morning sun.
author: hiwtfa
trans: imtozakimiwluv
truyện gốc: https://archiveofourown.org/works/60041884
"Một góc nhìn thoáng qua về chuyến đi Hàn Quốc của MilkLove qua góc nhìn từ phòng khách sạn."
____
Lời mở đầu:
Love thích đồ ngọt, có tài lập kế hoạch và có cái bụng nhỏ nhắn rất hợp với sự ngưỡng mộ tuyệt đối của Milk dành cho N'Love của mình.
Tất nhiên, vì chiếc bụng nhỏ mà em chỉ có thể ăn được những miếng nhỏ, nhưng vẫn thật tuyệt khi được khám phá những ngóc ngách khác nhau mà Hàn Quốc cung cấp. Và việc nhìn P'Milk của em giúp em ăn hết thức ăn, với nụ cười rạng rỡ trên môi suốt thời gian đó, chắc chắn là một điểm cộng.
Milk, tự hào vì chưa bao giờ từ chối Love, đồng ý khi Love hào hứng mở một trang trên Instagram về một quán cà phê không quá xa khách sạn của họ.
Họ đi tàu đến đó. Cảnh đẹp từ cửa sổ, khi tàu của họ đi qua một con sông, và Milk đủ hài lòng để nhìn Love nhìn ra ngoài cửa sổ từ nơi họ đứng ở phía sau cabin.
Cả hai quyết định đi bộ quãng đường còn lại đến quán cà phê thay vì bắt xe buýt — thời tiết ở Seoul thật dễ chịu và mát mẻ, hoàn toàn khác biệt so với cái nóng oi ả ở Bangkok. (Love không muốn thừa nhận rằng đó cũng là vì em thích cách mà váy của Milk tung bay trong gió, thật đẹp và thanh thoát, làn da của cô tỏa sáng dưới ánh mặt trời.)
Em phải thừa nhận rằng em thực sự thích nắm tay Phi của mình khi họ đi qua những con phố nhỏ, dưới những tán cây đang nở hoa và cảm nhận hơi ấm dịu nhẹ của ánh nắng buổi sáng. Họ hầu như im lặng trên đường đi, và đó là một sự yên tĩnh thanh bình mà em cảm thấy mình sẽ không bao giờ có thể tìm lại được khi trở về.
Quán cà phê nhỏ và đẹp, chủ yếu là màu trắng với một vài đồ trang trí nhỏ và cây mọng nước được rải rác một cách có chủ đích ở các góc.
Love nghĩ rằng điều đó thật giản dị và em nói như vậy.
"Có lẽ quán cà phê tương lai của chị có thể tối giản như thế này, P'Miw," em nói một cách nhàn nhã, tập trung nhiều hơn vào cách bàn tay của Milk đặt trên lưng mình.
Có một giai điệu dễ nghe đang phát ở phía sau mà em không nhận ra. Nhân viên phục vụ chào họ một cách thân thiện từ nơi cô ấy đang đứng, ở phía sau quán cà phê nhỏ đang lau ly. Cô ấy vội vã đến quầy, lấy thực đơn và bắt đầu tiến lại gần họ.
Nhưng Milk dễ bị phân tâm, tách khỏi Love khi cô nhận thấy những đĩa nhạc được xếp dọc theo cửa sổ phía trước của quán cà phê. Cô gật đầu lơ đễnh khi Love nói với cô rằng em sẽ tìm cho họ một chỗ ngồi trước, và một nụ hôn hờ hững lên má em, trước khi quay lại lối vào để chiêm ngưỡng bìa đĩa nhạc.
Những đĩa nhạc rất hay, một số bìa đĩa cô nhận ra từ bộ sưu tập của mình ở nhà - bất kỳ ai chọn và trang trí quán cà phê đều có gu thẩm mỹ tốt, theo cô, xét theo cả âm nhạc đang phát. Khi cô liếc nhìn những đĩa nhạc, cô bắt gặp ánh mắt của Love, người hiện đã ngồi vào bàn và đang nhìn cô chằm chằm từ bên trong quán cà phê. Sự ngưỡng mộ về cơ bản đang nhỏ giọt từ đôi mắt em, nụ cười của em dịu dàng, đôi mắt hơi nhăn lại, và như thường lệ, điều đó khiến Milk đỏ mặt.
Có điều gì đó khác biệt trong không khí ở Hàn Quốc. Cô không chắc lắm đó là gì. Có thể là sự che chở của sự ẩn danh khi ở một quốc gia khác, có thể là sự phấn khích khi đi du lịch một mình, chỉ có hai người. Nhưng cô nghĩ rằng Love đã trở nên táo bạo hơn với tình cảm của mình theo từng ngày trôi qua.
Quyết định bỏ qua phần còn lại của bản ghi âm, cô quay lại bàn của họ và ngồi ngay cạnh Love tại chiếc bàn tròn nhỏ của họ.
"Chị không muốn ngồi đối diện em sao?" Love hỏi, lo lắng rằng cổ cô có thể bị đau khi quay lại nhìn em. Em ôm lấy khuôn mặt của Milk để thu hút sự chú ý của cô, ngón tay cái vô tình vuốt ve má cô khi Milk ấn mặt cô vào lòng bàn tay em .
Em bắt đầu lùi lại, mong đợi một câu trả lời, nhưng thay vào đó, Milk nắm lấy tay em, hơi quay lại để áp môi mình vào lòng bàn tay của Love. Tim em đập ba nhịp, lặng lẽ và khao khát, trước khi Milk trả lời.
"Chị biết em thích chia sẻ đồ ăn," cô nói một cách đơn giản, "Như thế này sẽ dễ hơn."
Một làn sóng tình cảm tràn ngập em.
Love đỏ mặt rất đẹp, hơi ấm phủ lên má và tai em, sự tận tâm và chú ý đến từng chi tiết của P'Milk luôn làm em bất ngờ.
Quán cà phê này nổi tiếng với các loại bánh ngọt, đặc biệt là bánh ngọt kem, Love giải thích rằng đó chính là lý do họ có mặt ở đây, vì em thích món tráng miệng còn Milk thì thích kem.
"Em biết chúng ta vẫn chưa ăn bữa chính", em nói, "nhưng em nghĩ chúng ta có thể đi ăn món chính sau đó? Tất nhiên là không có thịt bò".
"Không sao cả nếu chúng ta không làm thế, vì em là món chính của chị." Milk nói đùa, kèm theo một cái nháy mắt. Và mặc dù trò đùa thậm chí còn chẳng buồn cười, nhưng em vẫn khúc khích cười với nỗ lực đó, cố gắng và thất bại trong việc làm mặt giận dỗi, rồi đẩy cô về phía quầy.
Love ăn và thể hiện sự thích thú của mình bằng toàn bộ cơ thể. Và Milk sẽ không bao giờ chán khi chỉ nhìn em ăn. Cô biết cuộc đấu tranh mà Love đã trải qua với sức khỏe của mình, với thức ăn, và biến mục tiêu cá nhân của mình thành đảm bảo Love được thưởng thức nhiều thức ăn nhất có thể. Có một làn sóng tình cảm chạy qua và kéo căng trái tim cô bất cứ khi nào cô thấy Love ăn một cách vui vẻ như vậy. Đôi mắt em sẽ mở to trước, và sau đó lông mày em sẽ cau lại, hoàn toàn tập trung vào việc nếm mọi thứ.
Chỉ có một cách mà Love chuyển động, luồn lách giữa những cái ôm và bám chặt của cô; khiến cô muốn buông bỏ mọi thứ và đến với em, vuốt ve đôi má mềm mại của em và quấn chặt em.
—
Họ (xem Love) đã lên kế hoạch đi du lịch từ lâu rồi, và thời gian nghỉ dài trong lịch trình là cái cớ chính để họ đi nghỉ — ngay cả khi View và Ciize bỏ rơi họ.
Sâu thẳm trong lòng, cô biết rằng không thể có sự nghỉ ngơi giống hệt nhau cho cả bốn người, đặc biệt là sau khi loạt phim của họ kết thúc. Có chút thất vọng, nhưng họ vẫn quyết định tiếp tục. Suy cho cùng, sẽ lãng phí hai tuần hoàn hảo nếu họ không đi.
Cuối cùng, họ quyết định đi Hàn Quốc. Họ chưa bao giờ đi du lịch cùng nhau một mình trước đây, luôn có các thành viên đoàn làm phim và stylist vây quanh mỗi khi họ có lịch trình ở nước ngoài.
Đi công tác và đi du lịch thư giãn là hai chuyện khác nhau. Tim cô hẫng một nhịp khi nghĩ đến cảnh họ cùng chia sẻ một phòng khách sạn. Không có gì lạ khi công ty đặt một phòng đơn cho họ cùng chia sẻ khi họ đi công tác, nhưng có một loại sự mãn nguyện khác thấm vào xương tủy cô khi cô nghĩ đến cảnh cùng chia sẻ một căn phòng, một chiếc giường với em.
Trên máy bay, Love cố gắng học một ít tiếng Hàn, những từ ngữ trôi chảy nhưng lại xa lạ trên đầu lưỡi em, và cô nói với Love rằng em đã làm rất tốt, nhận được một nụ hôn nhẹ lên má như lời cảm ơn.
Có một chút chậm trễ trong lúc cất cánh, và cô thậm chí không quan tâm - cô đang ở bên người cô yêu thích nhất trên thế giới, cô còn có thể mong muốn gì hơn nữa? Và như thể Love đã đọc được suy nghĩ của cô, cô cảm thấy Love tựa đầu vào vai mình.
"Em rất vui vì chúng ta có thể đi chuyến đi này cùng nhau, Ter," em nói, giọng nhỏ nhẹ và đầy ngưỡng mộ.
Cô không trả lời. Không thể trả lời. Những từ ngữ mắc kẹt trong cổ họng cô, bắt lấy làn sóng tình yêu đang tràn qua cô. Cô nghĩ cô gật đầu đáp lại, nnghĩ rằng mình cảm nhận được Love dụi đầu vào vai mình.
Cô nghĩ đi nghĩ lại , trái tim cô đập những nhịp yêu thương bất tận.
—
Trong vài giờ đầu tiên ở Hàn Quốc, có thể thấy rõ ràng rằng Love có thói quen gọi quá nhiều đồ ăn cho cả hai người, và Milk quá mềm lòng để ngăn cản Nong. Milk rất yêu, rất cực kỳ thích, và lắng nghe, say mê, những câu chuyện của Love về những nơi bán đồ ăn khác nhau, về hương vị trong món ăn của họ hòa quyện với nhau như thế nào.
Mặt khác, Milk đang nhảy nhót trên tường như một đứa trẻ, kéo tay áo em, chụp ảnh bằng điện thoại, và là ánh nắng tuyệt đối của em, Và với mỗi nụ cười mà Milk ném theo cách vô tư như vậy, Love càng rơi nhiều hơn. Em đã nghiên cứu, có thể cảm nhận được lịch sử chảy dưới chân họ; trên vỉa hè lát đá cuội cũ kỹ, trong những người hối hả xung quanh họ. Em luôn suy nghĩ, lo lắng và tập trung đến mức bằng cách nào đó, trên những con phố đông đúc của Hàn Quốc, em cảm thấy tự do - rất nhiều suy nghĩ hối hả trong đầu em, nhưng Milk ở đó, và cô giúp em đứng vững.
—
Họ nằm trên giường trong phòng khách sạn chung vào ban đêm, Milk nằm cạnh em, và nói về tất cả những điều giả sử.
Cô duỗi một cánh tay lên, cố gắng với tới trần nhà một cách trẻ con, và hơi lơ đãng, lắng nghe Milk nói chuyện. Giường khách sạn rất lớn, chăn bông thì nặng và rất thoải mái. Em nghĩ về việc sẽ tuyệt biết bao nếu mèo của em cũng ở đây để âu yếm.
"N'Love?" Milk cũng làm theo, cũng với tay lên trần nhà.
Em ngân nga, một lời thừa nhận nhẹ nhàng. Trên không trung, sự khác biệt về kích thước giữa hai bàn tay của họ thật rõ rệt.
"Em đã bao giờ nghĩ đến việc chuyển ra nước ngoài chưa?"
Love thực sự đã nghĩ như vậy. Em đã nghĩ đến việc ở trong rất nhiều tình huống, rất nhiều quốc gia, nhưng mỗi một tình huống đều đưa em trở về với Milk. "Vâng, chúng ta có thể chuyển đến sống cùng nhau."
Em thả cánh tay trở lại giường, và cảm thấy máu dồn về tay, ngứa ran. Love lật người lại, vắt một chân lên Milk, và kéo cô vào. Em nhìn Milk nhẹ nhàng đung đưa cánh tay vẫn dang rộng của mình trong giây lát, trước khi nhắm mắt lại, một loạt hình ảnh lướt qua tâm trí cô. "Chúng ta có thể đi tàu đến nơi nào đó."
Mắt vẫn nhắm, em cảm thấy Milk dịch chuyển, vòng tay ôm lấy cô và thở dài.
"Sẽ thật tuyệt, phải không," Milk nói, giọng cô dịu dàng, mơ màng. "Chỉ cần đi dạo mà không phải lo lắng gì trên đời, chỉ cần tận hưởng cuộc sống."
Và em có thể thấy họ, nắm tay nhau, trong làn gió mùa thu, hoàng hôn phía sau họ khi họ đi dạo. Cảm giác thật yên bình, không vội vã. "Sẽ thật tuyệt. Hy vọng chúng ta có thể làm điều đó khi chị trúng số." Em nghe thấy Milk thở ra một tiếng cười nhỏ, tưởng tượng cô đang mua một núi vé số.
"Có lẽ em sẽ là người trúng số," em nói thêm sau một hồi suy nghĩ.
Họ nói về mọi thứ cho đến khi mặt trời sắp mọc. Có lẽ hôm đó mắt họ sẽ có quầng thâm, nhưng đó là ngày lễ của họ, và Love không hề hối hận vì đã thức khuya.
Milk ngồi dậy khi những tia nắng mặt trời bắt đầu len lỏi vào phòng họ. Chiếc chăn bông theo cô, tụ lại ở eo cô, và chiếc áo sơ mi của cô lệch sang một bên, để lộ một bên vai. Và cách cô tỏa sáng trong ánh bình minh buổi sáng, làn da rám nắng gần như vàng óng, khi cô quay lại nhìn Love qua vai, Love cũng ngồi dậy, bị kéo bởi sức hút của vẻ đẹp của Milk. Em đặt những nụ hôn lên làn da của cô; trên vai c, dọc theo cổ cô, và trêu chọc cắn vào hàm cô.
"Góc nghiêng của chị có thể cắt được kim cương," em thì thầm, nửa người nằm trên lưng Milk, những ngón tay ngứa ngáy và tinh nghịch dưới áo cô. Em hôn vào mép áo, nơi đường viền cổ cô gặp quai hàm, mũi chạm vào mái tóc rối bù của Milk .
Ở đó, trong sự mãn nguyện yên tĩnh, họ ngắm nhìn mặt trời nhô ra từ đường chân trời một cách lười biếng, dang rộng đôi cánh vàng và thắp sáng thành phố. Milk để em lần theo cơ bụng của mình, để lại những vết nổi da gà khi em di chuyển.
"Em biết không, đêm qua," Milk nói, "Chị muốn hôn em trên đỉnh tháp Seoul, vào lúc hoàng hôn."
"Thật vậy sao?"
"Ừ, nhưng mọi người đều ở đó và chị muốn em là của riêng chị."
"Được thôi," trái tim Love đập mạnh , "Thay vào đó, chị có thể hôn em ở đây, dưới ánh bình minh."
"Em nói đúng."
Milk tách ra khỏi em, quay lại và bò về phía em, nhìn em bằng đôi mắt ấy , và đó là tất cả những gì Love có thể thấy.
Mọi thứ khác đều biến mất.
—
"P'Miw, làm ơn đừng làm khó em nữa."
"KHÔNG."
Em đang đối phó với một chú chó con quá khổ. "P'miww," em rên rỉ. Đó là một động thái vô thức, giọng em trở nên run rẩy, môi dưới hơi trề ra.
Nhưng đó là một động thái mà Milk yếu đuối. "Ugh," em càu nhàu, "mới 8 giờ sáng, chị đi gặp ai lúc 8 giờ sáng ở Hàn Quốc thế." Đó là một câu hỏi tu từ, cả hai đều biết, và vì vậy tất cả những gì Love làm là mỉm cười đáp lại, hơi bực bội, nhưng rất yêu.
Ngay cả khi em phàn nàn và rên rỉ, Milk vẫn tránh xa hơi ấm. Đôi tay cô lướt dọc theo làn da của Love, không muốn buông ra. Cuối cùng cô lăn ra sau, kéo chăn của họ theo cùng, và đặt một cánh tay lên mặt cô, che mắt cô.
"Đi đi, nhanh lên, N'Love," cô thở dài, kịch tính như mọi khi, và điều đó khiến Love bật cười. "Trước khi Phi đổi ý và bắt em nằm trên giường suốt cả ngày."
Và với lời đe dọa đó, Love nhanh chóng chuồn đi, mặc dù biết rằng Milk sẽ không bao giờ thực hiện được điều đó. (Em sợ bản thân mình hơn - rất dễ bị phân tâm bởi những nụ hôn và đôi bàn tay rất dễ gây mất tập trung của Milk.)
Và vì thế có lẽ em không nên quay lại ngay khi vừa tới phòng tắm.
Bởi vì Milk đang cuộn tròn quanh gối của cô, chăn của họ quấn quanh eo cô. Cảnh tượng này thật đáng yêu đối với Love, thật mềm mại, ánh nắng buổi sáng len lỏi qua rèm cửa, tắm cho cô trong ánh sáng dịu nhẹ.
Chỉ có một thôi, em tự nhủ.
"Chị yêu," Milk nghĩ rằng Love đã vào phòng tắm để làm mới bản thân, nhưng cô hơi giật mình khi giọng nói của em vang lên ngay phía trên.
Những ngón tay dịu dàng nâng đầu cô lên, và đôi mắt cô cố gắng mở ra, ánh mắt ngưỡng mộ của Love lướt đến gần hơn, trước khi cô vô thức nhắm mắt lại, thở dài mãn nguyện trên đôi môi của Love.
Cô thở ra một hơi run rẩy khi họ tách ra, chớp mắt vì choáng váng. Cô hơi đỏ mặt khi nhận ra rằng ở đâu đó dọc đường đi, tay cô đã bằng cách nào đó luồn vào dưới chiếc áo ngủ dài của Love, nghịch ngợm ở cạp quần short của cô.
Và nụ cười đắc ý của Love nói lên rất nhiều điều. Đôi môi en hồng hào, bóng bẩy, cong lên thành một nụ cười nhếch mép khiến cô chỉ muốn hôn đi. Cô cố kéo em lại gần hơn bằng cách nắm chặt quần đùi của Love, nhưng Love chỉ lùi lại, tiếng cười dễ thương của em vang vọng khắp phòng khi em bước vào nhà vệ sinh, phớt lờ tiếng thở dài khó chịu của Milk.
"Em chỉ muốn chào buổi sáng thôi, chị yêu."
—
Hai tuần ở Hàn Quốc vừa là một chuyến đi dài, vừa là một chuyến đi ngắn. Có quá nhiều thứ để xem, để mua, để ăn, để thử.
Nhưng.
Buổi sáng là phần yêu thích nhất của Milk trong chuyến đi - khi Love thức dậy, buồn ngủ và uể oải, và áp má vào xương đòn của Milk, toàn bộ cơ thể đè lên cô. Cảm giác thật đau đớn khi ở cùng nhau trong một phòng tắm lớn, không có lịch trình hay mục tiêu cuối cùng, chỉ có cả hai xoay tròn và loạng choạng xung quanh nhau khi họ từ từ chuẩn bị cho ngày mới.
Cô tự hỏi liệu cuộc sống của họ có êm đềm và hạnh phúc như thế này không nếu họ chuyển ra nước ngoài, trốn tránh trách nhiệm và ở trong một phòng khách sạn như thế này hướng ra những con phố đẹp như tranh vẽ; liệu họ có giúp nhau ăn mặc vào buổi sáng như họ vẫn làm bây giờ không. Cô hôn lên làn da mềm mại, dịu dàng và bình tĩnh, trong giây lát, trước khi để chiếc áo trượt qua làn da của Love.
Đáp lại, Love nắm lấy tay cô, ngay lúc cô sắp quay đi, và hôn lên cổ tay cô, để lại một vệt đỏ mờ nhạt.
Cô giữ nó ở đó, như một vật kỷ niệm tình yêu nhỏ bé được nhét vào khe hở trên cổ tay.
—
Khi Milk tỉnh dậy, cô thấy mình nằm ngửa, cánh tay trái tê liệt đến mức không thể tin được. Liếc sang bên phải, cô mỉm cười, thấy Love cuộn tròn, ngủ say. Tóc em rối bù, che mặt khi em say giấc, dùng cánh tay của Milk làm gối.
Cô hơi duỗi người, xoa bóp chỗ đau ở cổ, cẩn thận hơn để không đụng vào Love, chớp mắt cho tỉnh ngủ, ngáp một nửa, trước khi dịch chuyển và quay lại đối mặt với Love.
May mắn thay, Love có vẻ không bị làm phiền. Cô dịch chuyển một chút, tạo cho Milk cơ hội hoàn hảo để giải thoát cánh tay của mình - và cô đã làm vậy, ngọ nguậy các ngón tay để máu lưu thông trở lại, và kẹp nó dưới đầu mình để có điểm tựa tốt hơn.
Chậm rãi, bằng cánh tay phải, cô đưa ra, gạt mái tóc của Love ra khỏi mặt, vén chúng ra sau tai. Cô cảm thấy nhiều hơn là nghe thấy Love thở dài. Mũi cô giật nhẹ, lưỡi hồng thè ra nhanh chóng.
Cảm giác thật kỳ lạ, ở một đất nước hoàn toàn khác, với ngôn ngữ mà cô không thể nói, xung quanh là những người không nhận ra cô.
Nhưng nó cũng giống như sự khởi đầu của một điều gì đó đặc biệt.
Cô nín thở, dõi theo từng đường nét trên khuôn mặt của Love và vuốt ve làn da của em với sự chăm sóc tối đa. Em thật mềm mại và mịn màng và gần như mỏng manh, trong khi những ngón tay của cô chai sạn vì nhiều năm tập luyện và ở phòng tập, và cô sợ, theo cách ngốc nghếch và đầy yêu thương này, khi làm em thức.
Cô không dừng lại.
Những ngón tay nhẹ nhàng lướt qua sống mũi của Love, lần theo đường nét nhỏ mà cô ấy rất yêu thích, theo từng đường nét trên khuôn mặt và lướt dọc theo xương gò má nơi có hàng mi mắt.
"Em thật xinh đẹp", cô thì thầm, đầy cung kính. Những ngón tay cô trượt từ nơi chúng đang nâng niu khuôn mặt em, dọc theo hàm em để lướt qua môi dưới. Chúng mềm mại, căng mọng, và cô cảm thấy như thể mình đang rơi, rơi .
Một làn sóng tình yêu dâng trào, đe dọa nhấn chìm cô, một nhu cầu đang âm ỉ trong lồng ngực.
"Chị yêu em," thay vào đó, cô thở dài, vẫn đứng đó, nhìn chằm chằm, say mê.
Đôi mắt của Love vẫn nhắm, hơi thở của em vẫn đều. Em trông như thiên thần khi ngủ. Dù sao thì cô cũng nghĩ Love trông như thiên thần mọi lúc.
Ngón tay cái của cô vuốt ve nhịp nhàng làn da mềm mại trên má Love, và cô cảm thấy hài lòng khi chỉ nằm đó với Love, ngay cả khi cô cảm thấy hơi xấu hổ khi cứ nhìn chằm chằm như vậy.
Và giờ khi ý nghĩ đó lóe lên trong đầu, cô cảm thấy hơi ngại ngùng, rồi rụt tay lại, quyết định rửa mặt và ra ngoài để chuẩn bị bữa sáng sớm cho cả hai.
Nhưng ngay khi cô rút tay lại, đôi mắt của Love đột nhiên mở to, khiến cô giật mình. Đôi mắt của em, to như vậy, cầu xin, khiến cô ấy cảm thấy như mình đang chết đuối, ngay cả với vẻ mặt dịu dàng, trìu mến của em. "Tại sao chị không hôn em?"
Một vệt ửng hồng hiện lên trên khuôn mặt cô, ửng hồng ấm áp. "Em đã thức rồi à?"
Love bĩu môi, ngạc nhiên là tỉnh táo vào một giờ sớm như vậy, môi dưới trề ra, và cô phải kiềm chế sự thôi thúc muốn âu yếm. Cái bĩu môi, kết hợp với đôi mắt to, sáng ngời và biểu cảm, thuyết phục cô đưa tay ra, kéo Love trở lại vòng tay của mình,
"Suốt thời gian, em đã chờ nụ hôn đánh thức của chị," Love nói, khi họ đang ôm nhau ấm áp và hạnh phúc. "Nhân tiện, em cũng yêu chị."
Cô nhún vai, đẩy Love, người đang ngả người ra sau với một nụ cười. "Chị cảm thấy hơi ngại khi đánh thức embằng một nụ hôn," cô ngượng ngùng nói, "và em không thể đưa ra sự đồng ý."
"Được rồi, giờ em đã tỉnh táo để cho chị sự đồng ý của em." Và đó là lý do tại sao cô yêu em, thẳng thắn và đơn giản. Những ngón tay luồn qua tóc em, nâng niu sau đầu em, và kéo em vào nụ hôn.
—
Lời kết:
Họ lại đang ở một nhà hàng Nhật khác. Milk thích đồ ăn Nhật và Love cũng thích cô, vì vậy em sẽ không thấy lý do gì và liên tục tìm kiếm các nhà hàng Nhật để thử.
Em nắm chặt tay cô và họ tranh nhau trả tiền cho mỗi bữa ăn.
Họ chụp ảnh, sát lại gần nhau và mỉm cười tươi đến nỗi má đau nhức. Milk cố gắng chụp thêm nhiều ảnh và video về cảnh xung quanh, nhưng cô bị phân tâm bởi vẻ đẹp mà Love tỏa ra dưới sự thoải mái của kỳ nghỉ, đôi mắt to lấp lánh và phản chiếu ánh đèn đường, cùng với nụ cười của em.
Vào một thời điểm nào đó, Love lấy điện thoại của mình ra, môi kéo dài trên những chiếc răng trắng, mỉm cười và cười khúc khích nhìn cô khi cô cố gắng nhét một miếng thức ăn khổng lồ vào miệng. Chắc hẳn cô trông thật điên rồ, say đắm trong tình yêu và mê mẩn, đôi đũa hơi vụng về khi cô bị phân tâm bởi sắc hồng nhẹ nhàng trên má Love.
____
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro