Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 32

Bắt đầu từ hôm đó, Hyomin mỗi ngày đều ghé qua nhà IU một chút, có khi còn ở lại dùng cơm tối, nhưng thái độ Jiyeon đối với cô vẫn không có chuyển biến gì, trái lại với IU càng thêm thân mật. Nhìn thấy tình huống đó làm Hyomin vừa đố kỵ lại vừa thương tâm, nhưng cũng không có biện pháp, ai bảo người tạo ra sự việc này thành ra như vậy chính là cô.

Lại thêm một buổi tối, Hyomin đi đến nhà IU dùng cơm, đối với Jessica thì cũng không có gì, từ lúc cảm giác được lãnh khí trong nhà, sau đó liền rời đi đến nhà Yuri mà ở. Vì vậy, cái nhà nhỏ cư nhiên trở thành chiến trường đầy mùi thuốc súng của ba người.

Trên bàn cơm, IU gắp một miếng thịt bò đưa đến bên miệng Jiyeon, Jiyeon vui vẻ tiếp nhận, còn đáp trả lại bằng bộ dáng tươi cười sáng lạng. Hyomin nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm sự thân mật của hai người, ăn một miếng cơm vào miệng liền ra sức nhai, hận không thể một cái nhai nát bọn họ.

Jiyeon ăn ít lại không muốn ăn nữa, Hyomin biết rõ bệnh tình Jiyeon, trong lòng đau xót cố gắng năn nỉ nữa ngày, thế nhưng Jiyeon một chút cũng không cảm kích, nữa ngày cũng không mở miệng, bất đắc dĩ chịu buông. Ai ngờ IU khi đó lại cầm lên bát cơm IU, bắt đầu từng muỗng từng muỗng đút cô, càng giận hơn chính là Jiyeon cư nhiên ăn hết mà còn lại lộ ra vẻ cười ngọt ngào.

Hyomin nhìn màn này, đừng nói là ăn, tâm trạng muốn lưu lại cũng không có, cô bộ dáng ráng tươi cười buông bát, nhẹ nhào chào tạm biệt liền rời đi.

Trên đường về nhà, Hyomin không ngừng suy nghĩ, có phải bản thân cô quá tự cao hay không? Jiyeon từ lâu trong lòng đã không có mình, nhìn Jiyeon cùng IU tình tự thân mật, có phải hay không hai người đã cùng nhau?

Nghĩ như vậy, lòng Hyomin nổi lên một mảnh tuyệt vọng, không còn Jiyeon bên cạnh, cô nên làm gì bây giờ? Mất mát này ép cô đến không còn khả năng hít thở, đáy lòng đau đớn hòa chua xoát bao phủ Hyomin.

Đột nhiên muốn phóng túng chính mình một chút, muốn quên đi bao nhiêu phiền não, quên đi chuyện tình khổ sở, Hyomin lấy ra điên thoại di động gọi cho Jihyun, rủ Jihyun cùng đến quán bar uống rượu.

Buổi tối, trai gái đều đi đến quán bar, đèn nhấp nháy, vô số cậu ấm cô chiêu, hay các quý ông quý bà say sưa trong niềm đam mê mà thi nhau chuyển động, lắc lư, cơ hồ cũng là rủ bỏ bản thân để quên phiền muộn.

Hyomin hôm nay cũng nằm trong một số đó, cô đã uống rất nhiều rượu mạnh, lộ vẻ lạnh lùng, không biết trong mắt hiện lên bao nhiêu nỗi buồn, điều này đối với ai có kinh nghiệm có thể nhìn ra Hyomin chính là đang bị thương, vì vậy không ít nam nhân gần đó bao quanh cô, mong muốn có thể lọt vào mắt xanh của Hyomin.

Đối diện với nhiều người tiếp cận, Hyomin cũng không hề chuyển biến, lạnh lùng nghiêm mặt. Mục đích ban đầu vẫn là một mình uống rượu, một ly rồi lại một ly, đợi đến khi Jihyun xuất hiện trước mặt đã thấy không ít chay rượu được uống cạn, đồng thời số lượng chay đang có chiều hướng duy trì mức độ tăng thêm.

"Nè, Hyomin, cậu điên rồi sao? Uống nhiều như vậy, muốn đem dạ dày từ bỏ a? Rốt cuộc là làm sao vậy hả?"

Jihyun nhìn Hyomin vẻ chán chường, có chút phẩn nộ lại có chút đau lòng.

"Cậu đừng quản, chỉ cần lúc mình uống say đưa mình trở về là được"

Hyomin ngữ khí rõ ràng nhưng lạnh lùng, giống như là còn rất tỉnh, nhưng nhìn gương mặt đỏ bừng một mảnh cũng biết rõ là đã say.

"Haizz, Cậu thật là...''

Nhìn người bạn tốt của mình như vậy, Jihyun cũng rất muốn khuyên, nhưng chỉ là không biết làm sao mở miệng.

Càng về khuya, Hyomin hai mắt mê ly, rõ ràng đã say đến lợi hại. Lúc này chớp lấy thời cơ, mấy tên ôn thần cũng vì thế mà xuất hiện, một vài tên mặc âu phục đen cầm ly rượu đi tới, dùng ngữ khí một chút uy hiếp nói.

"Người đẹp, cậu chủ chúng tôi mời cô một ly, có thể hay không mời cô sang bên kia ngồi?"

Hyomin một chút không để ý đến bọn họ, vẫn chăm chú uống rượu, ngược lại Jihyun bên cạnh liếc mắt nhìn qua mấy tên hung thần kia, môi đỏ kiều diễm khẻ động, hô ra một tiếng.

"Cút"

"Không sai, còn không mau cút đi, hai cô em đẹp gái này, có hứng thú hay không tối nay cùng tôi một chỗ a"

Một giọng nói tồi tệ khác vang lên mà nội dung thốt ra càng làm cho người ta chán ghét.

"Tiểu tử, ngươi là có ý gì?"

"Lão tử ta là ý như vậy đó, các ngươi thế nào chưa cút đi?"

Nhìn cảnh tình trước mắt như muốn bùng nổ chiến tranh, Jihyun suy nghĩ một chút, nhìn biểu hiện Hyomin, những người này cô cũng không quan tâm, rõ ra thì chắc không có việc gì. Có điều vì cái gì mà đau khổ như vậy? Jihyun có chút nghi hoặc, có khả năng khiến Hyomin như vậy chỉ có thể là Jiyeon mà thôi, chẳng lẽ hai vợ chồng nhà này lại mâu thuẫn? Liếc mắt nhìn Hyomin, Jihyun trong ánh mắt mang theo chút tính toán, đi đến một bên, lén lút gọi điện thoại cho Jiyeon.

"Alo, tên tiểu ngốc kia, vợ của cô tại quá bar uống đến say mèm, bị một đám đàn ông vây quanh, cô còn không mau đến!"

Điện thoại liền nói ra một tràn làm Jiyeon bên kia tinh thần lập tức khẩn trương, nhận được điện thoại, Jiyeon không chút suy nghĩ, trực tiếp đánh thức IU lôi kéo cô chạy đi.

Trên xe, Jiyeon vẻ mặt đầy lo lắng, thúc giục IU.

"Nhanh lên một chút"

Bất lực đảo mắt, IU trong lòng than thở, nhiều ngày nỗ lực như vậy đều bị một cuộc điện thoại làm rối loạn, thật đáng tiếc, cô còn chưa nhìn đủ Hyomin như thế nào liên tục thay đổi sắc diện.

Bên ngoài Jiyeon liều mạng với bảo vệ quán bar ngăn cản, bên trong những tên vây quanh Hyomin cũng bất đầu thiếu kiên nhẫn, một tên đi đến trước mặt Hyomin hỏi.

"Người đẹp, cô bây giờ là có nể mặt hay không?"

Cơ bản Hyomin trong tay vẫn đang cầm ly rượu, lúc này "loảng xoảng" một tiếng, ánh mắt băng lãnh nhìn đến tên nam nhân bên cạnh, môi đỏ khẽ mở, giống như Jihyunnhư nhau, một tiếng thốt ra.

"Cút"

Điều này làm cho sự giằng co mâu thuẫn giữa hai bên đột nhiên chuyến hướng về phía Hyomin. Tên nam nhân cầm đầu thẹn quá hóa giận mắng.

"Cô đúng là không biết tốt xấu, bổn đại gia ta coi trọng cô là phúc của cô"

"Đem bọn chúng quẳng ra ngoài!"

Ngữ khí lạnh lẽo, không có gì nghi ngờ.

Lời vừa nói xong, xung quanh nhân viên bảo vệ cũng nhiều hơn, đồng dạng tình huống, Hyomin không muốn mình sai lầm lần nữa, lần trước chính là cô quá chủ quan, do đó dẫn đến Jiyeon bị thương.

Lần này lúc tới quán bar đã sớm giao phó cùng quản lí, phòng trừ tình huống cấp bách còn có bảo vệ quán kịp thời xử lý.

Kết quả, nháo nhào một trận, bảo vệ trong quán mang từng người từng người quẳng ra ngoài như quẳng gà, làm người đi trên đường nhịn không được chê cười.

Hoàn thành nhiệm vụ, các nhân viên bảo vệ cũng không rời đi, mà vẫn đứng xung quanh Hyomin, trừ trường hợp lại bị quấy rối lần hai.

Nhìn sự tình như vậy được giải quyến, Jihyun có chút buồn chán, chậc lưỡi nói.

"Chậc chậc, thật vô dụng, cứ như vậy mà xong"

Cô chính là còn muốn xem Jiyeon tới một mình anh dũng cứu vợ, đương nhiên câu này cô không dám nói ra trước mặt Hyomin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro