Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 53

Không biết Hyomin đem bản thân mình thành trọng phạm đang đợi về nhà chờ án tử, Jiyeon lúc này vẫn còn rối rắm, làm sao ra khỏi cổng trường?

Lại phải đối mặt với một đám ký giả ngoài kia, khuôn mặt nhỏ nhắn Jiyeon lúc này thập phần chán nản, mãi đến lúc đã tan giờ học cũng không hay. Cuối cùng chính là Eunjung đẩy Jiyeon một cái mới làm Jiyeon giật mình.

"Jiyeon, đang suy nghĩ cái gì a? Mình xem cậu cứ đờ ra"

"A, mình đang suy nghĩ tý nữa làm thế nào về nhà, trước cổng trường nhiều người như vậy, từ sớm bị họ phiền gần chết"

Jiyeon lần thứ hai ủ rũ nằm sấp trên bàn, trạng thái nằm cũng đơ ra.

"A, vậy đợi lát nữa mình cùng Boram dùng xe đưa cậu ra ngoài nhé. Bọn mình vừa vặn cũng muốn ra ngoài mua ít đồ dùng trẻ em"

Jiyeon nghi hoặc nháy mắt mấy cái, quay đầu suy nghĩ một phen, đột nhiên bừng tỉnh nói.

"Oh, cô giáo Jeon a? Được, được"

Eunjung cười e thẹn, cho rằng Jiyeon đã phát hiện cái gì, ngượng ngùng thúc vai Jiyeon nói.

"Đi mau đi, tiết kế tiếp là tiết của cô ấy, chúng ta đừng đến trễ"

Bởi vì Qri cùng Soyeon không có trùng tiết học này nên bốn người hai hướng khác nhau, Jiyeon theo Eunjung, Soyeon theo Qri. Để đi đến lớp học của Boram phải qua dãy rừng cây nhỏ, bởi vì khi nãy Jiyeon thất thần nên lãng phí chút thời gian, rất nhiều bạn học đã vào lớp, hiện tại trên con đường chỉ còn hai người vẫn tiêu sái từ từ đi vào.

Jiyeon cầm sách gióa khoa hướng Eunjung hỏi vài chổ không hiểu, môn học chuyên khoa của Boram giảng dạy khá phúc tạp, cho nên Jiyeon vừa hỏi, Eunjung liền nhanh nhẹn, miệng lưỡi lưu loát giải thích.

Giữa lúc Eunjung đang hăng say, một âm thanh trào phúng vang lên.

"Ôi, đây không phải là đại minh tinh thành phố G của chúng ta a? Có thể hay không cho chúng tôi xin chữ ký? Haha..."

Cái cách nói nhấn mạnh ''đại minh tinh'' ngữ khí đặc biệt nặng thêm, hàm ý một phen cười nhạo. Một vài nữ sinh đi ra, nhìn Jiyeon đầy khinh bỉ.

"Các cô dám!"

Eunjung phát hiện ý chẳng lành liền tiến lên phía trước Jiyeon, hướng mấy nữ sinh kia cao giọng chất vấn.

"Ôi, chúng tôi làm sao dám là cái gì a, chúng tôi chính là đến xem minh tinh thôi"

"Đúng vậy, đúng vậy, chúng tôi nào dám làm gì? Vị đại minh tinh kia, học kỳ trước còn thấy cô ở ký túc xá trường, như thế nào nghỉ đông lại đi đóng MV, trở thành minh tinh rồi, hiện tại cũng không ở trường nữa, hàng ngày còn có xe đưa đón, thật quý phái nha"

"Em gái được ông chủ lớn bao nuôi sao? Giới thiệu cho chúng tôi với, chúng tôi cũng muốn làm đại minh tinh nha, có thể hay không cũng cho người nhà em đến đưa đón chúng tôi a?"

Đối mặt với mấy nữ sinh đang cố tình gây sự, Jiyeon không trả lời, chỉ lần thứ hai dùng lãnh khí, nghiêm mặt nhìn chằm chằm họ mà không nói một lời nào.

Ngược lại là Eunjung, bị những lài cố ý khiêu khích làm cho căm giận, bất bình cãi lại.

"Mấy cô đủ rồi a, bản thân chẳng có liêm sỉ mang bụng ta suy ra bụng người sao? Thật buồn cười"

"Hừ, đừng có lên mặt, chưa biết về sau ai hơn ai đâu nhé, chúng ta đi"

Thấy lời nói khiêu khích của mình cũng không đá động gì được đến Jiyeon, mấy nữ sinh liếc một cái khinh bỉ rồi bỏ đi.

Hướng đám nữ sinh làm cái mặt quỷ, Eunjung quay sang hướng Jiyeon vui vẻ an ủi.

"Jiyeon, cậu đừng để tâm, mấy người họ chính là ghen tỵ, lòng dạ hẹp hòi"

Jiyeon khôi phục lại trạng thái bình thường, vẻ mặt hiếu kỳ hỏi.

"Eunjung? cái gì mà bị ông chủ lớn bao nuôi a?"

''...''

Tan tiết học, Jiyeon theo Eunjung đi đến nơi xe Boram. Một lát sau, Boram bế một đứa trẻ mập mạp đi ra, Eunjung nhanh chân liền tiến lên phía trước.

"Như thế nào mang nhóc con này theo? Không phải chỉ đi mua ít đồ thôi sao?''

"Mùa xuân cũng gần đến rồi, nhân tiện dẫn nó theo mua quần áo mới''

Cơ bản vẻ mặt nghiêm túc khi nảy trên lớp bây giờ đã hoàn toàn tan biến khi nói chuyện cùng Eunjung. Jiyeon lần đầu tiên nhìn thấy cô giáo có vẽ ôn nhu như vậy, trong lòng cảm thấy kỳ quái, sau đó mở to hai mắt nhìn hai cái người đang phát tán gian tình này.

Phát hiện bên cạnh Eunjung còn có Jiyeon, Boram ngượng ngùng ho nhẹ một tiếng nói.

"Mau lên xe đi"

Chiếc xe chậm rãi láy khỏi trường đến phía bên kia đường, Jiyeon giống như tên trộm, thấy không có ai, an toàn, liền tìm một nơi trú ẩn tốt chính là phía sau cái cây to mà trốn, chỉ bí mật ló đầu nhìn ra bên lề đường, chờ đợi Hyomin đến đón.

Đến đúng thời gian thường ngày, Hyomin lái xe tới, chỉ là ngày hôm nay cô không nhìn thấy tên ngốc nhà mình đứng chỗ cũ chờ. Nghi hoặc nhìn xung quanh một chút, đang lo lắng không biết có chuyện gì hay không, Hyomin vừa định lấy điện thoại ra gọi thì phát hiện một cái đầu đang ló ra phía sau thân cây bên đường.

Jiyeon cũng nhìn thấy Hyomin ngay sau đó, khuôn mặt nhỏ nhắn khẩn trương kia liền mừng rỡ, nhưng vẫn lén la lén lút nhìn trái phải, xác định không có gì liền chạy vọt ra.

Jiyeon vừa định mở cửa xe ngồi vào trong, lại nghe phía sau truyền đến âm thanh.

''Wao, wao, ông chủ lớn đến đón sao? Bạn học Jiyeon có thể hay không giới thiệu với chúng tôi một chút? Nhìn chiếc xe này, không phải là dạng vừa nha, bạn như thế nào lại có ông chủ tốt như vậy nhỉ?''

Cũng lại là mấy nữ sinh khi sáng, thấy Jiyeon chuẩn bị lên xe liền tiếp tục cười nhạo.

Bất quá những lời nói này làm Jiyeon trong lòng nghi hoặc mơ hồ. Trước đó còn mới hỏi Eunjung ông chủ lớn là ý tứ gì, Eunjung lại chỉ nữa úp nữa mở nói không rõ ràng, nên bây giờ bị lặp lại, Jiyeon trực tiếp hỏi.

"Mấy người nói tôi bị ông chủ lớn bao nuôi là ý tứ gì?"

Nghe Jiyeon hỏi, nữ sinh ngây ngẩn cười, cười đến ôm bụng.

"Ôi, Jiyeon chúng ta đúng là thuần khiết tiểu bạch thỏ mà, bao nuôi cũng không biết, haha"

"Rốt cuộc là có ý gì?"

Thái độ mấy nữ sinh lại càng làm Jiyeon thêm căm tức, không nhịn được quát.

"Được bao nuôi chính là cô để người khác chiếm hữu, người ta sẽ cho tiền cô và cô cho họ ở trên cô, hiểu chưa?"

Nghe một nữ sinh giải thích làm Jiyeon càng thêm nghi hoặc tự nhủ vợ hình như là nuôi mình, cũng cho mình tiền tiêu vặt, thế nhưng vợ cũng đâu có ở trên a? Khuôn mặt nhỏ nhắn hơi nhăn lại, Jiyeon còn muốn nói cái gì đó, nhưng Hyomin thì nghe không lọt tai mấy lời này, đúng là không nhịn nổi, này tính là cái gì a?

Hyomin mở cửa xe đi xuống.

"Mấy cô nói ông chủ lớn là đang nói tôi sao?"

Mấy nữ sinh nhìn thấy từ trên xe đi xuống cư nhiên lại là một nữ nhân thì tất cả đều kinh ngạc há to mồm.

"Chúng tôi..."

"Thật ngại quá, tôi mỗi ngày đều đưa đón em mình, làm mấy cô hiểu lầm rồi. Hiện tại chúng tôi có thể đi chưa?"

Hyomin hai tay khoanh trước ngực, dựa vào xe, nhãn thần khinh miệt nhìn đám nữ sinh kia

"Xin lỗi, xin lỗi..."

Mấy nữ sinh bị chính khí chất cường đại của Hyomin làm hoảng sợ, ríu rít xin lỗi liền bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro