MƠ MỘNG
Hãy cho anh thêm phút giây để anh không bất ngờ.
Hãy cho anh thêm đớn đau để mạnh mẽ 1 lần.
Hãy cho anh quên tháng năm đã u mê ngóng chờ.
Và cho anh quên cả tên của em.
Ngày hôm qua, anh gặp em sau bao năm cách rời.
Lòng anh vui như kí ức trẻ thơ.
Vậy mà sao em nỡ quên như chưa từng ước thề.
Gặp lại em sao đớn đau hơn ngày ta cách xa.
Chỉ là do anh đã mang theo niềm tin qúa nhiều. Để gjờ đây anh cứ yêu, cứ chờ.
Chỉ là do anh cứ mơ không điều gì làm ta thay đổi, chỉ là do anh quá mơ mộng thôi.
Chỉ là do không thấy nhau trong thời gjan quá dài, để rồi em quên cả anh cả những ngọt ngào.
Còn đâu đôi chim hải âu bay cùng nhau về trong đêm tối. CHỈ CÒN ANH, ANH QUÁ MƠ MỘNG THÔI.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro