Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 83: Tôi cần

"Em... thất bại thật sự rồi Ravier"

Chiếc hoa tai cũng hết sức mạnh, cô trở lại thành Marinette, yếu đuối gục ngã vào lòng Ravier mà không còn chút hi vọng nào nữa... tất cả đã chấm dứt thật rồi!

"Marinette... hãy bình tĩnh lại đi. Mọi thứ đều sẽ có hướng giải quyết của nó"_Ravier xoa xoa mái tóc ngắn rối bời của Marinette...

Marinette im lặng một hồi lâu... cô biết mọi thứ sẽ không hề ổn thỏa một cách dễ dàng như thế đâu... cô hiểu rõ, cơn ác mộng mang tên ChatBlanc này sẽ không dừng lại... nó cứ như một cơn vũ bão sẽ càn quét hết tất cả mọi thứ một cách nhanh gọn...

Nếu cô không hành động ngay bây giờ, thì sẽ không còn cơ hội nữa...

Nhưng mà bây giờ cô rối lắm.. cô phải làm gì đây?

Cô vực dậy khỏi lòng Ravier...

"Em cần đến một nơi"_Marinette

"Nơi nào? Anh đưa em đi"_Ravier

"Em cần ở một mình Ravier"_Marinette

"Một mình? Em có biết bây giờ bọn chúng đang cố tìm kiếm em không?"_Ravier

"Sẽ không sao đâu, em biết mình đang làm gì"_Marinette đẩy bản thân ra khỏi Ravier...

"Ít nhất cũng hãy liên lạc với anh khi đến nơi... được chứ?"_Ravier bất lực nói với cô...

"Em biết rồi"_Marinette lấy trong túi chiếc macaron cuối cùng

"Đủ chứ?"_Marinette

"Quá no luôn đấy Mari"_Tikki ngoặm lấy chiếc bánh như hổ đói..

"Chúng ta mau đi thôi, phải nhanh chóng... kết thúc cái trò chơi quái quỷ này!"_Marinette

"Tikki, spots on!"_Marinette

...

LadyBug dưới ánh trăng tròn vành vạnh, cô lao đi như tên bắn, hơi thở có chút dấu hiệu mất bình tĩnh...

Bảo tàng...

Tiếng bước chân lộp cộp vang khắp căn phòng hiu quạnh và lạnh lẽo...

LadyBug bước đi trên sảnh trưng bày của bảo tàng... như đang tìm kiếm thứ gì đó...

Tiếng bước chân dừng hẳn...

Cô đứng trước bức tượng quen thuộc...

Tay đặt lên bệ...

"Bunix... tôi cần cô!"_LadyBug

Một luồng ánh sáng xuất hiện khiến cô bất ngờ... hai cánh tay che đi vầng sáng chói lòa ấy... đôi mắt xanh chuông ti hí nhìn và đoán xem chuyện gì đang xảy ra...

"LadyBug... lâu rồi không gặp"_Bunix

Đôi mắt mở to, bàn tay run run không kiểm soát được, con ngươi đỏ hoe như muốn trực trào nước mắt, cô thật sự quá mệt mỏi rồi... 

"Bunix..."_LadyBug nói với cái giọng khàn muốn òa khóc...

"Đừng buồn, cô đã làm rất tốt rồi"_Bunix

"Vậy... bây giờ tôi nên làm gì đây? Tôi thật sự... không còn dũng khí để tiếp tục kế hoạch ban đầu của mình nữa! Lila có được sức mạnh của Monarch, Adrien lại trở thành ChatBlanc, tôi lại chẳng thể dám đối mặt với anh ấy. Tôi không đủ sức mạnh để chống lại tất thảy bọn họ... tôi quá.. yếu..."_LadyBug

"LadyBug... cô hãy nhớ, bản thân mình cũng là con người, đừng đánh giá thấp bản thân mình như thế được chứ? Tôi biết, áp lực và gánh nặng của cô to lớn và nguy hiểm như thế nào cơ mà. Nhưng cô cũng đừng quên bản thân mình là ai LadyBug, cô có thể làm được, dù có chết cô cũng sẽ làm mọi cách để lật lại tình thế mà, không phải sao? Cô trải qua hơn cả trăm, cả ngàn trận đấu rồi... vì thế đừng lo bản thân không đủ mạnh được chứ?"_Bunix hết lòng an ủi cô

"Cảm ơn cô Bunix, mặc dù tôi biết cô không thể giúp được gì tôi trong hoàn cảnh này cả"_LadyBug

"Được rồi, không sao! Còn nước còn tát không phải sao?"-Bunix

"LadyBug, Hộ vệ của chúng tôi, vậy bây giờ, cô sẽ làm gì nào?"_Bunix

...

"Bunix"_LadyBug

"Tôi cần sự giúp đỡ của cô!"_LadyBug

"Rất sẵn lòng"_Bunix

...

"Cô nghĩ kế hoạch này sẽ thành công sao?"_Bunix

"Chỉ có thể nói là thử!"_LadyBug

"Được rồi, cô chỉ có 15 phút để thực hiện thôi đấy!"_Bunix vừa nói vừa mở một cánh cổng thời không quay ngược về quá khứ

"Được rồi tôi đi đây!"_LadyBug

"LadyBug!"_Bunix

"?"

"Phải chiến thắng đấy!"_Bunix

"Tôi sẽ không làm cô phải phụ lòng đâu Bunix"_LadyBug phóng thẳng vào cánh cửa thời không, quay trở về khoảnh khắc cô và ChatNoir đang trong cuộc chiến với Monarch. Vì sự mù quáng của bản thân quá khứ, cô đã tin tưởng nhầm Felix thành Adrien và đã đưa Miraculous cho anh ta, vì thế mới dẫn đến cớ sự như bây giờ.

...

Tại chuyến tàu điện lúc ấy, LadyBug của quá khứ đang định đưa Miraculous cho Felix...

LadyBug chợt lao ra từ chiếc lỗ thời không và vồ lấy Miraculous Barkk...

"C-Cái gì?!"_LadyBug quá khứ

"C-Cô... Cô là ai hả?!"_LadyBug quá khứ  hốt hoảng, khi đứng trước cô là một LadyBug hoàn toàn y hệt mình, chỉ khác ở mái tóc, cùng gương mặt tiều tụy không còn chút sức sống nào của cô...

"Coi chừng LadyBug, đó có thể là Amok của Monarch đấy!"_Adrien với gương mặt khó chịu vì kế hoạch của mình đã bị phá hỏng bởi cô

"Amok? Tức cười thật đấy"_LadyBug nắm chặt lấy Miraculous Barkk, nếu như ban đầu cô không đưa nó cho anh, cô đã không bị cướp lấy những Kwami cô luôn yêu thương mà trân trọng ròng rã 4 5 năm trời rồi.

"Marinette Dupain - Cheng, tôi chính là cô của tương lai. Như vậy đã đủ chứng minh rồi chứ?"_LadyBug nói với cái giọng đanh thép, đôi mắt kiên định nhìn thẳng vào cô của quá khứ nhằm đinh ninh bản thân mình chính là cô.

"Làm sao... không thể..."-LadyBug quá khứ

"Không thể nào! Cô ta không thể nào là cô được!"_Felix

"Niệm tình anh và tôi giúp đỡ nhau trong tương lai, cho nên tôi sẽ không chấp nhất anh lần này Felix"_LadyBug

"Felix? Cái gì? Làm sao mà có thể..."_LadyBug quá khứ

"Ý định của anh bây giờ không phải là ý hay đâu Felix. Tôi biết anh đang định làm gì và tôi đảm bảo với anh rằng việc anh sắp làm sẽ chẳng hay ho gì đâu"_LadyBug

"Làm sao... cô có thể..."

"Tôi không còn nhiều thời gian nữa, tôi chỉ có thể nói với cô như thế này. Tương lai sẽ trở thành một mớ hỗn độn nếu như cô đưa Barkk cho anh ta. Cho nên hãy nghĩ phương án khác đi, tôi sẽ lấy cái này"_LadyBug

"Khoan đã, làm sao mà tôi có thể tin cô cơ chứ?!"_LadyBug

LadyBug nhìn bản thân cô, sau đó trầm ngâm một lúc...

"Tôi không thể nói được, việc tôi đến đây đã là một đặc ân lớn của Chúa rồi. Cho nên, phải xin thất lễ lần này, cô sẽ không hối hận khi để tôi đi đâu"_LadyBug nhanh chóng nhảy vào chiếc hố không gian trước lúc nó đóng lại...

....

Thực tại...

LadyBug thoát ra vừa kịp lúc chiếc hố không gian đã đóng lại...

"Sao rồi?"_Bunix

LadyBug đưa ra Miraculous Barkk trước sự ngạc nhiên của Bunix...

Nhưng chưa dừng ở đó, LadyBug mở yoyo liên kết với thời không... cuối cùng... sự bất an trong cô đã biến mất... tất cả Miraculous đều đã ở đây... cuối cùng...

"Tương lai... đã thay đổi rồi" _LadyBug

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro