Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 17

Bên ngoài khoảng sân rộng lớn của căn biệt thự bây giờ người đã muốn chiếm phân nửa, một khán đài lớn nằm ở gần đài phun nước, ánh đèn rọi sáng một vùng, từng dãy đồ ăn tráng miệng, trái cây, rượu cùng với thức ăn cũng đã có sẵn.

Phác Chiến tiếp đón khách cùng Diệp Minh, những ai máu mặt ở Thượng Hải đều cũng đến dự.

"Đã đến giờ, mời đôi bạn trẻ của chúng ta bước ra khán đài để hoàn thành nội dung buổi lễ đính hôn tối nay..."

MC nữ ở trên khán đài, nói vào micro giọng vang lớn đến mọi người phía dưới.

Hiếu Mẫn cùng Diệp Viễn Phong từ phía trong biệt thự bước ra, đi trên thảm đỏ kéo dài tới khán đài.

Diệp Viễn Phong khuôn mặt đắc ý dạt dào, kéo chặt tay nữ nhân bên cạnh nắm đi. Hiếu Mẫn vẻ mặt cam chịu cùng hắn bước lên khán đài.

Ngay lúc mọi người đang chăm chú thì bên ngoài chạy vào hai chiếc siêu xe hạng sang CCXR Trevita và một Bugatti phiên bản mới nhất, mọi người chuyển tầm mắt đến một phen bị chấn động, trong lòng âm thầm cảm thán ở Thượng Hải này còn có ai có khả năng sử dụng loại xe khủng bố này ngoài Phác Gia nữa.

Cửa xe Bugatti từ từ nâng lên mở ra, một mỹ nhân kinh diễm bước ra, cô mặc một cái váy đỏ rực như muốn phóng hỏa không khí xung quanh.

Hai xe kia người cũng bước xuống, một nam nhân cùng đôi vợ chồng và một lão nhân tiếp đó là hai ba vệ sĩ phía sau.

"Phác lão gia hôm nay đại giá quang lâm, Diệp gia cùng Phác* gia đây thật vinh hạnh..."

Diệp Minh nịnh nọt đi đến khom người nói.

"Phác lão gia..."

Phác Chiến từ kinh diễm thoát ra, đi đến chào hỏi một tiếng.

Sao hôm nay vị này lại đến?

Phác Kiến nhìn bọn họ nhàn nhạt gật đầu.

Hiếu Mẫn nhìn vào nữ nhân váy đỏ rực phía dưới, Trí Nghiên nhìn nàng ôn nhu cười, ánh mắt chứa tran nhu tình khẽ đong đưa. Hiếu Mẫn cắn cắn môi của mình, nhìn nụ cười ánh mắt của cô bao nhiêu ai oán cũng tiêu tan, lòng ngực bỗng tê dại khó tả.

"Buổi lễ vừa mới bắt đầu, mời các vị ngồi"

Diệp Minh đưa tay hướng hàng ghế cười nói.

"Chúng tôi đến đây không phải để dự lễ''

Phác Kiến nâng giọng lên nghiêm túc nói.

Mọi người phía xa cũng bị thu hút mà đi đến xem là nhân vật lợi hại nào.

"Đúng vậy, chúng tôi đến đây không phải tham gia cái buổi lễ này"

Lam Tình Vân phía sau gật đầu, cười nhẹ nói.

"Không tham dự?"

Phác Chiến nhíu mày hỏi.

Từ lúc bất đầu hắn luôn để ý nữ nhân bên cạnh, nhìn cô rất quen nhưng không biết là thấy ở đâu rồi.

"Tôi hôm nay đến là lấy lại cháu dâu!"

Phác Kiến nói thẳng mục đích.

Một câu nói làm mọi người sửng sốt, Diệp Minh cũng dại ra, không hiểu rõ ý tứ, Phác Chiến nghe đến đây thì bừng tỉnh, nàng là nữ nhân kia.

Trong lòng hắn bây giờ vừa vui mừng vừa lo sợ, vui mừng vì nữ nhân kia thân phận có khả năng bảo vệ con gái mình, lo sợ là Phác* thị sắp phải sụp đổ, cơ nghiệp tổ tiên lâu đời phải bị hủy trong tay ông.

Ai nấy cũng bị giật mình hoang mang suy nghĩ câu nói khi nãy.

MC thấy hai người đã đứng ở trên đài, cầm micro chuẩn bị nói gì nhưng bị một giọng nói cắt ngang.

"Hôm nay lễ đính hôn này không phải là của Phác* gia cùng Diệp gia nữa, sẽ đổi thành Phác* gia cùng Phác gia!"

Lam Tình Vân bước chậm rãi lên khán đại, cầm lấy micro nói lớn.

Trí Nghiên dắt tay ông nội đi đến, Hiếu Tuấn, Phác Dĩ Tân cũng theo sau.

"Cái gì?"

Diệp Viễn Phong trên khán đài lớn tiếng.

Mọi người hoàn toàn ngây ngốc nhìn một màn này.

Diệp Minh cau chặt mày nhìn hướng khán đài quát lên.

"Hoang đường!"

"Hôm nay người đính hôn với Phác* Tổng Phác Hiếu Mẫn sẽ là Tổng Tài Phác thị Phác Trí Nghiên"

Phác Kiến uy nghiêm nhìn một lượt xuống toàn phía dưới mở miệng.

Ông vừa dứt lời, Diệp Viễn Phong cũng bị vệ sĩ lôi xuống.

"Không thể nào!"

Diệp Viễn Phong gầm lên, cố giãy dụa thoát ra hai người đang kiềm chế mình.

"Phác Chiến!"

Diệp Minh gân xanh nổi đầy trán trầm giọng.

"Phác Hiếu Mẫn sẽ cùng Phác đại tiểu thư đính hôn chứ không phải Diệp Viễn Phong!"

Phác Chiến vừa nói cho Diệp Minh nghe cũng như tuyên bố với mọi người.

"Ông không sợ Phác thị sụp đổ sao?"

Diệp Viễn Phong hét lên.

"Sụp đổ? Tại sao phải sụp đổ?"

Trí Nghiên hai tay khoanh trước ngực, cười lạnh hỏi.

"Haha Phác* thị bây giờ Diệp Viễn Phong tôi là cổ đông lớn nhất, tôi muốn nó sụp đổ tất nhiên sụp đổ''

Hiếu Tuấn nhìn hắn như nhìn kẻ ngốc, vẻ mặt chán ghét lộ ra.

"Cậu là cổ đông lớn nhất sao? Sao tôi không biết?"

"Tôi đã mua hết cổ phần bán ra của Phác* thị"

Diệp Viễn Phong hả hê đáp.

"Tên khốn kiếp, anh dám..."

Hiếu Mẫn nghe xong thì phẩn nộ vô cùng, bước xuống đài đi đến chỗ hắn.

Chát..

Một cái tát giáng xuống, Hiếu Mẫn định tát nữa nhưng bị giọng nói phía sau ngăn cản.

"Bảo bối đừng đánh, dơ tay"

Trí Nghiên nhíu mày, đi đến lấy ra một cái khăn nhẹ nhàng lau tay cho nàng.

"Các người..."

Diệp Viễn Phong bị sỉ nhục cực điểm, gân xanh nổi bạo nhìn thẳng vào hai người gắt lên.

"Nếu muốn lấy lại Phác* thị thì Phác Hiếu tối nay phải đính hôn cùng tôi!"

Diệp Viễn Phong bỏ qua hai nữ nhân nhìn đến Phác Chiến trầm giọng.

"Bây giờ Nghiêm Thanh đang giữ 55% cổ phần Phác* thị, là cổ đông cao nhất, Phác* thị đã đổi chủ rồi haha..."

"Cậu dám..."

Phác Chiến chỉ vào Diệp Viễn Phong đang cuồng tiếu, phẫn nộ quát.

"Tại sao không dám? Nghiêm Tổng, mời anh nói thẳng cho bọn họ"

Lời vừa dứt, một nam nhân từ bên trong đám người bước ra, là người hôm trước đi cùng hắn.

"Nói cho bọn họ biết đi"

Diệp Viễn Phong cười nhìn Nghiêm Thanh nói.

"Tiểu thư, đây là tất cả cổ phần Phác* thị"

Nghiêm Thanh không thèm liếc hắn một cái, đi đến Trí Nghiên khom người đưa hồ sơ cho cô.

"Làm tốt lắm"

Trí Nghiên cầm lấy gật đầu.

"Chuyện này là sao? Nghiêm Tổng, anh đây..."

Diệp Viễn Phong ngơ ngác, đồng tử co rút lại lắp bắp hỏi.

"Cậu bị mù sao hay là chưa hiểu rõ? Tôi là người dưới tay tiểu thư"

Nghiêm Thanh nhìn hắn chán ghét nói.

"Phác Chiến, ông sẽ hối hận!"

Diệp Minh trong mắt chứa đầy hoảng loạn, nhìn Phác Chiến gầm lên.

"Các người lo bản thân mình trước đi"

Trí Nghiên bỗng dưng mở miệng.

Hiếu Mẫn không hiểu chuyện gì, nhìn Trí Nghiên xin câu trả lời.

"Một chút em sẽ nói cho chị tất cả"

Trí Nghiên vuốt ve khuôn mặt mình nhớ muốn điên nửa tháng nay, ôn nhu nói.

Ở cổng lúc này chạy vào một hàng người mặc vest, chạy đến Phác Kiến bên người chào hỏi, sau đó khom người trước Trí Nghiên.

"Phác tiểu thư..."

Nam nhân đứng đầu khom người cung kính.

"Phiền anh xử lý"

Trí Nghiên nhìn hắn nói.

"Vâng"

Hắn gật đầu đáp.

"Người đâu bắt lấy"

Lời nói vừa dứt toàn bộ đi đến áp giải hai cha con họ Diệp.

"Tại sao lại bắt chúng tôi?"

Diệp Minh giãy dụa quát hỏi.

Diệp Viễn Phong sợ hãi vô cùng, chân như muốn nhũn.

Không lẽ họ biết...

Không có khả năng!

"Diệp gia buôn bán trái phép thuốc cấm, làm giả hồ sơ vu oan hãm hại người..."

Nam nhân uy nghiêm lấy ra lệnh bắt cầm trên tay nói.

Diệp Minh nhìn đến thì một lời cũng không thể chối cãi, hai chân khụy xuống cười mỉa mai, Diệp Viễn Phong cười khẽ một cái.

"Các ngươi chờ đi!"

"Dẫn bọn họ đi!"

Nam nhân lớn tiếng ra lệnh, hai cha con Diệp gia nhanh chóng bị áp giải đi mất.

"Cảm tạ Phác lão gia...''

Phác Chiến thấy bọn họ đã đi khuất, đi đến kích động nói với Phác Kiến.

"Không phải tôi làm, chuyện này là cháu gái tôi chu đáo sắp xếp ổn thỏa''

Phác Kiến khi nói, nhìn đến Trí Nghiên ánh mắt không che nổi sự kiêu ngạo.

''Cảm tạ Phác tiểu thư''

Phác Chiến nghe nói thì gật đầu đi đến Trí Nghiên nhìn nàng chân thành nói.

"Bác trai muốn cảm tạ cũng tốt, chỉ cần đem Hiếu Mẫn gả cho con liền tốt''

Trí Nghiên siết eo người bên cạnh, nâng mi cười nói.

''Em...''

Hiếu Mẫn ngẩng đầu nhìn cô, người ta xấu hổ muốn chết, cô đúng là dạng mặt dày hơn cả mặt đường.

''Nếu Mẫn nhi đồng ý, bác không có ý kiến''

Phác Chiến nghe đến thì sửng sốt một chút, nhưng cũng hiểu ra vấn đề cười đáp.

"Vậy chị đồng ý không?''

Trí Nghiên nhìn xuống nàng nhướng mày hỏi.

"Em nghĩ xem?''

Hiếu Mẫn cười hỏi ngược lại.

"Tất nhiên là đồng ý, em không lấy chị, thử xem ai dám a''

Trí Nghiên nhìn nàng nhếch môi đáp.

"Không ai lấy chị thì em phải lấy chị, em phải chịu trách nhiệm cả đời''

Hiếu Mẫn liếc cô một cái nói.

"Vâng, em sẽ chịu trách nhiệm cả đời''

Trí Nghiên hôn một cái lên môi nàng, nhẹ giọng cưng chiều nói.

"Nghiên nhi, con không định đính hôn cùng nàng sao?"

Phác Kiến bỗng dưng lên tiếng.

Đôi vợ chồng Phác Dĩ Tân nhìn con gái mình cười thầm. Hai người thật không biết con gái mình còn tài giỏi phương diện này a.

Hiếu Tuấn bĩu môi nhìn hai người. Hai người đây là phát kẹo ngọt cho mọi người đây mà.

Mọi người nhìn hai mỹ nhân cực phẩm ôm hôn nhau mà hâm mộ không nói nên lời, ở đây ai dám ghen tị phản đối trừ khi bọn họ chê mình sống lâu.

"Buổi lễ có thể bắt đầu"

Trí Nghiên nghe ông nội nói mới để ý, cười quay sang nhìn MC nói.

"Buổi lễ chính thức bắt đầu"

MC vừa dứt lời ở dưới một tràng vỗ tay nhiệt liệt.

Phác* gia cùng Phác gia chia hai bên thông gia mà đứng chứng kiến.

Hiếu Tuấn bước đến đưa cho Trí Nghiên một chiếc hộp.

''Của chị''

"Cảm ơn em''

Trí Nghiên đi đến cầm lấy, xoay qua nhìn Hiếu Mẫn, sau đó quỳ xuống một chân nhìn lên nàng.

"Cùng em đi hết quãng đời còn lại, làm vợ em, chị đồng ý không?''

Hiếu Mẫn ánh mắt tràn đầy nhu tình, cuối cầu xuống hôn lên môi Trí Nghiên một cái.

''Chị đồng ý''

Nàng đưa tay ra, Trí Nghiên lấy ra chiếc nhẫn kim cương đeo lên tay nàng, đưa lên môi hôn một cái.

"Thật đẹp...''

Hiếu Mẫn nhìn chiếc nhẫn cảm khái, trong lòng là tràn ngập ấm áp cùng hạnh phúc.

Một cơn mưa hoa hồng đổ xuống khán đài, Trí Nghiên đứng lên, không cho nàng kinh ngạc mà siết lấy nàng hôn lên hai cánh môi mê người kia.

"Ngô..."

Hiếu Mẫn giật mình nhưng vẫn thuận theo tay vòng qua cổ cô lâm vào hôn sâu.

Từng cánh hoa hồng lả tả rơi xuống đáp lên tóc lên vai đôi bích nhân đang trao nhau nụ hôn sâu trầm luân, không khí bỗng chốc im lặng, chỉ còn thỏ thẻ tiếng cánh hoa chạm xuống sân đài. Mọi người bị một màn này làm cho kinh diễm, say mê ngắm nhìn thưởng thức, thời gian như lắng động dừng lại ở khoảnh khắc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro