Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 2: CHÚ CHIM ƯNG NGẦU LÒI

Ồ ta đang bay, thích quá đi, thích quá đi. Tôi là một con ưng có linh thức. Thời này ta có rất nhiều thức ăn. Tụi nhân loại chúng nó đánh nhau túi bụi, hình như còn có thuốc nổ. Xác vứt đầy đồng, ta chả cần phải bay đi đâu xa kiếm mồi. Tránh né vũ khí của tụi nó, rồi chờ khi chúng nó đánh nhau xong, ta bay vào chiến trường đánh chén no say. Đánh chén xong, ta lại bay liệng tự do trên bầu trời.

Ta là một loài thông minh, lại mang linh thức hiểu được tiếng người. Trong cuộc đời của ta bay qua rất nhiều quốc gia. Nhìn tụi nhân loại tranh giành đất đai, khoáng sản tới sức đầu mẻ trán mà ta cười thầm trong bụng. Sao tụi nó ngu muội thế. Ta chả muốn tranh giành với ai, kể cả cùng loài của ta. Ta không sống cố định một chỗ, và cũng không muốn tìm con chim mái nào để bầu bạn. Ta thích tự do, bay ngao du khắp 5 châu bốn biển.

Thích thì ta săn mồi, cũng thú vị lắm. Ta bay nhanh mà, ta phát hiện con mồi nào là đừng hòng nó thoát khỏi móng vuốt của ta. Nhưng nhiều khi ta lười. Ta sẽ canh cái tụi hùm beo nó cấu xé nhau còn tý thịt thừa thì ta xơi. Cũng có khi ta lại me me chiến trường của mấy đứa nhân loại, cũng đầy thịt cho ta chén. Cuộc đời rất tự do tự tại.

Có lúc ta bay qua bầu trời của quốc gia nào đó, thấy nhà cao san sát, thấy ống khỏi thổi bay là là, làm ta sặc muốn chết. Có khi ta lại bay qua sa mạc nóng bỏng, không có ngọn cây cọng cỏ. Nhưng thức ăn lại có, vì nhiều loại chết khô vì nóng. Ta chả sợ, ta lại sà xuống ăn lót bụng rồi lại bay.

Bay qua tứ phương qua đôi mắt chim của ta . Ta thấy lúc thú vị, lúc vô vị . Ta thấy tụi nhân loại cứ trải qua hết cuộc chiến tranh này tới cuộc chiến tranh khác, tranh giành không mệt mỏi, từ đông sang tây.

Nhiều khi ta sợ bị tai bay vạ gió vì đám vũ khí của nhân loại, nên ta tránh xa bọn chúng. Ta tìm đường bay ở những hoang mạc hay những đồi hoang vu. Bay liệng thỏa đam mê chinh phục bầu trời của ta.

Tuy nhiên, chim tính không bằng trời tính. Dù cố tránh tới đâu, cũng có ngày ta sập bẫy loài người. Ta lỡ quên bay qua một chiến trường khói lửa. Tụi nhân loại gọi đó là thế chiến thứ 2. Ta trúng mảnh đạn pháo của tụi Hồng Quân Liên Xô bắn máy bay Đức. Bà mịa nó chứ. Ta có làm gì tụi nó. Tụi nó đánh nhau thì cứ đánh nhau đi, sao nỡ giết một con chim vô tội là ta. Ta chỉ chót rỉa thịt đồng loại của chúng nó thôi mà.

Thế là đời chim của ta kết thúc sau 70 năm sống trên trái đất này. Thôi sống vậy cũng đủ lâu hơn đám nhân loại chó chết đó rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro