🌙Chương 12: Cầu hôn (18+)
Viking là một tộc người xuất phát từ biển Bắc thời trung cổ. Họ nổi tiếng với sự phiêu lưu, khả năng chiến đấu, cùng sự năng động trên biển. Đặc biệt, với tài nghệ đi biển điêu luyện, người Viking đã chế tạo ra những loại thuyền dài làm từ gỗ cây sồi, sau đó thực hiện hành vi cướp bóc và xâm lược các khu vực khác ở biển Đông và cả biển Tây, trong số đó có cả hòn đảo mà Elisa đang ở.
Up Helly Aa là lễ hội lửa thường niên được tổ chức bởi người dân trên đảo Olive này nhằm tưởng nhớ và tôn vinh tổ tiên của mình - chính là tộc người Viking mấy trăm năm trước. Bởi vì Elisa là người mới đến sống trên đảo chưa được bao lâu nên không khỏi cảm thấy hứng thú với lễ hội địa phương, vì thế cô rất mong chờ có thể lên thị trấn, hoà vào dòng người trẩy hội.
Dưới sự chuẩn bị và hướng dẫn của đám nhóc Blue, Edenimy và Ilym, hôm nay Elisa sẽ ăn vận như một người dân trên đảo chính hiệu, do đó tổng thể phục trang trông khá cầu kỳ, bên trên là chiếc áo sơ mi trắng tay phồng kết hợp cùng với corset bằng tartan, sau đó phối thêm một thắt lưng da nâu bản bự, bên dưới là một chiếc váy xanh dương đậm. Bởi đang là mùa đông nên cô còn khoác thêm một chiếc áo choàng arisaid cỡ lớn mang hoạ tiết sọc caro phủ dài đến gót cũng được dệt từ vải tartan, dưới chân là một đôi Ghillie Brogues cùng vớ trắng cao cổ, ngoài ra không quên đội thêm một chiếc mũ Tam o' Shanter đồng kiểu dáng với áo choàng để tránh sau khi trở về cô lại bị đau đầu vì gió lạnh.
Sau khi chuẩn bị đâu vào đấy, Elisa bắt đầu dẫn theo đám nhóc lên trấn. Phải nói rằng, trang phục của nam giới nơi đây không giống như những nơi khác trên thế giới, bởi vì, đàn ông con trai ở đây chủ yếu đều mặc váy, mà loại váy đó có tên là Kilt, được xem như biểu tượng của văn hoá tổ tiên người Viking bọn họ, với chất liệu chủ yếu được dệt từ tartan có hoạt tiết caro, sẽ mang đến cảm giác ấm áp cùng quý phái trong trời đông giá rét.
Up Helly Aa gồm hai hoạt động chính. Đầu tiên, người dân tham gia lễ hội sẽ ăn vận như những chiến binh của tộc Viking cổ xưa, diễu hành khắp các đường phố, họ sẽ tụ tập rồi cùng ăn chơi, nhảy múa, hát hò cho tới khuya. Bấy giờ, họ sẽ bắt đầu hoạt động thứ hai về đêm: đốt thuyền chiến Viking cổ xưa. Đoàn diễu hành đi từ sáng tới chiều, mãi cho đến tối, cả trăm cây đuốc sẽ bắt đầu được thắp lên, chiếu sáng cả thị trấn. Đoàn diễu hành đi tới đâu, nhân dân đổ ra cổ vũ, reo hò và nhảy múa tới đó.
Hiện tại đoàn diễu hành đã đi được một nửa, Elisa dạo chơi từ sáng đến giờ cũng đã thấm mệt, cô tìm một chiếc ghế đá ven đường, sau đó ngồi xuống nghỉ mệt, vừa nhâm nhi bánh tattie vừa thưởng thức một cốc Irn-bru, vị khoai tây của bánh hoà cùng vị cam chanh của nước khiến Elisa đã phần nào lấy lại năng lượng.
Bấy giờ lại có một vấn đề phát sinh, ấy là nơi này có quá nhiều người, còn ba đứa nhóc tinh nghịch ấy đã sớm bỏ mặc cô hoà vào dòng người nô nức, Elisa về tình về lý đều cảm thấy vô cùng lo lắng, trái tim không khỏi bị treo lên cành cao, cô nhanh chóng xách váy đứng dậy đi tìm bọn trẻ.
Thế nhưng, bởi vì trang phục quá vướng víu, trong lúc lẫn vào đoàn diễu hành, đã có người vô tình va phải cô khiến cô hụt chân ngã sang một bên.
May thay, vào lúc này chợt có một đôi tay vươn đến đỡ lấy cô, Elisa cảm kích ngẩng mặt lên cảm tạ đối phương, lại phát hiện ra đó là một anh chàng vô cùng điển trai. Trùng hợp là, khi trông thấy khuôn mặt không tì vết của Elisa, anh chàng ấy chợt sững người, rất lâu sau vẫn không hề nhúc nhích.
Elisa cảm thấy tư thế anh dìu tôi vịn này không được hay cho lắm, thế là cô vội ho khan, thành công kéo linh hồn đang rong ruổi đi nơi nào đó của đối phương quay trở lại. Gã trai cười gượng, nhỏ giọng nói xin lỗi rồi lập tức buông cô ra.
- Cảm ơn.
Elisa nhẹ vuốt lại tà váy hơi nhăn, kế tiếp cúi người chào gã, sau đó không chờ gã lên tiếng, cô đã lập tức xoay người rời đi, tiếp tục tìm ba đứa nhóc nọ.
Đúng vào lúc cô vừa nhấc chân lên, người đàn ông nọ đã chợt lên tiếng gọi với về phía cô:
- Cô tên gì vậy?
Elisa quay mặt nhìn lại, mặt trời ngả về Tây, xung quanh mọi người bắt đầu chuẩn bị đốt đuốc, dưới ánh chiều màu quả quýt, cô mỉm cười lịch thiệp đáp:
- Elisa.
Nói xong liền lập tức rời đi thẳng.
Để lại người đàn ông đứng ngây đơ như khúc gỗ giữa một rừng người qua lại, gã cảm thấy thế gian thật kỳ diệu, để gã gặp gỡ một người cũng kỳ diệu không kém. Gã phì cười, dường như cảm thấy không thể tin nổi.
- Eli... Elisa...
Tiếc rằng, Elisa không biết, cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với người đàn ông ấy đã gián tiếp khiến số phận của cô gặp phải một bước ngoặt lớn.
Vào lúc tìm thấy đám nhóc Blue, Edenimy và Ilym, bọn chúng đang vui vẻ vừa ăn kem vừa bàn luận với nhau về những ngọn đuốc lập loè trước mặt. Elisa đen mặt, muốn bước lên giáo huấn một trận nhưng ai ngờ bọn chúng vừa thấy cô liền cười rộ lên, Blue kéo tay cô, sau đó đặt vào lòng bàn tay cô một que kem, kế tiếp là Edenimy cũng chìa cho cô một bó tulip xanh lơ, cuối cùng là Ilym kéo cô đi về phía gian đuốc, sau khi trao đổi một hồi, người trông đuốc bèn đưa cho Elisa một ngọn đuốc sáng rực. Hành động liên tiếp của ba đứa trẻ khiến cô há hốc mồm không nói nên lời, chỉ đành ậm ừ để mặc bọn chúng kéo tay mình nối đuôi theo dòng người đi thẳng ra quảng trường trung tâm để thực hiện nghi lễ cuối cùng và long trọng nhất - Đốt thuyền chiến Viking.
Lúc này trời đã tối hẳn, dòng người lập tức vây quanh thuyền chiến, tạo thành một vòng tròn khổng lồ và đông đúc, sau đó bọn họ bắt đầu hát bài ca truyền thống của tổ tiên, dưới hiệu lệnh của người chỉ dẫn, bọn họ lần lượt châm đuốc đốt thuyền. Dưới tiếng hò reo vang dội, chiếc thuyền cổ to lớn lập tức bốc cháy, đúng lúc này, mọi người lại bắt đầu nhốn nháo lên, ai nấy cũng đang tìm kiếm cho mình một bạn nhảy, bởi lẽ đó là một tục lệ bắt buộc của lễ hội này.
Bởi vì đang lo bộ ba tinh nghịch đó lại đi lạc, thế là cô liên tục đưa mắt tới lui quan sát chúng, Blue cùng Edenimy đang say sưa khiêu vũ với nhau, Ilym cũng đã tìm được cho mình bạn đồng hành, đó là một bé gái vô cùng đáng yêu với hai bím tóc nâu có điểm thêm vài bông hoa dại nhỏ nhắn.
Elisa không phải thành viên chính thức của đảo, nên cô chẳng cảm thấy có gì đáng lo ngại khi bản thân vẫn một mình điềm tĩnh đứng giữa dòng người. Thế nhưng khi có những ánh mắt tò mò bắn về phía mình, Elisa mới cảm thấy chột dạ, cô muốn rời khỏi đám đông, nhưng vì lo lắng cho ba đứa trẻ, cô chỉ có thể cắn răng giả vờ bị đau chân, sau đó chui vào trong một góc khuất người, đứng từ xa quan sát chúng.
Hiềm nỗi cô lại có ngoại hình quá nổi bật, dù đã lẫn vào trong một góc vắng người nhưng vẫn có vài người đàn ông trẻ bước đến ngỏ lời mời cô làm bạn nhảy của mình. Dù Elisa đã khách sáo xua tay từ chối, nhưng bọn họ không có ý định buông tha, thế là cô đành thở dài, quyết định đánh một đòn cuối cùng:
- Tôi phải trông con của mình.
Lời này vừa thốt ra, mấy người đàn ông ai nấy đều bày tỏ vẻ tiếc nuối, có người còn không kìm được sự ghen tị, sau đó liền kéo nhau rời đi mất dạng.
Đương lúc Elisa thở phào nhẹ nhõm, bỗng một ý cười từ đâu đó hướng đến khiến cô nổi da gà, đưa mắt tìm kiếm, sau cùng va phải ánh mắt vừa quen thuộc nhưng cũng xa lạ. Quen thuộc là vì chủ nhân của đôi mắt đó là người đã giúp cô tránh khỏi một cú ngã đau điếng hồi chiều, còn lạ là vì cô không quen biết gã.
Người đàn ông mỉm cười bước đến, lúc này Elisa mới để ý rõ ngoại hình của gã, dáng người dong dỏng cao, có lẽ do thừa hưởng gen tốt từ tổ tiên cùng thường xuyên tập luyện nên cơ thể gã vô cùng săn chắc, gã có làn da trắng mịn như một thiếu nữ, mái tóc đen mun tô điểm cho đôi mắt sâu hun hút cùng con ngươi màu xanh tía, còn cả đôi môi luôn mang nét cười giễu cợt đó nữa, kẻ này trời sinh từ đầu đến chân đều mang vẻ quyến rũ chết người.
Quả là một đoá cẩm chướng nguy hiểm!
Mà đoá cẩm chướng đó đang chậm rãi bước về phía cô, ánh mắt hiện lên một sự thâm thuý khó dò, Elisa nuốt nước bọt, cúi mặt lẩn tránh.
Thế nhưng trước khi Elisa kịp rụt đầu bỏ chạy, hắn đã vươn tay đến, khẽ cười nói:
- Có thể chứ?
Elisa nhìn bàn tay đang chìa trước mặt, biết là không thể tránh, cô bèn thở dài, sau đó cúi đầu đáp:
- Có lẽ khi nãy anh chưa nghe thấy, tôi là người đã có chồng con, con tôi đang chơi đùa bên kia kìa.
Người đàn ông đánh mắt theo hướng tay cô chỉ, trông thấy Blue, Edenimy và Ilym đang nô đùa với nhau ở phía gần đó.
Đột nhiên gã chợt bật cười, dáng vẻ như đang gặp phải chuyện gì hề hước lắm, Elisa chau mày khó hiểu nhìn gã, bấy giờ gã chỉ vội xua tay tỏ ý không có gì. Sau đó lại ưỡn lưng, khoé miệng khẽ nhếch:
- Việc cô có chồng con thì liên quan gì tới việc tôi muốn mời cô nhảy?
- Khi nãy bọn họ nghe thấy tôi nói như thế đều lập tức bỏ đi...
Elisa do dự nói, chiếu theo phong tục của vài nơi mà cô đọc được trong sách, thường phụ nữ đã lập gia đình sẽ rất hạn chế tiếp xúc thân mật với người khác giới, lẽ nào nơi này có tư tưởng thoáng hơn sao?
Như đọc được suy nghĩ trong ánh mắt cô, người đàn ông thu tay lại, vừa chỉnh lại ống tay áo vừa nói:
- Bởi vì có tư tưởng mờ ám với cô, cho nên mới bỏ đi sau khi biết cô là người đã có gia đình, vì biết trước sẽ không có kết quả. - Nói đoạn, gã híp mắt cười, vẻ mặt trở nên vô cùng thiện chí. - Còn tôi thì không, đương nhiên, quý bà đây đã không tiện thì gã trai như tôi cũng chẳng ép.
Nói rồi, gã khoanh tay đưa mắt về phía đám đông, dù rằng thuyền chiến đã được đốt xong, theo lẽ thì lễ hội sẽ phải kết thúc, thế nhưng người dân vẫn còn rất hăng hái, không hề có dấu hiệu sẽ tàn cuộc chơi.
Như một lần nữa đọc được suy nghĩ của Elisa, người đàn ông nọ bất chợt quay sang, ánh mắt xanh tía trở nên lấp lánh lạ thường, gã nghiêm túc nói:
- Trước kia sau mỗi lần chinh chiến trở về, tổ tiên chúng tôi đều tổ chức tiệc tùng, múa hát suốt cả đêm, để ăn mừng công lao thắng trận của mình. Cho nên, tuy lửa thuyền đã tắt, nhưng sự nồng nhiệt trong huyết mạch của tộc Viking mãi mãi không bao giờ lụi tàn.
Thấy cô gái bên cạnh tròn xoe mắt nhìn mình, người đàn ông chợt ho khan, nét mặt thoáng chút không đứng đắn liếc Elisa:
- Trên đảo này hầu như ai tôi cũng quen, nếu như có người nào đẹp như thế chắc chắn tôi đã biết từ lâu, hôm nay đây là lần đầu tiên tôi gặp cô, suy ra cô là người mới đến nơi này.
Elisa nửa ngờ nửa tin muốn lên tiếng thì bỗng ở đâu có một bóng hình nhỏ nhắn như một tia chớp lao nhanh về phía người đàn ông trước mặt khiến gã giật mình lùi lại mấy bước.
Elisa chớp mắt, sau khi nhìn kỹ lại mấy hồi mới phát hiện cái bóng bé xíu đó không phải ai khác mà chính là Blue.
Điều khiến Elisa càng ngạc nhiên hơn chính là cô bé vừa ôm chặt lấy người đàn ông nọ, vừa vui mừng hét lớn:
- Chú Finley, chú trở về từ khi nào thế? Sao không báo cho cháu biết gì cả!
Mà người đàn ông tên Finley đó cũng vươn tay xoa đầu cô bé, sau đó ánh mắt đùa giỡn ngày thường trở nên hiền dịu hơn nhiều, gã nói:
- Đừng làm như chú rời đảo mấy chục năm rồi không bằng, chẳng qua chú chỉ mới rời đảo đi buôn có một tháng chứ là bao!
Blue bĩu môi, sau khi bò dậy liền lon ton chạy về phía Elisa, kéo váy cô giới thiệu:
- Chị Elisa, đây là chú của em, năm nay 31 tuổi, mới chia tay bạn gái thứ 10 được một năm.
- ...
- Blue, không được nói bậy. - Finley tối mặt vội lên tiếng can ngăn cô bé đang không ngừng ba hoa những điều không hay về mình.
Thấy người đàn ông đang hướng ánh mắt ngây thơ vô số tội nhìn về phía mình, như đang cố chứng minh bản thân trong sạch, Elisa chỉ biết nhướng mày, vẻ mặt vô cảm nhìn gã.
Đánh chết cô cũng không tin tên này là kẻ đàng hoàng!
...
Dù đã vào đông nhưng bầu trời vẫn còn rất trong lành, trăng đêm nay vẫn tỏ như mọi khi, soi sáng từng bước đường cô đi, sau khi vẫy tay chào tạm biệt chú cháu nhà Finley, Elisa vươn vai bước vội vào trong để tránh khí lạnh.
Dạo chơi cả ngày nên người cô đã bám không ít mùi, do đó Elisa không thèm để ý cái bóng đen to lớn của ai kia đang ngồi chờ mình trong nhà mà một mạch bước thẳng vào phòng tắm. Khoảng hơn 30 phút sau, khi đã tắm rửa thơm tho đâu vào đấy, bấy giờ Elisa mới thoả mãn khoác váy ngủ bước ra, cả người toả ra mùi hương thơm mát vô cùng dễ chịu.
Vào lúc Elisa đang chuẩn bị buông rèm xuống, đột nhiên từ phía sau có một lực mạnh mẽ áp chặt vào người cô, chưa đầy ba giây, Elisa đã bị vây hãm trong vòng tay vững chắc cùng hơi thở quen thuộc.
- Hôm nay, trên người em có mùi của gã đàn ông khác. - Người đàn ông lên tiếng, giọng điệu chứa đầy sự khó chịu.
- Người đó là Finley, em vô tình gặp được anh ta trong lễ hội, sau mới biết anh ta là chú của cô bạn nhỏ mà em kết bạn hồi mấy tháng trước. Em với anh ta chỉ dừng lại ở mức xã giao, không hơn không kém.
Nghe thấy tiếng hừ lạnh của người đàn ông phía sau, chẳng biết sao tim Elisa chợt mềm đi, sợ hắn vẫn còn buồn bực, thế là cô lại xoay người, vòng tay ôm lấy hắn bày tỏ:
- Không phải em vẫn đang ở bên thầy sao?
Tấm gương phía đối diện phản chiếu lại bóng hình của hai người, người đàn ông tựa cằm lên hõm vai cô gái, giọng nói dịu dàng chứa đựng muôn phần bất lực:
- Ta luôn có cảm giác em có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Cô gái cười khổ muốn lên tiếng vỗ về cõi lòng bất an của người đàn ông, đột nhiên, trên cổ truyền đến cảm giác mát lạnh.
Elisa theo bản năng đưa tay sờ vào, lại phát hiện chẳng biết từ lúc nào, trên cổ đã xuất hiện một sợi dây chuyền, sức nặng của nó khiến cô đoán được thứ này có giá trị không hề nhỏ.
Mihawk cười khẽ, dường như rất hài lòng né sang một bên, sau đó đẩy nhẹ cô đến trước gương.
Bởi vì yêu mến nàng trăng, nên nến trong phòng hầu như không hề được thắp lên, cả phòng chỉ có mỗi những chấm bạc do ánh trăng ban phát, thế nhưng khi trông thấy thứ lấp lánh trên cổ, Elisa chợt nhận ra, hoá ra trên đời còn tồn tại một thứ có thể sánh ngang với vẻ đẹp diệu vợi ấy.
Ánh sáng đỏ rực từ viên kim cương trên cổ khiến Elisa không khỏi lặng người, dưới bầu trời đêm, nó còn nhấp nháy thêm những sắc tím mơ hồ, nhưng đủ để làm mờ đi vẻ rực rỡ của những viên kim cương trắng li ti xung quanh sợi dây.
"Đoá hồng nở rộ dưới ánh trăng."
Trong một triệu carat kim cương tự nhiên thì chỉ có một carat màu hồng hoặc đỏ, tương đương với tỉ lệ 0,001%. Do đó, kim cương đỏ được xem là một trong những bảo vật đắt giá nhất thế gian, hiện tại cả thế giới chỉ mới tìm được ba viên duy nhất.
Thật không thể tin được, viên đắt giá nhất vậy mà đang nằm gọn trên cổ cô.
Ở đâu đó nơi bờ Tây, người ta miêu tả kim cương giống như đôi mắt sáng trong của người yêu đang nhìn mình trìu mến. Chúng là biểu tượng của tình yêu thuần khiết và thể hiện sự theo đuổi vĩnh cửu và chung thủy đến răng long đầu bạc.
Elisa ngơ ngác đưa mắt nhìn vào hình ảnh người đàn ông đang mỉm cười với mình phản chiếu trong gương, vạn vật trên thế giới như chìm vào tĩnh lặng, chỉ còn sót lại giọng nói ấm áp của hắn:
- Cuộc đời Mihawk ta là một chuyến hành trình vô định, cũng không phải là không có cảnh đẹp nào, thế nhưng, đến hiện tại, ta nhận ra chỉ có một cảnh đẹp duy nhất mà ta muốn giữ lại trong đời, đó là nụ cười của em.
Nói rồi, hắn lại ôm lấy cô, nhẹ nhàng hôn lên má cô, từ đầu tới cuối, ánh mắt vẫn dán chặt lên bóng hình trong gương.
Sắc đỏ trong mắt như trung hoà cùng ánh đỏ của viên kim cương, sau đó hoá thành một ngọn lửa đốt cháy những nỗi hoang mang còn tồn đọng trong lòng Elisa khi cô nghe thấy hắn thốt ra câu:
- Lấy ta nhé?
Thời gian như ngưng đọng, Elisa quay phắt lại nhìn thẳng vào Mihawk, không chút chần chừ, cô nhón chân lên, mạnh mẽ đặt lên môi hắn một nụ hôn thật sâu, trao vào đó hết thảy những yêu thương đong đầy trong suốt khoảng thời gian qua.
Dưới ánh mắt chờ mong của người đàn ông, Elisa nhướng mày ra vẻ thăm dò nói:
- Em có tướng ngủ rất xấu, thầy có ngại giường mình bị chiếm...
- Không ngại.
Elisa gật đầu, lại hỏi:
- Tính em rất bướng, sáng nắng chiều mưa, thầy có ngại...
- Không ngại. - Mihawk nghiêm túc đáp, sau đó lại bổ sung một câu. - Quen rồi.
Elisa nhịn cười, khẽ ho một tiếng, sau đó lại nghiêm nghị hỏi tiếp một câu cuối cùng:
- Sau này có người mang họ của thầy, liệu thầy có sẵn lòng...
Gã Diều Hâu cong môi ôm chặt cô, giọng nói tràn đầy vui sướng:
- Sẵn lòng từ lâu rồi.
Elisa cười tít mắt, vươn tay vuốt ve tấm lưng rộng lớn của hắn, ánh mắt như chứa triệu vì sao, cô khẽ nói:
- Em yêu thầy.
Lời vừa dứt, người đàn ông đã nâng mặt cô lên, sau đó nhẹ nhàng trao cho cô một nụ hôn, xúc cảm mềm mại trên đôi môi khiến cõi lòng Elisa lâng lâng, cô bấu lấy cánh tay hắn, nồng nhiệt đáp trả lại. Mà Mihawk cũng hiểu ý, nhịp thở dần tăng lên, chẳng biết từ khi nào đã chuyển sang gặm cắn, đến khi Elisa cảm thấy cánh môi mình tê rần, bấy giờ hắn mới thoả mãn buông tha.
Thế nhưng Elisa chỉ vừa mới há mồm hít thở chưa được một giây, cánh môi ẩm ướt kia lại mờ ám liếm láp vành tai non mềm của cô, sự mẫn cảm lập tức lan ra khắp cơ thể, khiến cô sởn gai óc không nhịn được kêu ra tiếng.
Mà một tiếng này cũng thành công đánh thức con quái thú dục vọng bên trong người đàn ông, hắn lập tức bế cô lên giường, chỉ một cú hất tay, rèm cửa đã hoàn toàn khép kín.
Sau đó hắn cúi người xuống, hôn liên tiếp lên mắt mũi miệng của cô, bàn tay cũng không an phận mà bắt đầu mò mẫm khắp nơi. Khi những nụ hôn nóng bỏng của hắn đáp xuống da thịt mình, Elisa không thể kìm được cơn run rẩy vội mà víu chặt lấy người đàn ông như một con cá mắc cạn.
Chỉ bằng vài ba động tác, váy ngủ của cô đã trôi dạt xuống giường, Elisa thở hổn hển nằm trên giường, quan sát Mihawk đang tự mình cởi áo, sau đó thân hình cường tráng nhanh chóng đập vào mắt cô. Gò má Elisa trở nên nóng gan, cô liếm môi nghiêng mặt đi vì ngượng, nhưng Mihawk đã nhanh tay nắm lấy cằm cô, sau đó lại là một nụ hôn đê mê.
Elisa khó nhọc ôm lấy bả vai người đàn ông, vào lúc hắn liếm nhẹ lên cần cổ trắng mịn của mình, môi cô liền bật ra một tiếng rên khẽ.
Mihawk không vội, hắn từ từ rê đôi môi đi dò thám khắp làn da nhẵn mịn, cho đến nơi nhô cao căng tròn, hắn chợt dừng lại, sau đó nhẹ nhàng gặm mút, để lại những dấu đỏ mờ nhạt, dần dần, những dấu vết mờ ám cứ thế phủ đầy cặp ngực tuyết trắng.
Trông thấy Elisa nhíu mày vì kích thích, người đàn ông nhếch mép, khi bờ môi cách đỉnh ngọc non nớt chừng ba phân, hắn chợt thổi mạnh, da thịt vốn đang nóng bừng đột nhiên bị một luồng hơi lạnh lẽo phả vào khiến nó càng thêm nhạy cảm, đỉnh ngọc cũng vì thế mà bắt đầu cương cứng, và rồi nở rộ trong lòng bàn tay thô ráp vì cầm kiếm lâu ngày của người đàn ông.
Sự mềm mại nơi bàn tay khiến Mihawk vô cùng say mê, hắn xoa rồi lại xoa, thỉnh thoảng khẽ bóp, sau đó cũng không quên khảy nhẹ vào hạt ngọc đang không ngừng vươn mầm trên vùng đồi trắng noãn. Không thể nhịn nổi nữa, hắn lập tức cúi xuống ngậm lấy một bên mềm mại của Elisa, đầu lưỡi bắt đầu ra sức trêu chọc.
- Ưm...
Kích thích dữ dội đột ngột ập đến khiến cho Elisa bất lực chỉ có thể vươn tay cố đẩy người đàn ông ra, nhưng hắn lại vững chắc như một pho tượng, có đẩy thế nào cũng không ra, hoặc giả là do bản thân cô đã hoàn toàn bị sự khiêu khích của hắn rút cạn sức lực.
Mihawk đưa tay dò thám nơi bí ẩn nào đó, cảm giác nhớp nháp khiến hắn không khỏi cười nhạt, sau đó không nói không rằng bắt đầu di lưỡi đến khám phá địa phận bên dưới, lưỡi hắn đảo nhẹ một vòng trên bụng cô, sau đó một đường quét thẳng xuống hai bên bắp đùi.
Thấy Elisa lại đưa tay đến ngăn cản, người đàn ông bình tĩnh nắm lấy tay cô, mặc kệ lời cầu xin của cô gái, hắn trực tiếp đưa lưỡi đến, kéo Elisa hoàn toàn trầm luân.
- Á!
Cơn tê dại bất ngờ đánh úp khiến Elisa cong eo, bất lực bấu chặt ga trải giường, dù cô đã cố gắng cắn chặt răng, nhưng tiếng rên lại không cách nào kìm nén được mà thốt ra ngoài.
Xấu hổ chết mất!
Dù đã là lần thứ hai, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy ngại ngùng khi phô bày toàn bộ cơ thể trước mặt Mihawk, huống hồ là...
Vậy mà người đàn ông này đến cả sắc mặt cũng không hề thay đổi, vẫn là vẻ bình thản đến lạnh lùng như mọi khi, không nói tiếng nào mà thoả thích kéo cô chìm trong bể dục.
Ngay vào lúc Elisa sắp khóc ngất lên, người đàn ông lại rút lưỡi ra, sau đó ngón tay thon dài bắt đầu luân phiên mân mê khu vực thần bí, kế tiếp, nó lại men theo lối đi ướt át mà tiến vào, rất nhanh liền bị các tầng lớp non mềm bên trong hút chặt lấy. Elisa đã hoàn toàn không còn sức lực để giãy giụa, chỉ có thể nương theo sự chi phối của Mihawk.
Có lẽ cảm thấy một ngón tay không đủ, hắn lại cho thêm một ngón tay khác vào, bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng, chiếc lưỡi rời trận khi nãy cũng đã quay trở lại, day nhẹ lên hạt đậu cương cứng.
Không chỉ Elisa, mà Mihawk cũng đổ mồ hôi đầm đìa, có trời mới biết hắn khó chịu đến nhường nào, nhưng cô gái bên dưới quá mềm mại, quá kiều diễm, bảo hắn làm sao vội vàng được đây?
Hắn không muốn cô gái của hắn cảm thấy sợ, hắn muốn cô có thể tận hưởng được dư vị của tình yêu thông qua những mơn trớn da thịt thay vì chỉ thuần là để giải tỏa nhục dục cá nhân.
Ngón tay vẫn liên tục di chuyển, dần dần tốc độ cũng ngày càng nhanh hơn, Elisa yếu ớt liên tiếp thở dốc, hai bên đùi ướt đẫm mồ hôi. Cảm thấy đã đến lúc, gã Diều Hâu lập tức tăng thêm sức, cảm nhận được nơi nào đó kỳ lạ, hắn tức khắc cong tay, dùng hết sức va chạm ra vào, tiếng thở của cô gái dưới người bỗng biến thành tiếng nấc nghẹn. Cô không thốt nên lời, cả người mạnh mẽ run lên, sau đó cô co chân lại hét lớn một tiếng, áng chừng chưa tới một giây sau, từ nơi nhạy cảm đột ngột trào ra một luồng nước trong suốt, bắn thẳng vào tay hắn, có vài giọt theo kẽ tay rơi xuống thấm ướt ga giường.
Xung quanh trở lại trạng thái yên tĩnh, chỉ còn tiếng thở khó nhọc của cô gái vừa mới trải qua cơn cực sướng, cùng tiếng thở nặng nề của người đàn ông đang đau đớn kìm nén nơi nào đó không ngừng trương phồng.
Tiếng thắt lưng vang lên, quần tây nhanh chóng bị hắn vứt sang một bên, Mihawk ôm lấy Elisa đang nằm xụi lơ trên giường, ánh mắt không giấu nổi sự ham muốn, nhưng rồi nghĩ tới điều gì đó, hắn không lập tức tiến công mà dịu dàng hôn lên mắt cô, vị mặn của nước mắt khiến tim hắn rung động. Hắn yêu, nên hắn sợ, vì sợ nên không thể không hỏi rằng:
- Được không em?
Khi trông thấy tầm mắt mơ màng của Elisa rọi về phía mình, tiếp sau đó là cái gật đầu kiên định của cô, bấy giờ Mihawk mới thở hắt ra, bàn tay chậm rãi tách chân cô ra, sau một hồi vuốt ve kích thích, cô gái trong lòng khẽ kêu lên, eo không tự chủ mà đưa đẩy.
Đến nước này, Mihawk làm sao có thể nhịn nổi nữa?
Một tay hắn đỡ lấy chân cô, một tay cẩn thận dò thám, nhờ vào sự dạo đầu kỹ càng, quy đầu dễ dàng tách hai cánh hoa ra, từ từ chui tọt vào trong.
- A...
Nơi chật hẹp đột nhiên bị vật gì đó cứng như thiếc nong ra, cảm giác nóng ran từ vật đó truyền đến khiến Elisa nhíu mày, thế nhưng sau khi ý thức được đó là thứ gì, cô lập tức đỏ mặt, tức khắc nhắm chặt hai mắt lại.
Thấy cô gái bắt đầu căng thẳng, Mihawk kìm lại cơn ham muốn trong người, nhỏ giọng trấn an cô:
- Nhìn ta, đừng sợ.
Vào lúc Elisa buông lỏng cảnh giác mở mắt ra, đột nhiên Mihawk lại cúi xuống ôm chặt cô, đi kèm cùng hơi thở nóng như lửa đốt, vật nóng bỏng vẫn còn lưng chừng giữa đường như chứa đầy sự nâng niu và không nỡ.
- Hức...
Cơn đau đớn khiến Elisa không cách nào thở nổi, cô cắn môi, nước mắt chậm rãi rơi xuống.
Mihawk thấy thế liền trở nên lúng túng, thân dưới của hắn bất động, chỉ có ánh mắt chứa đầy sự lo lắng, hắn chậm rãi vén lại mái tóc hỗn loạn của cô, ánh mắt vô cùng xót xa.
- Elisa, đừng khóc, ngoan...
Thấy gã Diều Hâu khốn khổ kìm nén cảm giác khó chịu mà liên tục hạ giọng an ủi mình, Elisa lắc đầu, rướn người ôm lấy hắn, bàn tay luồn vào mái tóc đen nhánh của hắn, vuốt ve.
- Mihawk, mặc kệ em, đừng kìm nén làm gì...
- Em đau, ta không chịu nổi.
- Không sao, đã tới bước này rồi... - Elisa cười cười, gò má ửng hồng. - Em muốn trở thành người của thầy.
Mây trôi, nàng trăng lại được dịp ngó xuống thế gian, nàng có thấy điều gì kỳ lạ không?
Nàng thấy, nhu tình trong mắt gã kiếm khách.
Thế thì có gì lạ đâu chứ?
Lạ sao không, bởi vì nàng vốn tưởng hắn cũng giống mình, lạnh nhạt và vô tình.
Nhưng sai rồi.
Hoá ra, hắn cũng như bao phàm nhân tầm thường khác, vướng vào thất tình lục dục.
Thế rồi, nàng trăng buồn chán nép mình vào sau mây, ánh đỏ nồng nhiệt nơi đáy mắt cũng bị đêm đen che khuất. Mihawk cúi đầu hôn cô gái bên dưới, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve.
Sau đó, người đàn ông ôm chặt lấy Elisa, thân dưới đột ngột dùng sức, không để cho cô gái kịp phòng ngự, vật thô cứng cứ thế xé toạc sự trinh trắng của thiếu nữ, nghênh ngang chui vào sâu bên trong.
- Aaaaa...
Elisa đau đến hai chân mất cảm giác, móng tay bấm chặt bả vai người đàn ông đến túa máu.
- Elisa...
Mihawk dừng lại động tác, vươn tay lau mồ hôi cho cô, sau đó hàng vạn nụ hôn đáp xuống, hắn hôn lên tóc, lên trán, lên những giọt nước mắt hạnh phúc nhưng mặn chát của cô, rồi hắn hôn môi, vừa hôn vừa không ngừng thì thầm rằng cô đẹp đến nhường nào, hắn yêu cô nhiều bao nhiêu...
Áng chừng qua hơn mười lăm phút, cơ thể của người con gái bên dưới mới bắt đầu thả lỏng, khi cảm nhận cơn đau rát dưới người đã tiêu tan phần nào, Elisa vòng tay chủ động ôm lấy Mihawk, cắn răng tiếp đón từng cú động eo ra vào đầy chậm rãi của hắn.
Dưới sự kích thích nhiệt tình của Mihawk, nơi đó của Elisa cũng bắt đầu tiết ra chất dịch ấm áp, cô đu đưa thắt lưng theo sự tấn công có tiết tấu của hắn, thỉnh thoảng không nhịn được mà tuôn ra một tiếng rên nhỏ.
Mihawk nhào nặn ngực cô theo từng nhịp ra vào, rồi hắn lại cúi xuống cắn mút, khiến cô gái khốn khổ ngửa đầu ra sau thở dốc. Mặt dây chuyền kim cương rực sáng trong màn đêm, lấp lánh như thể có hàng triệu tinh tú bên trong đang tranh đua rượt đuổi cùng với hắn. Bên trong cô vô cùng chặt chẽ và ấm áp, càng khiến người ta muốn chết hơn nữa là dường như bên trong tồn tại vô số bờ môi, đang không ngừng vuốt ve, Mihawk sướng đến tê cả da đầu, không khống chế liền thúc mạnh một cái.
- Á!
Elisa rùng mình thốt lên thành tiếng, cú thúc mạnh vừa nãy đã vô tình chạm đến nơi sâu thẳm nhất bên trong, quy đầu mẫn cảm đụng phải một mô mềm, khoái cảm ngắn ngủi ập đến và lan truyền đến từng sợi dây thần kinh của cả hai. Người đàn ông luyến tiếc cảm giác ấy lập tức thúc mạnh thêm một lần nữa, và như ý nguyện, hắn không khỏi hừ lên một tiếng thoả mãn. Ngay lập tức, hắn giữ chặt eo Elisa, sau đó điên cuồng ra vào, điên cuồng giã mạnh vào nơi sâu thẳm đó, và rồi không chịu được sự tấn công như cuồng phong bão tố của người đàn ông, nơi non mềm đột ngột hé mở, quy đầu to lớn cứ vậy mà tiến vào trong, khám phá một cấm địa mới.
- Hức... không... sâu quá rồi!
Chết mất!
Cô không thể chịu nổi!
Elisa lắc đầu nguây nguẩy, sức lực cô yếu ớt chẳng thể tiếp nhận nổi sự dũng mãnh của người đàn ông, cô trợn tròn mắt nhìn hắn mạnh mẽ chạy nước rút bên trong cơ thể mình. Cả hai mồ hôi đầm đìa, người cô không còn chút sức nào, vậy mà người đàn ông này vẫn miệt mài, có vẻ như hắn thật sự muốn làm cô đến chết mới thôi. Không biết đã qua bao lâu, khi quy đầu bất chợt va chạm vào điểm nào đó, Elisa há mồm vội hét lớn van xin:
- Aaa... chỗ đó không được đâu!
Trái lại, Mihawk càng theo đó mà ra sức va chạm vào điểm chết người, Elisa nấc nghẹn hoảng hốt ôm chặt lấy hắn, móng tay bấm chặt vào trong da thịt người đàn ông, theo sự chuyển động dữ dội của hắn mà tạo thành những vệt cào mơ hồ.
Điều này càng thêm kích thích đối với hắn, hai mắt Mihawk đỏ ngầu, eo cũng không còn khống chế mà thúc liên hoàn, cứ như muốn nhét cả hai hòn căng tròn vào bên trong, tiếng va chạm cùng tiếng nước kết hợp tạo thành một loại tạp âm vang vọng khắp cả phòng khiến người ta đỏ mặt.
- Aaa... đủ rồi... em không chịu nổi...
Mihawk vội ôm lấy Elisa, hắn nhíu mày lặp đi lặp lại tên cô, vẻ mặt trở nên hơi khó coi.
Dưới sự va chạm quá mãnh liệt, khoái cảm liên tiếp ập đến như sóng biển không ngừng cuốn sạch mọi giác quan của Elisa, cô không còn nhìn thấy gì, trước mắt chợt nhoè đi, tai cũng ong đi, chỉ có thể há miệng rên rỉ. Sau cùng, khi vật to lớn của gã Diều Hâu một lần nữa hung hăng đâm mạnh vào điểm G, nơi nhạy cảm của Elisa liền co bóp dữ dội, khoái cảm hoàn toàn xa lạ khiến đầu óc cô như vỡ tung, cô bật khóc hét lên một tiếng thật dài, ôm chặt lấy Mihawk, từ nơi nào đó lại lần nữa bắn ra những tia nước, tưới ướt cây gậy thô cứng đang ra sức khuấy động bên trong mình, cuối cùng bủn rủn chìm vào tĩnh lặng.
Còn Mihawk lúc này cũng hoàn toàn bị sự co thắt của lối nhỏ làm cho sướng đến mức suýt nữa tuốt vũ khí đầu hàng, hắn nghiến răng, nhanh chóng rút ra đâm vào cỡ trăm cái, lúc này, một luồng sóng điện từ đâu vọt đến, hắn rên lên một tiếng rồi siết chặt mông, sau đó bắn hết toàn bộ tinh hoa vào sâu bên trong cô gái. Hắn cũng không vội rút ra mà cúi xuống hôn lấy hôn để cô gái diễm lệ bên dưới, bởi vì lần đầu tiếp nhận cực khoái quá sức chịu đựng nên cô đã sớm thiếp đi.
Lúc này, Mihawk cũng chậm rãi rời khỏi cơ thể cô, hắn tiến về phía tủ lấy ra một bộ váy ngủ mới, giúp cô lau người và thay đồ, sau khi ân cần đắp chăn cho cô, hắn mới quay người tiến vào nhà tắm.
Lúc quay ra, Elisa đã rơi vào một giấc ngủ say, Mihawk cẩn thận lên giường, vươn tay kéo cô vào lòng, động tác vô cùng nhẹ nhàng vì sợ cô thức giấc.
Mọi thứ vừa rồi đối với hắn cứ như một giấc mơ, nhưng may thay, cảm giác nhẹ đau của vết cào sau lưng khiến hắn nhận thức được rằng đây không phải là mơ, cô gái trước mặt này hiện tại đã trở thành vợ của hắn, là người mà cả đời hắn muốn bảo vệ và không thể để vụt mất.
- Ta già rồi, cũng không biết nói những lời yêu thương, có thể trong mắt người trẻ như em, ta là một kẻ khô khan, nhưng mà... em phải biết rằng, kẻ khô khan này luôn mong ngóng được gặp em mỗi ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro