Ái thương: Hành hạ
Miên Tông chạy tới cung Lý Thuận đã thấy người đứng lớp trong lớp ngoài. Giang Thái y, Ngô thái y.... cả thái y viện già trẻ đều triệu tập đến cả, Đoàn Viên cùng Hồng Đào đứng một bên sụt sùi nước mắt
- Kim thượng
Miên Tông bước vào, tất thảy quay ra hành lễ rồi lại quay sự chú ý vào Hiệu Nguyệt. Giang thái y vừa chẩn mạch vừa đăm chiêu, trán lấm tấm mồ hôi, mọi người hết nhìn Hiệu Nguyệt lại nhìn sang Giang thái y, từng biểu cảm trên khuôn mặt Giang thái ý đều khiến chàng lo lắng
- Thế nào? Nàng ấy thế nào rồi?
- Bẩm Kim thượng. Qúy phi xúc động quá độ nên mới ngất đi. Thần kê vài thang thuốc bổ, đợi 1 lát Qúy phi tỉnh dậy mau chóng cho uống
Nô tài nhanh chóng đi theo Giang thái y, mọi người cũng theo đó ra ngoài. Miên Tông ngồi xuống bên cạnh nắm tay nàng, Hiệu Nguyệt bất tỉnh vẫn còn chau mày lo lắng
Hiệu Nguyệt mê man, trước mắt nàng là 1 mảng u linh ảm đạm, mùi máu tanh nồng xộc lên mũi, xung quanh là xác người ngựa lẫn lộn
- Mẹ. Mẹ
Nàng nghe thấy tiếng Hồng Nhậm gọi mình, âm thanh yếu ớt đứt đoạn, chính nàng cũng không thể định hình tiếng gọi phát ra từ nơi nào
- Hồng Nhậm... Hồng Nhậm...
Tiếng nàng gọi thều thào yếu ớt
- Hiệu Nguyệt. Hiệu Nguyệt.
Nàng nghe thấy cả tiếng Miên Tông gọi mình, chốn này là chốn nào, sao có cả Miên Tông ở đây
- Thị An. Tại sao Qúy phi lại thành ra thế này
Miên Tông cẩn thận kéo chăn cho Hiệu Nguyệt xong quay sang tra hỏi Thị An. Nàng ban nãy bị dọa một trận thất kinh hồn vía, nước mắt vẫn còn đọng trên mi
- Là do Hồ thị. Ả ta tới nói chuyện của Nhị hoàng tử nên mới khiến Qúy phi....
Hai tay Miên Tông nắm chặt đấm vào cạnh giường khiến tất thảy giật mình
- Miên Tông... Miên Tông
Miên Tông tính đứng dậy rời đi lại bị tiếng gọi của Hiệu Nguyệt níu lại. Nàng ấy vẫn mê man, đôi mày chốc chốc chau lại mặt khó nhọc. Kìm nén lại cơn giận trong lòng, Miên Tông ngồi xuống nắm chặt tay nàng
- Ta ở đây. Hiệu Nguyệt. Nàng có nghe ta gọi không?
Hồng Đào đứng bên cạnh đưa tay quẹt nước mắt vội vã rời đi
Trong vườn trà Tây Phong cung , Hồ thị đắc chí thưởng trà, Nhị hoàng tử chính là điểm yếu lớn nhất của Qúy phi, chỉ cần chạm vào đó, chắc chắn sẽ khiến Qúy phi sụp đổ, sớm muộn ả cũng có cơ hội tranh đoạt được vị trí đó
Choang
Chiếc roi da trên tay Hồng Đào vừa vung 1 đường ly trà trên tay ả vỡ tan tành trên đất. Ngụm trà trong miệng Hồ thị khó khăn nuốt xuống, sợ hãi quay sang nhìn thấy Hồng Đào hai mắt như muốn ăn tươi nuốt sống ả
Không kịp phản ứng thêm, chiếc roi da quật tới tấp vào người ả không trật nhát nào, đám nô tài quỳ xung quanh không dám hé nửa lời cầu xin
- Ta đã cảnh báo ngươi rồi. Dám đụng tới tỷ tỷ của ta. Ta khiến ngươi sống không bằng chết
Từng lời từng lời Hồng Đào cất lên theo đó là từng nhát roi quất xuống. Hồng Đào đánh 1 hồi không nguôi hết cơn giận, chiếc roi lúc này quấn quanh cổ ả, xiết ngày càng mạnh, mặt Hồ thị từ đỏ chuyển sang trắng bệch. Giây phút tưởng chừng không thể thở nổi nữa chợt có tiếng gọi khiến Hồng Đào phân tâm nới tay
- Trưởng công chúa. Trưởng công chúa. Qúy phi tỉnh rồi. Tỉnh rồi
- Hôm nay tha cho ngươi. Còn chưa xong với ta đâu
Hồng Đào nghe xong thở nhẹ 1 cái buông roi ra và rời đi
- Miên Tông. Con của thiếp. Hồng Nhậm của thiếp
Hiệu Nguyệt vừa tỉnh liền hoảng loạn không thôi kêu khóc
- Hồng Nhậm. Hồng Nhậm... Miên Tông... Hồng Nhậm.... Thiếp muốn gặp Hồng Nhậm
Miên Tông ra sức giữ chặt nàng trong lòng, Hiệu Nguyệt yếu ớt vật vã một hồi cũng mệt mà ngoan ngoãn ở yên trong tay chàng
- Hồng Nhậm... Hồng Nhậm... Thiếp muốn gặp Hồng Nhậm
Giọng nàng yếu ớt thều thào, nước mắt không ngừng chảy
- Tỷ tỷ
Đoàn Viên đứng bên cạnh giật mình, Hiệu Nguyệt đang tự cắn chặt môi mình, máu đỏ rỉ ra. Tiếng nàng gọi khiến Miên Tông giật mình nhìn xuống, không làm sao cạy ra nổi đành cưỡng hôn nàng. Mùi máu tanh nồng xộc lên mới khiến nàng vài phần tỉnh táo buông ra
- Hiệu Nguyệt. Bình tĩnh. Nghe trẫm này. Trẫm sẽ mang Hồng Nhậm trở về. Trẫm sẽ mang con trở về
Hiệu Nguyệt lắc đầu không tin, nàng thấy rồi, thấy chiến trường la liệt xác chết, có cả chiến mã của Hồng Nhậm ở đó
- Hiệu Nguyệt. Bình tĩnh. Nhìn trẫm. Trẫm hứa, nhất định Hồng Nhậm còn sống
Miên Tông giữ mặt Hiệu Nguyệt đối diện với mình, chậm rãi, kiên nhẫn khuyên nàng
- Bình tĩnh. Bình tĩnh... Nào, từ từ thở... Nhìn trẫm
Hiệu Nguyệt ngheo theo sự hướng dẫn của chàng từ từ bình tâm lại
- Miên Tông... Miên Tông... Thắp nến lên...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro