
Bí ẩn ?! (II)
Kikyou chạy theo hướng mũi tên, ngôi đền sâu hun hút, đen mịt mùng
Cô bắt gặp một cảnh tượng kinh hoàng...
Đó là một cái đầu, với bộ tóc dài mướt, đôi mắt đen hoắm đang trân trối nhìn cô, khóe môi mỏng cong lên một nụ cười giễu cợt.
Cái đầu dính đầy tơ, trắng tinh, xác con nhền nhện khổng lồ ngã bên cạnh, và một thân xác tím ngắt đang sủi bọt, dần tan đi...
Cô thoáng sững sờ, hắn thật quen thuộc.
''Naraku ?''
Nụ cười nhàn nhạt vẫn cứ xuất hiện trên môi hắn, và chỉ dừng lại ở đó, không thể hiện một ý nghĩa nào cả.
Cơ thể hắn liền lại_một cách kì dị,
Kikyou nhìn hắn ghê tởm, không sợ hãi, mà là ghê tởm.
Cô đối mặt với bóng tối quá lâu, quá lâu để cảm nhận được sự sợ hãi.
Hắn hà một lớp yêu khí nặng nề, đen đặc vào không khí, nó từ từ tản ra.
Kikyou choáng váng, cô không đủ linh lực cũng như sinh khí để đối mặt với hắn.
Tay áo keso và chiếc quần kahama bị mục nát dưới lớp yêu khí dày đặc.
Cô không thể bước sâu thêm nữa, chỉ choạng vạng rồi ngã khuỵu xuống.
Một vùng tối tăm nhanh chóng lan kín trí óc...
Sóng tóc đen đổ xuống nền đất ẩm, khóe mi khóa chặt.
Một luồng hơi lạnh lẽo ngấm dần vào ngực, bóp nghẹt từng hơi thở...
.
.
.
Cô cười mỉa mai, thật không ngờ bản thân có ngày thảm hại như thế này, tự thấy bản thân thật yếu ớt...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro