Chap 48: Tại sao không dám?(1)(H+)
Về đến nhà anh bế xốc cậu lên. Tiến thẳng đến phòng ngủ.
*Cạch*
Tiếng khoá trái cửa vang lên vì khó chịu nên cậu không thể nghe thấy.
- Kookie~ em biết tại sao em lại khó chịu không?
- Ưm- Áp sát tai cậu làm cậu khẽ rùng mình.
Thổi từng đợt vào tai cậu làm cơn khó chịu càng ngày càng nhiều.
- Xuân dược...
- M...mẹ.. kiếp! Anh.... Anh dám
...dám...Ưm~~~
Giọng nói ngắt quảng bởi đôi tay tinh nghịch kia điêu luyện chạm lên làn da mền mại của cậu.
Xuân dược cũng đã bắt đầu phát huy tác dụng khuôn mặt từ từ ửng đỏ lên. Đôi môi liên tục phát ra những tiếng rên dụ người.
- Tại sao anh không dám chứ ?Jungkook! Em biết em đã làm sai điều gì không?- Liếm nhẹ vành tai cậu từ từ cởi bỏ chiếc áo phiền phức trên người cậu.
Đôi tay xoa nắng hai điểm hồng kia kích thích cậu.
- Ưm....Haa~~ E..mm sai....sai....rồi...ưm ha~~~- Khó chịu trước hành động của anh nhưng do tay bị trói đằng sau đã ngăn cảng hành động của cậu.
- Bảo bối! Em còn nhớ*Trượt xuống* Lúc em còn là một Jungkook ngây thơ không?
- Ưm....Jimin ah~~~
Đôi tay điêu luyện mà kéo khoá quần xuống cầm phân thân của cậu mà vuốt ve. Rồi chiếc quần cũng yên vị trên sàn nhà lạnh lẽo.
Vì xuân dược mà trên đầu khấc đã rỉ một chút tình dịch. Sau đó bắn hết vào tay anh.
- Lúc đó.... Em dám câu dẫn anh.? Và bây giờ em cũng vậy.... Em có biết lúc đó. Anh đã phải tắm nước lạnh cả đêm không? Jeon Jungkook em thật đáng bị phạt.
-Ah~~~ .... Ưm....Ha~~~ Đừng Jimin
..à....kh...ó.... Kh...ó chịu... Lắm...ah~- Anh dùng một chiếc vòng nhỏ ngắn vào phân thân đang đứng thẳng của cậu không cho cậu bắn tinh. Thoả sức mà trêu đùa cậu.
Bàn tay dừng ngay cúc huyệt nhỏ bé đang khép mở liên tục. Vì tác dụng của xuân dược mà tinh dịch đã chảy ra ướt át
Chạm nhẹ vào cửa động đang khép mở như gọi mời.
-Ah~
- Bảo bối em thật nhạy cảm.- Với rồi dùng ngón tay đi chuyển xung quanh miệng cúc huyệt
-Ha~~~Ji...Min..... Thật ....thật khó chịu....ha....ưm~~~- Đôi môi nhỏ lại phát ra những tiếng rên dụ tình. Khơi dậy ngọn lửa dục vọng trong anh.
- Bảo bối! Em khó chịu chỗ nào?- Liếm vào chiếc cổ trắng ngần của cậu cắn một phát để lại một vết khó phai.
- Ở bên dưới....ha~~~ Rất ngứa.... Rất khó chịu...~~~~Ưm...ha~~~- Cố gắng dùng đôi tay đang bị trói mà vòng qua cổ anh. Kéo anh lại trào cho anh một nụ hôn.
Tuy vụng về nhưng đã làm anh có phản ứng.
Vỗ nhẹ vào cặp mông đầy đặn của cậu, in hằng những vết đỏ.
- Em tự làm đi! Anh mệt rồi!-Anh cởi trói cho câu. Nằm xuống tận hưởng phút giây này.
Cậu ủy khuất đưa đôi mắt hận thù về phía anh. Nhưng biết sao giờ. Cậu thật sự khó chịu vì loại xuân dược khá mạnh.
Đưa tay cởi từng chiếc cúc áo. Cởi đến đâu làm loạn đến đó. Cậu không ngừng vuốt ve làn da săn chắc của anh.
Đôi tay nhỏ bé bắt đầu tìm đến khoá quần giải thoát cho đại nhục bổng đang cương lên sau lớp quần kia. Không ngừng dùng tay vuốt lên vuốt xuống.
Rồi đưa luôn vào miệng khẩu giao cho anh khiến anh sướng đến phát điên.
Chiếc lưỡi điêu luyện cùng sự ấm áp bên trong khoang miệng cậu đem lại một luồn khoái cảm. Chiếc lưỡi lướt qua khắp nơi không xót một chỗ nào.
Cậu đã làm thất tỉnh một con thú khát khao tình dục bên trong anh.
Ấn mạnh đầu cậu xuống. Làm cậu bởi nghẹn ở cuống họng. Sau đó anh bắn hết vào trong miệng cậu vì không thoải mái nên mùi tanh của tỉnh dịch làm cậu ho sặc sụa.
-A~- Dùng ngón tay đâm thẳng vào cúc huyệt nhỏ bé chật hẹp.
Vì không phải là lần đầu tỉnh dịch chảy ra từ huyệt động khá nhiều nên không làm cậu đau như lần trước.
Cúc huyệt bị vật lạ xâm nhập không thích nghi được nên khép chặt lại như muốn nuốt trọn cả ngón tay của anh.
- Bảo bối! Nơi này vẫn còn chặt nhỉ? - Nói rồi đưa thêm một ngón nữa khuấy động bên trong cậu.
Đôi môi tìm đến đôi môi ngọt ngào của cậu mà cắn mút.
Đôi môi bị hành hạ đến sưng đỏ bên khoé môi một dòng nước bọt chảy xuống. Trông thật dâm đãng.
Buông tha cho đôi môi khi cậu hết dưỡng khí mà đánh tới tấp vào ngực anh.
Ngửa cổ ra cậu thở gấp, tạo cơ hội cho ai kia cắn một phát ngay cổ tạo thêm một vết đỏ bầm tím khó phai.
Tìm xuống hai điểm hồng một bên liên tục xoa nắn một bên ngậm trọn lấy dùng răng nanh cạ nhẹ vào khiến cậu không ngừng thở dốc vì phải chịu nhiều khoái cảm cùng một lúc.
Màn khuếch trương của anh đã xong khi cảm thấy đủ chỗ cho nhục bổng của mình. Rút ngón tay ra làm cậu thấy trống rỗng vặn vẹo người.
-Ji...Jimin Ah~~~..... Ng...ứa. Thật.
....kh.ó...chịu Ah~ Ha~
- Hửm? Em khó chịu ở đâu bảo bối? Cần anh giúp không?- Đùa giỡn trên thân thể cậu. Nói thì mạnh miệng vậy thôi chứ thật ra anh đang trướng đến phát đau
- Cần..... Ah~~ Ha~~~- Đưa nhục bổng để bên ngoài cúc huyệt nhưng không đi vào khiến cậu càng khó chịu hơn.
- Cần gì?
Mơ hồ. Dục vọng làm mất đi ý thức của cậu.
-Ah~~Ha~~ Cần anh... Ưm~~ Ha~ Dùng nhục bổ..ng thao....thao chết em.... AHHHH~~~- Cậu vừa dứt câu anh đã thúc mạnh vào tiểu động làm tay chân cậu mền nhũn ra cả thân thể dựa vào thân hình săn chắc của anh.
- Hư hỏng! Hôm nay anh đâm chết em!!
- A... Ha~~Ưm~~- Đôi môi lại một lần nữa bị ngấu nghiến.
- Gọi ông xã mau!!!!!- Dùng tay đánh vào bờ mông trắng nõn. Đúng là dục vọng làm con người ta hoá điên.
- Ô...ng xã.... Đâm chết em đi...... Xi..n Ah~ anh....!
"Park Jimin anh chờ đó!"
______________________________
Đây chỉ là khởi đầu của một cuộc ân ái triền miên.
Thấy sợ bản thân ghê😂😂😂
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro