Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19

Sáng hôm sau...

Hiếu Mẫn nhíu mày khó chịu khi có thứ gì nặng đè lên ngực mình, mi giật vài cái chậm rãi mở mắt ra, nhìn xuống cái đầu đang đè lên ngực mình môi còn ngậm thứ đó nữa, cử động nhẹ một cái liền nhăn mày, hông như muốn lìa, phía dưới cũng ẩn ẩn đau.

Phịch... Rầm...

Không nói hai lời, nàng chân giơ lên đạp người kế bên thân thể đáp nhẹ xuống sàn, tạo nên âm thanh chấn động căn phòng.

"A... Đau..."

Trí Nghiên la một tiếng thì tỉnh dậy, run rẩy chống tay xuống nền nâng thân thể không một mảnh vải của mình lên. Rất lạnh a!

"Hừ!"

Hiếu Mẫn nhìn xuống cô trừng mắt.

"Chị bị sao vậy?"

Trí Nghiên cười cười, đi đến ôm nàng hỏi.

"Thưa Phác Tổng, tôi không sao''

Hiếu Mẫn nhẹ nhàng đẩy cô ra, không quên nhấn mạnh hai chữ Phác Tổng.

"Phác phu nhân thật không sao a?"

Trí Nghiên cười cười ở phía trước vuốt ve hông nàng, nhướng mày hỏi ngược lại.

"Ai là Phác phu nhân?"

Hiếu Mẫn nghe vậy, trợn mắt nhìn cô.

"Tất nhiên là chị rồi"

Trí Nghiên khẳng định đáp, miệng cũng thừa dịp ngậm lấy một bên ngực mà mút.

"Ưm..."

Hiếu Mẫn giật mình, rên khẽ một tiếng, hai tay nhẹ đẩy cô ra.

"Đừng..."

Trí Nghiên không ngừng mà tiếp tục mò xuống dưới, sau đó dang rộng hai chân nàng ra, chôn đầu vào nơi tư mật tham luyến.

Vậy là hai bạn trẻ lại vào chính sự...


------------------------------


Sau vụ việc tối qua, hôm nay trang bìa báo ở Thượng Hải tất cả đều nói về việc Phác Tổng Phác thị cùng Phác* Tổng Phác* thị, hai nữ cường nhân đính hôn với nhau.

Diệp thị trong một đêm triệt để xuống dốc thảm hại, Diệp gia kinh doanh trái phép hàng cấm, làm giả hồ sơ hãm hại người khác. Những công ty có liên quan tới Diệp thị đều ngừng hoạt động để đưa vào điều tra, tài sản bị đóng băng hoàn toàn, con cháu Diệp gia than trời trách đất chia năm xẻ bảy.

Do có Phác thị hộ thuẫn nên cổ phiếu Phác* thị đã tăng trở lại.

Phác gia cùng Phác* gia cũng đã bàn bạc về mối hôn sự này, nếu mọi chuyện vẫn ổn thỏa không có việc gì xảy ra thì cuối năm hai bạn trẻ sẽ chính thức tổ chức kết hôn tại Anh Quốc.

Phác thị bây giờ Tổng Tài là Phác đại tiểu thư Phác Trí Nghiên, Phác Hiếu Tuấn là cánh tay đắc lực hỗ trợ chị mình, xuống ngồi vào chiếc ghế Phó Tổng.

Phác* gia đại sảnh bây giờ rất nhiều người, người Phác gia tất cả đều có mặt ở đây.

"Chị cùng chị dâu sao còn chưa dậy a?"

Hiếu Tuấn nâng đầu lên lẩm bẩm.

"Cho hai bạn trẻ ngủ thêm một lát đi, chắc có lẽ tối qua quá kịch liệt a"

Lam Tình Vân cầm ly trà nhấp nháy, nhướng mày gật đầu nói.

"Phụt... Khụ..."

Phác Chiến bị sặc không nhẹ, mặt đỏ ngầu ho khan liên tục.

Hiếu Tuấn nhìn mẹ mình khóe môi giật giật, Phác Dĩ Tân vẻ mặt muốn đen đi, hắn thấy bầu không khí trở nên ngượng ngùng nên đành đổi chủ đề.

"Khụ khụ, một chút chúng ta nên ăn món Tây hay món Trung nha?"

"Thế nào cũng tốt"

Phác Kiến mở miệng.

"Hay là để hai bọn trẻ chọn đi''

Vị lão bà ôn hòa ngữ điệu mở lời.

"Vậy theo ý Phác* lão phu nhân"

Lam Tình Vân gật đầu đáp.

Mọi người vừa ngừng thì trên lầu hai người trẻ tuổi đi xuống, Trí Nghiên vòng tay qua eo Hiếu Mẫn ôm lấy nàng.

"Mọi người sao đều ở đây?"

Trí Nghiên nhìn mọi người, ngữ điệu kinh ngạc hỏi.

"Bà nội, ba..."

Hiếu Mẫn gật đầu với hai người.

"Ân, chúng ta đến đây để mời nhà vợ con dùng bữa xem như hữu lễ"

Lam Tình Vân nhướng mày nói.

Câu nói làm Hiếu Mẫn mặt hiện lên một tầng đỏ ửng, ngượng ngùng nhìn mọi người gật đầu tỏ ý chào hỏi.

"Vậy chúng ta đi thôi"

Trí Nghiên nhìn qua Hiếu Mẫn, ôn nhu mỉm cười gật đầu.

Mọi người cùng nhau đến một nhà hàng Pháp, bọn họ chậm rãi bước vào với bao ánh mắt dõi theo ở xung quanh. Ai không biết cặp đôi Tổng Tài làm mưa làm gió sáng nay đâu, chỉ sợ báo cũng đã lan qua bên nước láng giềng rồi.

Bỏ qua bao cặp mắt, mọi người bước thẳng vào một phòng VIP được đặt sẵn từ trước.

Vừa vào Trí Nghiên liền kéo ghế cho Hiếu Mẫn ngồi xuống.

"Mẫn nhi, con không khỏe sao?"

Vị lão bà từ lúc ở nhà đã luôn chú ý tới Trí Nghiên cứ mãi ôm eo Hiếu Mẫn, bây giờ lại còn dìu nàng ngồi ghế, bà nhíu mày nhìn nàng hỏi.

"Phụt... Khụ khụ..."

Hiếu Tuấn đang uống trà thì nghe nói, tất cả đều được phun ra, ho sặc sụa, mặt cũng đỏ lên, xua tay nhìn mọi người.

''Xin lỗi, con thất lễ..."

"Bà nội, con không sao..."

Hiếu Mẫn mặt đỏ muốn xuất huyết, nàng liếc sang kẻ kế bên vẫn đang an nhàn không quan tâm, tay nàng mò xuống eo cô nhéo mạnh.

"A... Đau... Bảo bối..."

Trí Nghiên lập tức la lên, vẻ mặt đau khổ nhìn Hiếu Mẫn.

Hiếu Mẫn trừng mắt, tay tăng thêm lực đạo, cho em chết a.

"Tha cho em... Đau..."

Trí Nghiên vẻ mặt khó coi, nhỏ giọng cầu xin.

Phác Dĩ Tân cùng Phác Chiến bộ dáng làm lơ không để ý, Phác Kiến thì mỉm cười lắc đầu.

"Nghiên nhi, sau này phải biết kiềm chế một chút biết không?"

Lam Tình Vân nhìn con gái mình, nhẹ giọng trách móc.

"Vâng, con biết rồi"

Trí Nghiên nghe đến cũng muốn trợn mắt nhưng vẫn mỉm cười gật đầu đáp.

Hiếu Mẫn nghe đến càng thêm xấu hổ, tay phía dưới lại xoáy mạnh thêm một vòng.

Trí Nghiên hít vài ngụm khí lạnh, vẻ mặt thống khổ nhìn nàng xin tha, tay vội gót ly trà đưa cho nữ nhân đang bạo hỏa bên cạnh.

"Chị uống đi..."

"Hừ!"

Hiếu Mẫn nhìn một hồi cũng hừ lạnh một tiếng, tay thả ra eo cô ra, cầm lấy ly trà mà nhàn nhã ngồi uống.

Trí Nghiên xoa xoa eo mình, chút xíu nữa mất miếng thịt rồi a, cô liếc mắt sang mẹ mình ai oán.

Lam Tình Vân tựa tiếu phi tiếu nhướng mày nhìn nàng lại không nói gì, Tần Dĩ Hạo thật sự muốn cười lắm, biểu cảm của chị thật đa dạng nha.

Vị lão bà nhìn mọi người, nhíu mày cảm thấy kỳ lạ, không khí không đúng lắm. Bà vừa định hỏi thì phục vụ mang thức ăn đến, tất cả đều được bày lên bàn tròn xoay trước mặt.

"Mời các vị dùng bữa vui vẻ"

Nhân viên phục vụ khom người, tay đưa ra tỏ ý mời mọi người, nói xong cũng gật đầu đem người ly khai.

"Mời mọi người dùng"

Trí Nghiên đứng lên hướng mọi người nói, xong nàng cũng múc một chén canh đưa cho Hiếu Mẫn.

"Bảo bối, canh rất bổ, chị uống đi...''

Hiếu Mẫn liếc nữ nhân nịnh nọt trước mặt, nhưng tay vẫn cầm lấy chén canh mà uống.

Trí Nghiên cứ đứng tại chỗ gắp đồ ăn liên tục làm mọi người muốn nổ mắt, nổ mắt ở đây không phải vì cô ăn nhiều mà là vì cô gắp toàn bộ đều cho Hiếu Mẫn.

Lam Tình Vân nhìn màn này thì không khỏi than trời trách đất, nuôi cô hai mươi mấy năm, chưa từng thấy cô gắp cho mình một cọng rau, đúng là phân biệt đối xử mà.

Phác Dĩ Tân nhìn vợ mình, rồi lại nhìn con gái mình, khóe môi giật giật, động đũa gắp cho bà một khối cá.

Thật là, đi ghen tị với con dâu a.

Lam Tình Vân ngậm lấy khối cá, oán giận mà nhai nuốt.

Hừ, tôi cũng có người gắp cho ăn a.

"Mẹ uống canh đi...''

Hiếu Tuấn múc một chén canh đưa cho mẹ mình, mỉm cười nói.

"Cảm ơn Tuấn nhi, không giống như ai kia đâu thèm quan tâm đến mẹ, chỉ lo cho vợ mình...''

Lam Tình Vân nhận lấy chén canh, ngữ điệu trêu chọc nói bóng gió.

Phác Chiến nghe đến cũng muốn phun ra miệng cơm trong họng, nhìn Lam Tình Vân khóe môi co giật.

"Mẹ, con là đang vỗ béo con dâu của mẹ mà''

Trí Nghiên bĩu môi nhìn bà nói.

"Nàng không phải vợ con sao?''

Lam Tình Vân liếc cô hỏi.

Hiếu Mẫn một bên ăn ngon lành, không màn thế sự, bộ dáng là "ngươi mặc ta, ta kệ ngươi"

"Đúng rồi, nếu sắp tới không có chuyện gì xảy ra thì hai đứa cuối năm sẽ kết hôn''

Phác Kiến một bên bỗng dưng mở miệng, cắt đứt những lời định thốt ra của Trí Nghiên.

"Vâng, ông nội''

Trí Nghiên nghe đến mắt lóe sáng lên, lập tức gật đầu đáp.

"Nhanh như vậy sao?''

Hiếu Mẫn nghe đến thì cũng ngẩng đầu hỏi.

"Chị không muốn sớm ở bên em sao?''

Trí Nghiên nhíu mày nhìn nàng, hỏi ngược lại.

"Không phải...''

Hiếu Mẫn lắc đầu, chu chu mỏ nói.

"Chỉ là chị sợ gấp quá, mọi người sẽ mệt...''

"Con yên tâm, chuyện này cứ để ông nội lo ổn thỏa''

Phác Kiến nhìn nàng, ngữ điệu bảo không cần lo lắng.

"Vâng''

Hiếu Mẫn gật đầu lễ phép đáp.

"Mau cưới còn sinh cho Phác gia cháu bồng a''

Lam Tình Vân nhìn hai người nói.

"Không được!''

Trí Nghiên bỗng nhiên hô lớn, Hiếu Mẫn một bên cũng bị làm giật mình, nhìn cô nhíu mày.

"Sao lại không được?''

Lam Tình Vân nhíu mày hỏi. Mọi người cũng đồng loạt nhìn lại cô, Trí Nghiên nhíu mày đáp.

''Sinh con rất khổ...''

"Không khổ...''

Hiếu Mẫn một bên lắc đầu nói.

"Đúng vậy, không khổ lắm đâu...''

Lam Tình Vân cũng gật đầu phụ họa.

"Không được!''

Trí Nghiên lại cau mày.

"Con không tính cho Phác gia một đứa cháu sao?''

Phác Dĩ Tân lần này mở miệng.

"Chuyện này Tuấn nhi sẽ phụ trách''

Trí Nghiên nhìn Hiếu Tuấn nói.

"Vậy là con đẩy cho Tuấn nhi còn con không định phụ trách?''

"Dù thế nào cũng phải sinh cho Phác gia một đứa!''

Phác Kiến một bên nhìn nàng uy nghiêm nói.

"Không được là không được!''

Trí Nghiên lần này gắt lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro