Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Bạch Hề biết hôm nay là ngày mình thành hôn.

Cậu bị mua đi rồi, đến nỗi phu quân là ai, bị vị đại quan nào nạp vào làm nô thiếp, hay là vị phú thương nào mua về làm tính nô, sẽ bị đối đãi như thế nào, cậu đều không quan tâm.

Hàng mi dày cong vút mệt mỏi khép lại, tóm lại sẽ không có chuyện gì tốt, chờ người mua chán rồi, cậu liền được giải thoát.

Ngày đó cậu bị mua khi thần trí không tỉnh táo, không nhớ được mặt phu quân của mình, mà từ đó đến giờ cũng không thấy được cái bóng nam nhân kia.

Trần gia tất nhiên sẽ không đón tân nương từ Hồng Tụ Chiêu, vì thế cố ý mua một tòa trang viên, hôm nay Bạch Hề được gả từ trang viên đến Trần phủ.

Khắp nơi trong trang viên đều giăng đèn kết hoa, các hạ nhân mặc hỉ phục cho Bạch Hề.

Bạch Hề cảm thấy kì quái, cậu là một cái nô thiếp song tính, vì cái gì mặc hỉ phục màu đỏ, cậu cũng không bận tâm nữa, tóm lại là ý của gia chủ, cậu làm theo là được.

Nói là hỉ phục, nhưng thật ra chỉ là mấy miếng vải dệt, chỉ che cho có trên người, vú mông cùng hoa huyệt tất cả đều lộ.

Giờ lành tượng trưng đến, tiếng trống tiếng chiêng vang lên, cửa phòng bị ma ma và mấy nam nhân cường tráng đẩy ra, không nói lời gì mà ấn Bạch Hề, tách chân cậu ra.

Bạch Hề không giãy giụa, tuy rằng chưa từng nhìn thấy những người này, nhưng cũng đoán được đây là nhóm Huấn Giới Sư phụ trách dạy dỗ mình ở Trần gia.

Bạch Hề còn chưa chuẩn bị tốt tâm lí đã bị ấn chân, cây thước làm bằng thiết mạnh mẽ đánh lên huyệt non, tiếng vang trầm trọng làm người nghe rùng mình.

Môi âm hộ giữa hai chân bị đánh tàn nhẫn càng thêm kích động, hai cánh hoa sưng to mềm mại, âm đế tròn xoe bị đánh đến nóng đỏ lên.

Bạch Hề hé miệng thở dốc, bị đánh đến nước sốt đầm đìa, hoa huyệt hoàn toàn mất khống chế, chỉ biết run rẩy theo bản năng.

Bạch Hề cứ như vậy bị đánh đến triều phun, toàn bộ nộn huyệt đều ướt hết, bất lực khép mở, khó có thể hồi phục tinh thần từ trận tình triều vừa đau vừa sướng vừa rồi.

Cũng may Huấn Giới Sư cũng không làm khó gì cậu, ngay khi cậu cao trào, thân thể vô lực, lấy ra một cái kẹp, mạnh mẽ đem hoa huyệt làm thành một cái nhục động to như nắm tay trẻ con.

"A....!! Đau... Đau quá..."

Bạch Hề không nhịn được phát ra tiếng hô đau, tuy rằng cậu không muốn sống nữa, nhưng thân thể cũng không thể nào chịu nổi sự chà đạp như vậy.

Quá đau, hoa huyệt như là bị xé rách, như là có người hung hăng lôi kéo miệng huyệt của cậu, tách ra đến một độ to khó có thế tin được.

Tuy cậu vào thanh lâu khá lâu rồi, nhưng vẫn chưa bao giờ trãi qua việc bị khuếch trương thô bạo mà khắc nghiệt như vậy.

Bạch Hề đau muốn ngất, đây là quy củ gia đình giàu có sao?

Hoa huyệt bất lực co rút, dâm thủy theo thịt non tí tách chảy xuống.

Cả người Bạch Hề run rẩy, mặt nhỏ tuyệt diễm bị nước mắt sinh lý làm cho chật vật không chịu được, dương vật lại vô liêm sỉ mà ngẩng đầu.

Cơ thể song tính của cậu cũng đủ dâm đãng, ở thanh lâu bị dạy dỗ nữa tháng, sớm học được cách tìm kiếm sự vui sướng trong những trận dạy dỗ thô bạo.

Ma ma lại rất không hài lòng, thấp giọng răn dạy.

"Này tiện... Phu nhân không phải được mua về từ thanh lâu sao? Hoa huyệt non nớt như vậy sao chịu được gia lăn lộn?"

Bạch Hề rủ mắt không nói.

Nhà cậu cần tiền, cha mẹ bán gấp, Hồng Tụ Chiêu muốn bắt kịp thời gian bán đấu giá, liền bỏ tiền mua cậu.

Thời gian gấp rút, thân thể bị dạy dỗ còn chưa được bao nhiêu, liền bị đưa lên đài đấu giá.

So sánh với huyệt khẩu chín rục, âm đế sưng to của song tính khác, thân thể cậu quả thật không có dâm đãng bao nhiêu.

Song tính được Hồng Tụ Chiêu dạy dỗ tốt có thể dùng hoa huyệt ăn trọn nắm tay nam tử là chuyện bình thường, thậm chí còn có thể nuốt trọn hơn phân nữa cánh tay thô tráng của nam nhân, nơi nào giống cậu, chẳng qua chỉ mới như vậy đã khóc gần như hỏng mất.

Huấn Giới Sư cao mày, "Về sau lại dạy dỗ kĩ hơn, trước hôm nay cứ như vậy."

Hoa huyệt mở to khép mở có ý muốn đóng lại, lại bị cái kẹp gắt gao căng ra, Huấn Giới Sư đổ vào miệng huyệt hỗn hợp xuân dược cùng nước gừng.

"A--!!"

Ngay nháy mắt hoa huyệt vừa ngứa vừa đau, như là bị hỏa thiêu.

Ngón tay Bạch Hề run rẩy chạm vào, hận không thể đem âm đế vò nát, hoặc là đem côn sắt cắm vào đi, thao nát huyệt dâm.

Lúc này cho dù là cái gì cắm vài, bị cái gì thao, chỉ cần có thể ngăn cơn ngứa này lại, Bạch Hề chắc chắn sẽ không giãy giụa.

Nhưng mà ngón tay cậu mới vừa chạm vào âm đế đã bị cây thước đánh lên, thu hồi bàn tay trong đau nhức.

Huấn Giới Sư không quản khuôn mặt tái nhợt cùng bờ môi run rẩy của Bạch Hề, tiếp tục rót hỗn hộp xuân dược nước gừng vào nộn huyệt, thẳng đến khi bụng Bạch Hề căng muốn nứt, hô hấp dồn dập như giây tiếp theo sẽ ngất mất mới dừng lại.

Chưa kịp để Bạch Hề thở phào nhẹ nhõm, Huấn Giới Sư đã ra mệnh lệnh, "Phu nhân, kẹp chặt tiện huyệt, một giọt cũng không được phép chảy ra, nếu không chỉ sợ tiện huyệt này bị đánh đến nổi đêm nay không chịu được gia lăn lộn."

Bạch Hề chỉ đành cắn răng kẹp chặt, cậu bị lật người lại, hỉ phục được vén lên lộ ra cặp mông run rẩy, lỗ đít cũng bị rót xuân dược như miệng nhỏ phía trước.

Ma ma có ý tốt khuyên cậu, "Phu nhân phải ngoan ngoãn kẹp chặt, nếu như lát nữa dạo phố không cao trào nổi, hoặc là bị ngất trên kiệu hoa, như vậy mới thật sự mất mặt.

Hàm răng Bạch Hề tê dại, trải qua trận đau đớn vừa rồi, cậu liền mặt người bài bố.

Trong lòng nghiền ngẫm hai chữ dạo phố vừa rồi.

Chỉ có cưới chính thê mới phải dạo phố. Cậu đã từng thấy gia đình giàu có thành hôn, từng người cao to vạm vỡ nâng kiệu, chính thê ở bên trong không biết bị chà đạp kiểu gì mà một đường đi lầy lội nước, tiếng rên rỉ đứt quãng truyền ra, tới khi tới nhà phu quân, phần lớn đều bị kéo ra khỏi kiệu, đến sức lực đứng thẳng cũng không có.

Lúc này Bạch Hề mới ý thức được, cậu là được gả đi làm chính thê người ta, không chỉ bị phu quân sử dụng như tính nô, mà còn không thể dễ dàng chết đi.

Gia chủ Trần gia lòng dạ thâm sâu như thế nào mà lại cưới một chính thê không có chút tác dụng nào như mình, hiển nhiên là khi đã ép khô Bạch Hề đến không còn gì để lợi dụng mới tùy ý để cậu chết đi.

Bạch Hề nhắm mắt, sự mệt mỏi cùng bất đắt dĩ trong lòng ngày càng lớn.

Âm đế bị gắn vào sợi dây xích, Huấn Giới Sư dẫn Bạch Hề ra ngoài.

Dây xích rất ngắn, chỉ cần đi chậm nữa bước, âm đế liền bị kéo thành miếng thịt thon dài, Bạch Hề bị tra tấn đến cả người run rẩy.

Âm đế bị xỏ khuyên, đem địa phương mẫn cảm nhất của cậu lôi kéo như xúc vật, mà cái khuyên này mới chỉ là loại nhỏ mà thôi, những ngày tháng khắc nghiệt còn đang chờ đợi cậu, sau này phu quân sẽ tự mình động thủ, sẽ dùng những cái khuyên càng to hơn.

Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy kiệu hoa, Bạch Hề liền hiểu rõ vì sao khi dạo phố các chính thê khóc thảm như vậy.

Sàn kiệu hoa không phải là tấm vải mềm mại, mà là hai căn dương vật giả thô to đáng sợ dựng thẳng, đen nhánh tỏa sáng.

Một khi ngồi lên, theo sự lay động của kiệu hoa, hai căn dương vật dữ tợn đó sẽ hung hăng thao lộng hai nhục huyệt, sau khi dạo phố một vòng, đến Trần phủ nộn huyệt đã bị thao hư.

Đây đâu phải là kiệu hoa, chỉ là khoát lên vẻ ngoài hòa nhoáng, chuyên môn dùng để ra oai phủ đầu tân nương tử mà thôi.

"Phu nhân, mời." Dây xích lôi kéo âm đế, ép buộc Bạch Hề phải lên kiệu hoa.

Bạch Hề thuận theo nước vào, biết mình không trốn nổi trận dâm hình này.

Hỉ kiệu rất lớn, không giống như chỉ chở một mình tân nương, đáy lòng Bạch Hề trầm xuống, quả nhiên, một Huấn Giới Sư dẫn đầu bước vào trong kiệu.

"Phân nhân, mời ngài ngồi xuống."

Môi âm hộ run run rẩy rẩy bao lấy dương vật giả, do dự không dám ngồi xuống.

Đột nhiên người bị một lực mạnh nhấn xuống, nữ huyệt mạnh mẽ bị tách vỡ, hậu huyệt cơ hồ nuốt xuống tận gốc giả cụ, đem người cậu chọc xuyên, chiều sâu kia làm Bạch Hề nôn khan không ngừng, đồng tử mất đi tiêu cự.

Kiệu hoa lay động, hai căn dương vật giả không chút lưu tình đâm chọt vào nộn huyệt.

Bạch Hề thở không ra hơi, cặp mông tuyết trắng căng thẳng hơi nâng lên, ý muốn giảm sự tiếp xúc giữa hoa huyệt vào giả cụ.

"Phu nhân! Xin ngồi đúng tư thế." Huấn Giới Sư lạnh giọng cảnh cáo, tay cầm châm gỗ không chút lưu tình đâm vào âm đế, lưu lại một trận đau đớn đến tận xương, nhưng mà không một chút tổn thương da thịt.

"Bằng không viên tiện âm đế này sẽ bị châm hỏng."

"Tiện huyệt không mở rộng tốt thì đêm nay làm sao hầu hạ gia chủ thoải mái?"

Đau đớn mộc châm đem lại quá lớn, ép buộc Bạch Hề phải ngoan ngoãn ngậm lấy dương vật giả, chỉ cần tư thế không tiêu chuẩn, hoặc là hơi chậm trễ, âm đế liền phải chịu đau đớn xuyên tim.

Thậm chí đầu vú cũng bị hung hăng đâm chọt, mảng ngực đơn bạc trải rộng điểm đỏ, đầu vú càng sưng đỏ như thai phụ, vừa dâm mĩ vừa đáng thương.

Thời điểm bước xuống kiệu hoa, Bạch Hề bị thao đến không thể khép chân, càng đừng nói là hai tiểu huyệt non mềm, cả người đầy nước, áo váy bị dâm thủy tẩm ướt.

Một thời gian dài bị giả dương thao không ngừng cả trước lẫn sau, đôi khi còn bị mộc châm hung hăng đâm vào đầu vú và âm đế, Bạch Hề triều phun cả một đường, kiệu hoa đi đến đâu là dâm thủy chảy đến đó.

Bạch Hề mệt mỏi, không muốn phát ra tiếng, vì muốn người qua đường nghe được tiếng kêu dâm, Huấn Giới Sư rất nhiều lần ra tay đánh lên dương vật yếu ớt, quy đầu bị quất đến lung lay, đau đớn truyền đến, Bạch Hề chỉ đành nức nở kêu theo từng trận quất đánh.

"Thật tiện, không đánh thì không phát ra tiếng sao?"

Lúc kiệu hoa dừng lại, Bạch Hết đã hết sức lực, thậm chí còn không đứng nổi, bị Huấn Giới Sư nắm âm đế kéo đi, cậu không đi nổi chỉ đành quỳ bò.

Khách khứa thấy nhiều không trách cùng nhau nghị luận sôi nổi, bọn họ chưa từng gặp qua vị chính thê nào có thể đi từ kiệu hoa xuống.

"Thật dâm, một đường đều là nước, mặt đất đều ướt hết."

"Chắc là cả đoạn đường đi đều triều phun, vẫn là Huấn Giới Sư Trần gia quản nghiêm a..."

"Ánh mắt Trần thiếu gia tất nhiên là độc đáo."

Bạch Hề hoảng sợ khi nghe khách khứa chế giễu mình, lời trong lời ngoài thì đều khen ngợi phu quân cậu.

Bạch Hề vốn dĩ phải quỳ ở cửa chính, cho các khách nhân chiêm ngưỡng cảnh Huấn Giới Sư kiểm tra hoa huyệt.

Khí cụ cắm vào hoa huyệt, đem miệng huyệt hoàn toàn căng ra, lộ ra thịt non nhạt màu ướt át chưa bao giờ lây nhiễm tinh dịch nam nhân.

Tân nương tử ở nhà mẹ đẻ được dạy dỗ quy cũ rất nghiêm, nộn huyệt nhạt màu chưa bao giờ chân chính ăn qua tinh dịch, đấy chính là chính thê còn nguyên trinh tiết.

Lần này bỏ qua bước nghiệm thân này.

Chính thê gia chủ Trần gia là một song tính hạ tiện, mua về từ thanh lâu, nói không chừng đã sớm bị người thao hỏng.

Cố tình Trần Việt lại đích thân chọn người này, cho dù không còn thuần khiết thì cũng không thay đổi được việc song tính này sắp thành chủ mẫu Trần gia.

Nghiệm thân không phải là việc quá tất yếu, kiểm tra ra tân nhân không thuần khiết người mất mặt lại là Trần gia.

Ở cửa cột sẵn dây thừng thô ráp, tân nương tử phải cưỡi trên dây thừng, bẻ ra hai cánh hoa môi, mài giũa từng tất từng tất thịt non, thịt huyệt non mềm bên trong bị dây thừng thô ráp tra tấn đến đỏ thẫm nóng bừng, thẳng đến khi đi hết dây thừng vào tân phòng mới thôi.

Đây là dạy dỗ đầu tiên đối với tân nhân, về sau phải ngoan ngoãn tuân theo quy củ nhà phu quân.

Bạch Hề lạnh cả người, Trần phủ quá lớn, chỉ là đình viện đã gần trăm mét, đi vào chính đường, vào tân phòng, chỉ sợ hoa huyệt sẽ sưng đến nổi gió thổi nhẹ qua sẽ đau rát khó nhịn, thậm chí run rẩy cao trào, mà cậu đêm nay còn phải hầu hạ phu quân.

Bạch Hề cảm thấy không còn kiên nhẫn nữa.

Nhanh lên, mau kết thúc đi, biết rõ Trần Việt cưới cậu là có mục đích, nhưng cậu vẫn hi vọng y sẽ thật tàn nhẫn, nghiêm khắc, tốt nhất là đem cậu thao chết trên giường.

Miệng huyệt bị tách ra cưỡi trên dây thừng, cậu căng thẳng đến mức ngón chân cuộn tròn trắng bệch, cũng không thể ngăn được dây thừng thô ráp chà sát, tàn nhẫn đem thịt huyệt bên trong chà mạnh, âm đế chịu đủ chà đạp không nhịn được bắt đầu run rẩy.

Hai huyệt ở trang viên được rót đầy xuân dược, cho dù hiện tại bị tra tấn cũng không nhịn được mà chảy nước, trên dây thừng rất mau nhiễm đầy nước xuân.

"Phu nhân, thỉnh ngài đi nhanh chút." Huấn Giới Sư đứng bên cạnh Bạch Hề, thẳng tay dùng roi mây đánh lên tấm lưng tuyết trắng.

Hắn cầm không phải thiết thước như ở trang viên. Vào Trần gia, chính là người Trần gia.

Sau này giáo huấn gia pháp thường dùng nhất sẽ là dây mây. Dây mây được ngâm trong hỗn hợp nước muối cùng xuân dược mỗi ngày, một roi đi xuống, cho dù là kĩ nữ dâm đãng nhất thanh lâu cũng phải rên rỉ xin tha, huống chi là Bạch Hề, thân thể chưa được dạy dỗ đàng hoàng.

Dây mây mềm dẻo, đánh lên da thịt để lại vết hằng bằm tím, bên trong sưng lên, nhưng tuyệt nhiên sẽ không tạo ra chút thương tổn nào.

Bạch Hề gian nan đi trên dây thừng, một đường chảy nước, trong ánh mắt nhìn mãi thành quen của khách khứa đi vào trong phủ.

Dây thừng thô ráp chà xác, Bạch Hề ngày càng mất sức, dây thừng càng tiến sâu hơn, bướm non càng ngày càng đau.

Nhưng nếu Bạch Hề chỉ cần chậm trễ một chút, dây mây sẽ từng trận từng trận đánh xuống, hung hăng quất đánh lên nhũ hoa, eo nhỏ, thậm chí là quy đầu đỏ tươi và âm đế nhô cao cao.

Bạch Hề thật sự chịu không nổi, ngày thành thân hôm nay, mỗi giây mỗi phút cậu đều bị chà đạp. Cậu chỉ là một song tính bình thường, một lòng tìm chết, chịu không nổi cái loại quy củ này, nếu tạm thời không thể chết được, thì hi vọng có thể giảm bớt đòn roi.

"Không cần đánh..."

'Bang! Bang!'

"A a a... Hoa huyệt sắp nát rồi..."

"Đau quá... Quá đau... Cầu ngài, không cần đánh, ta đi ta sẽ đi thật tốt..."

Bạch Hề duỗi tay chắn lại, mu và lòng bàn tay cũng ăn phải vài roi, không dám cản lại nữa.

Dây mây hút đủ nước muối cùng xuân dược, hiệu lực thấm vào trong xương cốt, làm cậu muốn ngất cũng ngất không được, hoa huyệt nóng lên, có cảm giác như đã đứt lìa tới nơi.

Hai mắt Bạch Hề tan rã, chỉ có thể tiếp tục tiến lên theo bản năng.

Huấn Giới Sư không ngăn cậu phát ra tiếng rên rỉ, vì chính thê kêu càng thảm, chứng tỏ quy củ Trần gia đủ nghiêm, được người người tôn kính.

Bạch Hề thật sự không thể tiếp tục, có lẽ Huấn Giới Sư đã sớm đoán được, lại lần nữa lấy dây xích gắn vào cái khuyên ngay âm đế, một bên liên tục đánh lên mông mập, một bên nắm lấy âm đế cậu hung hăng lôi kéo, như là xua đuổi một con thú cái, bức Bạch Hề tiếp tục chà huyệt.

Cuối cùng cũng tới cửa, Bạch Hề gần như sắp ngất, khóe môi chảy đầy nước miếng, nhưng đây chỉ mới vào cửa mà thôi.

Trần gia nhà cao cửa rộng, không biết còn có bao nhiêu quy củ đang chờ đợi cậu.

Ma ma và Huấn Giới Sư dừng chân, theo quy định, họ không thể vào tân phòng ngày thành hôn.

"Phu nhân, ngài tự mình bò vào đi. Gia chủ chiêu đãi xong khách nhân thì sẽ trở lại."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro