Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

"Học tỷ, chị xác định hôm nay cùng em đi dạo phố, Park Tổng sẽ không mất hứng?"

IU tay phải cầm túi giấy, tay trái nắm tay học tỷ mình sùng bái, lần thứ n lo lắng.

"Yên tâm, sẽ không"

Hyomin trấn an vỗ vỗ tay tiểu học muội, cho dù có mất hứng, cũng chỉ tìm đến nàng làm loạn mà thôi. Hyomin rất rõ ràng IU có bao nhiêu sợ Jiyeon, cho nên không muốn dọa cô nhóc.

"Không phải lần trước chị đã đáp ứng sẽ đi dạo phố cùng em sao, hôm nay vừa khéo"

"Nhưng là..."

Hôm nay là chủ nhật nha, cô đoạt học tỷ của Park Tổng, khẳng định sẽ rất thảm a. Ô ô ô, người ta không muốn thứ hai phải nhìn mặt Park Tổng đen thui đâu.

"Đừng nhưng là, em không phải nói muốn mua váy sao? Cái kia trông rất đẹp, hẳn sẽ hợp với em"

"Oa, thực sự đúng a, em muốn đi thử"

Lực chú ý của tiểu nữ nhân đơn thuần lập tức bị dời đi, hưng phấn kéo nàng hướng vào tiệm quần áo.

Công ty bách hóa vào chủ nhật trước sau như một chật chội, rõ ràng nói kinh tế đang đình trệ, nhưng nhìn bách hóa này xem, thật sự sẽ hoài nghi về sự đình trệ đó. Hay là bởi vì nữ nhân trời sinh đã có tiềm chất cuồng mua sắm?

Hyomin vừa chờ IU thay quần áo, vừa tùy ý đánh giá bên trong tiệm, lại bỗng nhớ tới khuôn mặt người nào đó đen xì khi nghe nàng nói hôm nay đi dạo phố cùng IU, khóe môi không nhịn được nhướn lên. Haizz, nữ nhân này không tiết chế thật sự không thể chọc vào.

Bởi vì bị nàng làm tổn thương, cho nên ngày hôm qua nàng đã cho Jiyeon ăn một lần. Nhưng tính cách nữ nhân này cố tình cổ quái, một lần liền muốn một lần. Ách... Sau một hiệp vì sợ ngày mai không có khí lực đi dạo phố, nàng liền kiên quyết mặc kệ, chẳng sợ Jiyeon dụ dỗ hay uy hiếp đủ loại, cô vẫn cứ lăn ra giường ngủ.

Jiyeon với Hyomin một chút biện pháp cũng không có, buồn bực. Kết quả hôm nay lại biết nàng đi dạo phố, tính tình triệt để toàn diện bùng nổ.

Hyomin cảm thấy khi rất kích động thì nên yên lặng bình tĩnh, cho nên nàng càng phải đi để người kia có không gian riêng. Xem, nàng thật hiểu nhân ý, thật biết săn sóc nha.

Bất quá nếu chuyện này bị IU biết, sợ rằng tiểu nữ nhân sẽ bị dọa trắng mặt, vậy nên vẫn là quên đi.

"Học tỷ chị xem, đẹp không?"

IU sau khi đổi váy xong, liền đứng trước gương xoay một vòng.

"Ân, rất đẹp"

Hyomin ôn nhu cười, tuổi trẻ thực tốt. Mặc trên người IU nhan sắc phấn nộn đúng là thanh xuân dào dạt.

IU năm nay hai mươi bốn tuổi, nhỏ hơn nàng năm tuổi, là học muội ở sơ trung của nàng. Tuy lúc học cùng không quen biết, nhưng về sau khi cơ duyên xảo hợp quen biết, mới phát hiện nguyên lai là cùng trường. Cái này cũng coi như hữu duyên, hơn nữa nàng thật sự thích học muội đáng yêu lại hiểu chuyện, ở cùng cô bé thực thoải mái.

"Học tỷ, chị cũng đi thử đi, em cảm thấy cái váy kia chị mặc vào khẳng định siêu đẹp"

IU chỉ một chiếc váy dài đỏ tươi, nhìn Hyomin nói.

"Nha, làn da vị tiểu thư này rất trắng, khí chất tốt như vậy, khẳng định hợp màu đỏ"

Nhân viên bán hàng đứng một bên cũng thêm vào.

"Không cần, cám ơn"

Hyomin mỉm cười khéo léo từ chối.

Jiyeon không thích nàng mặc màu tiêm diễm, nói rằng rất chọc ánh mắt người khác, cô ấy vô cùng khó chịu. Kỳ thực nào có khoa trương như vậy, nàng rất rõ ràng mình tuyệt đối không phải mỹ nữ chỉ ưa nhìn chút thôi. Bất quá vừa khéo, đối với quần áo, nàng cũng không thích màu ấy, cho nên rõ ràng thuận ý Jiyeon. Đối với chuyện này, ai kia phi thường tự đắc, phi thường vừa lòng, hoàn toàn thỏa mãn.

"Tiểu thư cứ thứ xem, màu này thanh lịch, cô khẳng định sẽ thích"

Được rồi, trông cũng không sai, thử thì thử, đã là dạo phố, tự nhiên không thể tay không mà về.

Cho nên nói, nữ nhân trời sinh đều có tiềm chất cuồng mua sắm, đằng đẵng sáu giờ dạo phố, hai nàng cư nhiên ôm bao lớn bao nhỏ trở về.

"Không được, không được, em thật sự không muốn động nữa"

IU ngồi phịch trên sofa mềm mại, ai oán kêu.

"Là ai luôn mồm nói lại dạo một chút, lại dạo một chút chút?"

Hyomin đem khăn giấy đưa cho cô.

"Lau mồ hôi đi, khí lạnh thổi vào dễ cảm"

"Học tỷ, chị làm sao có thể còn..."

IU tựa trên sofa, đánh giá Hyominngồi chính diện, suy nghĩ nửa ngày không tìm được từ thích hợp để hình dung.

"Tốt như vậy?"

Rõ ràng cùng nhau dạo phố, rõ ràng cùng nhau đi đằng đẵng sáu giờ không nghỉ ngơi, rõ ràng học tỷ cũng mệt mỏi, vì sao văn tĩnh nhàn nhã như vậy?

Đúng rồi, dịu dàng như nước, chính là từ này, ở lúc người bình thường mệt mỏi, đều sẽ không còn hình tượng, vậy mà học tỷ lại không nha. Hyomin ngồi ở chỗ kia, cười nhan nhợt nhạt, khiến cho người ta cảm thấy giống thanh lương cam tuyền, thấu triệt xinh đẹp.

Rõ ràng học tỷ xinh đẹp theo chiều hướng sắc sảo mĩ diễm thế nhưng khí chất lại hoàn toàn trái ngược, điềm đạm hết sức động nhân, càng nhìn càng thấy thoải mái. Mà chỗ lợi hại nhất của học tỷ chính là, trong khi toàn bộ mọi người đều nhượng bộ lui binh với Park Tổng, thì chỉ có nàng mới khiến Park Tổng hạ được hỏa, này thật sự quá mạnh mẽ!

"Em làm gì vậy?"

Hyomin bị IU nhìn bằng ánh mắt nhiệt liệt sùng bái chọc cười, nàng tuy rằng cũng mệt mỏi, nhưng tính tình trời sinh trầm ổn làm nàng trừ bỏ ở trước mặt người nào đó ra thì mọi thời điểm đều đoan trang thỏa đáng.

"Có phải quá mệt?"

IU gật đầu.

"Có phải đi không nổi?"

Lại gật đầu.

"Không muốn đi tiếp?"

Mãnh liệt gật đầu.

"Có cần xe đưa về?"

Liều mình gật đầu.

Hyomin lấy di động ra bấm số, tiếng chuông vang đến lần thứ tám thì ý cười bên môi càng nồng đậm. Được rồi, người nào đó tuy tính tình khó chiều, nhưng nàng biết Jiyeon sẽ không có chuyện không tiếp điện thoại của nàng.

"Làm sao?"

Quả nhiên, đến tiếng thứ chín, người nào đó cả tiếng nói. Vẫn còn tức giận nha.

"Chị mệt quá!"

Nàng cúi đầu nói.

IU mặt nháy mắt thay đổi, liều mình xua tay lắc đầu.

"Xứng đáng! Ai bảo chị chạy đi dạo phố, trả lại cho em bảy giờ hai mươi ba phút đi. Loại thời tiết này mà còn chạy ra ngoài được, quả thực đầu óc có vấn đề"

Miệng thực độc, xem ra tâm tình thật sự siêu không tốt. Nhưng Jiyeon càng mắng, tâm tình Hyomin lại càng sảng khoái, khóe môi cười cũng càng đậm, đối với ánh mắt cầu xin của IU coi như không thấy.

"Mệt quá..."

Đầu kia điện thoại ngừng đủ một phút, sau đó...

"Đang ở đâu?"

Hỏa đại, nhưng lại không khống chế được mở miệng hỏi.

Chỉ biết tuy tính tình Jiyeon rất hư, nhưng phi thường tốt, Hyomin thực sung sướng báo địa chỉ rồi kết thúc trò chuyện, nhìn một khuôn mặt lã chã chực khóc.

"Học tỷ, chị rất xấu nha"

IU lệ quang lòe lòe.

''Chị cư nhiên là gọi điện thoại cho Park Tổng"

"IU, lần này sao thông minh như vậy, nhất đoán liền chuẩn?"

Thật khó có nha! Nàng rõ ràng không gọi tên Jiyeon, chỉ mới nói vài câu, IU đã biết nàng gọi cho ai.

"Bởi vì chỉ khi cùng Park Tổng nói chuyện, chị mới dùng ngữ khí này nha"

Này thực rõ ràng được không, cô cũng không phải ngốc tử.

"Ngữ khí gì?"

"Mềm yếu, ngọt ngào, ai u, em thể không hình dung nữa a, dù sao đặc biệt yêu kiều là được rồi"

Tuy rằng học tỷ bình thường nói chuyện với bọn họ cũng ôn ôn nhu nhu, nhưng mỗi lần cùng Park Tổng nói chuyện sẽ đặc biệt không giống a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro