Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 13: (H)

"Em muốn làm gì vậy hả?"

Ánh sáng bị lấy mất khiến Hyomin hoảng sợ, nàng cật lực vùng vẫy, hai chân không ngừng đạp lung tung. Toàn bộ sống lưng sau đó lạnh ngắt khi Jiyeon nắm lấy mắt cá chân nàng, vuốt một đường từ dưới đi lên đùi, qua mông, rồi dừng lại ở thắt lưng nàng. Phút chốc Hyomin cảm thấy từng trận nhột nhạt truyền đến khi đôi môi nóng rực của Jiyeon hôn xuống thắt lưng. Nàng thở gấp, tay xiết chặt lấy thành giường hơn, cắn răng giữ lại những âm thanh tà mị sắp sửa thoát ra.

Chán chê, Jiyeon trườn lại lên trên, lần nữa chiếm lấy đôi môi nàng, nụ hôn này không quá thô bạo nhưng vẫn mang theo sự cuồng nhiệt cùng nóng vội của Jiyeon. Cô lướt qua rồi dừng lại ở tai nàng, mang theo hơi thở nóng rực từng đợt phả lên đó khiến Hyomin vô cùng khó chịu.

"Nhớ trước đây chị cho tôi một lần làm Anastasia Steel không? Bây giờ tôi muốn để chị thử cảm giác đó một chút"

(Anastasia Steel là cái cô nữ chính trong Fifty Shades Of Grey)

Hyomin đã biết Anastasia Steel là ai đâu? Nàng định mở miệng hỏi Jiyeon người đó là ai nhưng lại bị cảm giác sau đó ngăn lại. Tay nàng khẩn trương nắm chặt, thân thể run rẩy không ngừng khi Jiyeon dùng vật gì đó lạnh lẽo lướt trên da thịt nàng.

Nước đá.

Hyomin hốt hoảng giãy dụa.

"Bảo bối, đừng giẫy, ngoan, em thương chị..."

Jiyeon nhẹ giọng vỗ về nàng, sau đó cúi xuống ngậm lấy viên đá kia, lướt nó qua mọi ngóc ngách trên cơ thể nàng. Chuyện này không thể trách cô nha, là nàng hết lần này đến lần khác chọc tức cô, khiến lửa trong lòng bao ngày tích tụ rồi bùng cháy lớn thế này. Jiyeon nhẫn nhịn đến giờ cũng vì đợi được đòi lại món nợ kia từ chỗ nàng, lần này cơ hội đến nếu không triệt để tận dụng thì cô chính là một tên ngốc nhất thiên hạ rồi.

"Ưm... Lạnh... Chị khó chịu..."

Hyomin khó nhọc hít thở, cảm giác lành lạnh của tên chết tiệt họ Park kia mang đến khiến nàng có chút lo lắng lại có chút chờ mong. Đấy, đến cuối cùng cô mới lộ rõ bản chất xấu xa của mình ra.

"Thả lỏng, lát nữa sẽ hết khó chịu thôi"

Lời nói của Jiyeon như một câu thần chú khiến tâm trí Hyomin mụ mị đi. Nàng hít một hơi sâu, từ từ buông lỏng toàn thân.

Jiyeon hài lòng trước biểu hiện của nàng, cô miệng vẫn ngậm chặt viên đá lướt đến vùng ngực mềm mại kia. Hyomin nhíu mày, bật ra một tiếng thở dốc, tay xiết chặt lấy thành giường trước cái lạnh đang bao phủ. Đầu lưỡi Jiyeon quét qua hạt ngọc đẹp đẽ kia một cái để thăm dò, kết quả lại khiến nơi mềm mại ấy ngạo nghễ dựng đứng lên, cô thích thú ra sức vuốt ve chúng, để Hyomin thống khổ nhận đủ những xúc cảm nóng bỏng kia.

"Bảo bối, của chị thật lớn''

Cô xấu xa nói một câu khiến mặt nàng lập tức đỏ bừng lên.

"Câm miệng!"

"Hơn nữa còn mềm, để chồng chị thử một chút"

Cô há miệng bao trọn một bên ngực nàng. Hyomin cả người căng cứng, nàng ra sức hít thở, nhưng càng lúc hô hấp càng trở nên rối loạn trước tên chết tiệt họ Park kia.

"Ưm... Vô sỉ... Em chẳng phải không thừa nhận là chồng của chị sao..."

Hyomin uất ức muốn chết, tôn nghiêm của nàng bị họ Park ném ra ngoài cửa sổ rồi.

"Là chị cứ suốt ngày quấn quýt em, luôn miệng nói em là chồng chị, em nghe đến quen rồi, bây giờ có muốn làm khác đi cũng không được"

Cô ngẩng đầu nhìn nàng, mỉm cười tà ác. Hyomin thề nếu không phải tay nàng đang bị trói nhất định tát chết Jiyeon ngay lúc này.

"Em giỏi lắm!"

Người kia nhân lúc nàng còn bận rộn suy nghĩ mắng chửi mình liền trượt một đường thẳng xuống, dừng lại ở rốn nàng vươn lưỡi liếm láp nơi đó. Cảm giác nhột nhạt, lạnh lẽo từ đầu lưỡi của Jiyeon khiến cơ bụng nàng một trận co thắt.

"Ưm... Khó chịu... Nhanh..."

"Bây giờ em là công hay chị là công? Em không muốn nhanh thì thế nào?"

Jiyeon lần tìm xuống nơi mẫn cảm nhất của nàng, vươn tay chầm chậm vuốt ve nó, yêu dịch theo sự kích thích của Jiyeon mà chảy ra. Cô nhếch mép, cúi xuống hôn lên đùi nàng khiến Hyomin thống khổ vặn vẹo thân người.

"Ưm... Jiyeon... Muốn chị..."

Khó chịu quá, Hyomin sắp bị Jiyeon bức chết rồi. Cô gian ác đặt đầu ngón tay trước cửa hang, hờ hững lướt qua chứ không chịu tiến vào.

"Vậy chị cho em biết Park Jiyeon em là gì của chị?"

"Là chồng, Park Jiyeon chính là chồng chị...''

Hyomin khẩn trương đáp lời.

"Vậy sau này chị còn dám bỏ chồng để đi ngoại tình không hả?"

"Không dám nữa''

Jiyeon mỉm cười hài lòng trước câu trả lời từ nàng.

"Nếu chị đã nghe lời như vậy thì em sẽ đáp ứng chị"

Bây giờ Jiyeon mới thấy bản thân được ban cho chút thể diện với danh xưng chồng Hyomin. Cô nhìn nàng nóng lòng như vậy cũng không nỡ để nàng chịu dày vò, trực tiếp đem ngón tay xâm nhập vào.

"Ưm..."

Nàng bật ra một âm thanh đầy thoả mãn.

"Bảo bối, chị chặt quá"

Ngón tay bị hút chặt khiến Jiyeon khó khăn chuyển động, bên trong không ngừng miết lấy, hung hăng như muốn nuốt chửng cô. Một trận run rẩy ập đến, cả thân người Jiyeon sau đó nóng đến điên cuồng.

"Nhanh một chút nữa..."

Hyomin tựa hồ không còn chịu nổi sự chậm chạp của Jiyeon nữa, nàng tự động nâng hông lên để Jiyeon thuận lợi tiến vào nơi sâu kín nhất của mình. Người kia cùng nàng hợp tác vô cùng ăn ý, ngón tay đến được nơi muốn đến liền thoả sức vùng vẫy.

"Chị như vậy đúng là khiến người ta phát điên mà"

Jiyeon trườn lên bắt lấy đôi môi ngọt ngào của nàng, kế đến di chuyển xuống cổ trắng ngần mà ra sức cắn mút, bên dưới vẫn tập trung ra vào mang lại cho cả hai khoái cảm tốt nhất.

"Ưm... Chồng..."

Jiyeon nghe được tiếng chồng kia lại cao hứng đến khó tả, cô kích động bỏ thêm thật nhiều sức vào những nhịp đẩy sau đó.

"Bảo bối, thoải mái không?"

"Chị... A... Nhanh quá... Đừng tới nữa... A..."

Hyomin cảm thấy có một con sóng trong lòng nàng sắp sửa vọt ra, nàng có chút lo sợ nhưng bản năng lại khiến nàng thả lỏng, mong chờ sự thoả mãn tiếp theo từ Jiyeon. Người kia biết nàng sắp chạm đến ngưỡng cửa cao nhất liền tận lực vì nàng, không ngần ngại đẩy mạnh hơn nữa.

Nàng sau đó "A" lớn một tiếng đánh dấu lần đầu tiên trong đời khi cảm xúc được đẩy lên cao nhất.

Nhìn nàng sau cơn cao trào khuôn mặt đỏ ửng, cái miệng nhỏ không khép lại được không ngừng hóp từng ngụm không khí làm cho Jiyeon vô cùng yêu thích. Đột nhiên cô nghĩ sao trước đây lại ngu ngốc từ chối trở thành chồng của nàng như thế, cưới được người vợ như nàng không phải là hạnh phúc lắm sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro