𐙚 một bước gần hơn
Những ngày sau cuộc trò chuyện thẳng thắn giữa Kim Ngưu và Ma Kết, mối quan hệ của họ trở nên nhẹ nhàng hơn, không còn căng thẳng như trước. Ma Kết đã dần mở lòng hơn, và Kim Ngưu cảm thấy một sự bình yên trong lòng mà cô chưa bao giờ trải qua trước đây. Dù cả hai vẫn giữ khoảng cách một chút trong lớp, nhưng những khoảnh khắc riêng tư giữa họ đã trở nên ngọt ngào và ấm áp hơn.
Ngày hôm nay, lớp học có một buổi học ngoại khóa về một môn thể thao, và tất cả mọi người đều hào hứng tham gia. Kim Ngưu đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng trong lòng cô lại có một cảm giác lo lắng nhỏ bé. Buổi học ngoại khóa này có một phần thi đấu giữa các nhóm, và Kim Ngưu biết rằng nhóm của mình có thể sẽ tham gia trực tiếp với nhóm của Ma Kết. Cô lo rằng sự hiện diện của Ma Kết sẽ khiến mình trở nên lúng túng, mặc dù họ đã giải quyết được mọi hiểu lầm trước đó.
Khi cả nhóm bước ra ngoài sân trường, trời đã bắt đầu trở nên sáng và trong lành. Kim Ngưu nhìn quanh, tìm kiếm Ma Kết, và cuối cùng cũng thấy anh đứng cùng nhóm bạn của mình ở góc sân, trông rất bình thản. Hôm nay, Ma Kết mặc chiếc áo thun màu xanh đậm, trông thật khỏe khoắn, khác hẳn với vẻ điềm đạm và nghiêm túc thường ngày. Anh cười khi thấy cô, một nụ cười dịu dàng mà chỉ có cô mới nhận ra.
Kim Ngưu cảm thấy một cơn sóng ấm áp trong lòng khi nhìn thấy nụ cười ấy. Cô bước đến gần anh, cố gắng không tỏ ra quá căng thẳng.
"Cậu không lo sao?" Ma Kết nhìn cô, đôi mắt lấp lánh như đang trêu đùa.
"Lo chứ." Kim Ngưu cười, giọng đầy ẩn ý. "Dù sao thì, nếu chúng ta không thắng, tôi cũng không biết phải giải thích thế nào với nhóm nữa."
"Yên tâm đi." Ma Kết vỗ vai cô, ánh mắt kiên định. "Chúng ta sẽ thắng."
Kim Ngưu mỉm cười nhìn anh. Cô biết Ma Kết nói đúng. Với một người luôn kiên định và chăm chỉ như anh, không gì là không thể. Nhưng cô cũng không thể không cảm thấy lo lắng về việc nhóm của mình sẽ thi đấu không mấy suôn sẻ.
Vài phút sau, buổi thi đấu bắt đầu. Các nhóm được chia thành từng đội, và mỗi đội phải tham gia vào một loạt các trò chơi vận động. Kim Ngưu tham gia vào đội của mình, trong khi Ma Kết đứng cùng đội đối diện. Lúc này, hai người vẫn chưa có nhiều cơ hội nói chuyện, nhưng ánh mắt của Ma Kết luôn dõi theo cô, như một sự động viên lặng thầm.
Trong lúc thi đấu, Kim Ngưu cảm thấy vô cùng căng thẳng. Mặc dù cô luôn cố gắng hết sức, nhưng sự hiện diện của Ma Kết bên kia sân khiến cô cảm thấy mình phải cố gắng gấp đôi. Cô không muốn anh nghĩ rằng cô là người yếu đuối hay không đủ mạnh mẽ để đối mặt với thử thách.
Đến phần thi cuối cùng, khi cả hai đội đều đã hoàn thành các thử thách trước đó, kết quả chỉ còn lại một trò chơi quyết định. Đó là phần thi đua xe đạp vượt chướng ngại vật, và Kim Ngưu nhận được nhiệm vụ quan trọng là phải hoàn thành đoạn đường khó khăn này trước khi đối thủ có thể vượt qua.
Ánh mắt của Ma Kết vẫn dõi theo cô từ xa. Kim Ngưu cảm nhận được sự tự tin từ anh, và điều đó khiến cô cảm thấy mình không thể để anh thất vọng.
"Cố lên, Kim Ngưu!" Cự Giải hét lên từ phía sau. "Mọi người đều tin cậu!"
Cô mỉm cười, gật đầu và bắt đầu vào cuộc đua. Đoạn đường chướng ngại vật thật sự không dễ dàng, với những gờ đá, cọc gỗ và những khúc cua nguy hiểm. Nhưng Kim Ngưu không còn cảm thấy sợ hãi nữa. Cô dồn hết sức mình vào mỗi cú đạp, vượt qua từng thử thách, và nhìn thấy vạch đích ngày càng gần hơn.
Mặc dù Ma Kết đứng bên kia sân, nhưng Kim Ngưu cảm thấy như có một nguồn năng lượng kỳ lạ từ anh truyền đến. Cô không chỉ thi đấu vì bản thân mình, mà còn vì người cô yêu. Cảm giác ấy khiến cô dũng cảm hơn bao giờ hết.
Cuối cùng, Kim Ngưu cũng hoàn thành đoạn đường, và khi cô vượt qua vạch đích, cả nhóm của cô vỡ òa trong tiếng vỗ tay.
"Chúng ta thắng rồi!" Cự Giải reo lên, chạy lại ôm chầm lấy cô.
Kim Ngưu mỉm cười, thở hổn hển nhưng cảm thấy rất hạnh phúc. Dù trong lúc thi đấu cô cảm thấy căng thẳng, nhưng khi đạt được kết quả này, cô lại cảm nhận được niềm vui và sự thỏa mãn. Cảm giác này không chỉ đến từ chiến thắng, mà còn từ việc cô biết rằng mình đã không phụ lòng những người bạn và cả Ma Kết.
Cô quay lại nhìn, và bắt gặp ánh mắt đầy tự hào của Ma Kết. Anh đứng cách đó không xa, đôi môi khẽ cong lên thành nụ cười. Ma Kết vẫy tay với cô, ánh mắt ấm áp. Kim Ngưu cười tươi đáp lại.
Khi buổi học kết thúc, cả nhóm tụ tập lại cùng nhau, vừa ăn mừng chiến thắng vừa trò chuyện vui vẻ. Nhưng Kim Ngưu và Ma Kết vẫn chưa có cơ hội nói chuyện riêng với nhau.
Khi mọi người ra về, Ma Kết đi cùng Kim Ngưu, bước chậm trên con đường vắng. Bầu trời lúc này đã chuyển sang màu cam dịu dàng, tạo nên một khung cảnh đẹp như tranh vẽ.
"Cảm ơn cậu." Kim Ngưu nói, giọng cô nhẹ nhàng. "Cảm ơn vì đã luôn ở bên tôi."
Ma Kết nhìn cô, nụ cười nở rộng hơn. "Cậu là người bạn tôi luôn tin tưởng. Không có gì phải cảm ơn đâu."
Kim Ngưu cảm thấy như trái tim mình đã dần dần hòa nhịp cùng anh. Một cảm giác bình yên lan tỏa trong cô, như thể mọi lo lắng, sợ hãi đều đã tan biến. Mối quan hệ của họ không còn là những tháng ngày trăn trở, mà là sự an yên và tin tưởng lẫn nhau.
Cả hai bước đi bên nhau, im lặng nhưng hiểu nhau hơn bao giờ hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro