DEMO
Apo nhìn bó sen trắng được gấp tỉ mỉ từng cánh đẹp đẽ, gói giấy cẩn thận được anh ôm trong lòng, không khỏi cảm thán.
- Lại là hoa nữa sao?
Cậu vẫn không ngưng lại động tác cầm bút sửa lại bản thiết kế trên ipad, lại cúi đầu xuống tiếp tục làm việc.
- Không phải em thích nhất là hoa sen hả? Hoa hôm nay không đẹp sao?
Mile ngờ hoặc đưa bó sen ra trước mặt ngắm nghía 1 lúc. Ừm, rất tươi mà, hoa cũng được gấp rất đẹp. Là bó hoa đẹp nhất anh chọn được ngày hôm nay đấy.
- Đẹp lắm, chỉ là anh cứ cách ngày lại gửi 1 bó hoa đến đây...tôi thấy không được ổn. Bó hướng dương hôm trước còn tươi lắm, tôi sợ phòng tôi không còn chỗ cắm hoa mất.
Apo thở dài trong lòng.
Hình ảnh anh mặc sơ mi trắng, ôm bó hoa sen trắng bước vào văn phòng cậu, là hình ảnh mà cậu yêu thích nhất. Cũng là hình ảnh đẹp đẽ mà cậu không thể quên.
Cậu thích nhất là hoa sen, Mile đặc biệt giống với hoa sen, cho nên...
- Không ổn chỗ nào? Anh tặng hoa cho em có chỗ nào không ổn?
Mile đặt bó hoa lên bàn làm việc của Apo, cũng rất tự nhiên tựa vào phần bàn bên cạnh tay của cậu, 2 người rất dễ dàng nhìn thẳng vào mắt nhau.
- Vậy anh nói đi, tại sao lại tặng cho tôi nhiều hoa đến thế?
Apo không thể chịu thêm được nữa, trực tiếp ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt anh.
- Anh nghĩ...tặng hoa là cách bày tỏ tình cảm nhẹ nhàng mà tinh tế nhất. Nên anh mới tặng hoa cho em
- Mile Phakphum, anh có biết anh vừa nói gì không vậy?
Apo sửng sốt, sao anh cư nhiên nói ra được những lời đó chứ. Anh biết người trước mặt anh là ai không?
- Ý trên mặt chữ.
Ngưng một lúc.
- Anh thích em, Apo, anh muốn theo đuổi em.
Trái tim Apo như ngừng đập đến nơi rồi. Anh ấy chính là vừa tỏ tình với cậu, nói là muốn theo đuổi cậu kìa, trời ạ.
- Mile ...
Apo không nói nên lời, chỉ trơ mắt nhìn anh nâng bàn tay phải của mình lên, đặt lên mu bàn tay nụ hôn đầy nhẹ nhàng trân trọng. Trong đáy mắt anh chứa cả bầu trời dịu dàng yêu thương.
- Anh không cần em phải trả lời anh ngay, nhưng xin em đừng để anh chờ lâu. Anh muốn là người có vinh hạnh mở cửa trái tim em. Nên là...cho anh theo đuổi em nhé?
Apo chỉ biết trúc trắc gật đầu, lời tỏ tình này quá đột ngột, quá bá đạo, cũng quá nhẹ nhàng. Cậu nghĩ mình đã có đáp án rồi.
- Bé ngoan.
Mile ôm lấy Apo vào lòng, để cậu lắng nghe được nhịp tim đập bình ổn mà mạnh mẽ cùa anh.
Anh tin mình sẽ sớm có đáp án thôi.
Trong máy tính bảng của Apo, bên cạnh người mẫu nam phác hoạ có làn da trắng lạnh, đang khoác lên mình bộ vest cách tân là những chữ cái rời rạc:
" Mile"
"Mile"
"Thích"
" Hoa sen"
....
" Em thích anh".
__________________
Love.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro