28
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Nghiễn tỉnh lại trong ngực Diêm Túc, thấy Diêm Túc không giống ngày thường ra ngoài rèn luyện thân thể, Thẩm Nghiễn có chút hiếu kỳ: "Ngươi hôm nay sao lại không ra ngoài rèn luyện?"
Diêm Túc nghiêng đầu nhìn hắn, ánh mắt hướng xuống phía dưới ra hiệu, Thẩm Nghiễn lúc này mới kịp phản ứng, bản thân giống như bạch tuộc quấn trên người y, mặt mũi lập tức đỏ ửng, vội vã buông tay xoay người: "Khụ, ngươi sao không đẩy ta ra."
"Nhìn ngươi ngủ ngon như vậy, không đành lòng quấy rầy " . Diêm Túc ngồi dậy mặc quần áo xong, liền nói: "Ta hôm nay phải ra ngoài, không biết mấy ngày mới về, ngươi ở nhà chờ ta, chờ ta xong việc sẽ trở lại đón ngươi cùng về."
Thẩm Nghiễn biết Diêm Túc lần này đi ra ngoài là có chuyện cần làm, tiện đường mới đưa hắn về nhà.
Cho dù hiếu kì chuyện Diêm Túc đang làm, nhưng hắn cũng không phải loại người không biết phân biệt nặng nhẹ: "Ân, ngươi cẩn thận chút."
Diêm Túc gật đầu: "Hiện tại thời gian còn sớm, chờ ngươi ăn xong điểm tâm, liên lạc được với Bạch Uy, ta liền ra ngoài."
"Ân". Thẩm Nghiễn trả lời sau đó chạy tới phòng tắm rửa mặt .
Thẩm Thương thấy Diêm Túc bước ra, liền mỉm cười: "Dậy rồi sao, ta nấu cháo, uống một chút đi?"
Diêm Túc là quỷ rất ít khi ăn đồ ăn nhân gian, nhưng Thẩm Thương nhìn y như vậy, y cũng không tiện cự tuyệt, liền gật đầu.
Có lẽ bởi vì người Thẩm gia đều có năng lực tạo linh tuyền đặc biệt phi phàm, hơn nữa bọn họ cũng rất quen thuộc với người trong Tứ Giới, cho nên trong cháo, không những tràn ngập tinh khí, mà còn khiến y cảm nhận được hương vị ngọt ngào.
Thẩm Nghiễn đi ra liền thấy Diêm Túc ngồi trước bàn, an tĩnh uống cháo, thế là đi qua ngồi xuống bên cạnh Diêm Túc: "Baba, tiểu đệ đâu?"
"Đến trường rồi, ngươi uống cháo hay ăn cơm, cơm tối qua vẫn còn." Thẩm Thương từ trong bếp nhô đầu ra nhìn hắn.
Thẩm Nghiễn nhìn cháo trong bát Diêm Túc một chút: "Uống cháo đi."
Thẩm Thương bê cháo cho hắn, lúc đi ra trong tay còn mang thêm một chậu táo hồng rửa sạch : "Lần trước đi chợ nhìn thấy, rất ngon liền mua một ít, bất quá ta ăn thấy hơi chua, lúc nhị ca trở về cũng mang đi một ít, nó đang có mang vừa hay thích ăn cái này."
"Nhị ca có?" Thẩm Nghiễn nghe vậy ngẩng đầu nhìn Thẩm Thương, có chút kinh ngạc, tính thời gian nhị ca đến Yêu giới, hình như cũng đã ba năm, có cũng là chuyện bình thường.
" Là có thật, lúc trở về bụng đã lớn rồi ". Thẩm Thương lúc nói lời này thanh âm có chút lo lắng.
Thẩm Nghiễn biết baba lo lắng thân thể của nhị ca: "Baba yên tâm, nhị ca sẽ chăm sóc tốt cho mình."
Thẩm Thương gật gật đầu: "Ngươi mau ăn đi, nguội rồi không tốt cho dạ dày."
Thẩm Nghiễn nghe vậy không nói gì nữa, Diêm Túc bên này đã ăn xong, buông bát xuống: "Con ăn xong rồi, chỗ rửa bát ở đâu ạ?"
"Để đó đi, một lát nữa ta dọn dẹp sau, hôm qua ngủ có quen không?" Thẩm Thương cười nhìn Diêm Túc.
Diêm Túc gật đầu: "Rất tốt."
"Vậy là tốt rồi, ta sợ con lạ nhà nên nghỉ ngơi không tốt, nhưng mà các con về nhà lúc này, là có việc gì sao?".
"Y một lát nữa ra ngoài có việc, con ở nhà cùng baba ". Thẩm Nghiễn miệng ngậm cháo nói với Thẩm Thương, Thẩm Thương nhìn hắn một cái, sau đó nói với Diêm Túc : "Vạn sự cẩn thận một chút."
"Con biết rồi, nhạc phụ đại nhân."
Thẩm Nghiễn uống xong cháo, đưa tay lấy táo hồng trong chậu : "Ngươi muốn mang một ít đi không, trên đường đi cũng đỡ buồn chán " .
Diêm Túc nhìn bàn tay ngả ra trước mặt y: "Không cần, lúc ta không có ở đây, ngươi có thể đi mua một vài thứ ngươi muốn mang về, chờ ta trở lại có lẽ sẽ trở về ngay ".
"Ta biết rồi, bây giờ sẽ gọi cho Bạch Uy?" Thẩm Nghiễn đứng dậy vừa đi vào phòng vừa cắn một miếng táo hồng, mang điện thoại ra sau đó nhìn qua Diêm Túc.
"Gọi đi". Diêm Túc gật đầu.
Thẩm Nghiễn gặm quả táo hồng, nước trái cây chua chua tràn ngập khoang miệng, khiến Thẩm Nghiễn cảm thấy rất ngon, nhịn không được nhanh chóng cắn miếng thứ hai : "Baba, táo hồng này ăn rất ngon, cũng không chua như baba nói đâu!"
Thẩm Thương nghe vậy ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt lóe ra một tia đồng dạng: "Ta nói ngươi không phải cũng có rồi chứ?"
Thẩm Thương đột nhiên nói như vậy, lại thấy ánh mắt Diêm Túc lập tức rơi xuống trên người Thẩm Nghiễn, đang ấn số Thẩm Nghiễn lập tức ngây ngẩn cả người: "Không, không thể nào?"
Nhị ca gả đi ba năm mới có hài tử, hắn bất quá mới một tháng đã có, làm sao có thể nhanh như vậy?
" Đợi chút nữa tới chỗ Triệu lão đầu khám thử, việc này không thể trì hoãn ". Thẩm Thương nói xong liền đứng dậy vào phòng: "Ngươi cũng chuẩn bị đi, chúng ta cùng đi xem sao, vừa hay Diêm Túc vẫn chưa đi."
Thẩm Nghiễn làm sao cũng không thể ngờ hắn bất quá ăn một quả táo, lại dẫn đến phát sinh chuyện như vậy, ngẩng đầu nhìn Diêm Túc: "Vậy bây giờ ta có gọi nữa không?"
"Trước chờ một chút ". Diêm Túc biểu tình nghiêm túc nhìn hắn.
"Ta nói ngươi cũng đừng quá mong đợi, ta luôn cảm thấy không thể nào nhanh như vậy, cha ta ông ấy khẳng định là bị ảnh hưởng từ chuyện của nhị ca, cho nên mới nhạy cảm như vậy, ta cũng không có cảm giác gì ". Thẩm Nghiễn cảm thấy chưa quen, hắn cũng chưa chuẩn bị tốt tâm lý, làm sao có thể có bầu được, hơn nữa chuyện này cũng quá nhanh rồi!
" Đi khám một chút, cũng không tổn hại chỗ nào ". Diêm lão tướng đưa quần áo cho hắn, nói khẽ.
Thẩm Thương đi ra thấy Thẩm Nghiễn cũng mặc xong quần áo nhân tiện nói: "Ta vừa gọi điện cho Triệu lão đầu, hắn vừa hay đang rảnh, chúng ta đi thôi."
Kỳ thật nói đến Triệu lão đầu, Thẩm Nghiễn cho dù không sinh bệnh cũng không thể nào không biết đến, người Thẩm gia bọn họ thân thể đặc thù, không thể nào tới bệnh viện khám, Triệu lão đầu là thầy thuốc đông y, quen biết đã lâu với Thẩm gia bọn họ, nghe nói từ đời tổ tiên Triệu lão đầu cũng đã xem bệnh cho nhà bọn họ.
Cho nên Thẩm Thương đặc biệt tin tưởng hắn.
Nhà Triệu lão đầu cách không xa, ra ngoài gọi xe đi khoảng mười phút là đến.
Chờ đến khi gõ cửa nhà lão đầu, từ ngoài đã ngửi thấy nồng nặc mùi thuốc đông y.
Thẩm Nghiễn che mũi: "Triệu gia gia, người đang nấu cái gì vậy, mùi quá nồng rồi."
"Đợt trước tìm được mấy vị thuốc thượng hạng, vừa hay hợp với canh dưỡng sinh, hương vị hơi nặng một chút, nhưng hiệu quả rất tốt, có muốn uống một bát cho ấm người không?"
Triệu lão đầu râu tóc bạc phơ, lúc cười cảm giác rất giống lão ngoan đồng trong mấy phim truyền hình.
Thẩm Nghiễn lắc đầu: "Con nghĩ không uống thì hơn, nhưng mà người có thể cho cha con một bát, điều dưỡng thân thể của ông ấy "
"Tiểu Tam Tử vẫn hiếu thuận như vậy, hảo thuyết ". Triệu lão đầu vui vẻ vào nhà, cuối cùng nhìn qua bên cạnh: " Ngươi được gả cho vị kia, khí độ ngược lại cũng rất phi phàm!"
Không nghĩ tới Triệu lão đầu có thể nhìn thấy Diêm Túc, Thẩm Nghiễn chớp chớp mắt: "Triệu gia gia người có thể nhìn thấy y?"
Thẩm Thương ít nhiều cũng biết một chút bản lĩnh của Triệu lão đầu, cho nên không quá kinh ngạc: "Đã có thể nhìn thấy, vậy Diêm Túc con mau hiện thân đi, Triệu lão đầu không phải người ngoài."
Diêm Túc sau khi xuất hiện liền thi lễ với Triệu lão đầu.
Triệu lão đầu liên tục khoát tay: "Không cần đa lễ, không cần đa lễ."
2022/01/18
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro