Chap 23: Sự Thật [PG]
JiYeon về đến nhà, vừa đến cổng lại thấy HyoMin ngồi đó. Trời rất lạnh, HyoMin lại chỉ mặc 1 chiếc áo mỏng, có thể thấy lớp da bên trong. Trái tim JiYeon 1 lần nữa lại nhói lên, tại sao lại ngồi ở đây? Không thấy trời rất lạnh hay sao?
Hyomin ngồi ở xích đu trong sân cũng gần 1 tiêng rồi, rất lạnh, nhưng khi nghĩ đến JiYeon lại thấy ấm áp đến lạ thường. Jiyeon về rồi, Hyomin vui đến không thể tả. Lật đật đứng dậy ôm lấy JiYeon, nhưng cũng 1 lần nữa nhận lại sự lạnh lùng của Jiyeon.
- SoYeon, Qri unnie...em có mua tobboki về này...
- Aigooo, đi vào tắm rửa đi rồi ra ăn.
- Dae.
JiYeon bước vào phòng cũng là lúc HyoMin thất thần đi vào nhà sau 1 lúc khóc ở ngoài.
.
.
.
Sau bữa cơm là đã gần 10h tối, ai cũng buồn ngủ. JiYeon đang ở trong phòng, Hyomin cũng vì thân quen mà không bao giờ gõ cửa, cứ thế mà xông thẳng vào. Giật mình khi thấy JiYeon thân mình bầm tím, liền chạy lại giật típ thuốc trên tay JiYeon rồi nói:
- Em mau ngồi xuống, unnie sức cho.
Ngoan ngoãn nghe lời, JiYeon từ từ ngồi xuống tay vẫn còn ôm khư khư cái gối trước ngực để che lại làm cho Hyomin phì cười xém chút nữa là bật cười thật lớn:
- Em xem kìa, có gì phải xấu hổ chứ. Bỏ ra đi *giật phăng cái gối ra*
JiYeon chính thức đứng hình, chuyện gì đang xảy ra vậy nè? Ai đó làm ơn nói cho tui biết đi. (có em nè!!!)
- AAAAAAAAAAAAA – Jiyeon bất ngờ la lớn
- Suỵt.
- Có chuyện gì vậy 2 đứa?
Qri từ ngoài nói vọng vào
- Không có gì. Khuya rồi, unnie về phòng ngủ đi!- Hyomin nhanh trí đáp
11h tối...
- JiYeon...unnie...
- Unnie ngủ trong phòng đi, em ra sofa ngủ.- JiYeon lạnh lùng
JiYeon, làm ơn nói cho tôi biết, em vì cái gì lại tuyệt tình như vậy?
Chẳng phải vừa lúc nãy còn vui vẻ với tôi sao? Chẳng phải chính em đã hứa rằng sẽ bảo vệ, yêu thương tôi suốt đời hay sao? Chẳng phải em đã nói là sẽ không bao giờ làm cho tôi khóc nữa mà? Em... còn hứa là sẽ ở bên tôi mãi mãi, dù có chuyện gì xảy ra thì em... vẫn yêu tôi...! Jiyeon, em...là người thất hứa!
Hyomin đau lòng bước lên chiếc giường lớn, nơi mà cô và JiYeon ngày ngày đều ôm nhau ngủ. Một giọt nước mắt vô thức rơi xuống, và kéo theo nhiều người bạn xuống, như vậy đã thành hai hàng nước mắt rơi xuống, ướt cả hai bên gối...HyoMin...vẫn còn thức!
JiYeon trằn trọc mãi, vẫn không ngủ được. Đã hơn 12h rồi, bỗng nhiên cánh cửa phòng mở ra, là HyoMin. JiYeon lập tức nhắm mắt lại, Hyomin đi đâu? Khuya lắm rồi, còn chưa ngủ sao? JiYeon liền nhanh chân chạy theo. Cô đi ra căn phòng bí mật ở giữa khu vườn, đó là căn phòng chỉ JiYeon, SoYeon và HyoMin biết. Bước chân vào căn phòng, HyoMin khá ngạc nhiên khi ảnh của mình và JiYeon được treo khắp cả phòng. Nhưng cô vẫn thích nhất là tấm JiYeon cùng mình bị chụp lén khi Jiyeon đang tỏ tình. Trông Jiyeon của cô lúc ấy thật đáng yêu, Hyomin nhớ lại cảm giác đó. Nước ở khóe mắt ngày càng nhiều, Hyomin là lần thứ...khóc vì JiYeon...
JiYeon bên ngoài nhìn vào, đây đã lần thứ N mà HyoMin khóc vì nó, mỗi lần mà Hyomin khóc, tim JiYeon lại nhói lên, đau lắm. JiYeon cũng bật khóc bên ngoài, nhưng mím môi để không phải phát ra âm thanh. Một tuần, như vậy là quá nhiều rồi, JiYeon không thể chịu được nữa. Một tuần không có sự chăm sóc của HyoMin, không có những cái ôm ấm áp, không có những nụ hôn từ Hyomin, Jiyeon...là rất nhớ, là rất yêu...
JiYeon quyết định rồi, JiYeon sẽ xin lỗi, sẽ không để Hyomin vì chính mình mà khóc nhiều như vậy, Jiyeon suy nghĩ. Dù thế nào đi nữa, dù là ai giận trước đi nữa, Jiyeon sẽ là người xin lỗi đầu tiên.
Nghĩ là làm, JiYeon nhẹ nhàng bước vào phòng, vì cửa không đóng,
Hyomin cũng khống biết sự xuất hiện của JiYeon cho đến khi cảm nhận được vòng tay quen thuộc ấy đang ôm mình...
- Minnie, em xin lỗi. Tất cả là do em, là em sai, là em không quan tâm unnie, là em đã để cho unnie khóc nhiều như vậy. Em sai rồi, tất cả lại tại em, unnie đừng khóc nữa...Unnie khóc, em đau lắm, đau ở đây này !
Vừa nói, JiYeon dùng tay HyoMin đặt tay Hyomin ở trên phần ngực bên trái. Làm cho HyoMin nín khóc, vẫn còn ngạc nhiên vì JiYeon từ đâu lại xuất hiện mà nói với mình những lời này ?
- Ji...Ji ...Yeon...
- Ngoan, đừng khóc nữa, em thương !
- Ừm...Unnie Yêu Em.
- Em...Cũng Yêu Unnie nhiều lắm ! – nói rồi Jiyeon bất ngờ bế Hyomin lên tay và đi vào nhà.
- Em...không còn giận unnie nữa, đúng không ?
- Ngốc ! *chụt*
Jiyeon hôn lên môi HyoMin, chỉ là lướt nhẹ qua thôi, rồi nói tiếp :
- Sẽ không giận nữa, không bao giờ giận nữa !
Sau khi nghe câu nói đó, HyoMin bất giác mỉm cười, đây mới chính là người thương của cô, đây mới chính là JiYeon hằng ngày cùng cô yêu thương, đây mới chính là người cô yêu.
JiYeon bế HyoMin vào phòng, đặt HyoMin nhẹ nhàng xuống giường rồi kế tiếp mới nói với vẻ mặt gian tà :
- Minnie, unnie rất là yêu em đúng không ?
- *suy nghĩ* Không...Chỉ là unnie rất là yêu em !
- Ừm...Vậy...mình cùng làm chuyện mà vợ chồng hay làm nhé !
Chẳng để cho Hyomin kịp tiếp thu những gì mà JiYeon vừa nói, nó đã nhảy bổ lên người HyoMin mà bắt đầu hôn hít.
JiYeon hôn từ trán HyoMin đi xuống mắt, mũi, rồi qua hai bên tai, cuối cùng mới chịu tìm đến mờ môi căng mọng ngọt ngào kia. Cho tới khi thấy cả hai không thể thở được nữa, JiYeon mới chịu buông tha cho đôi môi ấy, nhưng vừa dứt ra, Jiyeon liền lôi HyoMin vào nụ hôn khác. Căn phòng ngày càng nóng dần bởi những tiếng hôn môi...
JiYeon dời nụ hôn của mình xuống vùng cổ trắng ngần, cạ cạ vào xương quai xanh của Hyomin, dùng miệng cắn cắn xương quai ấy làm cho HyoMin không nhịn được mà bất giác rên rỉ :
- Ah...~~Yeonie...
JiYeon không đáp lại, vẫn là tiếp tục công việc của mình. Từ từ cởi tùng khuy áo của Hyomin ra, chiếc áo nhanh chóng đáp đất một cách an toàn, làm lộ ra vòng 1 quyến rũ của Hyomin sau lớp bra đen mê hoặc lòng người. Jiyeon chóng tay dậy, miệng lại chọc nghẹo :
- Là tại unnie...quyến rũ em trước.
- A...Yeonie..unnie không có !
JiYeon từ từ dời người xuống vòng 1 đầy hấp dẫn kia, dùng tay xoa nắn đồi núi ấy sau lớp vải mỏng, lần nữa làm cho dục vọng trong người HyoMin tăng cao:
- Ưm...~~ Yeonie...
- Từ nay gọi Yeonie và xưng em đi...
- Ưm, được!
Bằng một động tác điêu luyện, JiYeon đã nhanh chóng cho cái bra đen đáp đất như chiếc áo sơ mi của HyoMin lúc nãy. Và giờ đây, vòng 1 đó đã hoàn toàn lộ trước mặt JiYeon. Không chần chừ gì nữa, JiYeon liền nhào lấy nó, mặt úp vào khe hở ở giữa hai bầu núi căng tròn. Tay xoa nắn hạt đào hồng hồng đáng yêu, tay thì xoa bóp cả 1 quả đào bên còn còn lại.
HyoMin cũng chẳng vừa mà cởi áo của Jiyeon ra, sẵn tiện tháo luôn khóa bra của JiYeon. Thế là cả hai đều bán khỏa thân trước mặt nhau.
JiYeon từ dùng tay xoa nắn mà chuyển sang dùng miệng, bất ngờ cắn mạnh lên đầu nhũ, làm cho HYoMin la lên:
- A...đau...
JiYeon lại dùng lưỡi liếm lại chỗ đó thay cho lời xin lỗi của mình, mặc cho Hyomin đang cong người khó chịu...
JiYeon bú, mút, liếm...bầu ngực ấy, HyoMin khó chịu rên rỉ:
- A...Yeonie..khó chịu.~~
- Em...yêu ai nhất?
- Em...a...yêu Yeo..nie...nhất!
JiYeon dùng lưỡi tạo một đường từ khe hở chết người xuống rốn HyoMin, lại dùng lưỡi xoay vòng cái rốn xinh xinh ấy.
- Ưm...ah...JiYeon ah!~~
Bàn tay hư hỏng của JiYeon từ lúc nào đã chui tọt vào trong cái quần ngắn đó của Hyomin, xoa xoa lên "cô bé" ấy một cạch dịu dàng, tay còn lại kéo chiếc quần của HyoMin và cho nó đáp đất. Hiện tại bây giờ, trên người JiYeon và Hyomin chỉ còn duy nhất chiếc quần nhỏ. Thấy Hyomin ngại ngùng nhắm chặt hai mắt, JiYeon bật cười nói:
- Ngại gì chứ? Kiểu nào cũng thấy hết mà...
- Yah!! Đáng ghét!
JiYeon lại cúi xuống tiếp tục cuộc hành trình khám phá "nơi bí ẩn" đằng sau chiếc quần lót. Từ từ kéo nó xuống, Jiyeon vui vẻ khi thấy nó ướt đũng, miệng hư hỏng phát ra một câu chết người:
- Đều ướt đẫm!
- Yeonie...từ khi nào lại hư hỏng như vậy?
Jiyeon vùi đầu vào hai chân Hyomin mà thỏa khí khám phá, Hyomin ở trên rên rỉ thành tiếng:
- Arghhhh...Yeonie ahh!!
JiYeon liếm láp "nơi ấy" một cách hoàn hảo, dùng lưỡi trêu chọc hạt đậu nhỏ hồng trên người HyoMin, tay thì không người xoa nắn quả đồi căng tròn.
Thứ nước màu trắng đục ngày ra nhiều hơn, khiến cho JiYeon không kịp để uống hết.
- Yeonie vào nhé!?
Jiyeon ghé sát tai HyoMin nói. Nhận được cái gật đầu của HyoMin, Jiyeon cũng biết đây là lần đầu của cô nên rất nhẹ nhàng, dùng 1 ngón trỏ bắt đầu tiến vào, rất nhẹ nhàng...
- AAAAAAA...đau quá !
Park HyoMin chính thức thuộc về Park JiYeon
HyoMin rên lớn, cảm giác bên trong bị rách nát, rất là đau, đau nhiều lắm...
- Ngoan, thả lỏng cơ thể, một chút nữa sẽ hết!
Jiyeon đau lòng khi thấy HyoMin đau như vậy, liền chui đầu lên mà hôn lấy môi, như một lời an ủi.
Ngón tay bắt đầu ra vào nhẹ nhàng, từ tốn, HyoMin cũng quen dần mà không cảm thấy đau nữa, thay vào đó là cảm giác sung sướng đến lạ lùng.
- A...Yeonie ah...Nhanh một chút nữa...a...
JiYeon nghe theo lời HyoMin nói, đưa thêm 1 ngón tay nữa vào, ra vào nhanh hơn một chút.
- Argh...ahhh~~...
Cảm nhận được cơ thể HyoMin co thắt dữ dội, JiYeon dùng hết hết đẩy mạnh chút nữa, cơ thể HyoMin nuốt chửng 2 ngón tay của JiYeon. JiYeon ngày càng thúc mạnh...
- AAAAAAAAA...
HyoMin đã lên đỉnh, JiYeon rút tay ra. Dòng nước màu đục đua nhau chạy ra ngoài, đi theo đó là 1 chút màu đỏ. JiYeon mỉm cười mãn nguyện, cúi người xuống uống hết dòng nước ấy...hơi tanh..nhưng đây là hương.
Nhìn lên trên, thấy HyoMin mệt mỏi rã rời, Jiyeon liền chòm lên hôn môi cô lần nữa, rồi mới chịu kéo chăn lên, đắp cho cả 2 người, ôm HyoMin vào lòng ngủ ngon lành, quần áo vẫn còn vương vãi trên sàn...
--end chap 23—
Rồi ha, 3 chap 1 ngày nha, ta nói viết cái cảnh đó mà nó nóng, đầu óc phải tưởng tượng tùm lum tùm la....OMG, mà cái này chỉ đơn giản là nhẹ thôi a....
Khoan, cho L nói tí, L mới lập ncik fb mới, tên là "Lam Park" Mọi người kb nha...
vote and cmt pls~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro