Chap 37
Mỹ vị còn chưa hưởng thụ đủ đã bị gián đoạn, Jiyeon mất hứng bĩu môi, còn muốn tiếp tục hướng đến môi Hyomin, liền bị cô dùng tay ngăn lại. Sắc mặt nổi lên đỏ ửng, nghĩ đến nụ hôn vừa rồi, tâm trạng Hyomin thập phần rung động, bất quá hiện tại cần bôi thuốc cho Jiyeon vẫn là chuyện quan trọng hơn.
Nhìn bảo bối nhà mình đang quẹt miệng hờn dỗi, Hyomin cười khẽ, đứng lên.
"Tiểu sắc lang, đưa tay ra cho chị bôi thuốc"
Thuốc sát phỏng sau đó cũng được bôi xong, do không có gì làm phân tán sự chú ý, Jiyeon lại bắt đầu cảm thấy đau, hai mắt lần nữa ngấn lệ nhìn chằm chằm Hyomin, tựa hồ còn muốn được một phen cảm thụ tư vị ngọt ngào của vợ. Hyomin như thế nào lại không nhìn ra ý tứ Jiyeon? Đáy lòng bất đắc dĩ thở dài một tiếng, Hyomin thỏa hiệp, hai đôi môi đỏ mọng lần thứ hai tiếp nhau cùng một chỗ, hòa với Jiyeon đơn thuần bất đồng chính là Hyomin vươn đầu lưỡi, bắt đầu khởi xướng tiến công, cái lưỡi nhỏ nhắn nhẹ nhàng tách hai bờ môi mịn ngọt của Jiyeon, len vào bên trong, tìm được bạn tình, liền cùng nhau nhảy múa.
Hai người vì vậy bắt đầu trận chiến dữ dội đến mức lưỡi bắt đầu cảm thấy tê rần và môi đều sưng lên. Hyomin nhìn đôi môi mình sưng đỏ, bất đắc dĩ nhìn vẻ mặt không cam lòng của Jiyeon, nghĩ thầm tiểu tử nhà cô thực sự là tinh lực tràn đầy a, giờ thì được rời, đợi lát nữa ra ngoài còn dám nhìn ai.
Thời gian đêm ngày trôi qua, Jiyeon mỗi ngày đều được đáp ứng ăn đậu mà vui vẻ đến quên cả trời đất.
Hyomin rốt cục cũng xử lý ổn thỏa việc công ty, thoắt cái gần đến tết âm lịch, để cám ơn anh em trong công ty một năm vất vả, Hyomin quyết định tổ chức một chuyến du lịch, mà đúng hơn thì cũng vì chính bản thân mình một chút. Hyomin cùng Jiyeon kết hôn mục đích ban đầu chính là lợi ích đôi bên, vì thế cái gì gọi là tư vị trăng mật cũng chưa trải qua. Nhớ đến gian phòng Jiyeon ở Park gia do Jiyeon vẽ cảnh biển, cho nên chuyến du lịch này, nơi Hyomin chọn chính là biển, cô muốn cùng Jiyeon hai người có thể ngắm cảnh biển thật.
Trước khi đi hai ngày, Hyomin bắt đầu dẫn Jiyeon đi mua đồ tắm. Mùa đông lạnh lẻo, vì thế các cửa hàng bán đồ tắm cũng quạnh quẽ theo, thấy hai thân ảnh hướng cửa hàng đi vào, nhân viên bán hàng liền hưng phấn chào đón.
''Xin chào hai vị, xin hỏi hai vị chọn được mẫu nào chưa?"
"Để chúng tôi xem trước một chút''
Hyomin lạnh lùng từ chối sự nhiệt tình hướng dẫn của nhân viên, trực tiếp nắm tay Jiyeon kéo đi.
Tầm mắt nhìn ngay đến bộ bikini màu trắng có hình thỏ nhỏ, rất phù hợp cho Jiyeon, mặc vào nhất định rất dễ thương, Hyomin quay sang hướng nhân viên chỉ.
"Cái này gói lại dùm tôi"
Giúp Jiyeon chọn đồ xong, Hyomin cũng theo sở thích mà chọn cho mình một bộ, ánh mắt đảo một vòng, cũng không nhìn trúng cái nào vừa ý. Hyomin có chút thất vọng, vừa định lôi kéo Jiyeon rời đi, lại bị Jiyeon kéo trở lại, nương theo ánh nhìn của Jiyeon đó là một bộ đồ tắm màu đen, nhìn cực kỳ cao quý, mắt Hyomin liền sáng lên, lần nữa hướng nhân viên nói.
"Cái kia cũng giúp tôi gói lại"
Chuẩn bị hoàn tất những nhu yếu phẩm cần thiết, ngày Jiyeon mong chờ cũng đến, hai người rốt cục cũng xuất phát. Theo hai người còn có rất nhiều nhân viên của công ty, máy bay đáp xuống sân bay quốc tế, Jiyeon vẻ mặt hưng phấn nhìn cảnh sắc nơi xa lạ, nét mặt nhỏ nhắn nở nụ cười sáng lạng.
Mùa đông ở đây thời tiết rất ấm áp, đi đến phòng sắp xếp hành lí xong, đoàn người cùng nhau đi ra bãi biển, các cô gái đồng loạt thay ra đồ tắm hai mảnh, làm cho một đám nam nhân nơi này nhất thời nhiệt quyết sôi trào.
Bãi biển là nơi bầu trời rất xanh, nước trong, chân trần trên cát vàng mịn, mang lại cảm giác thật sự thanh thản.
Jiyeon mặc bộ bikini hai mảnh dễ thương, vừa đi vừa nhảy đến bên Hyomin, Jiyeon không khỏi ngây người, trước mặt hiện tại đang xuất hiện một mỹ cảnh mà so với cảnh đẹp ở biển càng thêm mê người.
Áo tắm hai mảnh màu đen trên người Hyomin làm nổi bật làn da vốn trắng càng thêm trắng nõn mịn màng, áo tắm ôm sát thân người cực kỳ gợi cảm, nhìn thấy Jiyeon, nguyên bản biểu tình như băng tuyết nhất thời cũng tan biến đi, thay vào là bộ dáng tươi cười ôn nhu, quay hướng Jiyeon đang chạy tới mà ngoắt ngoắt tay.
Nắm lấy tay nhau, hai người đối diện nhìn nhau cười đến ngọt ngào. Jiyeon vừa đi vừa đung đưa tay đang nắm tay Hyomin trước sau, bên tai Hyomin nhu nhuyễn nói.
"Vợ, vợ, chúng ta đi ra biển bơi có được không?"
Đối mặt với giọng làm nũng của Jiyeon, Hyomin cảm thấy chút nan giải, bởi vì cô không biết bơi. Nhìn thấy vẻ do dự trong ánh mắt Hyomin, Jiyeon nghi hoặc, liền hỏi.
"Làm sao vậy?"
"Chị, chị không biết bơi"
Hàm răng nhẹ cắn cắn môi, Hyomin cũng tự mình mắng cho bản thân một cái phỉ bán, Park* Tổng của chúng ta cư nhiên là một con vịt trên cạn.
Không để ý đến vẻ nan giải của Hyomin, Jiyeon mắt sáng rực lên, long mi dài khẽ chớp chớp.
"Vợ, em chỉ cho chị bơi có được hay không?"
''Em dạy chị? Vậy cũng được"
Tuy rằng khó khăn, nhưng chính là không muốn làm Jiyeon mất hứng, Hyomin đáp ứng thập phần miễn cưỡng.
Hai người tay trong tay đi xuống nước, đi đến nơi mực nước gần vai, lúc này Hyomin hoàn toàn bỏ lại hình tượng mình, sống chết ôm lấy Jiyeon, tựa như đang ra sức ôm lấy nhân viên cứu hộ, lực trên tay cơ hồ làm Jiyeon phát đau. Hai mắt run sợ nhắm chặt, bộ dạng thực sự làm cho buồn cười, Park* Tổng cao ngạo hàng ngày giờ giống như một tiểu hài tử, đương nhiên, so với say rượu là không giống.
Không còn nén được, Jiyeon phì cười, làm Hyomin trừng mắt nhìn.
"Ngoan, không có việc gì, vợ xem, chị có thể đứng chạm ở dưới, không cần sợ"
Khó có được nhìn thấy bộ dạng hài tử của Hyomin, Jiyeon ngữ khí cũng trở nên như là đang dỗ dành.
Nghe Jiyeon ôn nhu thoải mái, cảm giác lòng bàn chân truyền đến, Hyomin đè xuống nội tâm sợ hải, bình tĩnh buông Jiyeon ra, nhớ tới biểu hiện bản thân, còn có giọng điệu Jiyeon, tựa hồ nghĩ uy nghiêm bản thân bị khiêu khích. Hyomin mất tự nhiên ho khan một tiếng, quay đầu đi không nhìn Jiyeon, giọng không tự nhiên nói.
"Chị biết, không cần em nói''
Không rõ vợ xinh đẹp nhà mình vì cái gì mà muốn sinh khí, Jiyeon im lặng gãi gãi đầu, thôi đi không cần nghĩ nhiều, cười hìhì lấy lòng tiến đến bên Hyomin.
"Vợ, vợ, em dạy chị bơi nhé"
"Ừm''
Hyomin lầm bầm nhẹ một tiếng, cũng bắt đầu chính thức học bơi.
Jiyeon hai tay cân bằng dưới bụng Hyomin, làm cho cô nổi trên mặt nước, đầu tiên là trên lý thuyết bảo Hyomin cử động hai tay và dùng lực, có thể bởi vì sợ hãi, Hyomin tứ chi thập phần cứng ngắc, các động tác dưới nước làm thế nào cũng không thể làm tốt, vì vậy Jiyeon để Hyomin đứng lên, bắt lấy tay Hyomin từ phía sau, tay nắm tay hoạt động theo lực của Jiyeon.
Hai người lúc này da thịt tiếp xúc nhau cùng một chỗ, giống như một đôi song sinh kết hơp. Trước ngực mềm mại Jiyeon áp sát phía sau lưng Hyomin, nhất thời giúp Hyomin quên đi sợ hãi, lòng nghĩ đến từ lâu bị Jiyeon chiếm tiện nghi nhiều như vậy, có đúng hay không chính mình lỗ vốn?
"Biết rồi chưa?"
Câu hỏi Jiyeon cắt đứt thất thần Hyomin, trong mắt liền hiện lên một tia tính toán, Hyomin thâm ý cười cười, mà đối với Jiyeon lại cho rằng bộ dáng này của Hyomin chính là đã hiểu, vì vậy liền buông Hyomin ra nói.
"Chị tự bơi thử xem"
"A, đừng, chị không học nữa"
Hyomin bị Jiyeon đột nhiên buông tay càng thêm hoảng sợ, trực tiếp nhảy lên người Jiyeon, giống như bạch tuột quấn chặt, trong mắt liền chực trào ngấn lệ bắt đầu tính khí trẻ con đùa giỡn.
"Được, được, không học nữa"
Hyomin im lặng bám trên người, Jiyeon đành bất đắc dĩ vỗ về, ôm Hyomin đi vào bờ cho đến lúc mực nước khoản ngang eo Jiyeon, Hyomin mới chịu buông ra mà tự đi. Hai người lên đến bờ, Park* Tổng thở phào vỗ vỗ ngực, học bơi gì chứ, quên đi cho rồi, Hyomin thà tình nguyện là con vịt đi trên cạn. Quay đầu lại nhìn Jiyeon vẻ mặt dở khóc dở cười, đối với hành động thất thố bản thân vừa rồi, Hyomin có chút đỏ mặt, rồi lại nhìn thấy Jiyeon hình như đang giận, Hyomin chau mày nhẹ, chính là lưu tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro