Vì một vết thương cũThi thoảng lại nhói đauNên ở những lần sauMình học tránh thật tốt
Trái tim cần an ổnTừng nhịp đập nhẹ nhàngMỗi khi ra khỏi hangNgắm một lần vừa đủ
Rồi ôm vào giấc ngủVà sẽ tự ru mìnhMỗi sớm thấy bình mìnhLà một loại hạnh phúc
#cua
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro