Chap 49: (H)
Jiyeon hai tay bịt chặt mắt, giống như hành động này chính là hình thức quay sang hướng khác, Hyomin nhìn bộ dạng làm bộ làm tịch này của Jiyeon cũng không nói gì thêm, trực tiếp xoay lưng lại bắt đầu cởi.
Jiyeon tay che hai mắt nhưng chính là vẫn chừa khe hở ở giữa những ngón tay, nhìn thiên hạ trước mắt, quần áo được thoát ly lộ ra từng đường cong hoàn hảo, Jiyeon ngây dại, mà Hyomin lo chăm chú cởi y phục cũng không phát hiện phía sau khe hở có đôi mắt đang nhìn chằm chằm mình.
"Tiểu sắc lang!''
Nổi giận mắng Jiyeon một tiếng, Hyomin vội vàng dùng tay che đi bộ phận quan trọng, đi đến sofa nằm xuống.
Cảm giác khoé miệng có chút ướt át, Jiyeon xoa xoa, nhưng con mắt vẫn y như cũ nhìn Hyomin một phút cũng không rời.
"Vợ, chị thật đẹp"
"Mau vẽ, đừng dài dòng"
Hyomin mắc cỡ đỏ mặt, thúc giục.
"Oh, vợ, không nên lấy tay che a"
Jiyeon vẫn không cam lòng, còn muốn tranh thủ mặc cả
"Còn nháo thì đừng vẽ''
''Vâng, được rồi"
Đôi mắt lại lần nữa chăm chú nhìn Hyomin, trên tay bắt đầu họa, đường cong mê người, ngũ quan xinh xắn, xương quai xanh tinh tế, bộ ngực tròn trịa trắng nõn cũng lộ ra dù bị một cánh tay che chắn, vòng eo mảnh khảnh, thưa thớt tùng lâm hắc sắc, cùng với bàn tay đang che giấu đóa hoa, kết hợp cuối chính là đôi chân thon dài.
Jiyeon càng vẽ sắc mặt càng đỏ hơn, cuối cùng gần như muốn xung huyết, hơi thở nặng nề đặt bút xuống, cầm lấy bức họa đi đến Hyomin.
"Vợ, hihi, em vẽ xong rồi"
Hyomin vươn một tay tiếp nhận bức tranh, quên mất như thế thì trên người mất đi che chắn, hai điểm đỏ hồng cứ như vậy bại lộ trước mắt Jiyeon, đôi mắt Jiyeon bắt đầu đỏ lên.
Trong tranh chính là hình ảnh một người biểu tình ẩn nhẫn, ái dục kiềm nén, dáng người mơ màng mong chờ, Hyomin nhìn bức họa, bất khả tự nghị hỏi.
"Là chị sao?"
Không có câu trả lời nào từ Jiyeon, Hyomin trực tiếp bị áp xuống sofa, trên tay bức họa cũng rơi xuống nền nhà, lúc này chẳng ai còn quan tâm đến nó nữa.
Hai đôi môi đỏ mộng tiếp xúc nhau, mang theo một tia cấp thiết khó dằn, Jiyeon khóa chặt môi của Hyomin, ra sức mút mát.
Hôn môi một hồi lâu, Jiyeon bất đắc dĩ buông tha cho đôi môi của Hyomin, thở dốc hỏi.
"Vợ, em có thể "cái kia" không?"
Lúc này Jiyeon chính là nhịn xuống những rung động của mình để hỏi Hyomin, tôn trọng ý kiến của vợ, thế nhưng Hyomin xem ra một chút tình thú đều không hiểu.
Hyomin sắc mặt đỏ bừng, hôn môi vốn đã làm bản thân Hyomin mềm ra, bên dưới cũng rõ là có phản ứng khi bắt đầu ẩm ướt, lại nghe đến câu hỏi của Jiyeon, Hyomin không khỏi có chút bực, trực tiếp há miệng cắn một cái vào môi mỏng của Jiyeon. Đây xem như là hành động thực tế thay cho câu trả lời của Hyomin.
Cuộc chiến giữa hai đôi môi kịch liệt dây dưa, giằng co qua lại cũng không đủ thỏa mãn rung động trong lòng cả hai. Jiyeon vươn tay tìm đến đôi nhũ phong mà nắm giữ, trên tay truyền đến cảm giác đàn hồi khi chạm vào, ngón tay thỉnh thoảng cọ xát trêu chọc viên đậu nhỏ trên cùng trong lòng bàn tay, Jiyeon lưu luyến buông tha đôi môi đỏ mọng, chuyển hướng càng quét từ trên cổ trắng ngần xuống dưới, cho đến khi nuốt trọn cây đậu vào trong miệng, hàm răng nhẹ nhàng cắn cắn, liền nghe người dưới thân trền đến tiếng ngân khẽ yêu kiều.
"Ngô, ân..."
Hai tay Hyomin vươn đến luồn vào mái tóc quăn của Jiyeon xiết chặt, cũng không biết là ý muốn ngăn cản hay là muốn nói cho Jiyeon biết nên tiến thêm một bước.
Trụ tại đôi nhũ phong một hồi thật lâu, Hyomin cảm giác càng ngày càng khó nhịn, hận không thể trực tiếp mở miệng nói cho Jiyeon biết, muốn Jiyeon đi ngay vào vấn đề chính.
Hyomin có thể cảm nhận được, dòng nước giữa hai chân mình ra càng ngày càng nhiều. Nếu cứ như thế này tựa hồ hoàn toàn có thể mà chảy trên sofa, cảm thấy thật xấu hổ trước phản ứng mạnh mẽ của bản thân, Hyomin khép chặt hai chân, không muốn bị Jiyeon phát hiện chính mình đang bối rối.
Hyomin nghĩ là nghĩ như vậy nhưng Jiyeon thì không hài lòng, buông tha đôi nhũ phong đã sưng đỏ cương cứng, ánh mắt chuyển đến hai chân đang khép chặt của Hyomin, Jiyeon cau mày, dễ dạng một cái có thể mở ra đôi chân như đang đóng chặt kia, kì thực thì dễ dàng như vậy cũng bởi vì hai chân Hyomin hoàn toàn vô lực phản kháng. Khu vực trung tâm màu phấn hồng được bao quanh bởi một tầng tùng lâm đã nhượm lớp ướt át như sương phủ, một chút trơn bóng theo mông chảy xuống sofa, Jiyeon si ngốc nhìn chằm chằm một phong cảnh đẹp mà quên hết phản ứng. Hyomin cảm giác được người phía trên đình chỉ động tác, giương mắt nhìn lên liền thấy Jiyeon đang nhìn chăm chăm vào giữa hai chân mình, biết rõ Jiyeon đang nhìn cái gì, Hyomin ngượng ngùng dùng tay che đi khu vực tư mật, muốn từ chối cái tư thế thập phần ái mụi này, nhưng lại càng làm cho Jiyeon cảm thấy thêm phần phấn khích.
Bắt lấy đôi tay mảnh khảnh đang cố che chắn phong cảnh tuyệt mỹ kia, Jiyeon cúi đầu để sát vào đóa hoa, một hương vị không nói nên lời từ hoa tâm toát ra, càng dụ dỗ Jiyeon muốn tìm kiếm hơn nữa, nhắm mắt, chiếc mũi nhỏ dễ thương càng tiếng gần hơn nơi địa phận mê người, đột nhiên chót mũi đụng phải một vật nhỏ đã sưng cứng, trơn bóng thấp thoáng nổi lên, nhượng Jiyeon lạnh người.
"Vợ, chị thật ướt a"
Một tiếng trêu đùa, làm Hyomin xấu hổ cùng giận dữ nhắm chặt hai mắt, nhất phó dáng dấp như không hề nghe thấy gì.
Nhìn cái điểm nhỏ kia, Jiyeon hứng thú, vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng khoáy động, cảm giác được hương vị hoàn toàn quen thuộc, làm Jiyeon càng thêm hăng hái. Jiyeon đem ngón tay thẳng tắp tiến vào trong Hyomin, hàm răng còn lơ đãng cắn nhẹ, kích thích mạnh mẽ đột ngột này làm cơ thể Hyomin như muốn đứng thẳng lên, thét chói tai gọi tên Jiyeon, giống như muốn từ Jiyeon cần một cái gì.
"A... Yeonnie..."
Một tiếng thét qua đi, Hyomin thở hổn hển, thân thể cũng ướt đẫm mồ hôi, lại dần dần trầm tĩnh lại, nơi hoa tâm tuôn ra một cỗ mật trên sofa. Hyomin như vậy lên đỉnh lần đầu tiên.
Sau vài lần cùng Hyomin ''cái kia", Jiyeon cũng có chút kinh nghiệm, ngón tay vẫn giữ nguyên bên trong hang động, tại bụng dưới của Hyomin hôn nhẹ, lẳng lặng chờ Hyomin bình ổn lại.
Phải mất một lúc sau, gương mặt đỏ ửng của Hyomin cũng tiêu tán một phần, đưa tay khẽ vuốt ve gương mặt Jiyeon, ngữ khí kiều mị, Hyomin hướng Jiyeon nói.
"Yeonnie, muốn chị..."
Nhận được lời khẩn cầu này, Jiyeon không chút do dự lần thứ hai hôn lên cánh hoa, tay phải nhẹ nhàng xoa xoa nơi hoa tâm sưng cứng, từ hai bên cánh hoa mà ma sát, cái lưỡi nhỏ không xương cũng theo đó mà lên xuống, mật dịch nơi tư mật tất thải đều bị Jiyeon hút vào trong miệng.
Jiyeon cẩn thận đưa lưỡi vào, bị cảm giác ấm áp, mềm mại bao lấy, bức tường bên trong Hyomin thật sự chặt chẽ, Jiyeon đẩy mạnh lưỡi, may mắn cánh hoa đã được mật dịch bôi trơn nên việc Jiyeon tiến lưỡi vào cũng không mấy khó khăn, đầu lưỡi nhẹ nhàng khoáy động, lại động đến một nơi làm Hyomin thân thể kịch liệt run rẩy. Jiyeon tràn đầy hiếu kỳ tiếp tụm tìm kiếm bên trong, tiếng rên khẽ cùng cơ thể bên dưới phập phòng cũng không làm Jiyeon phân tâm công việc của mình.
Kiên trì một lúc, cũng không phát hiện gì, Jiyeon không mấy cam lòng, nghĩ thầm có thể do đầu lưỡi không đủ dài, liền rút lưỡi mình ra khỏi hang động Hyomin, mang theo no đủ sợi tơ bạc, toàn bộ nuốt vào miệng, khẽ liếm liếm môi.
Cảm giác trống rỗng khi lưỡi Jiyeon rời ra, Hyomin vừa được giải thoát cũng vừa chút không thỏa mãn thở dài một hơi.
Jiyeon không cam lòng, mang tay phải đến cửa động, chậm rãi lần nữa thâm nhập, cảm giác được lấp đầy làm Hyomin một tay nắm chặt sofa, một tay năm bám lấy vai Jiyeon ngồi thẳng dậy, giống như nhất thời không chịu được cảm giác này.
Jiyeon tay phải thâm nhập sâu vào, tay trái giữ lấy thắt lưng Hyomin, như thế có thể giữ Hyomin không quá mỏi, mang theo những điều mình biết, tinh thầm thăm dò tăng cao, nhất quyết không buông tha. Đầu ngón tay cứ thế mà thắng tiến về phía trước, ra vào nơi hang động, tinh tế khám phá, cuối cùng vẫn không phát hiện được gì.
Ngón tay Jiyeon bắt đầu có thể cảm nhận được sự thắt chặt, cùng với Hyomin sau đó một tiếng cao vút gọi to, cả người phiếm hồng, Hyomin ngã xuống trên người Jiyeon, từ từ nhắm hai mắt, hai chân cũng run nhẹ, Jiyeon mang Hyomin lên đỉnh lần hai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro