Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12: (H)

Jiyeon cười hung ác một tiếng. Khi nãy vừa thấy Hyomin tiến lên cô đã ra lệnh cho đàn em lao đến đánh ngất rồi kéo nàng ra, sau đó cô thay nàng trao cho tên mặt thụ này một cái ôm nồng thắm. Vậy là đủ, hôm nay hắn chết chắc cũng mãn nguyện rồi.

"Anh dụ dỗ vợ người ta bỏ chồng đi ngoại tình mà còn hỏi tôi hả?"

Jiyeon lập tức đấm cho người nọ một phát.

"Các anh em đánh hắn cho tôi''

Lệnh được ban ra, đám đàn em của Hyomin liền xông đến đánh Xinbo không kịp phân bua.

Cô hài lòng, để anh ta được dạy dỗ còn mình thì cùng hai tên khác đem Hyomin đi.

Khi Hyomin tỉnh lại nàng phát hiện ra mình đang ở trong một căn phòng xa lạ, hai tay bị trói chặt trên thành giường. Nàng không biết làm sao mình lại đến đây, chỉ nhớ lúc nãy đang nói chuyện cùng Xinbo thì bị ai đó đáng ngất đi. Hyomin cắn răng giật mạnh dây trói nhưng nó chẳng những không đứt ngược lại còn xiết chặt lấy cổ tay nàng hơn.

Tiếng bước chân vang lên thật gần khiến Hyomin ngừng vùng vẫy, nàng đưa mắt nhìn về phía cánh cửa, khi nó được đẩy vào, nàng nhìn thấy một thân ảnh vô cùng quen thuộc tiến đến gần.

"Tỉnh rồi à?"

Jiyeon đi đến ngồi xuống mép giường, khuôn mặt lạnh lùng hỏi nàng.

"Sao em lại ở đây? Sao lại bắt chị đến chỗ này chứ?"

Hyomim có chút lo sợ trước ánh mắt sâu vời vợi và khó đoán của Jiyeon.

"Vậy sao chị lại đến chỗ này?"

Jiyeon nở nụ cười nhàn nhạt.

"Chị... Chị có một chút việc...''

Hyomin không muốn nói sự thật về chuyến đi lần này cho Jiyeon biết, nàng vẫn muốn giữ lại sự bất ngờ cho cô đến phút cuối cùng.

"Việc gì? Đi với tên mặt thụ đó thì có việc gì hả?"

Jiyeon trừng mắt nhìn nàng. Cái sự che đậy của Hyomin làm cô phát điên lên, ở trong lòng bỗng chốc trở nên khó chịu khi nhớ đến những lời khi nãy nàng đã nói với Xinbo.

"Em theo dõi chị?''

Nàng nhíu mày, cẩn trọng dò xét thái độ của người nọ, nàng không dám khẳng định rằng Jiyeon đang ghen.

"Phải đó, chị luôn miệng gọi tôi là chồng thế mà thoắt một cái đã đi ngoại tình. Chị nghĩ Park Jiyeon tôi là đồ chơi hả?"

Từ trong mắt Jiyeon phát ra những tia lửa hờn ghen đốt nóng bầu không khí hiện tại. Hyomin cười một tiếng, lần này họ Park thật sự ghen rồi.

"Vậy em có từng xem chị là vợ chưa?"

Trước câu hỏi của Hyomin tưởng chừng Jiyeon sẽ đuối lý mà im lặng, nhưng không, nó càng khiến cô gia tăng sự tức giận. Nàng thừa biết nếu Jiyeon không xem nàng là vợ chắc chắn sẽ không lết xác đến đây bắt gian, nàng cũng thừa hiểu nếu Jiyeon không xem nàng là vợ thì sẽ không nổi ghen thế này. Tóm lại, là nàng cố tình chọc cô tức chết để vui vẻ với cái tên mặt thụ kia.

"Nếu tôi không xem chị là vợ, tôi có cần ngu dại ở cạnh chị cho chị hành hạ hết ngày này qua ngày khác không hả?"

Jiyeon hai mắt long lên giận dữ, cô đặt Hyomin dưới thân, dùng hai tay ấn chặt vai nàng xuống giường.

"Jiyeon..."

Lần này thật sự không thể đùa với Jiyeon nữa, Hyomin chưa bao giờ nhìn thấy vẻ hung tợn này của người nọ, nàng nuốt khan một tiếng, sợ sệt nhìn Jiyeon.

"Nói, chị cùng tên mặt thụ đó đến đây làm gì?"

Jiyeon gắt lên.

"Đây là việc riêng của chị, bây giờ chưa thể cho em biết''

Jiyeon vẻ mặt vô cùng bất mãn khi nghe được câu trả lời của nàng. Việc riêng? Nàng và tên khốn đó cắm sừng cô lại là việc riêng cơ đấy. Jiyeon nghe thấy tiếng lách tách phát ra từ từng mạch máu nhỏ trong người mình, phải, chúng đang sôi sùng sục lên.

"Chị nhất quyết không nói?"

Jiyeon xiết lấy vai nàng trong tức giận.

"Chị đã nói bây giờ chưa phải lúc, chờ đến khi thích hợp chị nhất định cho em biết, còn hiện tại làm ơn cởi trói cho chị đi, tay chị đau quá rồi"

Hyomin hạ thấp giọng, nàng đã nghĩ Jiyeon nghe được lời nhẹ nhàng sẽ hạ hỏa nhưng rốt cuộc là không. Cô nắm lấy cằm nàng hung hăng hôn lên đôi môi kia, cô ra sức mút lấy, mùi vị này khiến Jiyeon hận không thể đem nàng một lần nuốt hết vào trong bụng. Hyomin vùng vẫy, yếu ớt phản kháng lại cô nhưng lại bị Jiyeon cắn nhẹ vào cánh môi nàng, kế đến tách khớp hàm ra rồi vươn lưỡi quấn chặt lấy lưỡi nàng.

Âm thanh roẹt roẹt vang lên, quần áo Hyomin cứ như vậy mà bị Jiyeon thô bạo xé đi. Cô ném chúng sang một bên, môi vẫn chưa chịu rời khỏi môi nàng.

"Đừng..."

Nàng khó khăn bật ra một tiếng nhưng nó chẳng thể khiến Jiyeon dừng chuyện này lại. Cô rời khỏi môi nàng lướt một đường từ cằm xuống bụng nàng, đi đến đâu cũng không quên để lại những vết cắn tuyên bố chủ quyền ở đấy.

''Jiyeon... Dừng..."

Hyomin cuống cuồng vùng vẫy khi bàn tay Jiyeon chạm vào nơi riêng tư của mình. Nàng không muốn, nàng vẫn luôn để dành lần đầu tiên cho ngày cưới của mình cùng Jiyeon.

"Ưm..."

Hyomin cắn răng, hô hấp trở nên khó khăn khi Jiyeon bất thình lình xâm nhập. Cô chẳng nhẹ nhàng ngược lại còn dùng sức tiến vào sâu hơn khi nhìn thấy bộ dạng thống khổ của Hyomin.

"Rõ ràng là chị đang dối lòng, chị xem, chỗ này của chị muốn tôi như vậy"

Đầu ngón tay bị nơi mẫn cảm của nàng xiết chặt, đốt cháy toàn bộ dục vọng trong lòng Jiyeon. Cô nhìn Hyomin gò má ửng hồng, hơi thở nặng nề trong cơn hoan ái liền cao hứng cho thêm một ngón vào trong.

"Ưm... Đủ rồi..."

Hyomin nhăn mặt liều mạng lắc đầu.

"Chị đủ nhưng mà tôi chưa đủ đâu"

Cô khẩn trương tiến vào sâu hơn nữa, lần này đụng phải một tấm màng, ngăn không cho Jiyeon tiếp tục đi vào trong, cô nhíu mày thở hắt một tiếng rồi tìm đến môi Hyomin, nối lại nụ hôn cùng nàng. Khi người nọ buông lỏng phòng bị, Jiyeon bất thình lình xuyên thẳng qua tấm màng kia, Hyomin cảm giác thân thể hiện tại như bị Jiyeon xé toạt ra, nàng đau hét lên nhưng âm thanh kia lại bị nụ hôn của Jiyeon nuốt mất, nàng bất lực nắm chặt lấy thành giường, lẳng lặng rơi nước mắt. Jiyeon sao có thể đối xử với nàng như thế chứ?

"Chị khóc đó hả?"

Jiyeon dứt khỏi nụ hôn, nhìn thấy những vệt lấp lánh từ khoé mắt nàng rơi xuống thì cảm thấy có chút đau lòng. Khoảng khắc muốn đưa tay lau nước mắt cho nàng nhưng lại nghĩ đến bị nàng bấy lâu nay xem như một món đồ chơi thì gạt phăng ý nghĩ kia sang một bên.

"Nếu chị chịu thành thật với tôi, tôi sẽ không thế này. Tôi hỏi chị lần nữa, chị đến đây cùng tên khốn kia để làm gì?"

"Chị đã bảo không thể nói bây giờ rồi mà"

Hyomin ấm ức quát lên.

''Chị như vậy mà xem tôi là chồng chị đó hả?"

Jiyeon nhíu chặt mày, co ngón tay lại, ngay sau đó nàng liền bật ra một tiếng nỉ non kiều mị, nó khiến lòng Jiyeon ngứa ngáy đến khó chịu.

"Ưm... Em thôi chuyện ghen tuông vô lý này lại đi, chị và Xinbo thật sự không có gì hết"

"Vậy thì hai người trai đơn gái chiếc đến đây làm gì? Lại còn muốn đi qua đêm nữa?"

Jiyeon duỗi tay ra, dùng lực tiến vào thêm một chút.

"Ưm... Đã bảo là có việc... Em sao cứ thích tra hỏi mãi thế hả?"

"Chị chọc điên tôi rồi đấy, tiểu thư Park*''

Ánh mắt Jiyeon bỗng chốc trở nên sắc lạnh. Cô cởi bỏ quần áo trên người, mạnh tay xé lấy một tấm vải dài từ chiếc áo, cô dùng nó bịt chặt mắt nàng, là họ Park* ép cô nổi điên, là họ Park* ép cô phải chứng minh Park Jiyeon mới là chồng của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro