Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mộc lan đi theo kỷ 2

Thiên chân vô tà ngây thơ bộ dáng

 Dẫn nhân xa tư càng dẫn nhân a liên

 Bàn tay nhỏ dài và trắng nõn bắt đầu múc nước , Hoa Mộc Lan khom người rửa mặt , bùn trên mặt  từ  từ  biến mất , hé lộ dung nhan xinh đẹp.

 Mỉm cười , nàng vừa lòng nhìn mặt mình khôi phục bộ dáng trắng nõn như ban đầu.

  Đứng dậy , lưng của nàng áp vào lưng Yến Độ Phi , trong nháy mắt không hiểu sao có loại nóng rực truyền đến thân nàng .

 “ Kỳ quái .” Nàng lẩm bẩm một tiếng , không nhìn thấy phía sau Yến Độ Phi giương môi lên cười , bắt đầu trút bỏ quần áo của mình.

 “ Mặc quần áo nữ tử  vẫn là thoải mái nhất .” Dù sao mặc nhiều năm như vậy , nàng đã có thói quen , buộc ngực thành nam trang , hiện nay còn phải tháo dây buộc , thật sự là rất phiền toái .

 Bởi vì lúc cởi quần áo , nàng còn phải cởi dây buộc ở sau lưng , động tác mạnh , không nghĩ qua là sẽ chạm đến hắn .

 “ A.” Yến Độ Phi thét lớn một tiếng , giả vờ đau kêu lên : ” Ngươi cẩn thận một chút , nếu không ta vì ngươi mà ngã đấy.”

 Kỳ thật , bị thân nàng cọ xát như vậy cảm giác thật sự tốt đẹp nhưng …. Nếu cứ  tiếp tục hắn nhất định sẽ không đứng vững.

 “ Tôi xin lỗi , xin lỗi .” Hoa Mộc Lan không ngừng xin lỗi hắn : “ Tôi sẽ cẩn thận , cố gắng không chạm đến ngài.”

  Cẩn thận  cởi dây buộc ngực xuống , Hoa Mộc Lan càng lúc càng cảm thấy bộ ngực không có bó buộc , toàn thân trên dưới chỉ có cái quần , liền xoay người sang chỗ khác quan tâm tình hình hắn .

 Cảm giác được động tác toàn thân của nàng , đương nhiên Yến Độ Phi cũng đem thân mình chuyển lại đây , bởi vì động tác quá mức vội vàng bối rối , vướng vào mép đá , không cẩn thận té sấp về phía trước . “ Á .”

 Yến Độ Phi nhanh tay lẹ mắt đúng lúc đỡ lấy nàng , đem nàng vảo trong lòng .

 “ Ngài …” Hoa Mộc Lan theo bản năng muốn đẩy hắn ra , hai má đỏ ửng giống như ánh nắng chân trời chiếu vào.

 “ Nhìn khuôn mặt này rất giống Hoa Mộc Lan , nhưng người ngợm thì  ….” Yến Độ Phi liếc mắt nhìn xuống phía dưới : “ Rất bẩn .”

 Vì muốn cho nàng quên mất xấu hổ , tự nhiên hắn muốn nghĩ cách dời sự chú ý của nàng , mới thuận lợi ăn được nàng .

 Quả nhiên , Hoa Mộc Lan bị chiêu khích tướng của hắn kích thích , cố gắng chứng minh mình là Hoa Mộc Lan .

 “ Tôi không bẩn mà ! Ngài xem .” Nàng múc nước tự rửa người mình , muốn đem chất bẩn trôi treo dòng nước .

 “ Đụng tới nước quả nhiên trắng nõn hơn .” Yến Độ Phi nhân cơ hội lấy tay vuốt ve da thịt trắng nõn của nàng . “  Chẳng qua là đụng vào nước …”

 Hắn  lấy bàn tay to mơn trớn lau sạch bùn trên người nàng , kỳ thật không để tâm chuyện nàng bẩn .

 Hoa Mộc Lan còn đang suy nghĩ muốn chứng minh thân phận của mình , căn bản không để ý đang bị người khác sàm sỡ .

 “ Không cần đụng vào nước , chỉ cần dùng nước rửa sạch là được , cũng rất sạch sẽ.”  Hoa Mộc Lan kích động nói.

  Hai gò má nàng trắng óng ánh vì ưu tư mà đỏ bừng hồng nhạy , làm cho người ta rất muốn âu yếm .

“ Thật không?” Yến Độ Phi trợn mắt , không tin : “ Ta không tin ngươi là Hoa Mộc Lan , không tin cổ , trên cánh tay , trên đùi đen thui này được rửa sạch .” Hắn vừa nói  , bàn tay to vỗ vỗ một bên cánh tay đang bẩn của nàng .

 “ Thì rửa với ngài!” Hoa Mộc Lan cực hối hận khi lúc ấy biến mình thành như thế này , đến nỗi bây giờ muốn lau mà lâu sạch .

 “  Lau lâu như vậy vẫn bẩn , ta nghĩ da thịt ngươi vốn như vậy ?” Yến Dộ Phi tiếp tục sử dụng phép khích tướng .

 “ Tại tôi sợ người khác nhận ra tôi là nữ nhi , cho nên mới trát bùn nhiều thế này !~” Hoa Mộc Lan mở to mắt trong veo như nước mùa thu giải thích .

 Yến Độ Phi cười yếu ớt tỏ ra hoài nghi : “ Ngươi đừng gạt ta.”

 “ Ngài không tin thì có thể tự lau!” Nàng kích động bắt lấy hắn , căn bản không thèm để ý câu cái gì mà nam nữ thụ thụ bất thân .

 “  Sao ta lại phải lau giúp ngươi ?” Trong lòng thầm mừng rỡ nhưng Yến Độ Phi vẫn giả bộ không vui .

 “ Muốn ngài lau thì ngài cứ lau , nói nhiều lời làm gì?” Hoa Mộc Lan bởi vì không muốn bị nghi ngờ , còn bị nói là đen và xấu , lòng tự trọng tổn thương nghiêm trọng , rốt cuộc tính tình cũng bộc phát ra .

  Yến Độ Phi dò xét , nàng vẫn ung dung thản nhiên.

 “ Mau lau đi!”  Sức lực của nàng quá nhỉ ,  muốn lau có vẻ lâu mới  trắng , mà lực đạo của hắn hẳn là mạnh hơn nhiều , cho nên bảo hắn lau là cách nhanh nhất , có thể tự hắn kiểm tra thân phận của nàng , cũng lại đỡ tốn sức nàng.

“ Ta lau , ta lau , là tự ngươi bảo ta lau đấy , ngươi đừng hối hận .” Yến Độ Phi một lời có 2 ý.

 “ Sao tôi phải hối hận?” Hoa Mộc Lan không nghĩ nhiều lắm , đùng đùng nổi giận mắng hắn một câu .

 Yến Độ Phi cười , bắt đầu lấy nước lau người nàng .

 Mới đầu , nàng chỉ cảm thấy sức lực của hắn dịu dàng , nhẹ nhàng , bàn tay to chạm vào da thịt nàng , so với nàng dùng sức chà lau thoải mái hơn .

  Sau đó , nàng có cảm giác không thích hợp cho lắm .

Những chỗ tay hắn lướt nhẹ qua , không biết có phải quá mức thoải mái hay không mà lại bắt đầu có cảm giác run rẩy.

 Nàng có chút thất thần , ngạc nhiên trong chốc lát , không biết tại sao mình lại có cảm giác như vậy .

 “ Sao thế nhỉ?” Nàng nói thầm , mắt đẹp quá mức tò mò , không nhịn được nhìn xuống dưới ,  trong tầm mắt nhìn thấy bóng của bản thân dưới nước , nàng mới ngạc nhiên .

 Hóa ra ở trong dòng nước nàng sớm đã trở lại Hoa Mộc Lan như ban đầu !

 Nhưng sao hắn cứ đụng chạm vào da thịt nàng làm cái gì ? Mà …. Vấn đề này không phải là vấn đề quan trọng , trước mắt nàng muốn hỏi hắn một câu !

 “  Bây giờ ngài tin tôi là Hoa Mộc Lan chưa?” Nàng nâng mắt lên nhìn hắn , lộ vẻ đắc ý .

 Lúc trước trách nàng lừa hắn ,  bây giờ không có biện pháp nói nàng lừa hắn ! Đã sớm nói bao nhiêu lần mà hắn không chịu hiểu , nàng chính là Hoa Mộc Lan mà !

 “ Tin .” Yến Độ Phi mỉm cười gật đầu , cánh tay phủ lên cổ nàng , thuận tiện cởi bỏ nốt dây buộc ngực của nàng , rơi xuống dòng suối .

 “ Tin tôi …” Hoa Mộc Lan bắt đầu tập trung hỏa lực cho một vấn đề khác  : “Thế sao ngài lại vẫn còn lau thân thể tôi?”

 “ Ta không phải đã nói qua , muốn Hoa Mộc Lan nàng lấy thân báo đáp sao?” Yến Độ Phi mở rộng đôi mắt gian xảo .

 “ A!” Hoa Mộc Lan lúc này mới nhớ ra một chuyện :  ” Ngài …. Không quên sao?”

 Chết tiệt ! Nàng cứ cố sống cố chết để chứng minh mình là Hoa Mộc Lan , chẳng phải ngược lại chuyện rời bỏ hắn ? Hắn là ân nhân cứu mạng của nàng , nàng không muốn hại hắn ! Vì sao hắn cứ một mực khăng khăng , cố tình tới gần nàng chứ?

 “ Đương nhiên ta không quên , Mộc Lan của ta .” Yến Độ Phi gắt gao ôm lấy Hoa Mộc Lan , cúi đầu thưởng thức hương vị môi của nàng.

 Hắn …. Hắn lại cắn miệng của nàng .

 Mới bị hắn làm cho kinh hãi , Hoa Mộc Lan bị hắn mãnh liệt có chút dịu dàng xâm nhập chinh phục nàng . Ánh mắt có tầng lớp sương mù  hoang mang bất lực , chỉ có thể để mặc lưỡi hắn chuyển động trong miệng mình , hấp thụ yêu nước của nàng , liếm láp lưỡi của nàng ………

 Ý nghĩ mơ màng nóng bỏng , tại đây gió lạnh thổi nhẹ phả ở dưới , nhiệt độ toàn thân cao không thể nhúc nhích , chỉ có thể dựa sát vào hắn , loại cảm giác này không được tốt , thật làm cho người ta sợ hãi , lại rất … rất thích !

 Yến Độ Phi thưởng thức mùi vị của nàng , hoàn toàn say mê những thứ của nàng , được giai nhân ôm , cảm giác của hắn tốt lên nhiều .

 Tạm rời khỏi môi nàng , chạy lên trên mũi nàng mà hôn , mặt mày của nàng , hắn hôn luôn cả những giọt mồ hôi thấm đẫm trên da thịt nàng , mũi  chuyên tâm hít lấy hít để mùi thơm của nàng .

 “  Hình như tôi bị bệnh …” Hoa Mộc Lan thì thào tự nói : “ Tôi cảm thấy nóng quá …” Đầu óc nàng hỗn loạn nhớ tới tên đầu sỏ gây nên , lấy cặp mắt đẹp kia không ngừng nhìn hắn , lên tiếng : “ Đều tại ngài , tại ngài làm hại !”

 Lúc này Yến Độ Phi đang vùi đầu vào mái tóc dày của nàng , những sợi tóc mềm mại , hít lấy hương thơm trên mái tóc .

 “ Ta làm hại ?” Giọng nói của hắn truyền đến đầu nàng , mang theo ý cười , dụ hoặc đến mê người .

 “ Đúng vậy !” Hoa Mộc Lan gật đầu , lại bị hắn thổi hơi vào làm xuất hiện cái loại cảm giác nóng nóng là lạ , ngay cả da đầu cũng run lên : “ Ngài đừng cắn tôi , cũng đừng làm bậy , ngài làm như vậy hại cả người tôi nóng như hỏa thiêu đấy!”

   Hành động kỳ lạ của hắn , hại nàng cảm thấy cả người khó chịu đến cực điểm!

 “ Nàng muốn ta dừng tay?”  Yến Độ Phi dao động môi ở một bên tai nàng , thổi hơi nhẹ khiến trong lòng người cảm thấy ngứa ngáy .

 “ Đúng …” Hoa Mộc Lan vừa xuất khẩu , liền cảm thấy câu trả lời của mình thật vô ích . “ Á ….” Nàng không giỏi về nói dối , nhất thời ấp úng : “ Hình như  … hình như … Tôi bị ngược cuồng , nhất định là tôi bị ngược cuồng !”

Bị hắn nghe thấy , cắn đi cắn lại , ăn đến ăn đi , nàng lại cảm thấy rất thoải mái , rất sung sướng … huhuhu … nhất định là nàng bị ngược cuồng .

 Yến Độ Phi  trợn mi : “ Ý của nàng là nói ta ngược đãi nàng?” Hắn sờ  soạng thân nàng , nàng lại bảo là ngược đãi?

 “ Ngài cắn tôi , còn hà hơi lỗ tai tôi , như vậy không phải ngược đãi thì là gì?” Hoa Mộc Lan nói năng hùng hồn đầy lý lẽ .

 “ Ngược đãi mà làm nàng thoải mái như vậy sao?” Yến Độ Phi bên môi tươi cười , cánh tay tiếp tục  sờ loạn làn da của nàng .

 “ Sao ngài biết?” Đột nhiên động tác của hắn làm cho nàng thở dốc vì kinh ngạc : “ Ngài buông ra !” Nàng phủi tay hắn , gạt bỏ cái tay đang làm bậy kia ra .

 Yến Độ Phi cười không đàng hoàng , tiếp tục hỏi : “ Làm sao ta có thể biết nàng có thoải mái hay không ?”

 Hắn vừa lòng nhìn đáy mắt kinh ngạc của nàng , bàn tay to lơ đãng vỗ về bộ ngực rất tròn của nàng , làm nàng phát âm thanh yêu kiều .

 “ A ..” Hoa Mộc Lan thốt ra tiếng kêu cảm thấy xa lạ : “ A … A …. A ….”

 Vì sao?

 Vì sao nàng lại không tự chủ được vẫn kêu ?

 Hơn nữa …..  nàng muốn gạt tay hắn nhưng lại không được , thậm chí còn có chút thích được hắn vỗ về chơi đàu như vậy ….

 “ Biểu hiện của nàng đang mách bảo ta biết nàng rất thoải mái .” Yến Độ Phi cười nói , môi nóng lần nữa dán trên môi của nàng mà quấy động , dọc theo cổ nàng , cắn cắn .

 Hai tay của hắn lưu luyến  nơi trắng noãn của nàng , bộ ngực sữa co dãn mềm mại ,  vê qua vê lại làm cho nàng từng trận run rẩy .

“ Tôi … A ….” Hoa Mộc Lan  ngâm một câu rất khó khăn , ngừng hít hơi thật sâu , vất vả lắm mới lên tiếng :” Tôi có thoải mái đâu ? Tôi khó chịu đến chết … nóng quá … hơn nữa vẫn không thể khống chế rên … a …. A …. Tại sao tôi lại như vậy ?”

 “ Nàng thật sự không thoải mái sao dù chỉ một chút sao?” Yến Độ Phi môi gần sát da thịt non mịn của nàng  : “ Nàng biết không ?  Phải rất thoải mái mới có thể phát ra loại âm thanh này.”

  Nói xong , hắn điên cuồng hôn lên xương quai xanh của nàng , một trận tê dại khiến toàn thân nàng mềm nhũn .

 “ Thật à? A …..” Hoa Mộc Lan đầu óc mơ màng , khó có thể suy nghĩ xem hắn nói thật hay giả : “ Tôi bị bệnh … ngài mau thả tôi ra … mau thả tôi ra ….”

 “ Sao ta lại buông nàng ra chứ?”  Yến Độ Phi xác định cảm giác của mình , hoàn toàn không muốn buông tay : “ Ta muốn nàng , Mộc Lan .”

 Bàn tay hắn đùa giỡn bộ ngực cao ngất của nàng ! xoa bóp ngực trái ,  ngón tay kia lại vân vê đầu nhụy kiều diễm , đầu hắn lại xuống giữa hai ngực , hít lấy hít để hương thơm trên người nàng .

 Thân thể của nàng cũng giống như nàng , đều làm cho người ta khó có thể kháng cự hương thơm , đó là thể chất của nàng , cũng chỉ thuộc về mình hắn .

  “ Ngài không nghe thấy !” Hoa Mộc Lan vô lực đẩy hắn ,  sao lại có người không tự lượng sức mình , vì sao  nghĩ muốn đầy ra lại không đẩy ra được ?

 “  Sao ngài lại ngửi người tôi …a a a?” Lời của nàng khiến hắn càng trêu chọc.

 “ Bởi vì nàng có hương thơm .”  Trả lời đơn giản dễ thuyết phục nàng , cánh môi hắn mơn trớn ngực nàng , nhẹ nhàng liếm láp .

 “ Hương của tôi?” Hoa Mộc Lan  một bên thở dốc , một bên nghi hoặc khó hiểu nói : “  Tôi đâu có dùng phấn thơm , làm sao có hương được?”

 “ Ngay cả bản thân của nàng còn không biết , sao ta lại hiểu được?” Hắn khẽ cười , đưa lưỡi quấn lấy nụ hồng tươi đẹp kia.

 “ A…”  Hoa Mộc Lan  bị lời lẽ của hắn mang đen loại xúc cảm ấm áp cùng tê dại , cúi đầu kêu một tiếng : “ Ngài ….”

 Môi lưỡi của hắn uốn lượn hút  nụ hoa hồng nhạt mê người của nàng , không ngừng tiếp xúc .

 “ A …. A ….” Cả người nàng nóng như lửa , đầu óc quay cuồng , trong đầu chỉ có một vấn đề : “ Vì sao …. A”

 “ Nàng muốn hỏi gì?”  Động tác lưỡi của hắn không ngừng nghỉ , không biết nàng có  phát ra câu kinh người nào không .

 “ Tại sao ngài lại  hút sữa của ta?” Nàng  vất vả lắm mới nói ra câu chữ đầy đủ: “ Hơn nữa … “  Khuôn mặt của nàng vốn đã hồng nhuận bỗng dưng càng thêm đậm đà . “ Rõ ràng tôi không có sữa cho ngài hút …. Lạ ghê … ngài cũng không phải là tiểu hài tử …”

 Trong đầu nàng nhất thời nhớ lại cảnh phụ thân hút sữa của mẹ , lại buồn bực khi hắn giống phụ thân !  Khi đó , phụ thân hút sữa của mẹ , có phải vì bà nội mất sớm nên phụ thân đành phải tìm tới mẹ ?

 Yến Độ Phi cố gắng tự khống chế mình , sẽ không vì nguyên nhân câu nói có vấn đề của nàng mà cười ra tiếng . Hút sữa ? Thế mà nàng cũng nghĩ ra được !

 “  Làm sao ngài lại có vẻ  mặt đau đớn?” Hoa Mộc Lan nhìn Yến Độ Phi ,  bỗng nhiên hiểu ra : “ Tôi biết rồi , nhất định là muốn ôn lại cảm giác hút sữa , lại không có mẹ cho ngài hút , cho nên mới nhẫn nhịn như vậy , phải không?”

 Yến Độ Phi không dám hé răng , chỉ sợ nếu mở miệng sẽ cười không thôi .

 Nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Yến Độ Phi đang chịu đựng cực khổ . Nàng độ lượng nói : “ Xem ngài là ân nhân cứu mạng tôi , nên tôi cho ngài hút sữa . Nhưng tôi không có sữa , hút không được đừng có trách tôi …”

 Yến Độ  Phi cố nín , không muốn cười trước mặt nàng . Ông trời ơi , dưới tình huống này mà không thể cười được , hắn rất bội phục sức kiềm chế chính mình .

 “ Ngài mau hút đi ! Không cần nhịn !” Hoa Mộc Lan thúc giục hắn , không muốn nhìn mặt hắn đau khổ như vậy .

 “ Nàng …” Yến Độ Phi không cười , thở từng ngụm khí đi ra . “ Tuân mệnh .” Nếu nàng cho phép , tội gì hắn không “ Hút sữa” cơ chứ !

 May là thân thể thuần khiết trắng nõn  của nàng làm cho người khác yêu thương , nếu không mà nghe được câu chữ ngu đần như vậy , hắn có thể tiếp tục thêm cũng là cực kỳ lợi hại !

 Một tay nắn nụ hoa ướt át , một tay thì khiêu khích sườn .

 “ A … Ừm …. “ Nàng khó có thể kiềm chế bản thân , cảm giác như bị sét đánh .

  Hóa ra bị người khác hút sữa vất vả như vậy … Về sau nàng tuyệt đối không sinh nhiều hài tử , khỏi phải hút sữa nhiều !

Yến Độ Phi đang chăm chú ngắm cảnh đẹp trước mặt mình , không biết trong đầu nàng suy nghĩ cái gì , có hoan ái hay không khỏi cần phải kéo dài nữa .

 “ A … A … A ………A ………” Hoa Mộc Lan chỉ cảm thấy động tác của hắn khiến cả người đều xụi lơ .

 Đưa tay cùng môi trao đổi vị trí  , môi hắn ngậm lấy nụ hồng kiều diễm , ngón tay kẹp lấy ngực bên kia , hoặc xoay tròn hoặc ra sức bóp .

 “ A … A …………..” Tiếng rên của nàng khiến động tác của hắn càng lúc càng điên cuồng càng lúc càng mê loạn : “ A nha …”

   Yến Độ Phi rời khỏi nụ hồng của nàng , mỉm cười , lại lần nữa ngậm lấy nụ hồng ở bên kia .

 “ A …” Hoa Mộc Lan yêu kiều toàn thân bên trong dường như sa vào ngọn lửa hừng hực : “ Nóng …. Nóng quá …”

 “  Còn chưa đủ nóng đâu .” Yến Độ Phi liếc mắt đưa tình vừa lóe tà khí lại dịu dàng , môi tiếp tục trêu đùa nụ hoa nở rộ của nàng , bàn tay to thì lại trượt dần xuống bụng trơn nhẵn , chọn rốn để chơi đùa .

 “ Không đủ nóng ?” Toàn thân nàng đã nóng như bị lửa đốt , như vậy còn chưa đủ nóng sao? “ A … đều là tại ngài , hại tôi bị bệnh .”

 Cho tới bây giờ nàng chưa từng sốt cao đột ngột như vậy ! Đều là hắn làm hại .

 “ Ta sẽ giúp ngươi chữa bệnh .” Yến Độ Phi giương con mắt đen nhìn nàng cam đoan , hướng trên cổ nàng mà hôn , bàn tay hướng từ bụng càng lúc càng đi xuống , đi vào u mật  rậm rập mềm mại kia nhẹ nhàng gây sự .

 “ Lừa ….. gạt người …….” Rõ ràng nàng càng lúc càng nóng “ Dù bị thêu tôi cũng không nóng như vậy …. A a aaâ …..”

 Yến Độ Phi xoa nhẹ  nơi rậm rạp kia , rồi sau đó mỉm cười , nhẹ nhàng đẩy bụi cỏ rậm rạp ra , đi vào u cốc của nàng .

 “ A … Á …” Hoa Mộc Lan rên không ngừng , cảm giác giữa hai chân chảy ra chất lỏng ẩm ướt , chất lỏng kia  vừa có , nhưng dựa theo độ trượt của ngón tay hắn , chất lỏng càng thêm nhiều . “ Ngài……. Không phải là ngài làm tôi chảy máu chứ?  Nếu không vì sao giữa hai chân ta lại ẩm ướt … nhất định là máu , đúng không?” Một bên nàng rên , một bên nàng kêu oa oa .

 “ Không phải máu , chưa đến lúc chảy máu đâu!” Cánh tay Yến Độ Phi nhẹ nhàng vuốt ve ngực mềm mại của nàng , tay  kia thì tiếp tục trêu đùa u mật kia .

 “ A … A ….. “ Nàng khó khống chế được tiếng kêu của mình , suy nghĩ hỗn loạn về lời nói của hắn .

 Cái kia không phải là máu ? Chưa đến lúc chảy máu ? Nàng nghe không rõ .

 Hoa Mộc Lan quá mức mê mẩm , vì thế nhìn xuống phía dưới , muốn biết thứ dính dính ẩm ướt rốt cuộc là cái gì , nhưng nàng lại trông thấy cái tiết khố ( quần nhỏ ) của mình không cánh mà bay , hay nói cách khác , hiện tại toàn thân nàng trần trụi .

 “ A !” Hoa Mộc Lan theo bản năng chụp lấy bàn tay to của hắn , che chắn phía dưới của mình : “ Ngài đừng sờ loạn nữa ! Cả người tôi trống trơn , bị người khác nhìn thấy rất xấu hổ , ngài cứ như vậy hại tôi khó ngẩng đầu nhìn người khác được !”

 Hắn là ân nhân cứu mạng của nàng ,  nàng đành chịu thiệt thòi để hắn nhìn thấy hết , nhưng vấn đề là  ban ngày thế này , nếu có người khác đi qua , cả đời nàng cũng không dám gặp người khác !

   “ Ai nói hại nàng khó làm người ?” Yến Độ Phi mỉm cười nói xong , cố tình không hiểu lời nàng nói : “ Ta với nàng đều là người !” Hắn ngừng một chút lại nói : “ Hơn nữa , chưa cho phép của ta , người khác không thể vào đây , không ai nhìn thấy bộ dạng lõa lồ của nàng đâu !”

   Nàng nghĩ  hắn cho người khác xem  bộ dáng trần trụi của nàng sao?

 Không ! Hắn muốn giữ chặt nàng , tuyệt đối không chia sẻ cho người khác , cho dù chỉ là nhìn thôi cũng không được !

 “ Thật không?” Hoa Mộc Lan chớp đôi mắt lông mi dài , vẫn còn nghi hoặc .

 Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng hoang mang , Yến Độ Phi cười mê đắm , ngón tay dài bỗng nhiên đi vào bên trong u cốc .

 “ A … A …. “  Cảm giác có thứ xâm nhập làm cho nàng kiều mị rên rỉ không thôi , trán cũng không ngừng ngoe nguẩy , cảm giác bủn rủn , khô nóng .

 Nơi u mật ẩm ướt kia cực kỳ chặt chẽ , làm cho ngón tay hắn khó đi vào , hắn phải từng bước một chui  vào động , mới có thể  tiếp tục  đi sâu vào .

 “ Ưm …… A …….” Hoa Mộc Lan rên rỉ không ngừng , cảm giác ngón tay hắn đi vào , chưa từng có người nào vỗ về chơi đùa nơi riêng tư của nàng ,  một luồng ẩm ướt nóng nhầy càng lúc càng ra nhiều . “ A …. Nóng … đau … a”

 Hắn thật sự làm nàng bị bệnh ! Nếu không thì nàng sẽ không vừa nóng vừa khó chịu như vậy , rốt cuộc nàng bị hắn hạ thuốc độc gì ? Tại sao bị động tay động chân như vậy thôi mà hại nàng đầu choáng váng hoa mắt chóng mặt giống như toàn bộ thế giới này theo hắn chuyển động ?

Hắn làm đau nàng ?

 “ Nhẫn nại một chút , đợt lát nữa nàng sẽ không đau đâu  ….” Yến Độ Phi hôn gió , giữa trán nàng hơi thấm đẫm đầy mồ hôi .

 Ngón trỏ vỗ về chơi đùa bức tường hoa kia , hắn thong thả tiếp tục thâm nhập vào chỗ sâu bên trong hoa huyệt của nàng , cảm nhận được bức tường hoa khong ngừng co rút lại , nuốt trọn ngón tay của hắn .

 “ A … A …… “ Hoa Mộc Lan thấy phản ứng của bản thân cảm thấy kỳ quái mà xấu hổ : “ Vì … vì sao ngài nói một lời làm …”

 Loại cảm giác này thật mê hoặc người , trực giác nàng chống cự loại cảm giác hoàn toàn xa lạ này , nhưng những nơi bị hắn xâm nhập , chỉ có thể bao bọc ngón tay của hắn .

 Hơn nữa , thân thể của nàng không hiểu vì sao không tự chủ được mà bám vào hắn , làm cho hắn càng thêm xâm nhập vào hang ổ ẩn mật kiều diễm kia .

 Híc …. Chắc chắn là nàng bị hắn hạ thuốc mê …

 Yến Độ Phi cười , không đáp hỏi lại : “ Nàng không thoải mái sao? Mộc Lan của ta !”

 “ Tôi …” Hoa Mộc Lan mở to mắt nhìn hắn , trông thấy nhãn đồng đen như mực  bùng lên ngọn lửa , càng lúc càng thấy tình dục tràn ngập . “ Tôi … A .. thoải mái …. Híc … tôi bị ngược cuồng !”

  Lúc trước hắn hút đến hút đi , cắn đi cắn lại , nàng  rất thoải mái ~! Bây giờ hắn sờ tới sờ lui nửa người dưới ,  chọc đến chọc đi , nàng lại có thể cảm thấy sảng khoái không nói lên lời … Nếu không phải nàng bị ngược cuồng thì là cái gì?

  Híc … Hắn hại nàng càng lúc càng không thể thoát khỏi sự khoái cảm đó !

 “ Ta đâu có ngược đãi nàng ?” Yến Độ Phi hôn lên đôi môi đỏ tươi , cười quỷ dị .

   Ngón tay ở trên trong vách tường khó khăn đi vào , rốt cuộc cũng tới hoa tâm của nàng .

 “ A …” Nàng không được kêu , thân thể vặn vẹo không ngừng : “ Ngài rõ ràng … Híc … Ưm A … đau  ….”

  Rõ ràng là hắn ngược đãi nàng !  Luôn ôm trọn lấy nàng , sờ điên loạn ? Nhưng . ….. Nàng có một khoái cảm không nói nên lời .

  Híc ! Vì sao lại như vậy ?

 “ Mộc Lan , ta sẽ cố hết sức làm cho nàng cảm thấy sung sướng … “ Tuy rằng biết nàng là xử nữ , nhưng dục vọng của hắn đã không thể dừng lại được , hắn đang tưởng tượng bộ mặt ngây thơ ngu đần của nàng bị hắn chiếm đoạt thân thể !

 Hắn xoa nhẹ  nơi mềm mại mà  hoa điếm hơi hơi nổi lên, làm cho cái kia chảy ra chất dịch màu trắng bạc .

 “ Ừ …. “Tiếng rên rỉ của nàng lớn hơn , cảm thấy dưới thân vừa chảy ra một luồng nóng : A … Ưm …”

 “ Mộc Lan , thoải mái sao?”  Yến Độ Phi mỉm cười nhìn vẻ mặt đáng yêu dục vọng của nàng tăng vọt , đem ngón tay xâm nhập thêm lần nữa .

 “ Ngừng … ngừng … “ Nàng thở hồng hộc , không ngừng kêu , cảm giác nơi âm cốc non nớt của mình tuyệt đối không có cách nào lại bao bọc hắn .

 Nếu là lại bị hắn làm như vậy , nhất định nàng không ngừng mà chết mất !

 “ Nàng muốn ta ngừng ?” Giữa con ngươi mắt Yến Độ Phi dục vọng nổi lên : “ Mộc Lan ,hãy  nói thật … cho ta biết cảm giác của nàng …”

 Trên thực tế ,  mỗi lần nàng kêu , nhất cử nhất động đều cho hắn biết cảm nhận của nàng , chính là lần đầu thử mùi vị nên nàng còn chưa biết .

 Không sao , lần đầu là thế , sau này hắn sẽ có càng nhiều cơ hội từ từ dạy nàng , nàng cũng sẽ càng lúc càng hiểu được chuyện gì đã xảy ra …

 “ A … Không …” Hoa Mộc Lan  không biết mình đang nói cái gì : “ Ngừng …. Không …”

 Yến Độ Phi vẫn hôn lên cánh môi sưng phù của nàng , ngón tay ở bên trong âm cốc khẽ ngoáy , yêu dịch của nàng không ngừng ra nhiều , cảm giác càng lúc càng trơn …

 Hoa Mộc Lan dính sát thân mình vào nhau , cảm giác dục vọng của mình ngày càng  nhiều , nhưng nàng cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra .

 “ Tôi nóng quá …” Nàng vừa nói vừa kêu “ Yến …”

   Hắn thấy nàng kêu to , một bên môi khẽ nhếch cười , hôn  nàng : “ Về sau gọi  ta là Phi , hiểu chưa?”

   Ngón tay hắn tiếp tục chọc ngoáy vào bên trong hoa huyệt ẩm ướt u ám ,  làm cho nàng khoái cảm thất hồn lạc phách .

 “ Biết rồi …” Nàng thất thần gật đầu . “ A …. Ngài …. Tôi …” Nàng thóp bụng lại , nóng rực , dường như có thể nổ mạnh bất cứ lúc nào .

  “ Cởi quần áo của ta ra , Mộc Lan .” Yến Độ Phi nhìn dung nhan thanh tú ê lệ của nàng , thân thể mềm mại trắng mịn , cảm giác mình đã bị khiêu khích đến cực điểm .

 “ Cởi quần áo của ngài?” Hoa Mộc Lan hơi ngạc nhiên , không biết vì sao hắn lại nói như vậy : “ Ngài muốn tôi kiểm tra ngài sao?”

 Yến Độ Phi suýt nữa  vì lời nói thiếu suy nghĩ của nàng mà cười : “ Đúng vậy , Mộc Lan . Ta cũng muốn nàng kiểm tra ta , nhanh lên …”

 Hắn buồn cười  mà hôn lấy môi nàng , ngón tay rời khỏi hoa huyệt đang tràn mật kia , cầm lấy  bàn tay mềm dài và nhỏ của nàng bắt đầu cởi quần áo của mình .

   Cởi áo ngoài ra , chỉ còn lại áo mỏng ở bên trong ,  khuôn ngực bụng rắn chắc của Yến Độ Phi đều rơi vào trong mắt  Hoa Mộc Lan .

 Nàng kinh ngạc phát hiện , thân thể của hắn so với phụ thân không thua kém nhau là mấy , nhưng khi dựa sát vào làm cho người ta có cảm giác rất lạ .

  Thấy nàng hơi hơi để tâm , hắn nắm lấy bàn tay ngọc ngà của nàng cởi quần áo hắn , ôm lấy nàng , lấy y phục làm đệm lót ,  bản thân thì ngồi ở dưới dòng nước , dịu dàng đem mông nàng ngồi lên trên hắn .

 Hoa Mộc Lan nghi hoặc , không biết hắn sẽ làm gì , hơn nữa hắn chỉ mặc một bộ quần áo mỏng ở trên người , nàng nhìn không rõ lắm có cái gì đó để ở ngực mình , chỉ biết là cái vật cứng thẳng tắp kia làm cho mình có cảm giác thật khó chịu .

 “ Ô … “ Nàng nhịn không được khẽ rên một tiếng , cau mày : “ Ngài , đó chẳng phải là binh khí sao?” Nàng nhớ tới chỗ nam nữ bất đồng , cái của hắn thật lớn .

 “ Binh khí?”  Đang vuốt ve nàng , chuẩn bị muốn đi vào của nàng , Yến Độ Phi dựng lông mi .  Tại sao nàng lại đặt ra từ kỳ lạ thế ?

 “ Đúng .” Hắn mỉm cười , vật nam tính quanh quẩn ở cửa hang động mềm mại của nàng , khiến cho nàng chảy ra càng nhiều yêu dịch .

 “ A …” Nàng hồi tưởng  năm xưa nàng trông thấy cha mẹ làm như vậy : “ Ngài đừng giống phụ thân bắt nạt mẹ tôi chứ , dùng binh khí chọc khiến tôi đau?”  Giữa hàng lông mày sít sao nhíu chặt lại , dường như vạn phần bất an .

 Yến Độ Phi mỉm cười lắc đầu : “ Nhất định cha mẹ nàng rất đau đầu về nàng!”  Cũng khó trách lần trước nàng nói phụ thân không thương , mẹ không yêu .

 “ Ý của ngài là ngài sẽ không dùng binh khí chọc vào người tôi , phải không?” Hoa Mộc Lan nhìn hắn lắc đầu , tự động giải thích nói .

 “  Ta không nói cho nàng biết đấy .” Yến Độ Phi giương viền mép môi  mỉm cười mị hoặc lòng người : “ Chỉ là , Mộc Lan , bộ dáng nàng tưởng tượng cũng không phải …. “

  Dịch chuyển vị trí của nàng sao cho thích hợp nhất tại nơi hai người hoan ái , hắn ra sức cầm lấy mông nàng , rồi sau đó đem nàng thả ra một cái thật mạnh .

  Vật ngang tàng nam tính của hắn lúc này đang nặng nề mà xỏ xuyên qua nơi mềm mại nữ tính của nàng .

 “ A …” Hoa Mộc Lan thét chói tai , cảm giác được có một loại xé rách đau đớn , toàn thân không ngừng run rẩy : “ Đau …”

Yến Độ Phi đau lòng không ngừng hôn lên đôi môi yêu kiều của nàng , vật nam tính nóng rực không dễ dàng hoạt động : “ Lần đầu tiên đều đau như vậy , đợi lát nữa sẽ không đau đâu .”

“ Híc ….” Tuy rằng nửa người dưới ngâm trong dòng nước suối trong vắt , nàng vẫn cảm giác được nóng nực làm cho người ta thiếu chút nữa không thở được : “ Ngài bắt nạt tôi , giống phụ thân bắt nạt mẹ , oa oa , đau quá ….. “ Nàng lên án hắn , hai tay bám víu vào lưng hắn để tìm điểm chống đỡ .

 Binh khí của hắn lúc này còn cắm ở bên trong thân thể nàng , cảm giác đau nhức vẫn còn , nhưng dường như đã không còn đau như trước .

 “ Vẫn còn đau sao?” Yến Độ Phi dịu dàng hỏi nàng , cảm giác giữa u huyệt thần bí tiết ra bao nhiêu yêu dịch bao vây lấy vật cường tráng .

Hai má bỗng dưng đỏ ửng hơn lửa đỏ , Hoa Mộc Lan phe phẩy đầu : “ Không , không đau như vậy …”

 “ Tốt lắm.” Yến Độ Phi vừa lòng , đem thân ngang tàng hướng nơi giữa u huyệt chặt chẽ của nàng mà tiến vào .

 “ A ….” Hoa Mộc Lan không ngừng kêu , cảm giác bản thân mình hình như bị hắn đâm vào : “ Đau …. “

 Yến Độ Phi lập tức hôn lên môi nàng đang kêu đau đớn : “ Đợi chút sẽ không đau , tin tưởng ta …” Hắn dịu dàng trấn an nàng .

 Tự đem thân mình bừng bừng phấn chấn ngang tàng một chút nhanh chóng đến nơi sâu nhất của âm đạo , cảm nhận được vách tường mềm mại đang bao bọc lấy hắn , chậm tãi đi tới hoa tâm của nàng .

 Hắn gắt gao ôm lấy nàng , cảm giác cùng nàng hợp làm một thật vui thích , miệng phát ra tiếng kêu vui sướng .

 “ A …” Hoa Mọc Lan cuồng loạn phê phẩy đầu , ánh mắt lơ đãng thoáng nhìn nước suối trong veo có màu đỏ , cả kinh : “ A ! Chảy máu !”

  Đây là thời điểm hắn nói phải chảy máu sao? Híc , Hắn hại nàng chảy máu ….

 Yến Độ Phi mỉm cười, giải thích : “ Bởi vì nàng là xử nữ ! “ Xem ra mẹ nàng giáo dục nàng quá ít !

 “ Xử nữ?” Hoa Mộc Lan không rõ hắn đang nói cái gì , liên tiếp trách hắn : “ Rõ ràng ngài bắt nạt tôi , còn đường hoàng tìm lý do … Híc . Nếu ngài không phải là ân nhân của tôi , còn lâu tôi mới để ngài bắt nạt …”

 Nghe vậy , Yến Độ Phi bất đắc dĩ nhẹ nhàng lắc đầu , phát hiện muốn giải thích cho nàng biết sự thật là chuyện quá vất vả : “ Còn đau không?”

  Vật nam tính lúc này đã hoàn toàn để hẳn trong u huyệt mềm mại của nàng , chỉ là sợ nàng đau cho nên hắn vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ .

 “ Úi ….” Nàng cảm giác được vật to cứng để trong cơ thể mình , làm cho nàng hết đau đớn , bắt đầu cảm nhận được mùi vị vui sướng : “ Không ….. “ Nàng khẽ lắc đầu , sắc mặt  thanh tú lại đỏ lên .

 “ Không đau sao?” Yến Độ Phi lại hôn môi đỏ bừng của nàng , rồi sau đó nàng cặp mông tròn , lấy tay khiến nàng đong đưa trên xuống .

 “ A .. A ….. A …..A ……” Thân mình khao khát , nàng không ngừng rên rỉ , cảm giác vật to cứng không ngừng ra vào hoa huyệt của nàng , dần dần từ khó khăn đến cực điểm trở nên trôi chảy .

 Nửa người trên dịch chuyển về phía sau , lại đi tiến gần phía trước , nàng gắt gao leo lên bờ vai của hắn , làm cho thân mình có chút chống đỡ.

 “ Không đau thật chứ?” Nhìn khuôn mặt ủng hồng của nàng đang gần đạt đến cao trào sung sướng , hắn hé mở cánh môi , nhợt nhạt nở nụ cười .

 “ Không …” Nàng lắc đầu , môi rên khẽ : “A ….”

 Mông của nàng không ngừng nâng cao nâng xuống , khiến cho vật to cứng kia lần lượt tạo sự ham muốn của nàng .

 Giao hợp như vậy khiến nàng tê dại không thôi , hơn nữa ngày càng mãnh liệt , dần dần lan tràn các nơi khác dọc theo xương sống , giống như phong ba bão táp thổi quét thân thể của nàng , sinh ra một loại ngay cả trái tim cũng mất cảm giác.

“ A ….” Nàng có loại đặt mình như trên thiên đường : “ Tôi chết mất … A …A ……….A A…”

 Vẻ mặt của nàng không ngừng rên , Yến Độ Phi biết mình đã làm cho nàng đạt đến dục vọng cao nhất . Hắn mỉm cười , hai người thay đổi tư thế , đem hai chân nàng quấn quanh phần eo của hắn , hai người gắt gao ôm lấy nhau , hắn cầm  lấy eo nhỏ , hai tay nàng đặt ở phía sau .

 “ Ưm a … A “ Nàng thở dài , tư thế như vậy làm cho nửa người dưới hưng phấn mãnh liệt , hai chân gắt gao ôm lấy thắt lưng hắn , có tình cảm mãnh liệt vui sướng .

 Yến Độ Phi ôm lấy thắt lưng nàng , vật nam tính không ngừng va chạm rút ra rút vào ở nơi mềm mại ướt át , ma sát vách tường mềm mại ướt sũng , mang đến cảm giác vô cùng thoải mái.

“ A ….A …………A …..” Hoa Mộc Lan thật sự  không rõ cảm giác này như thế nào , chỉ có thể không ngừng nũng nịu , ra sức phối hợp với hắn , cho hắn tùy ý hoạt động trong cơ thể mình .

 “ Thích không? Mộc Lan .” Hắn mỉm cười , hôn vành tai châu ngọc của nàng , nhẹ nhàng thở bên tai nàng .

 Vật to cứng nam tính của hắn ở trong cơ thể nàng càng lúc càng di chuyển nhanh ,  một hồi quay về càng đâm sau mật huyệt của nàng .

“ Hỉ … A …..” Nàng muốn nói ra nhưng bởi tình cảm mãnh liệt quá mà thành : “ A … Hoan … ô …” ( hỉ hoan )

 Nghe câu trả lời của nàng , hắn giương môi lên , cười quỷ dị : “ Bây giờ nàng còn cảm thấy ta ngược đãi nàng sao?”

 “ Tôi ….” Hoa Mộc Lan ý thức sớm không biết người nào vậy , căn bản không còn cách nào khác trả lời vấn đề này : “ A …”

 “ Mộc Lan , ta đối đãi với nàng tốt còn không hết , làm sao bắt nạt nàng được?”  Yến Độ Phi vừa nói vừa không ngừng đưa thân kiên cường tiến vào hoa nhị non mềm bên trong nàng.

“ Tôi biết …A …. Ngài rất tốt với tôi …” Hoa Mộc Lan đứt  quãng , mồ hôi không ngừng từ trong da thịt nàng chảy ra : “ Nhưng … A …” Có một chút khó hiểu : “ Vì sao … A … vì sao lại đối tốt với tôi?”

 “ Bởi vì nàng đáng giá .”  Yến Độ Phi trả lời , đồng thời ôm eo nhỏ của nàng , ra sức va chạm , hoa nhị của nàng phun ra vô số yêu dịch.

 “ A ……..” Hắn hứng lấy yêu dịch của nàng , Hoa Mộc Lan không ngừng rên lên tiếng : “ A … Ưm … A.”

 Thân thể mềm mại  đạt được sự cao trào khoái trá , Yến Độ Phi chôn sâu trong cơ thể nàng , ngừng động tác , nằm úp sấp nằm ở trên người hắn .

“ Tôi không hiểu.” Nàng lên tiếng , ý thức đã muốn đã gần như vô thức . “ Tôi làm sao đáng giá ? Sao tôi lại không biết.”

 Cha mẹ rõ ràng bảo nàng là sao chổi , vì sao hắn một mực bảo nàng đáng giá ?

 “ Tất cả thuộc về nàng , đều đáng giá.” Bên môi hắn giương lên thản nhiên cười nhạt , rất khó giải thích loại nhận định mãnh liệt này .

 “ Aishhh ….” Nàng nhẹ giọng thở dài. “ Tôi mệt mỏi quá , buồn ngủ quá …” Hơn nữa nàng vẫn không nghĩ ra được , vì sao hắn lại nói như vậy ?

 “ Nàng mệt rồi .” Hắn sủng nịnh cười , đắc ý vỗ về lưng nàng , trấn an nàng đi vào giấc ngủ : “ Nàng có thể nghỉ ngơi trong lòng ta , ta sẽ bảo vệ nàng .”

 Trong lúc nàng tiến vào giấc ngủ , bên môi nhẹ giọng nghi hoặc : “ Tôi đáng giá ? Ngài bảo vệ tôi ? Ngài không sợ tôi gây rối?”

“ Sao phải e ngại?” Yến Độ Phi hôn lên trán trắng nõn kia : “ Là vì ta thích nàng .”

 Nghe lời hắn nói , cánh môi hồng hào của Hoa Mộc Lan giương lên , lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Trái tim , say đắm ngọt ngào như mật ong , là vì lời hắn nói.            

 Hắn nói ,  hắn thích nàng !!!!!!

Sau khi tỉnh dậy , Hoa Mộc Lan mở mắt nhập nhèm buồn ngủ nhìn trước mắt .

  Thật ra cái gọi là trước mắt cũng không có công nhận , bởi vì khi mở mắt trợn con ngươi , toàn bộ tầm mắt của nàng đặt lên khuôn mặt tuấn tú mê người của hắn .

 “ Mệt mỏi quá.” Nàng nhìn vẻ mặt quan tâm của Yến Độ Phi , thầm oán giận : “ Ai da , thắt lưng của ta mỏi quá , lưng đau quá , xương cốt toàn thân dường như rạn nứt ra.”

  Đều là lỗi của hắn !  Động tay động chân với nàng , hại nàng không ngăn cản được , mới có thể lâm vào hoàn cảnh đau đớn này .

 “ Nàng ngọt ngào như thế làm cho người ta khó có thể kháng cự.” Yến Độ Phi mỉm cười ,  nhẹ nhàng hôn lên đôi môi hồng .

 “ Ê !” Tuy rằng được hưởng thụ , nhưng  khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoa Mộc Lan có sự phòng bị rõ ràng : “ Tôi muốn chứng minh mình là Hoa Mộc Lan , ngài sẽ không làm lại một lần nữa chứ?”

  Tuy rằng cái loạn mùi vị này thật mê hồn , nhưng xương cốt của nàng đã muốn gãy vụn ,  nếu thêm một lần chắc chắn xương cốt vỡ ra làm nhiều mảnh mất .

 “ Ta quả thật rất muốn.” Yến Độ Phi nói đến đây , hiểu được cảm giác của nàng thông qua ánh mắt , hắn hơi hơi cười yếu ớt , lại nói : “ Nhưng ta không nghĩ lần đầu tiên nếm thử mây mưa nàng lại vất vả như vậy ? Nàng nghỉ ngơi cho thật tốt nhé !”

  Đoạt lấy thân nàng , bước đầu tiên hắn sẽ giữ lấy thể xác và tinh thần của nàng ,  nàng còn non nớt như vậy , cái gì cũng không hiểu , hắn cần mở khóa cho nàng .

 “ Cái gì mây mưa?” Hoa Mộc Lan hiểu sai ý của hắn : “ Lúc ngài lấy binh khí chọc vào người tôi , trời không có mưa , cũng không có mây mà!”

 Yến Độ Phi thiếu chút nữa bị  ông trời của nàng đánh bại ! Không biết cha mẹ nàng dạy dỗ như thế nào đến nỗi cái gì nàng  đều chưa hiểu rõ  , thậm chí còn không biết gì cả !

 Thế nhưng , nàng thường gây chuyện thị phi như vậy , cha mẹ nàng đại khái cũng không giáo huấn nàng mấy thứ này ! Chỉ là thay nàng giải quyết mớ rắc rối cũng đủ mệt nhọc lắm rồi !

  “ Sao bỗng nhiên ngài cười mà không nói lời nào thế?” Hoa Mộc Lan thay đổi tâm tư : “ Bây giờ ngài đã biết tôi là Hoa Mộc Lan , có thể thả tôi đi tòng quân được không?”

 Nàng nhớ tới mục đích ra bờ sông tắm rửa , thật sự khó tin tưởng mọi chuyện đơn giản cuối cùng trở nên phức tạp như vậy , thậm chí làm cho toàn thân xương cốt của nàng đều muốn vỡ vụn !

  “ Ta sẽ để nàng ở trong quân doanh , không cho nàng đi.” Yến Độ Phi  xao động môi : “ Chỉ có điều , nếu nàng muốn giả trang làm  nam , trăm ngàn lần không được!”

 “ Vì sao?” Khuôn mặt Hoa Mộc Lan hơi hơi đỏ lên , thần sắc có chút kích động : “ Ngài nói nếu tôi là Hoa Mộc Lan , ngài sẽ để tôi qua kì kiểm tra này mà!”

 “  Nếu nàng thật sự muốn thay cha tòng quân , cũng không phải không được.” Yến Độ Phi nói : “ Nàng đồng ý tham gia quân ngũ khi mỗi ngày đều phải đắp đống bùn kia , hơn nữa đem cuốn trọn bộ ngực này sẽ nhanh chết , còn muốn 10 ngày không được tắm rửa sao ? Nếu nàng không ngại , ta đây cũng sẽ không can thiệp , mặc cho nàng tự do !”

 “ Haiz…” Nghe hắn nói xong , Hoa Mộc Lan ấp úng : “ Tại sao muốn mỗi ngày trát một đống bùn , không được tắm rửa à?”

 Buộc ngực tuy rằng đau muốn chết , nàng còn có thể chịu được , nhưng cứ suốt ngày  vác đống bùn thối thối bẩn bẩn trên người , nàng vốn không có biện pháp  chấp nhận , thảm hại hơn là không được tắm rửa ! Muốn nàng biến thành một con hề bẩn không được tắm rửa , chỉ sợ mạng nàng yếu !

 Yến Độ Phi mỉm cười , giải đáp thắc mắc của nàng : “ Bởi vì nếu là nàng không trát bùn , rất dễ bị nam nhân khác phát hiện là nữ , sau đó chắc chắn bị người khác bắt nạt . Về phần không được tắm rửa ? Ta  nói rồi , cái dòng suối này là của ta , bình thường binh lính không được đi vào , nàng hiểu chứ?”

 “ Tôi biết.” Hoa Mộc Lan gật đầu tỏ vẻ nghe hiểu được lời hắn nói : “ Nhưng ngài không lén thả nước sao?” Tròng mắt nàng bắt đầu chuyển đen thùi , cầu xin hắn : “ Ngài không thể mắc một cái lưới , để tôi lén lút qua đó tắm rửa sao?”

 “ Quân có quân kỷ , nếu nàng thật sự muốn giống binh lính khác , ta không thể cho nàng có đặc quyền đó.” Vẻ mặt Yến Độ Phi nghiêm túc : “ Đồng ý cho nàng tòng quân , đã là quá lắm rồi , huống hồ cho nàng được tắm rửa mỗi ngày , hay là nàng muốn mang theo bùn thối mỗi ngày , nàng xác định mình có chịu được không?”

 “ Híc ….” Hoa Mộc Lan nghe hắn nói , thoáng chốc lại bắt đầu ấp a ấp úng : “  Chắc là không chịu được …”

 “ Cho nên , ta khuyên nàng  bỏ mục đích ý trong đầu đi.” Yến Độ Phi con ngươi đen lộ ra .

 “ Vấn đề là …:” Hoa Mộc Lan nghi hoặc nói : “ Tôi tới đây rồi , ngài không cho tôi đi tòng quân , ta làm cái gì giờ?”

 Yến  Độ Phi mỉm cười , nói ra yêu cầu của mình : “ Chuyện gì cũng không cần nàng làm , chỉ cần ở trong doanh trại là được rồi.”

 “ Thật không?” Hoa Mộc Lan suy tư , trực giác nghĩ trên đời này không cái gì có chuyện thoái mái như thế. “ Dễ dàng quá , chuyện gì cũng không cần làm?”

 “ Nàng không cần động tay vào chuyện gì cả.” Yến Độ Phi cao minh lảng tránh vấn đề này : “ Những chuyện khác tự nhiên có những người khác sẽ làm.”

  Lực phá hoại của nàng cao siêu , hắn kể thiếu một chuyện . Tuy rằng hắn vui mừng thay nàng giải quyết cục diện rối rắm , nhưng ……. Hắn cũng không biết nếu nàng ở trong quân doanh có bị lan truyền không , khiến cho các huynh đệ khác thèm muốn nàng !

 “ Thật không?” Hoa Mộc Lan dò xét hắn , vẻ mặt không tin .

 Thiếu một binh lính , quân doanh không phải lại thiếu một người sao?

 “ Nàng thật sự cái gì cũng không cần làm.” Yến Độ Phi lại nhấn mạnh .

 “ Cảm ơn ngài.” Nhìn vẻ mặt hắn nghiêm túc thành khẩn , Hoa Mộc Lan tin hắn : “ Ngài đối xử với tôi thật tốt.” Một bên môi nàng phiếm ra nụ cười thật mê người .

 Xem ra hắn đối xử với nàng tốt như thế , nàng nhất định phải học làm một việc , hơn nữa làm cho thật tốt , mới không phụ lòng hắn .

 “ Làm gì để cảm ơn?” Yến Độ Phi dịu dàng vén sợi tóc trên trán : “  Vốn dĩ cần phải ..”

  Trong lòng hắn đã có dự đoán , khi nào nàng sẽ hiểu những lời hắn nói ?  Khi nào hắn mới có thể dụ dỗ tiểu cô nương này lớn lên ?

 “ Kỳ quái.” Hoa Mộc Lan nghe lời hắn nói , trong lòng lại nổi lên cái loại cảm giác ngòn ngọt này . Không biết nên giải thích như thế nào , nàng vội vàng mở miệng hỏi một vấn đề khác ,  lảng tráng hắn : “ Rốt cuộc ngài làm cái gì trong quân doanh , hình như quyền lực rất lớn?”

 “ Ta?” Yến Độ Phi phát hiện  nàng không biết sự đời ( ý của chàng là : chàng là  nhị hoàng tử Yến Độ Phi , nàng biết hắn tên là Phi mà không biết là nhị hoàng tử nổi danh như cồn ý , chứng tỏ nàng không biết chuyện thiên hạ )

   Chuyện này cũng khóc trách , khi nàng nghe được tên của hắn , lại hoàn toàn thờ ơ , một chút cũng không tò mò .

 “ Đúng vậy !” Hoa Mộc Lan gật đầu : “ Tôi quên chưa hỏi ngài là ai ?” Nàng trợn tròn con mắt theo dõi hắn : “ Rốt cuộc ngài là ai?”

 “ Ta ?” Yến Độ Phi cố ý nhạo nàng : “ Ta là Yến Độ Phi , nàng không biết à?” Vừa nói , hắn còn lấy tay nàng viết tên hắn .

 “ Tôi biết!” Hoa Mộc Lan thiếu chút nữa giơ chân : “ Tôi biết ngài là Yến Độ Phi rồi , nhưng …….. Yến bay đi đâu?” Nàng hỏi những lời này , sau lại gật đầu : “ Ô , không phải , ý của tôi là , ngài làm gì trong quân doanh ?”

 Thật là , rõ ràng nàng vừa mới hỏi , hắn lại còn chuyển đề tài , hại nàng tốn nhiều nước bọt giải thích thêm một lần !

 “ À , ….” Yến Độ Phi vẻ mặt thần bí lại gần Mộc Lan , ghé vào tai nàng nói nhỏ : “ Ta là mật thám!”

 “ Mật thám ?” Thiếu chút nữa Hoa Mộc Lan thét chói tai ra tiếng : “ Ngài không phải là quân địch phái tới đây chứ ?” Nàng khẩn trương hỏi .

 “ Nàng suy nghĩ nhiều quá.” Yến Độ Phi nhẹ nhàng nhéo mũi nàng , bên môi cười yếu ớt : “ Thật ra ta là đương kim nhị hoàng tử , lần này chủ động theo lện của phụ hoàng tới nơi này học tập , thuận tiện theo dõi quân tình , cho nên nói ta là mật thám.”

 “ Nhị hoàng tử?” Nàng nháy mắt mấy cái , bỗng chốc bừng tỉnh : “ Khó trách lúc trước tôi cảm thấy tên ngài rất quen tai , lại không nhớ qua là nghe ở đâu.” Nàng suy nghĩ một chút , còn nói thêm : “ A ! Thảo nào trước ngài nói gia đình ngài giàu có , không sợ tôi phá hỏng …”

 Hóa ra không phải người bình thường !

 “ Đúng !” Yến Độ Phi cười gật đầu , con ngươi sâu và đen nhìn khuôn mặt thanh tú đang kinh ngạc kia : “ Cho nên căn bản nàng không cần sợ ta rước họa , biết không? “ Lời cuối cùng nói xong , bàn tay to xoa nhẹ trán nàng , cưng chiều đến cực điểm.

“ Biết.” Hoa Mộc Lan cảm giác được nhiệt lực hắn cuồn cuộn không ngừng  , trong lòng nhộn nhạo .

 Dường như nàng đã tìm được chỗ dựa vững chắc , lúc trước nàng gây chuyện , đều có phụ thân tiền nhiệm võ lâm minh chủ kia giải quyết , tuy rằng phụ thân không tình nguyện làm , đều cuối cùng bất đắc dĩ đem nàng giương oai ở trong nhà , nhưng dù sao phụ thân cũng đối xử với nàng rất tốt , bây giờ có một nam nữ khác đối tốt với nàng , hơn nữa thật sự là như vậy , điều quan trọng hơn là , hắn không sợ nàng phá hoại hắn !  Sao nàng không cảm động cho được?

  Nhìn Yến Độ Phi mỉm cười , nàng cảm giác tâm hồn mình cùng dĩ vãng không giống nhau , hình như có chút gì đó ….

 “ Sao lại nhìn ta như vậy?” Yến Độ Phi nhìn nàng , cảm giác cả người đều sa vào lưới tình , không thể bứt ra .

 Sắc mặt Hoa Mộc Lan bắt đầu đỏ lên , không dám nói suy nghĩ trong lòng nàng , cứ kêu mệt : “ Không , tôi mệt mỏi quá.”

  Thật ra nàng rất nhanh mệt , mới vừa rồi còn được ngủ , ăn no bổ sung được một ít tinh thần , nhưng hao tổn nguyên khí vẫn không có tẩm bổ đủ .

 “ Xem ra ta hại nàng mệt rồi.” Yến Độ Phi hôn lên đôi môi ướt át hồng nhạt : “ Nghỉ ngơi đi.”

 Nếu khi đó hắn kịch liệt một chút , có khi ba ngày ba đêm nàng cũng không xuống giường được nhỉ ?

 “ Đã ngủ rồi , tôi sẽ không thành trư chứ?” Kỳ quái , bị hắn dỗ như thế , ý thức của nàng dần dần lờ mờ .

 Vừa mới dỗ dành nàng đi vào giấc ngủ , Yến Độ Phi nghe đến môi nàng truyền ra lời nói .

Nhìn nàng ngủ ngon , tâm hắn bắt đầu rung động .

 Mặc kệ nàng như thế nào , hắn phải có được nàng !

 “ Á ….”  Hoa Mộc Lan  ở bên ngoài chơi đùa với Yến Độ Phi , nhăn đôi mi thanh tú lại : “ Tôi hỏi ngài , ngài không phải là quá nhàm chán , không có việc gì làm à?”

 “ Ta nhàm chán? Không có việc gì làm?” Yến Độ Phi dựng mi , không biết vì sao nàng lại nói ra những lời ấy .

 “ Đúng vậy!” Hoa Mộc Lan gật đầu , lộ ra bộ nghi hoặc : “ Nếu không thì tại sao ngài lại dắt tôi đi du sơn ngoại thủy hả?”

 Làna trước mang nàng đi leo núi làm cho nàng thở hồng hộc , thiếu chút nữa vứt bỏ nửa cái mạng , mấy ngày hôm trước lại mang nàng đi chơi thùy , nàng ướt đẫm người , hôm nay lại dắt nàng đi ngắm hoa ….  Hiện tại nàng còn nghĩ , hắn còn mang nàng đi ……. Nàng đúng thật là cao hứng . ! Vấn đề là , làm sao hắn có thể rảnh như vậy nhỉ?

 Hắn không phải là đương kim nhị hoàng tử , là hoàng thượng phái giám quân tới theo dõi sao? Muốn nói hắn là giám quân , bằng không nói nàng là kẻ gian  trá … chậc …. Từ ngữ mới của nàng hình như có chút không ổn …… ai da … dù sao cũng là , mỗi ngày hắn đều dính nàng ở cùng một nơi? Hơn nữa …… hơn nữa ……….. luôn luôn cắn nàng , hại nàng không chống cự được , sau đó cùng hắn lăn qua lăn lại , trở mình đến trở mình đi , làm cho hắn dùng binh khí bắt nạt nàng , còn vui vẻ chịu đựng ………

 Mỗi lần nghĩ đến đây , nàng liền cảm thấy mình bị ngược cuồng ……. Hu hu ……..

“ Nàng không thích ta mang nàng đi chơi cả ngày sao?” Yến Độ Phi đồng mâu đen như mực hỏi xém xét nàng .

 “ Thích !” Hoa Mộc Lan gật đầu , nói cảm giác của mình : “ Nhưng , sao ngài lại rảnh thế ?”

 Yến Độ Phi bên môi phiếm ra mỉm cười sủng ái : “ Bởi vì muốn đền cho nàng.” Đây là đáp án chân thực nhất hắn trả lời Hoa Mộc Lan .

 Hắn không phải không  vội ,  chỉ là muốn trong thời gian ngắn nhất khiến nàng biết được hắn đối với nàng tốt , hắn thật tình thương yêu nàng , nàng mau lớn lên , nàng an tâm giao cả bản thân cho hắn .

 Cho nên , nhiều công việc nặng nề có thể gác lại , hoặc là thừa dịp nàng ngủ sau thì xử lý !

 “ Muốn theo  ta trong lúc rảnh cũng được sao?” Giữa con ngươi mắt Hoa Mộc Lan hiện lên khó hiểu .

 “ Nàng nghĩ ta đây rất nhàn , cho nên mới cả ngày mang nàng chạy ngược chạy xuôi à?” Yên Độ Phi nhìn khuôn mặt đầy nghi hoặc của nàng hỏi .

 “ Chẳng lẽ không đúng sao?” Hoa Mộc Lan hỏi lại hắn .

 “ Mộc Lan …” Yến Độ Phi vừa buồn cười vừa tức giận , phê phẩy đầu : “  Thật lòng của ta , nàng không cảm nhận được sao?”

  Nếu nàng không thể hiểu ra  , thay đổi sách lược , làm cho nàng có cảm giác với hắn ! Vô luận như thế nào , hắn đều phải lấy được lòng nàng !

 “ A ?” Hoa Mộc Lan đôi mắt đẹp trợn lên , không rõ vì sao hắn lại ông nói gà bà nói vịt trả lời : “ Ngài ? Thật lòng?”  Nàng đi đến trước mặt dựa vào ngực hắn , nghe được tiếng tim đập mạnh thình thịch : “ Tôi cảm nhận được tiếng nhịp đập của ngài.”

  “ Mộc Lan …….” Yến Độ Phi gắt gao ôm lấy nàng , khẽ thở dài , đáp án của nàng thật sự là không biết phải làm sao .

 Xem ra , hắn còn phải cố gắng nhiều lắm ! Muốn cho nàng cảm nhận được trái tim hắn , rồi yêu hắn , dường như không phải là chuyện dễ dàng .

 Nàng , khi nào mới biết được sự hiện diện của hắn ?

 “ Quá chán.” Hoa Mộc Lan ở trong quân doanh hô to.

 “ Tiểu thư , tỷ chán cái gì?” Yến Độ Phi vì nàng mà đặc biệt vào trong thành mời nữ hầu Tiểu Hồng dò hỏi .

 “ Không có cái gì cho ta làm , chán quá.” Hoa Mộc Lan tay chống sườn , hồi tưởng lại mấy ngày này.

 Từ ngày nào đó nàng hỏi Yến Độ Phi , đột nhiên hắn trở nên vô cùng bận rộn , làm cho mỗi ngày nàng muốn gặp hắn đều có chút khó khăn .

 Bất đắc dĩ vì quá chán chường , nàng đành phải bắt đầu tự tìm việc cho mìh .

  Vốn dĩ là sợ mình ở trong này lêu lổng , sẽ làm một nhân công trong quân , vì thế  lấy nữ trang hóa trang đến quân doang giúp các huynh đệ .

 Ai biết được vừa đến  nàng cảm giác được mọi người nhìn nàng bằng ánh mắt không hợp , dường như  có loại chảy nước miếng thì phải !

  Cho đến khi mọi người biết nàng là nhân tình của Yến Độ Phi , mới thu hồi tầm mắt như muốn ăn tươi nàng lại .

  Chỉ có điều , thời điểm nàng ra tay giúp việc , tình hình dường như biến thành một loại khác .

 Nàng muốn đến phòng bếp hỗ trợ , mọi người đều nhìn nàng cười , hoan nghênh nàng đến .

 Lúc nàng không phân biệt được hành , gừng , tỏi , có người kiên nhẫn chỉ bảo nàng . Nhưng nàng vô ý đem gạo nấu thành cháy , lại đốt cháy nồi nát vụn , thức ăn  binh lính bẩn đến khó coi .

 Lập tức , nàng thông  minh chuyển đổi chiến khu , đi sửa chữa binh khí của binh lính .

  Ngay từ đầu , mọi người cũng đều nhiệt tình tiếp nhận nàng , cho nàng gia nhập vào công việc này , chỉ có điều , nàng không cẩn thận một cái , làm hỏng binh khí , sau đó phá hỏng toàn bộ binh khí tốt đến nỗi không sửa chữa được , nàng đã bị chúng huynh đệ kia ngoài mặt ấm áo , thật ra ánh mắt lạnh buốt đến dọa này , lại phải đổi địa điểm lần nữa .

 Lúc này , nàng đến nơi may quân trang để may bộ y hồng .

 Hứng thú tràn trề  nàng nhìn thấy phưởng tuyến , đã nghĩ muốn khiêu chiến một lần nữa , không nghĩ tới trong quân doanh cũng có khung cửi , không biết có phải lâu năm thiếu tu sửa , không chỉ có đem tất cả phưởng tuyến này bị đứt , hơn nữa tình hình tai nạn so với ở nhà càng thê thảm hơn , bởi vì khung cửi hoàn toàn bị hỏng .

 Đến lúc này , nàng còn không hết hy vọng , nghĩ muốn ra vườn rau , nhưng vào phòng bếp , binh khí , phòng may đều ghi lại quá trình của nàng , căn bản không ai dám nhận nàng …. Không chỉ vườn rau , mà toàn bộ trong quân doanh đều tránh xa , chỉ cần nàng đến , mọi người đều xua tay . Chẹp , nàng không cẩn thận thôi mà , vì sao bọn họ lại không cho nàng thử lại?

 “ Haiz ….” Hoa Mộc Lan lại lần nữa thở dài : “ Muội giúp ta xem có chỗ nào chơi được không?”

 Tiểu Hồng ái oán Yến Độ Phi , bị hắn chiếu cố tới , cuộc sống của nàng bắt đầu thành nữ hầu .

 Có trời mới biết nữ hầu này tuy rằng rất thích , nhưng sau khi nàng đến đây , nhưng nhiều người giúp nàng cũng nhanh nhàm chán ….. haizz

  Không phải nàng cố ý muốn nghĩ như vậy , thật sự là bởi vì nàng hỏi Tiểu Hồng có chỗ nào chơi , Tiểu Hồng cũng không có ý kiến gì , mỗi lần đều chỉ có thể mắt trừng to nhìn , hại nàng chán đến điên mất !

 “ Tiểu thư , tôi thật sự không nghĩ ra được.” Tiểu Hồng khổ sở .

 “ Ầy da , đều tại Yến Độ Phi.” Thật sự quá mức chán , Hoa Mộc Lan bắt đầu chỉ trích hắn : “ Muốn ta đến quân doanh , lại không cho ta tòng quân , hại ta ở trong này rất nhàm chán , người khác lại không biết chạy đi đâu , cả ngày không thấy bóng người , thật sự là rất ác liệt.”

 Nói tới đây ,  nàng lại nhớ đến những khoảng thời gian trước kia hắn đền cho nàng … Híc … Nàng rất nhớ hắn ! Cứ khi nghĩ đến hắn , lòng của nàng có loại cảm giác cực kì ngọt ngào , lại hơi đau đớn , không biết rốt cuộc là cảm giác gì .

  Hay nàng bị bệnh ???

 “ Tiểu thư , tại sao tỷ lại mắng Yến công tử?” Ở trong quân , Yến Độ Phi không dùng thân phận hoàng tử , tất cả mọi người gọi hắn là Yến công tử.

 “ Đương nhiên là ta phải mắng hắn ,  hắn hại ta chán muốn chết , nhưng lại hại ta nghĩ đến hắn , lúc này trái tim ta rất đau , hắn hại ta sinh bệnh , vì sao ta không thể mắng hắn?” Hoa Mộc Lan mắng hắn là đúng hợp tình hợp lý .

 Với thân phận là thị nữ Tiểu Hồng , đành phải nghe Hoa Mộc Lan  đông một câu mắng , tây một câu rống , không biết nên làm thế nào cho phải .

 “ Tiểu Hồng , nếu chúng ta giả nam trang đi ra ngoài , người khác có nhận ra không , hay lại phái chuyện gì cho chúng ta làm?” Hoa Mộc Lan thật sự buồn đến điên mất thôi , đầu óc có chút chủ ý tinh quái .

 “ Tiểu thư ……..” Tiểu Hồng mặt biến sắc .

 Muốn giả nam trang lại để cho người khác không biết , khó đấy ?

Khuôn mặt xinh đẹp như tiên nữ đi , rất khó làm cho người ta tin tưởng nàng là nam nhân .

 “ Quyết định , như vậy đi!” Hoa Mộc Lan nhẹ nhàng cười : “ Dù sao lúc này ta cũng không bị kiểm tra , chắc cũng không cần dùng nước bùn , cũng không buộc ngực !”

 Nàng tự ý nhập giấc mộng đẹp giả nam trang , lại làm cho Tiểu Hồng mơ chủ tử bị điên , không biết  tại sao lại có ác mộng , thật lâu khó có thể thức tỉnh .

Sự thật được chứng minh , cho dù nàng có hóa thành tro bụi ,  nhưng hình dáng nàng vẫn rất giống nhau .

 Hoa Mộc Lan giả nam trang kéo Tiểu Hồng đi vào phòng bếp , phòng binh khí , may phục , vườn rau , phòng ngựa……. Binh lính phòng nào đều nhìn thấy khuôn mặt kia , liền không nói hai lời liều mình đuổi nàng đi , ý bảo đơn vị không cần nàng .

 “ Chán quá !” Bọn nàng đã giả thành nam nhi mà vẫn không hiệu quả ? Chẳng lẽ lại muốn nàng trát một lớp bùn , mới có thể đi tìm việc sao?

 “ Ơ ……..”  Bỗng nhiên Hoa Mộc Lan trông thấy đằng trước là nơi đóng quân nàng chưa bao giờ đến , xem ra không khí chỗ đó rất im ắng , không bận bịu tối mặt tối mày như đơn vị khác , luôn luôn có một đống người ra vào .

 “ Đó là chỗ nào?” Hoa Mộc Lan tò mò , là bởi vì khoảng cách khá xa cho nên không nhìn rõ , nàng lôi kéo Tiểu Hồng lại , ba bước cũng làm hai bước đi đến nơi đóng quân kia.

 “ Tiểu thư , đi chậm chút!” Tiểu Hồng bị Hoa Mộc Lan kéo , chạy hổn hển : : “ Đi nhanh như vậy làm gì?”

 “ Gặp công tử!” Hoa Mộc Lan uốn nắn cách dùng tử của Tiểu Hồng : “ A , ta biết rồi , vừa rồi ngươi không gọi công tử , hai chúng  ta cứ như vậy mà đi.”

  Nàng cứ đem sai lầm đổ tội lên người Tiểu Hồng , một chút cũng không có nghĩ là vì kiều nhan kia chịu thiệt thòi lớn , rất khó làm cho người ta nhìn không ra là nàng .

 Tiểu Hồng bất đắc dĩ thở dài , thật sự không biết làm thế nào cho phải . Nàng vừa mới tiếp nhận chức vị này không lau , trong đầu cũng đã có ý nghĩ từ chức , cứ cùng tiểu thư chạy ngược chạy xuôi như thế này , liệu nàng có chết sớm không?

  Hai người chạy vọt tới doanh trại đằng trước , còn chưa đứng vững , bất chợt có đám người hình như muốn đẩy nàng đi vào .

  “ Đây là đâu?” Trước mặt Hoa Mộc Lan là đám nữ tử đang vây quanh , làm cho nàng trợn mắt há hốc mồm , không biết tại sao mình lại ở trong này .

  Một vị nữ tử cười duyên , dùng ngón trỏ lưu luyến đặt ở trên người nàng : “ Ta nói cho thiếu gia biết , huynh không biết nơi này là thật hay giả ? Đến được đây mà còn không biết à?”

 “ Ta không biết thật mà!” Hoa Mộc Lan thoáng nhíu mày , sao nữ nhân này cứ sờ soạng nàng nhỉ? Kỳ lạ thật ~!

 Điều kỳ quái hơn là , cùng sờ tới sờ lui , nhưng Yến Độ Phi sờ loạn , nàng còn có thể nhận . Hơn nữa trong lòng rất ngọt ngào , nếu đổi thành người khác , dù nam hay nữ chạm vào nàng , nàng chán ghét đến cực điểm , không biết là nguyên nhân gì?

 “ Tiểu …. Công tử nhà chúng ta ………” Tiểu Hồng nói lắp : “ Không biết chỗ này là thật?”

 “ Thế sao?” Một lão bà cười duyên đánh giá Hoa Mộc Lan : “ Ta nói cho thiếu gia nhã nhặn này nghe nhé ! Cả đời ngươi chưa từng đi kĩ viện à ? Hôm nay ta cho một giai nhân đầy kinh nghiệm đến hầu hạ ngươi , thế nào?”

 “ Kỹ viện ?” Hoa Mộc Lan mở rộng sáng con mắt .

 Nàng tiến vào khu bên trong , dường như danh từ này đối với nam nhân là chuyện bình thường , nhưng lúc nàng ở cùng cha mẹ , căn bản chưa từng nghe qua .

 Mà đây là nơi nam nhân chơi đùa với nữ nhân ? Nghe bọn họ nói một hồi , nhưng là chơi như thế nào ?

 Nhìn đống nữ tử trước mắt đang trông ngóng nàng , đột nhiên nổi da gà đầy người .

  Lão tú bà nhìn phản ứng Hoa Mộc , mặt mày hớn hở nói : “ Thiếu gia , ngay cả kỹ viện ngươi cũng chưa đi qua ? Vậy lúc này có thể đụng tới quân kỹ , xem như là phúc phận của ngươi !”

Quân kỹ : có thể hiểu là kỹ nữ  của doanh trại , chuyên phục vụ binh lính .

 “ Gì?” Hoa Mộc Lan  không hiểu.

 “ Lúc này đây , muốn chúng ta  hầu hạ ngươi như thế nào ? Dù sao đây là lần đầu tiên của thiếu gia , sức lực chắc rất mạnh mẽ  , mà nơi này ít khách tới , vừa vặn ăn nhịp với nhau , đại nương ta tính rẻ cho ngươi!” Lão tú bà cười đến run rẩy cả người.

  “ A ? “ Hoa Mộc Lan  cảm thấy không nên đi vào .

 “ Thiếu gia , chúng ta đi vào bên trong đi , đừng ở chỗ này lãng phí thời gian.” Lão tú bà tiếp tục nói rồi nhìn Tiểu Hồng vẻ mặt bối rối : “ Về còn vị này , ngươi ra ngoài canh cửa , đợi lát nữa tặng cho ngươi một người phục vụ.”

 Hoa Mộc Lan còn muốn nói cái gì đó , cũng đã bị kéo vào bên trong , rồi sau đó một đám nữ tử đều cởi áo tháo thắt lưng , lộ ra vẻ mặt muốn cởi quần áo cho nàng .

 “ Đợi chút …” Nàng bị hoảng sợ liên tiếp lui về phía sau : “ Các ngươi muốn làm gì?” Nàng đã lùi đến đường cùng .

 Đám nữ nhân nháy mắt nịnh bợ vây quanh nàng , trong đó có một vị cười nói : “ Công tử , chàng đừng chạy , để nhóm tiện tì hầu hạ ngài….”

 Hầu hạ ? Hầu hạ cái gì? Hoa Mộc Lan nghĩ không ra , chỉ cảm thấy nữ nhân này hình như muốn cởi quần áo của nàng ……. Hừ , nơi này cũng không phải phòng kiểm tra , các nàng cũng không phải Yến Độ Phi , cũng không có quyền lợi cởi quần áo của nàng ra .

 Ơ , hình như chuyện cởi y phục  nàng nghĩ đến Yến Độ Phi …híc !

 Còn đang suy nghĩ , đám nữ nhân đột nhiên ùa đến , bắt đầu lột quần áo của nàng .

 “ Ê , các ngươi đang làm gì ?” Hoa Mộc Lan không cự nổi đám người này , tuy rằng liều mình vẫn không thể tránh được đám ngươi nhanh nhẹn .

 Làm sao bây giờ ? Yến Độ Phi ở nơi nào , đến cứu nàng đi ? Híc …..

 “ Đây là cái gì?” Mọi người ba chân bốn cẳng cởi , đột nhiên lâm vào sửng sốt.

 “ Đấy là cái gì , mau cởi ra !” Trong đó một vị nữ tử hô lên , mọi người  động thủ cởi dây buộc ngực .

Muốn lấy tay che cảnh xuân trước ngực , mắt thấy khó có thể vãn hồi .

 Dù sao các nàng đều lõa lồ , nên nàng cũng không thấy ngại cho lắm !

 “ Trời ạ !”  Khi đám nữ nhân nhìn trước ngực Hoa Mộc Lan rất tròn cao ngất , một đám đều kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm : “ Ngươi là nữ?”

 “  Ta bảo ta là nam bao giờ hả?” Hoa Mộc Lan không biết vì sao nữ nhân kia vẻ mặt dại ra , nàng đi vào nơi này , chưa kịp nói gì , chẳng hiểu vì sao lại bị cởi hết quần áo nửa người trên .

  “ Trời ạ , ngươi là lưỡng tính , bất nam bất nữ à?” Đám nữ nhân  kinh ngạc hỏi .

 “ Ta là nữ!” Hoa Mộc Lan cũng bất cứ giá nào , reo lên : “ Các ngươi có muốn cởi khố của ta để xem không?”

 “ Không không không !” Đám nữ nhân vội vàng xua tay : “ Không cần ………. Chúng ta tin tưởng ngươi là nữ !”

 Nếu không tin nàng là nữ ,  đó chẳng phải là gián tiếp hoài nghi vóc người lưỡng tính lồi lõm như vậy ? Nói như thế , các nàng càng xấu hổ hơn ?

 Các nàng liên tiếp nhìn dáng người Hoa Mộc Lan , tầm mắt quay về thân hình mình , đột nhiên trốn , lủi lủi chạy về bên cạnh Hoa Mộc Lan .

 “ Các người đang làm gì đấy?”  Người lúc này trợn mắt há hốc mồm đổi lại là Hoa Mộc Lan .

 Động tác các nàng cực nhanh , thật sự không thua các huynh đệ kia , đều dọa chết người !

 “ Ô …. Ngực nhũ cô còn đẹp hơn của ta!” Một nữ tử mặc nhanh quần áo : “ Làn da rất mịn lại mềm , thoạt nhìn muốn cắn một phát ….” Một vị nữ tử khác cũng cấp tốc mặc .

 “ Không chỉ như vậy  …” Một vị nữ tử khác bèn lên tiếng : “ Thân thể của cô ta khiến người khác tức giận ! Muốn đòi mạng ….” Nàng sớm đổi quần áo , giờ phút này đứng trước mặt Hoa Mộc Lan . “ Hơn nữa khuôn mặt này quả thật khuynh quốc khuynh thành ….” Nàng chuyển hướng nhìn tú bà : “ Ma ma , sao vừa rồi bà lại nhìn nhầm người ta thành nam ? Hại chúng con bây giờ đau đầu  không chịu nổi.”

 “ Làm sao ta biết được?”  Vẻ mặt tú bà cũng kinh ngạc không kém : “ Lâu lắm rồi chúng ta không có khách đến ! Cho nên ….”

 “ Đợi chút!” Hoa Mộc Lan đột nhiên lên tiếng , đại khái hiểu được câu nói của các nàng : “ Các ngươi vừa thấy ta đi vào , bèn cởi bỏ quần áo ta ra , chính là vì các ngươi không có khách tới cửa ?” Khó trách nàng cảm thấy nơi này vắng người như vậy .

 “ Đúng vậy ! Đúng vậy!” Đám nữ nhân nhất trí gật đầu : “  Chúng tôi buôn bán ở trong này ế ẩm , sắp chết đói rồi …”

 “ Thật đáng thương …” Hoa Mộc Lan thương hại họ : “  Sao lại chết được ? Thật sự rất lạ …”

  Nàng đại khái hiểu được nữ nhân này làm cái gì , chỉ có điều là , Yến Độ Phi rất thích cởi quần áo nàng , vì sao không ai muốn cởi quần áo của họ ?

 Thấy vẻ mặt đồng tình của nàng , đám nữ nhân đột nhiên quỳ xuống : “ Van xin cô , cô nương !”

 “ Các người xin ta cái gì?” Hoa Mộc Lan nghi hoặc nhìn mọi người đang quỳ trên mặt đất : “ Các người mau đứng lên đi!”

 Đám nữ nhân bắt đầu ngươi một lời ta một câu .

 “ Xin cô nương giúp chúng tôi tìm kế sinh nhai! Chúng tôi sắp chết đói rồi!”

 “ Cô có thể đến nơi này làm chiêu bài , chuyện gì cũng không cần làm , đứng ở cửa cười là được rồi , chắc chắn sẽ có khách đến !”

 “ Thật sao?” Hoa Mộc Lan nhíu mày : “ Nhưng ở trong quân doanh mọi người đều sợ ta!” Nàng đem kể lại thân phận cùng hành động đáng sợ của mình cho các nàng biết .

 “ Tình hình này không giống nhau!” Tú bà nói : “ Dù sao bọn họ ngại quân kỉ , không dám liếc mắt cô , trong thời điểm bận bộn này nghĩ thêm người làm trở ngại chứ không giúp được gì …. Nhưng khi bọn họ tới đây, đương nhiên muốn xem tiểu mỹ nhân !”

 “Thật không?” Hoa Mộc Lan vẫn bán tín bán nghi .

 “ Đúng vậy!” Tú bà gật đầu : “ Dù sao cô cũng nhàn rỗi không có việc gì , nơi này giúp tôi kiếm tiền , chúng tôi thật sự cần cô ! Bằng không  , cô dạy chúng tôi làm thế nào đẹp như cô cũng được rồi !”

 Hoa Mộc Lan nghe được câu cuối cùng thiếu chút nữa té xỉu . Muốn dạy người như thế nào để trở nên đẹp như nàng ? Muốn nàng dạy như thế nào?  Hay là dạy mọi người đổi cha mẹ , có phẩm chất đẹp .

  Song , lời nói của nữ nhân này cũng có lý , nàng đang rảnh rỗi , không giống các nơi khác luôn đuổi nàng đi .

 Nàng hiếm khi có cơ hội được người khác trọng dụng .

 “ Được rồi!” Hoa Mộc Lan gật đầu , hai tròng mắt sáng rực : “ Nếu tất cả mọi người đều muốn ta ở lại giúp đỡ , ta sẽ ở lại!”

 “ Cảm ơn cô .” Đám nữ nhân quỳ trên mặt đất dập đầu với nàng : “ Thật sự cảm ơn cô!”

  “ Không cần .” Hoa Mộc Lan vội vàng kéo đoàn người đứng dậy : “ Các người nếu cứ dập đầu như vậy , ta sẽ không giúp nữa!”

“ Được , được , được !” Đám nữ nhân vội vàng đứng dậy , không dám để vị cứu tinh trốn thoát .

 Hoa Mộc Lan cười duyên nhìn mọi người , nói : “ Như vậy mới đúng ! Nhóm các người về sau đừng có một tí là quỳ như vậy nhé !”

 “ Được!” Đám nữ nhân nhất trí gật đầu đồng ý .

  Đạt đến thỏa thuận thống nhất , hai bên đều thoải mái .

 Xem ra , buồn nhất là người kia , có thể lạnh nhạt Hoa Mộc Lan một thời gian , là cơ hội để nàng cảm thấy thiếu vắng hắn , kết quả ngược lại khiến Yến Độ Phi không tưởng tượng nổi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: