Chương 4
"À , là anh em ruột sao ?". Min Ah ngạc nhiên , thận trọng hỏi .
"Không phải".
Eunji suy nghĩ một lát rồi chớp chớp mắt nói tiếp , "Là anh trai lớn lên cùng mình."
Cô lập tức thay đổi biểu cảm , nhẹ nhàng giải thích không sót một ý nào , nhìn có ý gì đây? Eunji nghi hoặc nhìn Min Ah chằm chằm , Min Ah chỉ cười cười
"Có vẻ như cậu và anh ấy rất thân nhau..."
Hai người cùng nhau lên phòng học , Min Ah bắt đầu nói chuyện phiếm , Eunji liền trả lời mà không cần suy nghĩ
"Đúng vậy , anh ấy và mình như hai anh em ruột".
"Ngưỡng mộ thất đấy , mình cũng muốn có anh trai nhà".
Eunji ngượng ngùng mím môi , khoé miệng cong lên một vòng cũng nhỏ .
Hai người đến phòng học , còn chưa đến giờ vô lớp , bên trong vô cùng ầm ĩ , xã nhau cả mấy tháng hè đúng là có nhiều chuyện để nói với nhau .
Những người không quen biết nhau thì đang làm quen , rồi dần dần trở nên thân thiết .
Đúng là tuổi trẻ tràn đầy sức sống .
Eunji vừa đi vào , liền có người nhận ra , hét to
"Lớp trưởng tới rồi kìa , mọi người im lặng một chút đi!"
Mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người cô , những người bạn cũ đều biết rõ cô là ai , chỉ lộ ra một nụ cười với tâm ý sâu xa , những bạn mới thì mặt đầy kinh ngạc và bắt đầu đánh giá .
Eunji theo hướng của giọng nói lúc nãy , hoá ra đây chính là cậu bạn phiền phức kia , cô trừng một cái rồi yên lặng buông cặp sách xuống chỗ ngồi .
Thành tích của Eunji lúc tiểu học không tồi , tính tình lại rất tốt , luôn kiên nhẫn giảng bài cho người khác , hơn nữa , các giáo viên trong trường đều biết cô là con gái của Sora nên từ nhỏ đến lớn , cô luôn được chỉ định làm lớp trưởng .
Mà trong lớp nào cũng vậy , luôn luôn có vài thành phần cá biệt .
Đúng lúc cái cậu bạn tóc vàng ấy lại nghịch ngợm có tiếng .
Cậu ấy tên là Do Hyun , trừ Eunji ra , ai cũng gọi cậu ta là Do ca .
Phía sau rất náo động , ồn ào tiếng cười không dứt , Eunji nhìn về phía Do Hyun , kẻ gây ra chuyện này , nhíu mày quát lớn
"Do Hyun , còn ồn nữa là mình tẩy tóc cậu đấy".
"Tẩy cái rắm , tóc này là tóc vàng tự nhiên".
Cậu đỏ mặt gào lên , trong cổ họng không còn chút hơi gì , Eunji không để ý đến cậu nữa , lấy sách ra chuẩn bị đọc bài , phía sau cũng không còn ồn ào .
Lại có tiếng nhỏ
"Do ca , cứ như vậy mà bỏ qua sao?"
"Có phải là Do ca không vậy , vừa bị lớp trưởng nhắc nhở một câu mà đã im lặng rồi sao?"
Lại có người cười xấu xa
"Thật là , đúng là không nhìn ra nha , Do ca của chúng ta là người nói đâu đánh đó , rất có uy hiếp , không gì cản được , có vẻ như không qua được ải mỹ nhân này rồi".
"Im đi!"
Do Hyun thu hồi tầm mắt đang nhìn Eunji , thấp giọng cảnh cáo
"Đừng lấy cô ấy ra làm trò đùa"
Mọi người lập tức im lặng nhìn mặt nhau , trong mắt không còn sự cợt nhả .
Phòng học vô cùng yên lặng
Min Ah ngồi xuống bên cạnh Eunji , thấy thế , cúi người xuống hỏi nhỏ
"Eunji , cậu quên cậu bạn ấy sao?"
"Là bạn hồi tiểu học" , Eunji cười nói rồi liếc nhìn người đang đứng bên cạnh , một giọng nữ tinh tế vàng lên bên tai , cô nghe thấy hơi quen quen
"Chỗ này là chỗ mình đã ngồi hôm qua". Một cô gái trắng trẻo đứng trước bàn , ánh mắt nhìn chằm chằm Min Ah .
Min Ah sửng sốt một chút , sau đó liền tươi cười chân thành năn nỉ
"Ngại quá , chúng mình còn có chuyện chưa nói với nhau xong , có thể đổi chỗ với mình được không?"
Min Ah đứng lên , chỉ về chỗ ngồi sát cửa sổ mở miệng nói
"Mình ngồi ở bên kia , có thể dựa vào cửa sổ , lại còn có ánh nắng , không khí rất tốt đó"
Cô không nói sẽ trở về chỗ cũ , cũng không nói là ngồi tạm ở đây .
Đều là học sinh mới vào trường , ai ngồi đâu cũng được , chỉ là sẽ có một vài người không thấy thoải mái trong lòng .
Bạn nữ kia đứng đó mặt có hơi chút buồn , vài giây sau liền xách cặp đi mất .
Min Ah tiếp tục cùng Eunji nói chuyện .
Tâm trạng cô ấy rất vui vẻ , nói nhiều một cách tự nhiên , khiến người ta cảm thấy chán ghét nhưng không biết tại sao Eunji lại không thấy như vậy .
Tiếng chuông vào lớp vang lên , hai người nói chuyện với nhau cũng đã xong xuôi .
Eunji là người không chú ý đến mọi người xung quanh mình , từ nhỏ mặc kệ là ai làm khó hay bắt nạt cô , ngày hôm sau cô liền quên hết , lại cùng người ta chơi đùa vui vẻ .
Huống chi đây lại là Min Ah một cô gái vô cùng hoạt bát , tốt tính .
Tình bạn giữa hai cô gái nhỏ nhanh như một cơn lốc xoáy . Chỉ cần nói chuyện vào buổi sáng , liền có thể trở nên thân thiết .
Vào giờ nghỉ trưa , Min Yoongi đến đây tìm cô , một số người trong lớp đã thấy quen với điều đó , số còn lại là vô cùng kinh ngạc nhìn hai người đến nhà ăn cùng nhau .
Đi được mấy bước , Min Ah liền chạy theo , tỏ ra thân thiết kéo cánh tay Eunji , vẻ mặt e thẹn nhìn Min Yoongi lên tiếng chào .
"Chào học trưởng , em là bạn cùng bàn của Eunji , tên là Min Ah ạ".
"Chào" Min Yoongi nhàn nhạt gật đầu một cái
"Hai người đang định đi ăn cơm sao?"
"Đúng vậy"
"Vậy là cùng đường rồi , thế thì đi cùng nhau đi".
Min Ah lập tức sáng mặt , giọng nói không che giấu được niềm vui sướng .
Eunji cũng gật đầu theo , khoé miệng khẽ nhếch lên , Min Yoongi bất lực nhìn cô , duỗi tay kéo cô vào lòng ngực mình , mở miệng nói
"Tôi cùng Eunji còn có chuyện muốn nói , bạn học cứ đi trước đi".
"À...", Min Ah có chút kinh ngạc , cười xấu hổ , vội buông tay Eunji ra , muốn nói gì đó lại thôi , nhìn chằm chằm Min Yoongi , "vậy em đi trước..."
"Ừ." Anh bình tĩnh gật đầu
Eunji vẫy vẫy tay với Min Ah , dịu dàng nói
"Lát nữa gặp nhé"
"Được" Min Ah trả lời , nhìn vào bàn tay kia đang đặt trên vai Eunji , ánh mắt loé sáng .
Thân hình Eunji rất nhỏ đơn giản như là bị Min Yoongi ôm hết nửa người vào lòng ngực , hai người toát ra một bầu không khí thân thiết tới mức người khác khí có thể hoà nhập được , sự gần gũi ấy cứ như là điều hiển nhiên .
Min Ah di chuyển ánh mắt , thu hồi cái nhìn kinh ngạc kia , gật gật đầu , xoay người đi về phía trước .
Đến khi Min Ah đi mất , Eunji lập tức quay đầu , ngẩng mặt nhìn Min Yoongi , ánh mắt nghi hoặc hỏi
"Anh , anh có chuyện gì muốn nói với em sao?"
Min Yoongi cúi đầu , rũ mắt xuống nhìn cô , khuôn mặt nhỏ trắng vẫn hồn nhiên , còn mang vài nét trẻ con , trông thật đáng yêu .
Đôi mắt đen nhánh kia đang trợn tròn , lại trong veo đến mức làm người ta có thể nhìn thấu bên trong .
Anh không nhịn được mà khoé miệng nhẹ mắng
"Đồ ngốc".
Min Yoongi dẫn Eunji đến nhà ăn trên đường gặp không ít người quen , anh nhàn nhạt hừ một tiếng , không quan tâm đến những ánh mắt tò mò ấy .
Cho dù vậy , đến lúc ăn cơm , hai người không thể tránh được đội quân ' bà tám '
"Ơ , ai đây nhỉ , không phải là Min Yoongi của chúng ta đây sao?"
Một ánh chàng đầu đinh xuất hiện , khuôn mặt góc cạnh sắc sảo , đôi mắt rất sáng , như hai mặt trời đen nhỏ , cả người toát không khí tươi sáng của ánh mặt trời .
Min Yoongi gạt bàn tay đang đặt trên vai xuống , bình tĩnh nói
"Đúng vậy , cậu không nhìn nhầm đâu".
Vừa dứt lời , phía sau lập tức truyền đến một tiếng cười nhẹ
"Ha."
Eunji nhìn theo nơi phát ra âm thanh , ánh mắt lập tức trở nên kinh ngạc .
Cô ngơ ngác mở to mắt nhìn , vô thức nói ra hai chữ "A Li"(*)
A Li (*) phiên bản người thật...
(*): A Li là con 🦊 trong phim hoạt hình bên Trung
Cô nhìn chằm chằm vào gương mặt kia , không nhịn được nuốt nước miếng .
Mắt to , cằm nhọn , mặt trái xoan , làn da vô cùng mịn màng , môi hơi đỏ , mái tóc đen bồng bềnh trên đầu , một số chỗ bị nhếch lên , giống như hai tại cáo .
Eunji nhìn không chớp mắt , đang còn nhìn một cách mê mụi thì đầu bị người kia xoay lại , trước mắt là khuôn yên tĩnh của Min Yoongi .
Trên đó còn có nét giận dỗi
"Eunji , không được nhìn người khác như thế , không có ý tứ gì hết"
"A..." Eunji ngơ ngẩn chớp mắt cúi đầu gắp đồ ăn , không dám ngẩng đầu nhìn anh .
"Ha ha ha , Min Yoongi , cậu dọa em gái nhỏ sợ rồi kìa"
Giọng nói trong trẻo ấy là cái người giống như A Li kia , Eunji dựng tại lên nghe . Đột nhiên bên cạnh có người ngồi xuống , cơ thể Eunji căng cứng lên .
"Min Seok , lại đây ngồi" Min Yoongi ngồi phía đối diện nói , giọng hơi trầm và khàn khàn , như bị đánh xe nghiền nát , nói không đều .
Người bên cạnh lập tức đem chén qua , Eunji cúi đầu tiếp tục ăn , một chút cũng không dám lên tiếng .
Cô sợ nhất là dáng vẻ của Min Yoongi lúc này , trên mặt không có nét cười , đôi mắt nghiêm nghị , khuôn mặt rất điềm tĩnh .
Mỗi lần cô phạm lỗi hay chọc giận anh , Min Yoongi tức giận chính là dáng vẻ này .
Eunji nghĩ ngợi một chút , cô đâu có làm sai điều gì đâu...
"Yoongi , không giới thiệu một chút sao?" Người bên cạnh lên tiếng , giọng nói mang theo ý cười , ngữ khí nhẹ nhàng , Eunji yên lặng nhai cơm trong miệng , đột nhiên cảm thấy hâm mộ , một chút cũng không thấy sợ Min Yoongi , thật sự là quá tốt .
"Đây là Eunji , là em gái cùng mình lớn lên" , anh nói ngắn gọn , mọi người đột nhiên im lặng .
Jungkook lúc sau mới lên tiếng , xác định là anh đã giới thiệu xong , khó tin mở miệng .
"Không thể nào Min Yoongi , chỉ có vậy thôi sao?"
"Eunji ăn mau đi , xong rồi còn phải trở về ngủ trưa", Min Yoongi ngước mắt nhìn Eunji dặn dò .
"À , dạ..." Eunji nghe vậy gật đầu , lập tức ăn một cách nhanh chóng .
"Này em gái , anh tên là Jungkook , cùng tuổi với Min Yoongi , em cũng gọi là anh trai nhé ."
Giọng nói vui vẻ bên cạnh vàng lên . Eunji nghĩ trong vài giây , quay đầu lại và chớp mắt trả lời .
"Không được"
"Tại sao?" , Jungkook thấy cô nghiêm túc không nhịn cười được mà hỏi tiếp .
"Nếu gọi vậy , anh Yoongi sẽ không rõ là gọi anh ấy hay là anh , cho nên không thể tùy tiện gọi như thế được ."
Cô dừng một chút , mở miệng:
"Nhưng có thể gọi anh là anh Jungkook".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro