Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 23: (H)

Trí Nghiên đưa Hiếu Mẫn đến Phác* thị, được vợ cho phép nên cô trụ lại một chút.

"Bảo bối..."

Trí Nghiên đi đến sofa ôm lấy Hiếu Mẫn.

"Chuyện gì?''

Nàng thưởng thức cái ôm, nhìn cô nhướng mày hỏi.

"Muốn ôm chị một lát không được sao?''

Trí Nghiên giọng nói như lông vũ nhẹ nhàng mà ấm áp lướt qua tim nàng đến tê dại.

Cô cúi xuống mút lên hai cánh hoa đang chuẩn bị hé mở, lưỡi quét tới hai cánh môi tách nhẹ nó ra. Hiếu Mẫn phối hợp mở ra hàm răng, lưỡi cô xông vào tiến công, lướt qua từng ngóc ngách tham luyến hương vị làm mình say mê, một chuỗi hôn sâu nhẹ nhàng mà cuống hút.

Một lúc sau, Trí Nghiên dứt ra vì biết người phía dưới đã hết hơi.

"Ưm...''

Hiếu Mẫn nhẹ nỉ non một tiếng.

Cô mỉm cười hôn xuống lần nữa lên gương mặt, mũi, mắt, cằm nàng, môi lại dần dần dời xuống cổ ngọc, nhẹ nhàng liếm lấy để lại từng dấu vết hồng nhạt. Hiếu Mẫn cảm nhận từng cái hôn ôn nhu đến lạ thường, tay Trí Nghiên cũng bắt đầu động, nhẹ nhàng vuốt ve vòng eo tinh tế, một đường đi lên phía trên, hai đại bạch thỏ mềm mại cũng vì đụng chạm mà cương lên.

"Bảo bối...''

"Ân...''

Trí Nghiên thật chướng mắt chiếc váy làm vướng bận này, nhìn Hiếu Mẫn xin ý kiến.

"Đây là công ty...''

Hiếu Mẫn ánh mắt mê ly nhưng vẫn còn tỉnh táo lắc đầu nói không thể.

"Một chút thôi, em sẽ không đụng phần dưới a''

Trí Nghiên vẻ mặt khó chịu nhìn nàng cầu xin.

"Đằng đó có phòng..."

Hiếu Mẫn mềm lòng nhẹ gật đầu, tay chỉ ra phía sau hướng bàn làm việc nói.

"Được''

Trí Nghiên vui mừng bế thẳng nàng lên đi đến.

Cạch...

Vừa mở ra đã thấy chiếc giường to lớn mềm mại trắng như tuyết, đối diện là tấm kiếng bao quát bầu trời bên ngoài, Trí Nghiên đặt nàng xuống giường, tay nhẹ nhàng cởi đi vứt bỏ chiếc váy đáng chết kia.

Một lát sau Hiếu Mẫn liền chỉ còn một bra đen gợi cảm cùng quần lót ren.

"Sao nó lại to hơn nửa tháng trước rồi?''

Trí Nghiên bây giờ mới để ý đôi song phong lại lớn hơn lúc trước một ít.

"Hừ!''

Hiếu Mẫn hừ một tiếng, tự tay cởi bỏ bra cùng quần lót chọi thẳng vào mặt cô.

"Thật thơm..."

Trí Nghiên cầm lấy ngửi sau đó cảm thán, lưu luyến vứt hai cái đi qua một bên, rồi bò lên giường cùng nàng. Cô vừa đến, chân nàng liền gác lên vai cô.

"Nhìn thẳng!''

Hiếu Mẫn nhìn cô ra lệnh.

Trí Nghiên gật đầu, tiếp theo nhìn đến mê cốc phía trước, hai cánh hoa hồng sắc non mịn, hạt đậu lâu lâu lại giật một cái. Không biết có phải là do cô nhìn hay không mà hai cánh hoa run nhẹ rồi hé mở, dòng suối nhỏ từ tiểu huyệt cũng chảy ra, nhỏ giọt xuống ga giường.

Trí Nghiên nuốt một ngụm nước bọt, ngẩng đầu nhìn lên Hiếu Mẫn vẻ mặt từ lâu đã đỏ ửng.

"Không phải nói muốn phần trên sao?''

Hiếu Mẫn tay đặt lên ngực mình nhẹ xoa nắn hỏi nàng.

Trí Nghiên nhìn xuống mê cốc nàng rỉ nước rồi lại nhìn hai đại bạch thỏ mềm mại. Cô do dự một chút thì đến đè lên người nữ nhân đang lõa thể, đầu chôn vào ngực nàng hôn lấy, ngậm lấy đầu nụ hoa mút mấy cái, bên kia thì bị xoa nắn đến biến dạng, mềm mại co dãn làm cô không nỡ buông tay thật mà.

"Ân... Ưm...''

Hiếu Mẫn cong người miệng thoát ra rên khẽ, vùng bụng nhộn nhạo hạ thân chảy ra nước ngày càng nhiều. Trí Nghiên ôn nhu liếm mút hai đại bạch thỏ đang cương cứng, âm thanh phát ra làm người xấu hổ đỏ mặt.

"Ưm... A...''

Hiếu Mẫn đầu óc choáng váng, não cũng tê dại một phần, bên trên bị kích thích cực điểm, phía dưới thì khó chịu vạn phần.

"Bên kia..."

Trí Nghiên nghe đến thì nhả ra nụ hoa đang ngậm, một sợi chỉ bạc được kéo ra, đổi bên mà ngậm lấy bên kia.

"A... Ưm...''

Môi cô chạm đến Hiếu Mẫn cũng giật người, khoái cảm tột đỉnh khiến nàng phải la lên.

Trí Nghiên mút càng ngày càng mạnh, mỗi cái mút của cô làm nàng như bay trên mây. Cái miệng nhỏ bên dưới của nàng như muốn đòi ăn khiến Hiếu Mẫn vặn vẹo miệng ngâm nga không dứt.

"Ưm... Chị... Khó... Chịu..."

Hiếu Mẫn một lúc tự nhiên nức nở lên.

"Chị khó chịu chỗ nào?''

Trí Nghiên nghe đến thì giật mình lo lắng hỏi.

"Em... Bịch...''

Hiếu Mẫn tức giận không nói hai lời cho nàng một đạp. Trí Nghiêm bị đá bay xuống giường, đáp xuống nền gạch tạo ra âm thanh nặng nề.

"Đúng là ác phụ a...''

Trí Nghiên bị va chạm muốn tỉnh vạn phần, vẻ mặt cực đau khổ chật vật bò đứng lên, miệng không khỏi lẩm bẩm.

"Bước lên đây..."

Hiếu Mẫn trừng mắt nhìn cô ra lệnh.

Trí Nghiên cũng chậm rãi đi đến, dừng ở mép giường đề phòng chân của nàng.

"Còn không mau lên giường''

Hiếu Mẫn híp mắt nguy hiểm nói.

Trí Nghiên cũng nghe theo lên giường, bò đến dưới chân nàng thì dừng lại.

"Em làm ra thì mau xử lý''

Chân Hiếu Mẫn lần nữa gác lên vai cô, liếc một cái nói.

"Thật sao?''

Trí Nghiên nhìn nơi đó đã ướt đẫm lầy đến không chịu nổi, dòng suối đang chảy ra liên tục, cô liếm môi vui mừng hỏi lại.

"Còn không mau!''

"Được, em sẽ phục vụ cái miệng nhỏ của chị thật no a''

Trí Nghiên ôn nhu nhìn nàng đắc ý nói.

Hiếu Mẫn mặt lại đỏ lên như muốn ra máu, trừng mắt cô một cái để che đi xấu hổ.

Trí Nghiên nói xong cũng nhanh vào chôn giữa hai chân nàng, mật dịch ở bên ngoài bao nhiêu đều bị cô mút hết bấy nhiêu.

"Ưm...''

Hiếu Mẫn thanh âm rên rỉ cất lên, khoái cảm đánh ầm ập đến tận đại não.

Trí Nghiên hút mật dịch tạo nên âm thanh đầy sắc dục, lưỡi đâm sâu vào động khẩu, môi thì hứng những giọt tinh hoa mình tạo ra.

"Ưm... Nhanh...''

Hiếu Mẫn đẩy hông để cho lưỡi cô vào sâu hơn nữa, miệng nỉ non khe khẽ thúc giục. Trí Nghiên chiều theo nàng, lưỡi thuần thục tấn công càng nhanh, mật ngọt chảy ra bao nhiêu đều nằm gọn trong cổ họng của cô. Cánh tay cô nhẹ nhàng vuốt ve hai đùi trắng mịn, lâu lâu lại xoa nắn hai mông săn chắc hai bên.

"Ưm... Ưm...''

Hiếu Mẫn tràn ngập khoái cảm, điên hồn thất đảo mà rên rỉ tận hưởng.

Trí Nghiên mút một cái thật mạnh, Hiếu Mẫn tê dại sung sướng hét một tiếng, phía dưới ái dịch như vỡ đê phun ra đầy mặt Trí Nghiên.

Hiếu Mẫn nhìn xuống người phía dưới mặt dính đầy ái dịch, ngượng ngùng ngồi dậy tiến tới hôn nhẹ lên môi cô một cái.

"Chị xin lỗi...''

"Không sao, thứ này rất ngon...''

Trí Nghiên liếm nhẹ ái dịch dính trên môi mình cười đáp.

"Em qua bên kia rửa mặt đi''

Hiếu Mẫn nhìn cô chỉ vào phòng tắm bên kia nói.

"Em dọn dẹp xong đã''

Trí Nghiên nhìn nàng cười nói, đầu lại chôn giữa hai chân nàng dọn sạch mật dịch.

"Em định làm tới khi nào a''

Hiếu Mẫn vặn vẹo cơ thể nhíu mày hỏi.

"Xong rồi''

Trí Nghiên ngẩng đầu lên đáp.

"Em đi rửa mặt...''

Hiếu Mẫn nhặt lên từng món đồ mặc lại trên người, vô tình nhìn thấy một bệt nước ở trên giường thì nhíu mày.

"Bảo bối, chị nhìn gì vậy?''

Không bao lâu, Trí Nghiên bước ra đến ôm nàng từ phía sau hỏi.

"Làm sao bây giờ?''

Hiếu Mẫn dựa vào lòng người phía sau, tay chỉ thứ dính trên giường.

"Cho người đổi là được''

Trí Nghiên không thấy có vấn đề gì lớn lao cả nói.

"Em là muốn cho cả công ty biết Phác* Tổng bọn họ sáng sớm mà đã làm tình cùng người yêu sao?''

Hiếu Mẫn ngẩng đầu nhìn nàng liếc mắt.

"Vậy phải làm sao?''

Trí Nghiên nựng nựng hai má người yêu, cưng chiều hỏi.

"Còn làm sao nữa, em tự xử lý đi''

Hiếu Mẫn mỉm cười xoay người lại, tay vỗ vỗ vào mặt nàng nói.

"Sao lại là em?''

"Vì em là người khởi xướng''

"Nhưng thứ đó của chị xuất ra..."

"Em câm ngay!''

"..."

Trí Nghiêm dở khóc dở cười nhìn người trong lòng, lắc đầu không nói nữa chấp nhận số phận của mình, đi dọn ga giường giặt thôi.

"Chị ra trước...''

Hiếu Mẫn thật hài lòng mà cười, trước khi ra ngoài không quên cho cô một nụ hôn ngọt ngào. Nàng bước ra đến bàn làm việc ngồi xuống, biểu tình cũng thật nhanh thay đổi trở lại lạnh lùng, châm chú nhìn những tài liệu trước mắt, sau đó lật ra đóng dấu phê duyệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro