Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

108

Hoseok đi về phía trước một bước, con ngươi đầy nghiêm túc nhìn Joe Jonas, nhoẻn miệng cười nhẹ, từ tốn nói

-Đội đặc vụ 368 hãy nghe rõ những lời tôi vừa nói đây, Joe Jonas chính là ông trùm của băng đảng KON, trong thời gian qua ông ta đã qua mặt tất cả mọi người trong trụ sở cảnh sát, ông ta đã bày đủ mọi trò dơ bẩn để lợi dụng các vị cảnh sát nhẹ dạ cả tin để làm việc cho ông ta!!

Dừng lại một lúc, Hoseok liếc mắt nhìn từng người trong đội đặc vụ 368 đang hoang mang nhìn nhau, sau anh lại tiếp tục nói thêm

-Còn về chuyện đặc viên Kang Hyeon bị Park Jimin xác hại hoàn toàn không phải là sự thật, cậu ấy vốn còn sống chỉ là do vô tình biết được thân phận thực sự của Joe Jonas nên ông ta đã bắt cóc cậu ấy, giam giữ cậu ấy ở căn biệt thự ngoài vùng ngoại ô!!

Nghe từng chuyện phát ra từ miệng Hoseok, cấp dưới của Joe Jonas ai nấy cũng thất kinh nhìn lão, từ ngờ nghệch chuyển sang tức giận

-Trong thời gian bị giam giữ, tôi bị chính Joe Jonas giở trò cưỡng bức, hành hạ, ông ta xem tôi là một món đồ chơi rách nát mà hết lần này đến lần khác đùa giỡn không điểm dừng!!

Kang Hyeon Woo từ trên chiếc trực thăng đậu phía sau trực thăng của Hoseok mà đi xuống. Chậm rãi đi đến đứng bên cạnh Hoseok, điềm tĩnh kể lại hết toàn bộ sự việc xấu xa của Joe Jonas trong thời gian qua

-Khi bắt tôi giam cầm trong biệt thự, Joe Jonas đã giết chết một tên thuộc hạ của mình, đem đi phẫu thuật thẩm mỹ cho giống tôi, sau đó thì đưa đến chỗ cảng biển A ở Seoul gần nơi nhà máy sản xuất của PJ để nhầm đổ oan gần Jimin chính là người đã giết chết tôi!!

-KANG HYEO WOO CẬU NÓI LÁO!!

Joe Jonas tức giận quát lớn, vùng vẫy ý muốn thoát ra khỏi sự kiềm hãm cấp dưới của Hoseok

-Tất cả bằng chứng phạm tội của ông tôi sớm đã nhờ người thu nhập lại hết rồi, giờ nó đã được gửi lên cho cấp trên, Joe Jonas ông bây giờ đã không còn đường thoát nữa đâu!!

Kang Hyeon Woo vừa dứt lời thì hai tay Joe Jonas đã bị hai người cảnh sát Quốc tế dùng còng khóa hai cổ tay lão lại, sau đó thì ép lão quỳ xuống đất để chờ sự sắp xếp của Hoseok. Yoongi, Jimin và Kang Min-Hee, Park Hari chạy sang đứng cạnh Kang Hyeon Woo. Bốn người không hẹn mà nhìn nhau rồi nhìn lại Joe Jonas đang nổi điên muốn lao vào ăn tươi nuốt sống Kang Hyeon Woo

-Cậu không sao chứ ạ?

Yoongi ôm lấy Kang Hyeon Woo, đôi mắt đỏ hoe đầy xót xa nhìn cậu. Biết đuợc sự thật Kang Hyeo Woo phải chịu khổ, chịu nhục nhã như thế em thương cậu lắm. Trong thời gian qua không gặp mặt, em tưởng gần Kang Hyeon Woo sống tốt, ai ngờ cậu ấy lại chịu nhiều đau đớn như vậy

-Cậu không sao, xin lỗi con, cậu đến muộn để con với mẹ con và mọi người đây chịu khổ!

Kang Hyeon Woo mỉm cười dịu dàng, đặt tay lên đầu Yoongi nhẹ nhàng xoa nắn, tông giọng nho nhỏ nói

-Không sao đâu, chị với Yoongi và mọi người vẫn ổn, em đừng xin lỗi như thế!

Kang Min-Hee bật cười, nắm lấy bàn tay Kang Hyeon Woo vỗ nhẹ lên đó vài cái, thấp giọng nói

-MẸ KHIẾP THẢ TAO RA!!

Joe Jonas bất ngờ đứng dậy, dùng hết lực hất ngã hai vị cảnh sát cơ động, con mắt đỏ ngầu trợn trừng nhìn thẳng về Jimin, lão gằng giọng hét

-PARK JIMIN HÔM NAY CÓ CHẾT, TAO CŨNG PHẢI KÉO THEO NGƯỜI CỦA MÀY CHẾT CÙNG!!

Joe Jonas rút khẩu súng ngắn đã giấu sẵn từ trong túi áo ra, giơ thẳng về phía Yoongi, không do dự liền bóp cò

-YOONGI CẨN THẬN!!

Viên đạn vừa bay ra khỏi nòng súng của Joe Jonas, Jimin nhanh chóng xoay người, ôm lấy Yoongi vào lòng, đem tấm lưng đầy lực lưỡng chắn phát súng ấy để bảo vệ em. Joe Jonas khi vừa nã súng xong thì ngay tức khắc đã bị Hoseok và cấp dưới chĩa hết súng về hướng của lão, dồn dập từng phát đạn bắn chết lão

Yoongi hoảng loạn khi chuyện vừa xảy ra, nước mắt không kìm được nữa liền chủ động tuôn rơi như mưa. Cơ thể nhỏ bé đón nhận lấy thân thể cường tráng đang bất tỉnh của Jimin cùng ngã xuống đất, em run rẩy lắc người gã, từ hoảng sợ chuyển sang òa khóc trong đau lòng mà gọi gã

-Hức...Jimin...anh...anh không sao chứ...anh mau mở mắt ra nhìn em đi...xin anh mà!!

Em càng sợ hãi khi không thấy chút cử động nào phát ra từ Jimin, dưới lớp cát sau lưng gã thì lại chảy ra rất nhiều máu. Mùi tanh nồng của máu liền xộc vào mũi, khiến cả người em trở nên mềm nhũn vì khó chịu, cơn buồn nôn từ dưới bụng cũng cuồng trào lên cuống họng, nhưng em mặc kệ, đối với em bây giờ điều quan trọng nhất chính là Jimin, em muốn gã mở mắt ra nhìn em thôi, còn muốn được gã ôm, gã hôn để an ủi em cơ kìa, chứ không muốn gã nằm im bất động như thế này

-Hức...anh xã...mở mắt ra nhìn em đi...anh không được bỏ em và con...anh mau mở mắt ra cho em...anh không được ngủ!

Yoongi dần mất bình tĩnh, Kang Min-Hee, Park Hari mỗi người một bên vuốt ve đôi vai nhỏ đang run cầm cập kia

-PARK JIMIN ANH MAU CHÓNG MỞ MẮT RA CHO EM!!

-Yoongi bình tĩnh nào, nghe lời mẹ, đội y tế đang đến, họ sẽ cứu Jimin, sẽ không có chuyện gì đâu!!

Yoongi dường như không muốn lắng ghe lời nói trấn an của Kang Min-Hee, em áp mặt lên ngực Jimin, bàn tay nhỏ nắm chặt lấy bàn tay to lớn của gã. Trước mắt em dần dần vơi mờ đi, chỉ loáng thoáng những hình ảnh mờ mịt rồi sau đó cũng tối đen đi. Trước khi mất đi hoàn toàn ý thức, bên tai em còn nghe rõ được những tiếng la, tiếng bước chân vội vã của mọi người xung quanh. Và sau đấy em cũng không còn nghe được gì nữa, chỉ có một khoảng không mờ mịt, tĩnh lặng vô cùng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro