Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Anh Em

  Trưa hôm đó ở phòng ăn , tôi như người mất hồn suy nghĩ về việc con Mai với Hồng nói , nhỡ đó là thật tôi chẳng phải tiểu tam hay sao ? Không thể được , phải tìm người đàn ông kia để bịp miệng thôi  . Đang chìm trong suy nghĩ , con Hồng ngồi ăn bên cạnh bỗng huých vai tôi , tôi quay sang nhìn nó , nó ra hiệu cho tôi nhìn ra phía đám đông . Tôi lướt nhìn qua thấy một đám con gái đang bâu lấy anh chàng nào đó :

-" Cậu Phong nay em nói với chị đó , cậu đào hoa ghê gớm ."

Tưởng như nào hóa ra là tên hôm nọ , hắn đang vừa ăn vừa bông đùa với mấy cô gái , thở ra câu nào là câu đấy thính ngập giời , mấy em gái mê tít nhất là con Loan . Ánh mắt nó nhìn cậu si tình biết bao , ánh mắt lấp lánh , thèm thuồng như muốn chạy lại ôm cậu luôn vậy . Cậu Phong đã ba hoa chích chòe thì đánh mắt sang hướng khác , trùng hợp lại mắt tôi , cậu nhìn tôi , môi cậu hơi cong cong nhẹ . Tôi bị phát hiện nhìn lén thì lúng túng cúi gắm mặt xuống gắp đống đố ăn vô miệng :

-" sao vậy chị , chị chết đói à , ăn từ từ thôi kẻo nghẹn " - con Hồng vừa nói vừa vuốt lưng cho tôi .

Con Mai ngồi gần đó cười nặc nẻ theo , nãy có thấy nó ngồi đây đâu chắc là vừa đến . Tôi bèn bắt chuyện với nó :

-" Mai , nãy em đi đâu vậy ?"

-" dời ạ em đi tìm cậu Vũ "- con Mai vừa nói vừa bỉu môi ."

-" cậu Vũ ?"- tôi ngạc nhiện hỏi .

-" là em trai cậu Phong"- con Hồng ôn tồn giải thích , rồi nó tiếp lời .

-"Cậu Phong là cậu hai , cậu học giỏi lắm nghe bảo lần trước thứ nhất kì thi Hương cơ đấy ".

Trời rõ là hai anh em mà khác nhau dữ , sao ông em trai kia không bù cho anh mình tí nào ấy nhỉ . Mà cũng tò mò thật , mặt mũi cậu Vũ kia ra sao nhỉ , anh cậu xinh trai vậy rồi có khi cậu lại hơn không chừng. Vừa nghĩ vậy con Mai đã reo lên :

-" chị chị , cậu Vũ kìa " - nói rồi nó chỉ tay vào một dáng người cao lớn .

Ơ kia là ... người mình đụng trúng hôm trước mà , tôi nhìn cậu mà mặt đần thối ra  , ừ thì đẹp thật nhưng mà liệu sau hôm đó cậu có ghét tôi không ? Xui đến thế là cùng , vớ ngay được cặp anh em nhà này mới đau .

Tôi ăn lẹ lẹ rồi chuồn luôn về phòng . Tôi hôm đó tôi nằm mãi chả ngủ được bèn chạy ra ngoài chơi , tôi đi đến một cái xích đu nhỏ tận mãi ngoài vườn khu sau , tuy xa nhưng ở đây cảnh đẹp vô cùng . Ngồi trên xích đu , ngước mặt ra mặt hồ , nhìn ngắm ánh trăng sáng , thả hồn vào hư không . Tôi vẫn chưa thể tin là trên đời lại có việc xuyên không , tôi mất cũng đã được gần một tháng , ba mẹ liệu có nhớ tôi nhiều không , còn tôi thì nhớ gia đình lắm . Ở nơi này tuy xa hoa nhưng lại cô đơn , tôi cảm thấy lạc lõng khi chưa thể bắt nhịp được với nơi đây . Mười tám tuổi , cái tuổi đẹp biết bao , quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp chưa trải đã bị gã sát nhân đập nát , càng đau lòng hơn khi đó lại người mà tôi từng yêu , vừa yêu vừa hận . Đang ngồi suy nghĩ mơ hồ , tôi không hề phát hiện ra sau lưng mình đã xuất hiện một bóng người , bóng dáng ấy nhẹ nhàng chạm vào dây thừng , đu đưa chiếc xích đu từng nhịp . Mãi đến khi tôi nhận ra , chân mình đang không còn chạm đất , chiếc xích đu vẫn đung đưa , tôi chợt quay lại theo phản xạ . Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt của người đứng sau , tim tôi như hẫng một nhịp , một khuôn mặt anh tú , là cậu Vũ ...cậu nhìn tôi cười hiền :

-" cậu ... c... cậu Vũ " - tôi lắp bắp

-" hì , cô biết tên tôi sao ?" - cậu hơi nhếch một bên lông mày lên

-"....." tôi sốc không nói lên lời .

-" không ngờ lại gặp cô ở nơi này " Cô bê đê " "

-" ơ cái cậu này " - tôi bĩu môi , quay ngoắt mặt lời .

Người gì đẹp trai mà thù dai ghê gớm , chưa gì đã khịa tôi rồi , tôi ngại đến đỏ bừng mặt :

-" haha cô cũng biết ngại à , hôm đấy cô hùng hổ lắm cơ mà " - cậu vừa nói vừa tiến đến ngồi cạnh tôi .

-" tôi là con gái , tất nhiên là biết ngại , ai mặt dày như cậu " .

-" miệng lưỡi cô chẳng phải dạng vừa rồi đấy ."

Cứ như thế chúng tôi cãi nhau không biết mệt , đến một lúc cả hai đều im lặng , tôi lén nhìn cậu . Ánh mặt cậu đẹp lắm , nó sâu thăm thẳm , ánh mắt cậu nhìn ra ngoài cái hồ bên cạnh , khi nãy cãi nhau chem chẻm giờ lại thấy mặt cậu nghiêm nghị , ánh mắt đượm buồn . Cậu chứa đựng nhiều suy tư lắm cô nhìn vào ánh mắt đó là hiểu nhưng cậu là con trai tất nhiên sẽ không thể than vãn tôi cũng hiểu . Không nghĩ nhiều , tôi đặt tay lên vai cậu vỗ vỗ vài cái , cậu giật mình quay sang trợn mắt nhìn tôi :

-" cậu đừng nghĩ nữa " - vừa xong tôi quay bước bỏ đi .

Cậu ở lại , ánh mặt ngạc nhiên nhìn theo bóng Kiều Anh , khi cô đi khuất cậu mới mỉm cười rồi thì thầm :

-" nàng ấy đọc được suy nghĩ của mình sao ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #camdao