Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2+3 : Anh họ hung ác + Bị bắt cóc

__hic do học ca chiều về mệt quá nên giờ mới có thời gian để up chương mới cho mn 😢 t bù cho up 2 chương 1 lúc luôn nhé :333
hãy vote cho t với ạ !!
_______________

Chương 2 : Anh họ hung ác

Tôi nghe anh ta vừa mở mồm đã mượn 10 vạn, tức đến phát run : "anh lại đi đánh bạc?"
"Anh vay lãi 10 vạn, nếu như tuần này không trả được, chúng muốn chặt tay anh..."- anh ta đáng thương mà cầu cứu tôi, "Khương Lâm, anh biết là em vừa kiếm được 10 vạn, em trước cho anh mượn đc ko ? Sau này anh nhất định sẽ trả lại cho em"
"10 vạn kia tôi đã sớm trả người khác rồi." - tôi vội vàng nói.

Anh ta cũng gấp rút : "Khương Lâm, em thật sự muốn nhìn anh chết à? Em cũng đừng quên là lúc chú bệnh nặng, mẹ anh không tiếc gì mà đi vay 1 vạn đưa cho em đấy."
Dì Hai đúng là lúc bố tôi bệnh nặng đã mượn tiền mà đưa cho tôi, nhưng lúc bố tôi còn khoẻ cũng giúp đỡ nhà dì tôi rất nhiều, lúc đó anh họ tôi suốt ngày ở bên ngoài đi đánh bạc, hết tiền thì lại mượn bố tôi, cũng không biết là mượn bao nhiêu rồi, anh ta cũng không nói sẽ trả.

Bố tôi là người trung thực, tính tình rất tốt, cũng không thèm chấp anh ta. Lúc bố lâm bệnh, tên anh họ này bóng dáng cũng không thấy, dì Hai lúc đó đưa cho tôi 1 vạn, nói đây là số tiền ít ỏi còn lại trong nhà dì.
Lúc đó tôi cũng tin tưởng, sau đó lại nghe phong phanh là nhà dì tôi kinh doanh thuỷ sản, lúc đó kiếm lời rất tốt, nhà dì kiếm được không ít tiền.
Vốn dĩ tôi nghĩ là chỉ cần người ta cho mình vay, thì cũng là người tốt cả rồi. Nhưng là sau này nhà họ lúc nào cũng kiếm cớ để đòi tiền tôi, 1 vạn kia tôi cũng sớm đã trả cho nhà họ rồi, sau này còn nhờ tôi mượn vụn vặt cho nhà họ tổng cũng đến mấy vạn, nếu không phải vì họ thì nợ của bố tôi sớm đã trả sạch rồi.

"Tôi nói không có tiền" - tôi thoát khỏi sự lôi kéo của anh ta - "Trong thẻ căn bản là không có một xu, không tin anh tự ra ngân hàng mà check."
Anh ta biết tôi sẽ không cho mình vay, liền lộ vẻ hung ác, bóp cổ tôi mà gào lên : "Đồ vong ân bội nghĩa, nói đi, tiền đâu?"
Tôi liều mạng dãy dụa : "Không có tiền, thật sự không có, vừa kiếm được tiền cũng đem trả cho chủ nợ rồi, trên người chỉ còn mấy nghìn tệ thôi."
Anh ta ném tôi ra so-pha, xoay người đi qua lục lọi túi của tôi, đồ hết đồ trong túi ra đất, chỉ tìm thấy vài trăm đồng tiền lẻ.
Anh ta hung dữ nhìn tôi, tôi cũng gọi là sợ vcl rồi, cả người co rúm lại. Đột nhiên thấy ánh mắt anh ta nhìn tôi không đúng lắm, anh ta đi qua bắt lấy cằm tôi, cười lạnh : "không nghĩ đến dạo này em họ mình lại xinh đẹp như thế, dáng người này của mày, đi làm gái cũng kiếm được mấy nghìn 1 đêm đấy, chỉ cần mày đi nơi đó làm "công chúa", không bao lâu là có thể trả đủ nợ cho anh mày rồi."

"Anh bị điên à?" - tôi cố gắng thoát khỏi anh ta -"tôi là em họ của anh đấy."
"Em họ cái con mẹ mài, tiền cũng không cho anh mày mượn, tao không có thứ em họ vong ân bội nghĩa như mày. Đi, cùng tao đi tìm anh Lý." Anh ta túm lấy tay tôi, bị tôi đá cho 1 cước, nổi cáu mà chửi tôi tới tấp : "Lại dám đá tao, ông đây phải dạy mày lại mày cách làm người mới được."
Vừa nói vừa lột đồ của tôi....

Tôi liều mạng đánh hắn, lại bị hắn tát cho phát choáng váng đầu óc, đến nỗi trên đầu cũng nở hoa luôn rồi.
Đúng lúc nguy cấp, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng gào lớn, thấy hắn ôm đầu lùi lại mấy bước, trên đầu với tay toàn là máu.

Ở trên bàn có lọ hoa thuỷ tinh, tôi cũng không biết từ lúc nào lại có lọ hoa đập vào đầu anh ta, anh ta hét thật to : "Mày lại dám đập tao."
Anh ta tức giận đùng đùng lao về phía tôi, nhưng không biết vấp phải cái gì lại bổ nhào ra đất, bị mảnh vỡ thuỷ tinh đâm dính hết đầy mặt đầy ngực.
Anh ta vừa gào lên vừa bò dậy, nhìn chằm chằm vào tôi nói một cách giận dữ : "Mày đợi đấy."

Lúc đi anh ta cũng không quên lấy luôn mấy trăm đồng lẻ của tôi ở trong túi.
Tôi nhìn mảnh vỡ thuỷ tinh trên mặt đất, lọ hoa trên bàn cách tôi xa như vậy, tôi cũng ko thể với tay tới, chẳng nhẽ lọ hoa tự bay qua à?"
Ở phòng khách có một cái gương to, tôi nâng mặt soi gương, vừa nhìn liền phát hiện sau lưng tôi có một người....
Là Chu Vũ Hạo!!!
Tôi hô lên, tay anh ta cũng vươn ra một chút, giữ lấy cổ tôi, đặt môi áp sát tai tôi, môi anh ta rất lạnh, lạnh đến nỗi tôi nhịn không được mà phát run.

"Em lại dám trốn!" - anh ta rất tức giận, tay bóp cổ tôi ngày càng chặt, tôi cũng sắp thở không nổi rồi.
Tôi vừa dãy dụa vừa cầu xin : "tôi xin anh đấy, bỏ qua cho tôi đi, tôi bảo đảm ngày mai sẽ làm cho anh 5 cái, à không, làm cho anh hẳn 10 cái người giấy, tất cả đều vẽ mặt nữ Idol đang hot bây giờ, đảm bảo anh sẽ vừa ý."
Lời vừa ra khỏi mồm, cảm thấy không khí xung quanh như giảm xuống, rất lạnh....Anh ta thả tôi ra, tôi còn tưởng mình vừa tránh được thảm hoạ to đùng, vội vàng hít thở, anh ta lại lần nữa ôm lấy tôi, đấm 1 quyền vào bức tường ngay cạnh tai tôi.
"Nhưng tôi chỉ muốn em." - anh ta thấp giọng nói.
Tôi cảm thấy rất là oan ức, khóc cũng khàn cả giọng luôn rồi, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng, cũng không biết quanb lâu, anh ta đột nhiên duỗi tay ra giữ ngực tôi, sau đó nói : "Em là sủng vật của tôi, đây cũng là tự em hứa với tôi, tuyệt đối không thể nuốt lời. Tôi muốn để lại kí hiệu trên người em, nhắc cho em biết không được ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt."
Trên ngực truyền lại 1 cơn đau như bị lửa đốt, tôi kêu lên 1 tiếng xong cũng ngất đi. Lúc tỉnh dậy phát hiện cả người toàn là vết bầm tím đau bứt rứt.
Tôi cởi đồ ngủ ra, thấy trên ngực có một hình xăm, là hình lục giác màu đen, cứ như vừa được xăm lên vậy, xung quanh vẫn còn vết hồng hồng.

Tôi cảm thấy thật là nhục nhã, trong mắt Chu Vũ Hạo tôi như con chó con mèo chả có gì khác biệt, cũng chỉ là đồ chơi cho anh ta, nói muốn để lại kí hiệu liền cho tôi cái hình xăm, nói không chừng qua vài ngày tôi sẽ chết trong tay anh ta mất.
Tất nhiên là tôi không cam tâm, bà đây mới 23 tuổi thôi!!!
Thành phố Sơn có không ít đền chùa, nghe nói đền Long Hoa rất linh nghiệm, trong đền đều là cao tăng đắc đạo, không chừng sẽ có cách cứu tôi.
Tôi vội vã chạy đến đền Long Hoa, bên trong cũng nghìn nghịt người, tôi mua 3 nén nhang cắm xuống lư hương ở ngoài điện, quỳ xuống bái lạy 3 cái.
Xong đúng lúc này có người nói với tôi : "Cô gái à, đừng lạy nữa, lạy cũng không có tác dụng gì đâu, Phật Tổ cơ bản là cũng không nhận hương hoả của cô."
Tôi đứng dậy nhìn nhìn, 3 nén nhang tôi đốt không hề có khói, tôi hơi hoảng sợ, nhìn nhìn người vừa nói chuyện, hoá ra là 1 vị hoà thượng, ông ta còn đang cầm chổi quét sân chùa.
"Chắc chắn là hương này có vấn đề" - tôi chưa chết tâm nói, "Tên gian thương kia chơi trò gì kì zậy? Tôi ra ngoài lại tìm nhà khác mua hương."
Tôi qua nhà khác mua, như cũ vẫn mua 3 nén hương, châm lửa đốt, hương có cháy nhưng cũng không có khói, của người khác vẫn khói nghi ngút, thật là không bình thường.
Tôi vội chộp lấy vị hoà thượng đang quét sân kia, âm thanh nức nở nói : "sư phụ, sao lại như này chứ? Tôi cũng không làm chuyện trái với luân thường đạo lý, sao Phật Tổ lại không muốn giúp tôi?"
Vị hoà thượng kia than một tiếng, chỉ chỉ về phía nơi xin rút quẻ : "tôi chỉ là người quét sân thôi, không giúp được cô, hay là cô qua kia rút một quẻ đi?"
Xong, hết cách, tôi đành đi rút quẻ vậy, quẻ vừa rút ra, vừa nhìn thì thấy bên trên có viết một câu : "muốn tháo chuông phải tìm người buộc chuông."
"Sư phụ, cái này có ý gì vậy?" - tôi hỏi vị hoà thượng giải quẻ, ông ấy vừa nhìn thì nói : "Ý nghĩa của quẻ này là, khó khăn cô gặp phải bây giờ, không ai giúp được cả, chỉ có thể dựa vào bản thân thôi."
Dựa vào chính mình? Tôi mà có cách thì còn đến đây cầu cứu Phật Tổ chắc ?
Tôi muốn gặp trụ trì, xong lại có người nói với tôi là muốn gặp trụ trì thì một lần cũng mất hơn 30 vạn, lại còn phải đặt lịch hẹn trước, bây giờ mọi người xếp hàng đặt lịch cũng dài đến cuối năm rồi....

Bây giờ về nhà tôi cũng không dám về, đành phải ra nhà nghỉ, nhưng mà tối đến thì Chu Vũ Hạo vẫn mò đến để trừng phạt tôi, sáng sớm ra tôi mệt đến nỗi đầu ngón tay cũng không nhúc nhích nổi.
Thôi vậy, tôi lại quay lại tiệm vòng hoa, làm một cái người giấy, lần này là tôi vẽ lên mặt của nữ Idol hot nhất hiện nay, cô ấy rất rất rất xinh đẹp, bảo là tuyệt thế giai nhân thì cũng không phải là nói quá luôn, hi vọng sau khi Chu Vũ Hạo nhận được cô ấy sẽ đem hết lực chú ý lên người cổ, đừng có mà đến quấy rối tôi nữa.
Ai biết được vữa vẽ xong thì mặt người giấy bỗng nhiên mờ nhạt đi, cứ như bị ngâm qua nước ấy, tôi rùng mình cái, chẳng lẽ là do Chu Vũ Hạo không thích ?
Theo nguyên tắc trong nghề, thì khi đốt xong người giấy chứng tỏ người đã khuất kia rất vừa ý, nếu người giấy đang cháy tự nhiên lửa tắt ngấm, hoặc là mặt người giấy tự nhiên gặp phải sự cố nào đó, có nghĩa là người đã khuất đó không hài lòng, phải làm lại từ đầu.
Tôi cũng không nản lòng, lại làm lại cái khác, nhưng vẫn bị như kia, nước mắt không tự chủ cũng chảy ra luôn rồi.
Trong sách nói, quỷ ám người là để hút dương khí, bị quỷ hút hết dương khí thì chết không thể nghi ngờ, không lẽ tôi chỉ biết đợi tên nam quỷ kia hút đến chết sao ?
Đột nhiên trong tay người giấy phát 2 tiếng "paa", những nan tre tôi dùng làm xương người giấy đều bị gãy, móp méo hoàn toàn.
"Đừng có phí công vô ích nữa."
Chu Vũ Hạo lại xuất hiện rồi, anh ta nhẹ nhàng ôm tôi, kề bên tai tôi hạ giọng nói : "Kể cả có xinh đẹp hơn em, thì cũng không thể sánh cùng em."

_____________

𝑪𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 3 : 𝑩𝑰̣ 𝑩𝑨̆́𝑻 𝑪𝑶́𝑪.

Nếu anh ta còn sống mà nói, tôi chắc chắn sẽ hạnh phúc muốn chết a, nhưng anh ta lại là người chết, anh ta chỉ muốn mạng tôi thôi....
2 ngày tiếp thôi, tôi cũng coi như cam chịu mà chấp nhận sự thật, haizzz, ban ngày ở tiệm đan vòng hoa làm người giấy, ban đêm thì bị anh ta ám quẻ.
Cho đến tận đêm ngày thứ 7, tên quỷ này quấy rối tôi tận mấy tiếng đồng hồ, làm tôi cảm thấy rất tò mò. Thường thì chưa đến nửa giờ thì tôi cũng mệt xỉu rồi, tuỳ ý để anh ta nghịch, hôm nay lại cảm thấy tinh thần phấn chấn, xong đột nhiên cảm giác mắt mình nóng ran đau đớn làm tôi hoảng hốt mà gào lên : "Mắt tôi, mắt tôi đau muốn mù rồi."
"Đừng gào nữa, mắt của em chả bị sao cả." - anh ta giữ và ấn trụ người tôi - "Em nghe cho rõ, tôi có chuyện quan trọng phải rời đi 7 ngày, sau 7 ngày sẽ lại trở về tìm em, em cũng đừng có suy nghĩ chạy trốn nữa, em đã trở thành sủng vật của tôi, trên người em có kí hiệu tôi để lại, cho dù có chạy tới chân trời góc bể thì tôi vẫn sẽ tìm được em."
Nghe anh ta phải đi, làm tôi vui chết mất, hận không được bảo anh ta cút luôn, cả đời này cũng đừng có quay lại tìm tôi làm gì. Anh ta ở sau lưng hôn tôi một ngụm, tôi bỗng cảm thấy thân thể nhẹ đi, quay lại thì thấy anh ta đã biến mất rồi.
"Ầm ầm ầm" - cửa cuốn bị đập kịch liệt phát ra âm thanh quan tiếp đến là tiếng mắng nhiếc chửi bới của tên anh họ của tôi - Hùng Duệ : "Khương Lâm, con đĩ kia, mau ra mở cửa cho tao."
Tôi sợ đến nỗi nhanh chóng mặc lại quần áo, xong lại nghe thấy bên ngoài có vài tiếng bước chân, bên ngoài có tận mấy người lận.
"Con đĩ kia, trong nhà mày giấu đàn ông à? Mau mở cửa cho tao, nếu không tao đập hỏng cửa luôn đấy." - Hùng Duệ mắng to.
Tôi ở trong lòng liền chửi bới tên Chu Vũ Hạo kia nghìn tỉ lần, sớm không đi muộn không đi, chọn đúng lúc tên anh họ khốn kiếp của tôi mò đến gây rắc rối thì đi ?
Cái tên này, thời điểm ám tôi thì lời ngon tiếng ngọt nói hay thế, vừa gặp chuyện thì chạy nhanh hơn cả thỏ.
Tôi run run rẩy rẩy cầm điện thoại báo cảnh sát, xong phát hiện tiếng trong micro khôngg hề phát ra âm thanh gì.
Mẹ nó, điện thoại bị cắt sóng rồi !!!
Tiếng đập cửa rất to, khoá cửa bị đập hỏng rồi, cửa cuốn cũng bị đập đổ cái rầm xuống, Hùng Duệ mang theo vài tên côn đồ bước vào, trên mặt anh ta vẫn còn cuốn băng gạc, nhìn rất là doạ người.
Anh ta hung ác nhìn tôi nói : "Thằng đàn ông kia của mày đâu?"
Tôi lùi lại 2 bước, giọng run run nói : "Đàn ông nào? Làm gì có thằng nào ở đây chứ?"
"Đừng có mà nguỵ biện." - anh ta gào lên - "Tao ở ngoài cửa nghe được cả giọng mày rên rỉ, sao trước đây không biết em họ mình lại dâm đãng như thế nhỉ ?"
Vài tên côn đồ đi theo sau lưng anh ta một đường đập phá cửa tiệm, tôi cũng không dám ngăn cản, bọn chúng lục lọi cả cửa tiệm, xác thực là không có ai mới yên tâm. Hùng Duệ dùng ánh mắt dâm tà nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới : "Không nghĩ mày lại dâm đãng như thế, anh mày giới thiệu cho mày công việc tốt này, cho mày có chỗ thoả mãn mà "chơi" đủ."

2 tên côn đồ lôi tôi qua, một trái một phải lôi kéo trấn giữ 2 tay tôi ra sau, tôi cố gắng kêu cứu. Bình thường buổi tối ở xung quanh cửa tiệm cũng có người qua lại, tôi cũng nhìn thấy vài ánh đèn trên cửa sổ, nhưng không một ai muốn ra tay cứu tôi cả.
Tôi bị bọn chúng cứng rắn nhét vào xe tải, ngay lúc bị nhét vào trong xe thì tôi cũng ngậm mồm luôn rồi, vì tôi thấy ghế sau trong xe có người - một người máu me be bét, còn bị chặt đứt 1 tay 1 chân.
Không, anh ta không phải người!
Anh ta nhìn lướt qua tôi, tôi nhanh chóng rời mắt đi, lũ côn đồ kia nhét tôi vào chỗ sâu nhất trong xe, nói : "Thành thật một chút, không thì ông đây cắt lưỡi mày."
Tên quỷ máu me be bét kia dựa vào người tên côn đồ, doạ tôi sợ đến nỗi 1 chữ cũng không thốt ra được.
Trên đường đi tâm lý tôi rất là hoảng sợ, cái tên quỷ máu me nhầy nhụa kia hẳn là bị lũ con đồ kia băm chết, sau khi chết lại bị lũ khốn kia chở xác, cho nên bây giờ hồn ma anh ta mới bị giữ lại trong xe.
"Bọn mày muốn đưa tao đi đâu?" - giọng tôi run rẩy hỏi.
Xe chạy cũng hơn một giờ đồng hồ thì dừng lại ở cửa sau một quán KTV (quán kareaoke), tôi bị lũ khốn này kéo ra khỏi xe, lôi vào trong quán KTV, đi thang máy lên thẳng tầng 3 rồi lại mang vào một căn phòng rất sang trọng.
Bên trong có một tên mập đầu trọc đang ngồi trên so-pha, hắn ta mặc một chiếc sơ mi hoa hoè loè loẹt, trên cổ đeo chiếc dây chuyền vàng to đùng, vẻ mặt tràn đầy hung ác.
Hùng Duệ tiến tới gần tên béo kia, miệng cười lấy lòng nói : "Anh Lý, người em nói là con bé này, anh nhìn xem liệu có xứng 10 vạn không?"
"Để tao xem." - anh Lý trong ngực còn đang ôm 2 cô gái sexy nói, vừa nhìn là biết 2 cô gái này làm cái nghề kia rồi.
Hùng Duệ đi qua tóm lấy cằm tôi ép tôi ngẩng mặt lên, tôi hít một ngụm khí lạnh, sau lưng tên béo kia lại có 4 cô gái trẻ đang đứng đó.
Bọn họ - đều không phải người!

Nhìn bộ dáng của 4 cô gái này thật sự rất thê thảm, người thì chỉ còn nửa đầu, người thì toàn thân đều là máu, người thì toàn thân đều là sẹo tàn thuốc lá để lại.
4 người họ đều nhìn tên béo kia đầy hận ý, hận không thể nuốt tươi tên béo này. Nhưng hình như 4 người họ bị vật gì đó chặn lại, không có cách nào lại gần tên béo kia, tôi hạ mi mắt xuống, nhìn thấy trên cổ tên béo có đeo một tấm ngọc bội.
Tên béo đó tỉ mỉ nhìn tôi, gật gật đầu : "Lớn lên cũng xinh đấy, giao cho mama dạy dỗ cô ta cho tốt."
Hùng Duệ rất cao hứng, có tôi - người đáng giá 10 vạn tệ - tay hắn cũng giữ được rồi.
Hai tên côn đồ ban nãy vẫn giữ tay tôi nghe xong liền kéo tôi dậy lôi ra ngoài, bỗng nhiễn cửa mở ra, một cô gái mặc đồ siêu hở (siêu siêu nóng bỏng 😧) phong tình mà bước vào, liếc tôi một cái lại kề sát tai tên mập kia thì thầm to nhỏ vài câu.
Anh Lý (tên béo đó) mặt mày khẽ biến sắc, sau đó lại nheo nheo mắt nhìn tôi, lập tức thay đổi sắc mặt sang tươi cười hớn hở mà nói : "Cô Khương, thành thật xin lỗi, vài anh em của tôi đều là những người thô lỗ, mạo phạm cô rồi, mong cô rộng lượng mà bỏ qua cho."
Nói xong liền hướng mặt 2 tên côn đồ quát : "Còn không mau buông cô Khương ra."
Anh ta đích thân chạy qua đỡ tôi dậy, biểu hiện rất điệu thấp, làm tôi rùng hết cả mình, lại cười nói : "Không nghĩ đến cô Khương còn có người đứng sau nữa, xem tôi đây có trí nhớ thật kém, cô Khương cũng là đừng trách tôi kiến thức hạn hẹp."
Hả? Người đứng sau ? Tôi ngu luôn rồi, tôi - một cô gái mở tiệm vòng hoa kinh doanh, thì lấy đâu ra người đứng sau ?
Anh Lý kéo tôi vào một căn phòng khác rất sang trọng, vừa bước vào liền thấy một người đàn ông mặc vest ngồi chễm chệ trên so-pha.
Là ông ta !
Người hôm trước lái chiếc Maserati, người đàn ông trung niên bảo tôi làm người giấy.
Anh Lý đối với người đàn ông kia thái độ rất tôn kính, một câu "tiên sinh", hai câu cũng "tiên sinh". Người đàn ông trung niên này cuối cùng mặt cũng dài cả ra, nửa điểm sắc mặt cũng không cho anh Lý, anh Lý cũng không dám tức giận.
"Cô không sao chứ?" - người đàn ông trung niên hỏi tôi.
Nhìn bộ dạng tôi thành thế này, nhìn giống không có chuyện gì lắm à???
Tôi nhịn không được mà hướng ông ta gào ầm lên, nghiến răng nghiến lợi nhìn ông ta. Ông ta lại quay mặt qua với anh Lý nói : "cô Khương còn chưa nguôi giận đâu."
Anh Lý có chút sợ hãi, vẫy vẫy tay, hai tên côn đồ liền lôi anh họ tôi vào, ném dưới chân tôi, tên anh họ khốn khiếp của tôi hoảng sợ mà ôm lấy chân tôi khóc lóc : "Khương Lâm, em họ à, anh thế nhưng là anh họ ruột của em, em không được làm hại anh, hôm nay anh bị lòng tham che mắt (câu gốc là mỡ lợn che tim, ý là chỉ những người bất nhân bất nghĩa với chính thân nhân của mình), em xem có thể nhìn lại lúc mẹ anh mượn tiền chữa bệnh cho bố em mà..........."

Tôi còn không đợi tên khốn này nói xong liền dơ chân đá hắn một cước, lại liếc nhìn anh Lý, thấy 4 nữ quỷ kia cư nhiên lại bám theo hắn.
"Muốn tôi nguôi giận có thể." - tôi nâng nâng cằm lên, nói : "Anh đưa miếng ngọc bội kia cho tôi."
Anh Lý nửa điểm cũng không do dự, dứt khoát tháo miếng ngọc xuống nói : "Hoá ra là cô Khương thích miếng ngọc bội này, thật là dễ nói chuyện, miếng ngọc bội này liền tặng cô, chỗ tôi còn có tận vài miếng."
"Không cần, đưa tôi miếng này là được." - tôi cắt ngang lời anh ta.
Người đàn ông trung niên kia đứng dậy, mặt lạnh tanh nói : "Cô Khương, tôi đưa cô về nhà."
"Ông rốt cục là ai?" - Lúc lên chiếc xe Maserati kia, tôi cắn răng mà hỏi ông ta : "sao ông lại muốn hại tôi?"
"Lúc nào để cô biết thì tự nhiên sẽ nói cho cô, lúc chưa cần thì không nên biết quá nhiều làm gì." - ông ta nói xong 2 câu thì cũng không nói bất cứ gì nữa.
Ông ta đưa tôi về tiệm vòng hoa, thờ ơ lạnh nhạt nhìn tôi nói : "Thể chất của cô vốn thu hút ma quỷ, trong thời gian này Chu Thiếu không ở đây, đừng có mà đi trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu không tự gánh hậu quả."
Nói xong liền lên xe chạy như bay, để lại tôi tức đến dậm chân tại chỗ.
Nhưng mà tôi còn có thể làm gì chứ ? Loại người như anh Lý kia trước mặt ông chú này còn phải khúm núm giả bộ đáng thương, con kiến như tôi chỉ có thể chấp nhận thôi.
Tôi quay lại cửa tiệm trong sự tuyệt vọng, đồ đạc bị đập phá trong tiệm cũng được dọn sạch sẽ rồi, cũng không biết là ai làm nữa, chắc là bè cánh của tên béo kia, ông chú kia lạnh nhạt như vậy, chắc chắn chả thèm để ý mấy chuyện vụn vặt này làm gì đâu.
Lăn qua lăn lại lâu như vậy, tôi cũng mệt quá thể rồi, vừa nằm xuống giường cũng nhắm mắt mà chìm vào giấc ngủ luôn. Lúc tỉnh dậy đã là chiều hôm sau, vừa mở TV thì thấy một tin !
Anh Lý chết rồi!

Anh ta chết vào sáng nay, 2 cô gái ở cùng anh ta đêm qua sáng ra vừa mới tỉnh thì thấy anh ta nằm bất động trên giường, tay chân bị kéo sang tứ phía, giống như bị ngũ mã phanh thây, làm cho 2 cô gái kia bị sợ ngất xỉu.
Lạ ở chỗ, 2 cô gái này cả đêm ở cạnh anh ta, anh ta chết thê thảm như thế mà họ một chút cũng không biết ?
Tôi nhìn nhìn miếng ngọc bội trong tay, hiển nhiên là do tên béo kia làm nhiều việc ác nên bị 4 nữ quỷ tìm đến trả thù.
Mà tôi, lại giúp 4 nữ quỷ việc này.
Tôi cũng không biết việc tôi làm là đúng hay sai, nhưng ít nhất sau này, những cô gái bị chết thảm như vậy sẽ ít đi.
Nhưng mà, sao đột nhiên tôi lại nhìn thấy quỷ vậy???
Hôm qua lúc ở cùng Chu Vũ Hạo, mắt tôi đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, chẳng lẽ là lúc đó là tôi mỡ mắt âm dương à?
Đây không phải là nói tôi cách cái chết không còn xa ư ?

Nhưng mà nói bị hút hết dương khí thì sẽ làm tinh thần người ta mơ mơ màng màng, sức cùng lực kiệt, nhưng dạo gần đây tôi lại cảm thấy tinh lực dồi dào, còn khoẻ mạnh hơn trước nữa kìa.
Tôi thật nghĩ không ra,nhưng cũng không muốn nghĩ tiếp, tiếp tục mở cửa tiệm buôn bán làm ăn.

Chạng vạng tối, lúc tôi đang làm nhà giấy thì thấy trước cửa đỗ một chiếc xe, một nam một nữ bước vào nói với tôi : "Chúng tôi cần 2 con người giấy."
Tôi ngẩng đầu lên, người đàn ông ngây ra một lúc,nhìn ánh mắt tôi có chút bất đồng, cười nói : "Cô gái xinh đẹp như cô cũng làm nghề này a."
Cô gái kia trợn mắt lên trừng anh ta, giọng điệu có chút không tốt mà nói : "2 con người giấy, có làm hay không ? Bao nhiêu tiền ?"

Không biết sao mà gần đây tôi lại càng ngày càng xinh đẹp, nhưng tôi vui không nổi, đối với việc bị một tên nam quỷ ám, sống không được bao lâu nữa mà nói, xấu hay đẹp có ý nghĩa gì chứ ?
"Cô muốn làm kích cỡ thế nào? Có yêu cầu gì với mặt và quần áo người giấy không ?" - tôi hỏi.

"To ngang người thật, một nam một nữ, mặt thì vẽ thế nào cũng được." - cô gái nói.
Tôi gật gật đầu : "1 con 500 tệ."
"500??" - cô gái hét lên - "cô là cướp à?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro