Bonus 1
"Park Minyeon!''
Hyomin đứng chống nạnh trong sân gọi tên đứa con gái, tuy mới hơn hai tuổi nhưng rất nghịch ngợm và quậy phá.
''Con đền chậu hoa lan cho mẹ!''
Lớn lên vừa khỏe mạnh vừa đáng yêu, Minyeon trốn ở phía sau bồn hoa trong sân sau, nghe thấy tiếng của Hyomin, cô bé thò đầu ra, tinh nghịch nói.
"Đó rõ ràng là hoa của mamy''
Hyomin giận muốn chết. Con bé này vì sao không chịu học hỏi cách Jiyeon nhường nhịn nàng tí xíu đi chứ? Còn ngược lại suốt ngày quấy phá nàng nữa.
Nàng lúc trước chắc bị chập mạch chỗ nào rồi mới quấn quýt Jiyeon để sinh con gái? Sớm biết vậy thì sinh con trai phải tốt hơn không? Biết đâu nó sẽ nhường nhịn nàng a.
"Yeonnie là của mẹ!''
Hyomin thẳng thừng nói.
"Mẹ không biết xấu hổ...''
Minyeon khinh bỉ nói Hyomin.
"..."
Ngay lúc Hyomin bị Minyeon chọc tới mức muốn hộc máu, Jiyeon ra ngoài giao sổ sách xong vừa vặn đẩy cửa đi vào nhà.
Jiyeon hốt hoảng nhìn hai bóng người chạy về phía cô.
"Yeonnie..."
"Mamy..."
Jiyeon vững vàng ôm lấy Hyomin đang nhào vào trong lòng cô, còn Minyeon không được Jiyeon ôm ấp thì khuôn mặt xinh đẹo của cô bé bất mãn nhăn nhó.
"Mamy, mẹ bắt nạt con''
Jiyeon đưa tay xoa mái tóc của của con gái, sau đó quay sang hỏi vợ.
"Sao vậy?"
Hyomin cắn răng.
"Con bé là kẻ xấu, đổ lỗi cho chị a''
"Mẹ thì có''
"Là con làm bể chậu hoa lan của mẹ!''
"Rõ ràng là mẹ phá hư đồ chơi của con trước''
''...''
''...''
Hai người một lớn một nhỏ không ai nhường ai, chiến đấu không ngừng. Jiyeon bất đắc dĩ thở dài.
"Được rồi, được rồi...''
Cô nói với Minyeon.
''Con sao thích chọc mẹ con mất hứng thế? Mamy không phải đã dặn con phải nhường mẹ một chút sao?"
Minyeon bất mãn nói.
"Mamy, là mẹ quá đáng...''
"Xin lỗi mẹ đi''
Jiyeon cúi người xuống khuyên bảo con gái.
Cũng may Minyeon trước giờ rất nghe lời của cô, tuy trên mặt cô bé không vui nhưng vẫn ngoan ngoan nói với Hyomin.
"Con xin lỗi mẹ''
"Hừ...''
Hyomin trưng ra bộ dáng tiểu nhân đắc ý.
Jiyeon liếc nhìn Hyomin, nàng liền đứng đắn nghiêm túc nói.
"Được rồi, không có gì''
Mặc dù mẹ là người trước tiên phá hỏng đồ chơi của con nên mới chọc con trả thù a.
Jiyeon nói với con gái.
"Ngoan, đi xem TV đi''
"Dạ''
Minyeon lém lỉnh hôn một cái lên mặt Jiyeon, Jiyeon cũng cười hôn lên mặt con gái một cái. Minyeon được mamy hôn xong liền vô cùng hả hê mà nhướng nhướng mày nhìn Hyomin sau đó liền nhảy chân sáo về phòng.
Đợi con gái đi rồi, Jiyeon liền đứng lên, lẳng lặng nhìn Hyomin.
Mà Hyomin thì nhìn chằm chằm vào một bên gò má vừa được hôn qua của Jiyeon, qua hồi lâu nàng mới cắn răng hung hăng nói.
"Con bé sao lại hôn em?''
Chị đây còn chưa hôn mà?
Jiyeon cười liếc nhìn cô vợ nhỏ đang giận dỗi, rõ là hơn ba mươi rồi còn cả ngày ganh đua với đứa nhóc hai tuổi.
Hyomin cúi đầu, rầu rĩ nói.
"Em về mà còn chưa hôn chị..."
Lại hôn con bé kia trước.
Chẳng nhẽ mục đích của đứa bé kia sinh ra là muốn cướp nữ nhân của nàng a?
Jiyeon ôm eo Hyomin thật chặt, đem nữ nhân đang ngạo kiều kia kéo vào trong lồng ngực mình, sau đó liền cúi đầu hôn lên đôi môi vì đang bất mãn mà chu ra của nàng.
"A..."
Gương mặt của Hyomin phút chốc đỏ bừng bừng.
Hôn xong, Hyomin ngã vào lòng Jiyeon, còn làm bộ đẩy đẩy cô hai lần, ngoài miệng vẫn ngạo kiều nói.
"Em muốn làm gì a?''
Jiyeon cười, kề sát lỗ tai của Hyomin thở ra một hơi dài đánh lên cổ, gãi ngứa trái tim của nàng.
"Dỗ bé gái a''
''Hứ..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro