vào điện thoại. Nhưng ánh mắt anh... có một thoáng gì đó không bình thường.
Tôi đã nghĩ có lẽ do anh mệt vì đứng bếp lâu quá.
Tôi đã nghĩ có lẽ do anh hơi khó chịu vì buổi tiệc đông người, không hợp với sự yên tĩnh mà anh vốn quen thuộc.
Tôi đã nghĩ đủ thứ lý do, ngoại trừ việc anh đang ghen.
Nhưng điều đáng buồn cười nhất là — có lẽ anh cũng không biết mình đang ghen với ai.
Là ghen với tôi, vì tôi có thể dễ dàng cười đùa với Seokmin, có thể ngay lập tức nhận được sự thân thiết từ anh ấy mà không cần phải cố gắng suốt bao năm trời như anh?
Hay là ghen với Seokmin, vì cậu ấy có thể vô tư xuất hiện, làm xáo trộn mọi thứ, làm trái tim anh vốn đã được khóa chặt bao năm nay bất chợt chệch nhịp?
Giá mà tôi nhận ra điều đó ngay từ ngày hôm ấy...
Giá mà tôi biết được rằng những gì sắp tới sẽ không chỉ đơn giản là một mối quan hệ bạn bè thân thiết giữa tôi và Seokmin... mà còn là một cuộc đấu tranh dai dẳng trong trái tim của Mingyu...
Thì có lẽ, tôi đã không vô tư đến thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro