[Lukanette] Tiếng lòng
Em là cô gái mắt xanh kì lạ
Phút chốc khuấy động nốt nhạc trong tôi
Tôi - hóa chăng mộng mơ lầm lỡ
Ngu ngốc lạc vào đôi mắt em mất rồi.
.
Em nói lại, em tên gì nhỉ?
Tôi sợ hãi bắt lầm nốt ngân vang
À ra vậy, tim tôi chợt nảy
Đánh nốt nhạc sợ em chẳng màng.
.
Nhưng không, em cười rạng
Ngạc nhiên thốt: "Anh thật tuyệt biết bao!"
Nhìn em, chưa dám nói
Chẳng phải vì em đang ở đây sao?
.
Tôi chỉ là tên nghệ sĩ nửa vời
Đánh ra những nốt nhạc vô thanh
Em xuất hiện, vô tình thả một ánh mắt
Làm nhạc tôi chảy những dòng tình.
.
Đôi mắt em hướng về người khác
Tôi biết chứ, ánh vàng rạng rỡ em yêu
Nhạc tôi viết, tình chứ, em ơi
Nhưng chẳng bằng một lời vu vơ màu nắng.
.
Tôi nhìn em, vô vọng lo lắng
Màu nắng đó chẳng màng ánh xanh
Cớ sao em cứ lao theo không hối
Tim em sẽ vỡ tan chẳng lành.
.
Rồi đến một ngày thu chợt dạo
Em rạng rỡ hơn cả màu nắng ngày xưa
Tôi ngỡ ngàng, nhìn em, lòng tự hỏi
Sao em chẳng như vậy ở bên mình.
.
Bản tình ca cho em còn viết dở
Tôi quyết định mang ra xé làm đôi
Chỉ cần em mãi cười vô tư vô lo nghĩ
"Vậy thôi," tôi nhủ, "cũng đủ rồi."
.
Người ta biết, hỏi rằng "Có đau không?"
Tôi mỉm cười, biết đáp sao cho lại
Tiếng lòng tôi thốt lên, đơn phương hoài thế mãi,
Buông tay thôi, cố chấp giữ làm gì.
.
Lại một ngày, tôi buông tay gảy nhạc
Mưa ướt đẫm đôi mắt em xanh
Em mỉm cười "Hết rồi, anh ạ"
Nhạc tôi vỡ, lạc nốt mất thanh.
.
Nước mắt em rơi, xanh đến lạ
Miệng em cười, mạnh mẽ biết bao nhiêu?
Ngày hôm ấy, mưa rơi hoài chẳng nghỉ
Khóc cho em, chợt vỡ một mảnh rồi.
.
Em đừng buồn, gạt nước mắt đi em
Em cứ khóc làm lòng tôi đau mãi
Tôi chợt nhủ, chẳng để em đau lại
Em ơi em, mảnh tim tôi cũng vỡ
Ghép lại rồi, hoàn chỉnh phải không em?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro