Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

I

" Haizz ... mệt thật"

  Anh gục xuống phía con hẻm nhỏ , máu từ tay anh chảy xuống , cơ thể mệt mỏi 

" Nè anh gì ơi, anh có sao không ? "

    Ây chết , cái giọng nói nói đó và đôi bàn tay ấm đó chạm vào cơ thể anh , khiến anh có cảm giác ấm áp , yên bình 

      ( Mikey rơi vào cơn mê , nên Take phải mang anh về nhà )

" ý xời , anh ấy nhìn hơi nhỏ con vậy cũng nặng phết chứ đùa "

Cậu mang anh vào phòng  , chạy thật nhanh lấy băng gạc băng bó vết thương đang rỉ máu . Cậu thay cho anh một bộ quần áo mới để không còn tanh mùi máu trên người anh .

" ưm cơ bụng nhìn ... cũng tuyệt thật đấy !!! "

Cậu vì quá tò mò nên lỡ tay sờ vào cơ bụng anh . Anh bỗng nhiên mở mắt , cơn đau như truyền đi khắp người , anh hất tay cậu ra khỏi người mình và nói 

" Cậu là ai ? Sao cậu lại chạm vào cơ thể tôi "

Anh nói bằng giọng khản đặc ,chất giọng trầm ấm , quầng thâm mắt một ngày một rõ 

" ahhh tôi tôi là Takemichi , tôi 19 tuổi , hiện tại đang còn học đại học và và nhân viên của hàng tiện lợi lợi " vì quá hoảng nên cậu nói lắp bắp 

Anh không nói gì thêm và nhìn thẳng vào mắt cậu  

" À thì ra là Takemichi "

" Anh có muốn ăn gì không tôi nấu cho anh ăn " vì cậu rất lo cho người khác mỗi khi họ bị thương và nghĩ anh ta sẽ rất đói 

" ..."

" Vậy chắc là tôi phải đi nấu rồi ... haha "

Cậu vì quá ngượng nên chạy ra khỏi phòng thật nhanh , cậu ôm mặt mình và tự vã mặt mình , ây cái nết này kì nha 

Mikey vẫn ngồi trên giường , anh mỉm cười vì có người đã giúp mình băng bó vét thương , anh vẫn không hiểu sao lại có người giúp mình đến như vậy . Anh tìm cái điện thoại của mình và gọi điện cho Sanzu 

* tìn tín tin tìn tin *

tiếng nhạc chờ của điện thoại 

" Haruchiyo , hôm nay tôi phải ở lại một nơi , nên nói với các thành viên trong băng đừng lo lắng cho tôi "

" Dạ vâng thưa sếp " 

( Hơn nửa tiếng sau )

Takemichi mở cửa phòng và gọi anh ra ăn . Cậu đứng thẩn thờ , nhìn anh ta , thân mình hơi nhỏ gọn và đang cười khi anh đang đứng cầm lấy cuốn truyện tranh đọc . Cậu chợt tỉnh mình 

" Ây chết dở " cậu đập tay vào mặt mình 

" Ùm tôi nấu xong rồi , anh ra ăn được rồi đấy " 

" Ùm "

Hai người cùng bước ra khỏi phòng . Mikey giúp cậu dọn chén để ăn , hai người nggoif vào bàn và nói chuyện vui vẻ như đã thân thiết từ lâu 

" À , tôi quên mất , anh tên là gì vậy và anh bao nhiêu tuổi vậy ạ ? "

" Tôi tên là Sano manjiro , cậu có thể gọi tôi là Mikey , tôi 25 tuổi .Tôi ... là một bất lương "

Takemichi hoảng hốt , tay cậu hơi run . Lúc đấy cậu nghĩ anh ấy sẽ làm hại cậu nên cậu cơ thể cậu run rẩy 

" Tôi xin lỗi ... tôi không làm hại cậu đâu " anh biết chắc chắn rằng sẽ làm cậu sợ 

Cậu thở một hơi dài , nhẹ nhõm hẳn đi . Cậu và anh vẫn tiếp tục cậu trò chuyện 

( Khi hai người ăn xong và cùng nhau giọn dẹp ) 

( Cũng đã hơn 8 giờ tối rồi )

" Ùm hôm nay anh ở lại đây đi , giờ cũng đã trễ lắm rồi , hôm nay anh nằm trên giường đi , tôi ngủ ở sofa là được rồi " vì cậu lo lắng cho vết thương trên tay của anh nên cậu nhường chỗ nằm của mình cho anh 

" Nhà của cậu mà , sao tôi có thể dể chủ nhà ngủ ở sofa được chứ "

Hai người lời qua tiếng lại với nhau hết cả nửa tiếng . (...) Takemichi từ phòng tắm đi ra , mùi hương từ tóc của cậu khiến Mikey bị mê hoặc 

" Mikey nè , tới lượt anh rồi đó " cậu vẫy tay trước mặt Mikey vì anh đang thẫn thờ nhìn cậu 

" À à tôi biết rồi " anh giật thót mình 

----------------

Anh từ nhà tắm bước ra , và đi vào phòng thì thấy Takemichi đang trải 1 chiếc nệm nhỏ ra . Cậu quay lại 

" Ùm tôi sẽ ngủ ở dưới đất anh cứ nằm trên giường đi " 

Do anh quá mệt khi phải cố gắng thúc đẩy cậu lên giường ngủ , nên anh chỉ gật đầu và cười khẽ 

(...)

Đã hơn 10 giờ nhưng hai người vẫn nói chuyện với nhau 

" Takemichi này , tại sao cậu lại đối xử tốt với tôi vậy "

" Do tôi thấy anh bị thương và anh bị ngất nên tôi mới mang anh về nhà , và vì tôi cũng là người tốt nữa nên chuyện đó là chuyện bình thường "

Anh chỉ cười thầm và bảo cậu đi ngủ vì cũng đã quá khuya rồi 

(...)

Mikey chợt tỉnh dậy vì gặp ác mộng , anh nhìn xuống Takemichi , anh bế cậu lên giường . Đặt lên trán cậu 1 nụ hôn 

" Chúc ngủ ngon " 

(...)

Sáng sớm hôm sau , Takemichi dậy và thấy mình nằm trên giường , cậu hoảng hốt kiếm Mikey . Thì ra , Mikey đã xuống dưới đất nằm và nhường cậu ngủ trên giường. Cậu nhìn chằm chằm vào mặt Mikey , cậu chạm lên má của anh 

" Ahh dễ thương quá đi "

Mikey bất giác nắm lấy tay cậu , mở mắt nhìn cậu

" Takemichi mê tôi đến như thế ư ? Takemichi định sàm sỡ tôi ư ? " anh trêu ghẹo cậu 

Cậu đỏ mặt và hét lớn 

" Tôi tôi không có " 

Cậu lấy nhanh quần áo của mình và chạy thật nhanh ra khỏi phòng . Mikey thấy rất vui khi chọc cậu như vậy , anh cũng từ từ đứng dậy dọn dẹp chỗ ngủ của mình , anh đi ra phòng khách đợi Takemichi . Cậu bước từ phòng tắm ra , cậu mặc đồ để chuẩn bị đi học , cậu cũng lấy ra một cái bàn chải đánh răng mới và bảo anh đi vệ sinh cá nhân đi . (...) Anh cũng đã vệ sinh cá nhân xong , thì nghe mùi bánh mì nướng 

" Mikey này anh có muốn ăn sáng cùng tôi không ? "

" Ùm được thôi "

Hai người ngồi vào bàn ăn với cùng nhau và họ nói chuyện liên miên 

" Ây chết trễ giờ rồi " vì quá vui cậu quên mất giờ đi học 

Mikey thấy vậy gọi cho Sanzu , và bảo cậu chờ 1 tí 

" Sanzu này , đến đón tao ở khu XXX nhanh lên một chút , đừng có lề mề "

( vài phút sau xe của Sanzu đã đậu trước nhà cậu )

" Đi thôi Takemichi "

Takemichi vẫn đang thờ thẫn vì không ngờ Mikey giàu đến như vậy 

" A dạ vâng " 

Cậu bước lên xe thấy người đang lái xe nhìn cũng trông rất hung dữ , mái tóc màu hồng nhìn như cũng đã hơn 25 , chắc là người mà anh ấy gọi . Sanzu nhìn lên gương cười 

" Uầy ai đây , lại là người mới hã , chắc bị Sếp dụ rồi " Sanzu cười một cách quái đảng , trêu ghẹo Takemichi 

" Mày câm miệng đi Sanzu , đưa đến XXX nhanh đi "

( 15 phút sau )

Cuối cùng cậu cũng đã đến được trường , cậu chào anh đi học , Mikey kéo tay cậu lại nói 

" Cảm ơn nhé Takemichi , có duyên chúng ta sẽ gặp lại nhau " 

Giây phút đó khiến Takemichi khá buồn , nhưng ít ra khoảng thời gian đó cũng rất vui . Cậu gật đầu và cúi chào 2 người . (...) Mikey cũng thấy khá tiếc vì không thể nói chuyện với cậu nhiều hơn

" Thằng nhóc đó chỉ mới 19 tuổi thôi à , cũng dễ thương thật đấy . Quần áo gọn gàng , tóc đen nữa chứ " Sanzu có vẻ thích thú với Takemichi  

" Mày ngậm mồm vào , đi mà giải quyết công việc "

Sanzu cười và nghĩ quẩn chắc trúng tim đen rồi . Anh nghe xong câu nói của Sanzu trong lòng cũng thấy khá vui 

_KẾT THÚC CHƯƠNG I_

*-------------------------------------------------------*

Ùm tôi đang xách loz chạy deadline . Cái fic này tôi đang tập tành viết nên sẽ hơi dởm một tí . Do lần đầu viết nên mọi người cứ góp ý để tôi có thể sửa chữa hehe ( `_ゝ')

                                 VOTE CHO TÔI NỮA NHA !!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro