90
Trời cũng đã sắp đến buổi trưa, cả nhà ai nấy cũng vội vàng xách nách tay mang hành lí ra xe. Trong đó có đồ đạc của Park Hari là nhiều nhất đến hai cái vali, còn người ít đồ nhất cũng chỉ là Yoongi vì thứ gã đem theo cho em toàn là những đồ cần thiết, còn mấy đồ vặt linh tinh thì bỏ ở nhà
-Jimin, con đi hai người sao chỉ có một vali?
Nhìn trong cốp xe của Park Jimin chỉ có một chiếc vali, Park Hari tò mò hỏi, xem rằng sao gã đi hai người mà chỉ có một hành lí
-Con chỉ đem theo vài bộ quần áo và những thứ cần thiết cho Yoongi, đâu như cô đem cả đống đồ như thế!
Park Hari dựa lưng vào cửa xe, ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn gã, bà bĩu môi nói
-Những thứ cô đem theo cũng cần thiết chứ bộ!
-Son, phấn, kem dưỡng, mắt kính, quần áo đủ loại, giày dép có nhiêu là cô đem hết luôn à?
Park Jimin cười nhẹ, đóng cốp xe lại, rồi nhìn Park Hari, thong thả trêu chọc bà vài lời
-Hứ, không nói chuyện với con nữa, cô đi gặp Yoongi một chút!
Dứt lời, Park Hari tay cầm con gấu kumamon dạng nhỏ đi sang chỗ xích đu nơi Yoongi đang ngồi đấy với Kang Min-Hee
-Yoongi cô cho con này, lúc sáng cô nói sẽ đem con gấu này qua bên phòng đưa cho con mà quên mất!
Yoongi hí hửng đưa hai tay ra ôm chặt lấy con gấu vào lòng, niềm nở cúi đầu cảm ơn Park Hari
-Con cảm ơn cô ạ!
-Không gì đâu nhìn con thích là cô vui rồi!
Park Hari xoa đầu Yoongi, trên môi cũng nở lên một nụ cười dịu dàng, ánh mắt trìu mến nhìn em
-Được rồi cũng đã gần trưa nên xuất phát thôi!
Park Jimin từ xe đi đến, nhẹ nhàng ôm lấy em vào lòng mà đỡ đứng dậy, thấp giọng nói
-Được cô biết rồi con đưa Yoongi vào xe đi!
Gã gật đầu, rồi cũng dìu Yoongi leo vào xe. Kang Min-Hee và Park Hari theo đấy cũng đi ra xe của mình, mỗi người một bên mà bước vào trong xe
-Yoongi em buồn ngủ thì cứ ngủ đi, bao giờ đến nơi thì tôi gọi em dậy!
Ngồi trong lòng Jimin, Yoongi úp mặt vào lồng ngực nam tính của gã, hơi thở nhè nhẹ phả vào ngực gã. Vòng tay manh khảnh ôm chặt lấy eo gã, đôi mắt long lanh từ từ nhắm lại và rồi dứt hẳn mà ngủ thiếp đi. Park Jimin ôm lấy Yoongi, ôn nhu xoa lưng em, môi dày cong lên một nụ cười dịu dàng, đôi con ngươi hổ phách đầy cưng chiều ngắm nhìn em
-Em bé ngủ ngon!
Từ Seoul về Busan cũng mất đến hai tiếng rưỡi đồng hồ, vừa đến trung tâm thành phố Busan thì Yoongi đã thức giấc. Em lọ mọ bò ra khỏi lòng Jimin, mắt mèo xinh xắn ngó nghiêng ra ngoài cửa sổ xe ngắm nghía khung cảnh đường phố đẹp đẽ
Park Jimin phì cười trước bộ dạng đáng yêu của Yoongi, nhìn em lúc này thực sự rất giống một chú mèo đang trông chờ đợi chủ. Đặt tay vào eo em, từ tốn kéo em quay lại vào lòng, cúi đầu thấp xuống yêu chiều hôn nhẹ vào môi em
-Em bé thích thế à?
Yoongi cười tươi, hai bàn tay đặt lên ngực gã khẽ cào vài cái, chất giọng trong veo nói
-Dạ thích ạ, ở đây cảnh đẹp lắm luôn~
Đây là lần đầu tiên em được bước chân đến Busan, trước giờ chỉ ngoài ở thành phố Seoul ra thì em không có đi đâu cả. Hôm nay được về quê của Park Jimin lại còn có rất nhiều cảnh sắc tuyệt đẹp nữa, em thích lắm
Nhìn Yoongi vui thích như thế, Park Jimin thấy lòng mình yên bình làm sao. Từ lúc em xuất hiện, cuộc đời gã càng thêm tươi sáng, những vết thương trong quá khứ nay cũng được em chữa lành toàn vẹn, có được em ở bên cạnh gã như có được tất cả
Căn biệt thự nơi tất cả sẽ ở nó nằm cạnh bờ biển trên một hòn đảo nhỏ, ở đây đồng thời bên dưới lòng đất còn có một căn cứ bí mật, chỉ Park Jimin và Park Hari và những người thuộc hạ thân tính mới biết. Đứng trước sân nhà rộng lớn, Yoongi ngạc nhiên mở to mắt nhìn căn biệt phủ to lớn và đầy sang trọng, thật tình em chỉ nghĩ rằng nơi họ ở là một căn nhà bình thường đâu có ngờ lại là một căn biệt thự to bằng căn biệt phủ ở Seoul
-Em bé sao thế?
-Chỗ...chỗ này lớn thật ạ!
Yoongi ấp ún nói, mắt lung linh nhìn ngắm căn biệt thự, đôi chân thon thả vô thức bước đi về phía trước
-Em bé vào trong nhé?
-Vâng ạ~
Jimin khẽ cười, tay ôm eo em, tay nắm tay em đỡ đi vào trong nhà. Càng vào trong Yoongi càng kinh ngạc, vì trong căn biệt phủ tất cả đồ nội thất được bày trí theo kiểu phương Tây trong rất đẹp mắt và quý tộc
-Yoongi con thấy nơi này như nào?
Park Hari từ phía sau bước đến, cười nhẹ, nhỏ giọng hỏi Yoongi, tay vỗ nhẹ vào vai em
-Dạ đẹp lắm ạ~
Thanh âm nhẹ nhàng nói, môi mỏng cười xinh, mắt đẹp ngắm nhìn xung quanh căn nhà
-Jimin con dẫn Yoongi lên phòng nghỉ ngơi đi, buổi chiều thì dẫn thằng bé đi ra biển dạo quanh một chút!
Gã gật đầu, rồi ôm lấy em đưa đi lên lầu, căn phòng ngủ cả hai ở nằm cuối dãy hành lang. Mở cửa, bên trong dần dần lộ ra, một căn phòng đầy đủ tiện nghi, chiếc giường cao cấp loại to, chăn gối nệm êm ái, ngoài ban công là cảnh quan biển xanh mát. Yoongi thích thú tiến đến đứng ngay cửa kính ban công, em đặt hai tay lên kính, mắt chăm chú nhìn ra biển, môi xinh cười thật tươi
-Em bé thích chứ?
Park Jimin ôm lấy Yoongi từ phía sau, cằm nhẵn nhụi đặt lên vai nhỏ, thấp giọng thì thầm vào tai em
-Dạ thích ạ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro