Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

╰┈➤ Chap 2

Tác giả: Eda_Kim

Beta: 4eva_iam6

Chuyển by me: 4eva_iam6

đã beta lần 1✓

━❍─────━❍─────━❍──━❍─

Min Yoongi đến nhà của Park Jimin để xem xét và bàn bạc về những gì cần lên kế hoạch trong hôn lễ. Dù sao hôn nhân của giới trẻ bây giờ khác xưa nhiều lắm, nào là cầu kỳ, phức tạp, tráng lệ, nên phải tham khảo ý kiến của cô dâu chú rể mới có được hai chữ hoàn hảo. Chưa kể anh cũng trưởng thành nên phía nhà họ Min đều cho anh toàn quyền quyết định.

Mẹ của Park Jimin tên Lee Hyejin, bà đang ngồi sẵn trên bộ ghế sofa được nhập khẩu nguyên kiện từ nước ngoài về để chờ Min Yoongi. Gặp mặt mẹ chồng tương lai nên anh mang theo chút quà biếu, còn lịch sự chào hỏi khiến bà rất vui.

"Con ngồi đi Min Yoongi."

"Dạ."

Min Yoongi ngồi xuống, sau đó Lee Hyejin đẩy cuốn album đến trước mặt anh và nói:

"Trong này là những mẫu thiết kế dành cho tiệc cưới đẹp nhất và theo chủ đề nổi bật phù hợp với từng quý trong năm, con thích mẫu nào cứ nói."

"Dạ vâng, để con chọn à."

Min Yoongi bắt đầu lật ra xem, bên trong có rất nhiều mẫu đẹp, có dạng hoàng gia, thủy cung, cổ điển, thời cổ đại, lãng mạn ngày mưa, hoặc kiểu cách phương Tây các thứ. Quá nhiều mẫu được in bên trong, làm anh như bị choáng ngợp và không biết mình nên chọn cái nào cho thật độc lạ.

"Con cứ chọn đi, sau đó nhà thiết kế sẽ đến đây, chúng ta cùng nhau nói chi tiết hơn và có thể thay đổi, chỉnh sửa theo sở thích của con."

"Bác gái...à không, mẹ à, con thật sự có thể toàn quyền quyết định sao?"

Min Yoongi còn chưa gả vào Park gia, kêu một tiếng mẹ liền cảm thấy hơi ngượng miệng. Nhưng Lee Hyejin đã không ngại mà tự xưng mẹ với anh trước, thế anh gọi lại bác gái thì quá thất lễ và khiến bà buồn lòng rồi.

"Đúng vậy, từ lễ đường, đến nhẫn, quần áo, nhà cửa, nơi hưởng tuần trăng mật, mẹ đều cho con chọn hết. Cái thằng Park Jimin nó không biết chọn gì đâu, biết chơi thì giỏi thôi."

Nếu Min Yoongi đã có cái quyền như thế thì anh sẽ chọn mọi thứ theo sở thích của mình, cần gì bàn bạc với Park Jimin giờ đây đang vui vẻ bên đám bạn ở Dubai chứ? Bản thân mặc kệ cậu có thích hay không, miễn mình thấy vui là được.

Sau khi chọn xong mọi thứ thì Min Yoongi cũng xin phép ra về. Ngay trong đêm nay, những thứ anh chọn đều được lên kế hoạch và tiến hành làm. Trừ lễ đường thì gần đến ngày cưới mới dựng lên và trang trí.

Ban đầu Min Yoongi không hiểu sao hai bên gia đình lại chọn in thiệp cưới đầu tiên. Giờ đây thì hiểu được rồi, do thiệp cưới có thể biến thành nguyên nhân làm anh hoặc Park Jimin khó lòng từ hôn. Hơn hết là số lượng khách hai nhà mời quá đông, nên không in trước rồi đi mời, cho những người bận rộn thu xếp lịch thì khó lòng đến dự đông đủ.

Min Yoongi nằm phịch xuống giường trong mệt mỏi. Anh cùng Park Jimin đã kết bạn Instagram, follow cả Tiktok của nhau, thế tại sao đối phương lại không nhắn hoặc nói với anh một tiếng nào sau khi hạ cánh xuống Dubai? Đúng là cả hai chẳng là gì của nhau, hơn hết hôn sự còn chưa cử hành, nhưng nhất thiết phải hơn cả người xa lạ đến mức này sao?

Dù gì đi nữa, Park Jimin coi Min Yoongi là bạn bè rồi chia sẻ cũng được mà. Huống chi đang trong giai đoạn chuẩn bị cho buổi hôn lễ lớn nhất nhì xứ Trung, cậu phải thử hỏi thăm một tiếng chứ?

Nhưng thôi, nghĩ nhiều cho nặng đầu. Tại sao Min Yoongi phải muốn những điều đó từ Park Jimin? Anh có yêu cậu à? Chỉ là từ sâu trong lòng vẫn muốn có một chút quan tâm dành cho nhau. Bởi cậu rồi đây sẽ là chồng của anh, dù trên danh nghĩa, trên giấy tờ thì vẫn mong có được một số chi tiết ấm áp nhỏ.

Min Yoongi thở dài rồi đi vào bồn tắm ngâm mình trong nước. Trong đầu hiện lại khung cảnh đang cùng nói chuyện với Lee Hyejin hôm nay.

"Min Yoongi, mẹ không quan tâm từ đây cho đến ngày tổ chức hôn lễ con sẽ làm những gì hay có những vấn đề chi lớn lao xuất hiện. Nhưng mẹ mong con đều thu xếp ổn thỏa chúng và sau khi chính thức làm dâu nhà họ Park, thì nên giữ ý tứ và cố hoàn thiện mọi thứ tốt nhất có thể."

Lee Hyejin rất nghiêm túc nói, giờ đây khí chất và phong thái của bà toát lên rất mạnh mẽ, quả thực không hổ nữ chủ nhà họ Park.

"Luôn luôn phải khắc ghi rằng từ điển của con sau khi kết hôn sẽ không có chữ sơ suất hoặc thất bại."

Trên đời làm gì có chuyện mãi mãi hoàn hảo? Nhưng Min Yoongi vẫn đáp:

"Dạ con biết rồi ạ."

Min Yoongi sau khi trả lời còn kèm theo nụ cười nhẹ, Lee Hyejin bắt đầu nói tiếp:

"Ba của Park Jimin là người trong chính trị, hơn hết là toàn dòng họ bên nội của nó đều là người trong chính trị. Thành ra phóng viên và những đối thủ cạnh tranh luôn soi mói từng li từng tí mỗi một hành động nhỏ nhất của chúng ta. Đấy là nguyên do mẹ muốn con cẩn trọng và phải thật hoàn hảo trong mọi chuyện."

Chưa gì Min Yoongi đã cảm thấy bị áp lực, nhưng chỉ biết gật đầu chứ không nói gì thêm.

Mang danh là Park Thị, nhưng tập đoàn đó do Lee Hyejin quản lý, vì thế mà bà là một người phụ nữ tài giỏi và chuyên quyền. Còn ba của Park Jimin, Park Gia Tân thì lo bên mảng chính trị, giỏi đảm việc nước chứ không cùng vợ quán xuyến gia đình. Đó là một trong những nguyên nhân khiến bà làm chủ được Park gia này. Khiến trên dưới mọi thứ ở Park gia đều phải thông qua bà.

Xem ra, Min Yoongi vẫn còn non lắm, không độc đoán, mưu kế bằng Lee Hyejin ngồi ở đây trên con đường kinh doanh lẫn đường đời đâu.

"Sau khi kết hôn, con tốt nhất đừng tự mình lái xe. Mẹ sẽ cung cấp cho con một tài xế chất lượng."

"Tại sao vậy mẹ?"

Min Yoongi chớp chớp mắt do thắc mắc. Lee Hyejin cười rồi đáp:

"Ai biết được sau những lần con đi làm mệt mỏi hoặc gặp đối tác uống rượu xã giao có dẫn đến hoa mắt hay không. Thế lái xe trên đường rất nguy hiểm, nếu con gây ra tai nạn dù nhẹ thì vẫn rất ảnh hưởng đến Park gia, cho nên cứ nghe theo mẹ tính."

Min Yoongi còn chưa kịp mở lời thì Lee Hyejin lại nói:

"Với lại con là dâu duy nhất của cái nhà này, không lẽ ngay cả tài xế riêng cũng không có? Người ngoài nhìn vào sẽ đánh giá nhà chồng này thế nào?"

Sắc mặt của Min Yoongi tựa như thay đổi, nhưng anh vẫn cố trưng ra giao diện tốt nhất để đừng bị phật lòng Lee Hyejin. Chưa gì mà bà với anh cảm thấy không thoải mái khi ở cạnh nhau sẽ để lại hậu họa cho sau này. Vì tương lai nên bản thân phải vờ như mình đang bình ổn hết mức có thể, giữ được hòa khí.

Trong lòng Min Yoongi đang tự lẩm bẩm, phải chăng Lee Hyejin lo xa rồi? Vả lại sao từ đầu tới cuối đều sợ Park gia bị soi mói, bị đưa lên mặt báo và chịu cảnh đàm tiếu. Chứ không nghĩ đến cảm nhận của anh và mặt mũi nhà họ Min vậy? Bộ chỉ mình Park gia mới là tâm điểm sao?

"Chưa hết, sau này khi ra đường con nhớ phải đeo theo khẩu trang và kính mát, khi ngồi trong xe cũng không được hạ kính cửa xuống. Tránh bị chụp lén hoặc để những đám chó săn đó biết được con đi đâu, làm gì. Về việc đổi xe cho đừng bị dễ dàng theo dõi thì mẹ sẽ lo liệu, con muốn bao nhiêu chiếc mẹ đều đáp ứng được."

"Không cần đâu ạ, nhà con có hai chiếc rồi."

"Hai chiếc không đủ."

Tự dưng Min Yoongi cảm thấy như mình bị khinh thường vậy. Căn bản Min Thị đâu thua Park Thị trên mặt kinh doanh, nhưng vì bên nhà chồng liên quan đến chính trị nên anh đành ngậm câm.

"Với lại đây là những gì mẹ yêu cầu, nên phía mẹ sẽ cung cấp cho con."

Lee Hyejin sống tới từng tuổi này, đương nhiên nhìn sơ qua một cái cũng biết Min Yoongi đang khó chịu và khó lòng chấp nhận trước những gì mình nói nên bảo:

"Mất lòng trước đặng lòng sau, hồi xưa mẹ bước vào Park gia là những năm còn cổ hủ nên khổ hơn con nhiều. Mẹ chỉ mong con hiểu."

"Dạ, con sẽ hiểu."

Min Yoongi cố cười tươi rồi nhìn thẳng vào Lee Hyejin. Bà như hài lòng, tựa lưng vào ghế rồi nói thêm:

"Có chồng rồi thì ít đi xã giao lại, lúc đi cũng phải giữ khoảng cách. Con chắc cũng biết ngòi bút của nhà báo rất đáng sợ. Còn mẹ thì không muốn tốn tiền vô bổ để dập đi những tin tức lá cải đó."

"Vâng ạ, con sẽ chú ý."

"Đồ con mặc, tuyệt đối không được dưới 10000 Won một cái áo khi ra đường con hiểu không?"

"Dạ hiểu."

"Tuyệt đối không vào nhà hàng 3 sao hoặc quán lề đường."

"Con nhớ ạ."

Min Yoongi sau khi nhớ lại xong đoạn đối thoại đó thì chìm hẳn vào trong nước của bồn tắm. Tại sao cuộc hôn nhân của anh lại nhiều áp lực đến mức này chứ? Biết rằng lấy chồng là mất đi tự do, nhưng anh không nghĩ là tồi tệ đến mức này.

Bị nhà chồng quản chặt, phải tuân thủ theo những điều lệ họ đặt ra, thế mà Min Yoongi còn phải sống chung nhà với một người chồng không yêu mình. Tự dưng anh sợ một mai này mình không còn sức chịu đựng nổi những bó buộc ấy mà phát điên.

Thoáng đã 13 ngày trôi qua, mọi công đoạn cho lễ cưới đều xong xuôi. Bây giờ chỉ còn ngày cử hành và Park Jimin cũng chịu đi chơi về rồi, thế chỉ cần chụp hình cưới nữa là xong hoàn toàn.

Park Jimin về nhà, Lee Hyejin liền gọi bảo Min Yoongi đến Park gia một chuyến. Khiến anh không biết mình là người được lấy hay người đi lấy vợ nữa.

Min Yoongi cảm thấy mình tủi thân vô cùng, đôi lúc còn yếu đuối đến mức muốn khóc. Những người bạn của anh vào lúc kết hôn đều là chồng lo liệu và được chở đi lựa chọn từng món, song cùng nhau bàn bạc từ đầu chí cuối. Hôn nhân là thứ có thể tùy tiện hoặc qua loa sao? Thế mà đến phiên anh thì thật thất bại và tệ hại.

Nhưng chịu thôi, Park Jimin trẻ con và không yêu thương gì Min Yoongi thì anh phải đòi hỏi cái gì? Điều duy nhất để anh nhu nhược chấp nhận cuộc hôn nhân này có lẽ vì có chồng như không có.

Chỉ là Min Yoongi đã sai lầm, do Park Jimin không quản thì Lee Hyejin sẽ quản. Cuộc sống của anh rồi đây ngay cả thở cũng khó khăn.

Sao tự dưng phải khổ như thế này chứ? Min Yoongi rất hỗn loạn, rất rối bời. Từ đó đến nay anh chưa từng do dự hoặc bị khó chịu. Thế tại sao bấy giờ chỉ biết im lặng chấp nhận mọi thứ?

Min Yoongi không hiểu mình đang gặp phải cái gì. Có lẽ do hôn sự của mình cũng chẳng thể tự quyết định nên đành thả cuộc đời trôi xuôi theo dòng nước, hoặc giống đám mây bị gió muốn cuốn đến đâu thì cuốn đến đấy.

"Min Yoongi tới rồi à, mau ngồi xuống đây đi."

Lee Hyejin vui mừng chỉ tay vào chỗ trống cạnh Park Jimin. Anh gật đầu chào hỏi rồi ngồi xuống.

"Tôi có quà cho anh đây."

Lại quà? Park Jimin thừa sức biết Min Yoongi không thiếu món gì mà, tại sao cứ quà quà vậy? Anh không giống những trai bao gái bao ngoài kia mà thích quà thích tiền của cậu. Càng không phải con nít mà coi chuẩn bị hôn lễ là nhiệm vụ, xong xuôi nhận được quà liền mừng rỡ rồi thấy thỏa lòng.

Nhưng đúng thôi, Park Jimin biết Min Yoongi cái gì cũng không thiếu, nhưng Park Jimin lại không biết Min Yoongi thật sự cần cái gì. Anh là đang cần gì chứ? Chính anh cũng không hiểu nổi anh nữa rồi.

Sau khi màn trao quà đã qua, ba người họ cũng bàn về chuyện đi chụp hình cưới vào ngày hôm sau. Còn hôm nay Park Jimin muốn nghỉ ngơi và ngủ thôi. Cậu đi chơi dài hạn nên cảm thấy mệt mỏi sao? Anh ở nhà lo từ A đến Z thì không mệt sao? Thế mà còn chưa từng mở miệng than.

Park Jimin cùng Min Yoongi xuất hiện ở chỗ chụp ảnh cưới. Do hiện tại không còn nhiều thời gian để chụp photobook để đời ở những nơi ngoại cảnh. Nên cả hai đều dùng phông nền xanh để tiện thay thế khung cảnh sau khi chỉnh sửa hình ảnh.

Hôn nhân vốn dĩ làm cho có, để thông cáo với thiên hạ Park gia và Min gia đã kết thông gia, còn lại hết rồi. Do đó Park Jimin không tha thiết gì, sao cũng được, vốn dĩ là làm theo lời mẹ cha để họ vui và bớt càm ràm mình lại. Tuy nhiên phía Min Yoongi lại khác, anh luôn mong mỏi mọi thứ có thể chỉnh chu, hoàn hảo nhất có thể.

Bởi vì đâu? Vì cuộc đời của Min Yoongi không còn cơ hội lên xe hoa nào nữa. Thành ra mới muốn lần này dù không yêu nhau, thì vẫn có được hôn lễ hoàn thiện nhất. Buồn là Park Jimin không phối hợp, để ngày trọng đại, đáng lưu tâm còn kể lại cho con cháu sau này nghe lại giống như một buổi trình diễn.

Nhưng rồi sẽ có con cháu sao? Min Yoongi lại thấy mình nghĩ nhiều rồi.

Chụp hình xong xuôi thì đã 21 giờ khuya làm cả hai cũng mệt mỏi.

Màu tóc xanh lá đậm của Park Jimin sau chuyến đi chơi đã phai bớt mấy phần, do đó cậu kêu thợ chỉnh lại để có được màu xanh lá khói. Trông hợp với cậu nhưng Min Yoongi không thích lắm, vì ảnh cưới không phải cần nghiêm túc, nghiêm chỉnh sao?

Nhớ lại lúc làm tóc để chụp hình cướp, Min Yoongi từng hỏi rằng:

"Em không nhuộm tóc lại hả?"

"Tôi vừa nhuộm còn gì?"

"Ý là nhuộm đen ấy."

"Giống anh thế á? Anh nhìn đi, đáng lý tuổi anh phải nhuộm vài màu cho nhìn trẻ trung ra. Nói chung không nhuộm đen đâu, lỗi thời chết đi được."

Ý là Park Jimin chê Min Yoongi già sao? Không thể nói là chê, nhưng những món xung quanh cậu đều tươi non, có đối tượng vừa tròn 18. Thành ra với độ tuổi của anh, nếu là người ở trong quán bar thì cậu chẳng thèm ngó mắt đến.

Min Yoongi nghe xong chỉ biết im lặng chứ không nói được gì. Trong lòng có chút bực dọc và buồn buồn khó tả. Tại sao khi gặp Park Jimin rồi, anh lại thành một người đa sầu đa cảm như thế? Bình thường anh đã ít nói, giờ đây còn trầm lặng hơn mấy phần.

"Không phải ngay từ đầu tôi đã nói đừng xen vào cuộc sống của tôi sao? Anh lại có ý kiến với tóc tôi là thế nào?"

"Không có, tôi không phải."

Min Yoongi chỉ muốn có ảnh cưới nghiêm chỉnh, xong thì Park Jimin nhuộm đỏ tươi anh vẫn không nêu ý kiến dù trong lòng không thích. Rõ là mới hỏi một chút, đã bị cậu hiểu lầm thì sau này sống chung nhà chắc hẳn là dễ dàng?

"Tôi nhắc lại một lần nữa. Anh phải tôn trọng mọi quyết định riêng tư của tôi, vì đó là nền tảng khiến tôi tôn trọng ngược lại anh toàn phần. Cuộc sống của chúng ta sẽ giống như Thái Bình Dương và Đại Tây Dương, mãi mãi không hòa hay đan lẫn vào nhau biết chưa? Nhớ rằng luôn phải giữ ranh giới chứ không phải là nằm ở chỗ biết chừng mực nữa."

Park Jimin chính là không muốn cho Min Yoongi xen vào đời tư của mình dù nửa bước, chứ không phải cho phép anh xen vào nhưng nhớ giữ chừng mực.

Min Yoongi cũng có lòng tự trọng mà, thành ra Park Jimin muốn anh sẽ chiều thôi. Rồi đây đối phương lỡ có khuỵu xuống trước mặt anh, anh cũng không ngó mắt đến đâu.

Trong lúc cùng nhau ăn khuya, Park Jimin đã mở miệng trước rồi nói:

"Cạnh bên có khách sạn, một chút nữa chúng ta sang đó đi."

"Sang đó làm gì?"

Min Yoongi chớp chớp mắt khó hiểu, điều này làm Park Jimin không khỏi bật cười.

"Đến khách sạn không lẽ để ngủ? Anh hỏi không thấy buồn cười à?"

Giờ đây Min Yoongi cũng hiểu thứ Park Jimin muốn nên nói:

"Không đi. Tôi với em còn chưa về chung một nhà, với lại....chúng ta....không phải nói là không xúc phạm đời tư cá nhân của nhau sao? Do đó dù kết hôn rồi thì cũng không chạm vào nhau mà?"

Min Yoongi có phải đang quá ngây thơ rồi không?

Park Jimin thở dài một hơi rồi buông đũa và tựa lưng vào ghế. Trong chuyến đi chơi lần này cậu đã đánh cược với bạn bè của mình là trong vòng 3 ngày sau khi về nước sẽ chiếm được thể xác của Min Yoongi. Do cậu là cao thủ tình trường lẫn trên giường, nên lần này không thể bị bẽ mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro