Chap 35
"Các em đã đánh bại và bắt giữ đối thủ của mình rất nhanh gọn và hiệu quả cũng như không gây ra bất kỳ vết thương nặng nề nào tới đối phương. Việc sử dụng cơ động và sức mạnh từ năng lực của Bakugou, giống như xương sống của chiến thuật đề ra, rất hợp lý và hiệu quả. Ba đứa và Bakugou đã hoàn thành xuất sắc trận đấu" Aizawa-sensei đánh giá, sau đó mọi người liền đi về phía màn hình để xem trận đấu cuối cùng, riêng Hana vẫn nán lại một chút.
"Con giỏi không?" Cô đắc chí hỏi nhỏ.
Câu trả lời mà cô nhận được là một hành động 'like' từ bố cô kèm theo câu nói "Làm tốt lắm, nhóc con".
.
.
.
Cuối cùng, các trận đấu đều đã kết thúc, tỷ số hôm nay nghiêng về lớp A hơn, cụ thể là:
Trận 1: A thắng.
Trận 2: B thắng.
Trận 3: Hòa.
Trận 4: A thắng.
Trận 5: A thắng.
.
.
.
Buổi tối, cả 2 lớp A và B cùng nhau tụ tập để tổ chức một buổi tiệc nhỏ. Mọi người tụ tập nói chuyện cười đùa rôm rả.
Hana đang ngồi một góc uống trà trên sofa, đột nhiên có người đến bắt chuyện.
"Nè, năng lực của cậu ngầu ghê ấy!" Awase lớp B tay cầm tách trà đi đến ngồi xuống bên cạnh.
"Hể, có gì đâu mà" Hana vội xua xua tay, cười cười đáp trả cậu ấy.
"Mấy thanh thép của tớ hàn chắc thế mà cậu đấm mấy cái liền vỡ tan tành luôn" Awase tiếp tục nói.
"Haha... cậu quá khen rồi" Hana gãi gãi đầu cười ngại.
Bakugou hình như vừa từ sân tập trở về, cả gian phòng đông đúc khiến cậu ta có vẻ hơi bất ngờ. Đảo mắt nhìn một vòng xung quanh, bắt gặp Hana đang cười nói với Awase, Bakugou bất giác cau mày lại.
"Ê!! Thằng kia, nghĩ mấy cái chiêu hàn gắn đó cản được tao chắc??" Bakugou tay đút túi quần, đến gần chỗ 2 người đang ngồi rồi nói.
"???"
"Cậu cũng... đâu có tự thoát ra được" Awase không phục mà đáp lại.
"Nói gì hả?? Là do nhỏ này hành động nhanh hơn tao một chút thôi!!"
*Ai đó vừa chọc giận cậu ta à?? Tự nhiên lại cáu kỉnh thế này* Hana liếc mắt nhìn Bakugou thầm nghĩ.
"..."
"Nhỏ kia, theo tao!!" Bakugou gọi cô rồi bước về phía bàn ăn
"Làm sao?" Hana không hiểu gì nhưng vẫn đi theo cậu. "Tớ đi một tí nhé" cô lịch sự nói với Awase rồi mới đứng dậy đi về phía Bakugou.
"Gọi tôi làm gì?"
"Không có gì!"
*???*
"Hả?!!?"
*Tên này hôm nay bị dở người à?*
"..."
"Nè, hôm nay ai chọc cậu cáu đấy? Đừng có mà trút giận lên tôi!" Hana đứng khoanh tay nói, sau đó xoay người bỏ đi.
"Mày đi đâu?" Bakugou thấy cô rời đi liền hỏi.
"Lên phòng, lát nữa xuống!
Lát sau, mọi người cùng nhau ăn lẩu và thịt nướng thật vui vẻ. sau đó buổi tiệc cũng kết thúc.
.
.
.
Một buổi sáng chủ nhật, tháng 12.
"Tuyết rơi rồi!!!!"
Bên ngoài không khí đã trở lạnh, tuyết đầu mùa đã bắt đầu rơi, ai nấy đều rất hào hứng.
Hôm nay là ngày cuối cùng Bakugou và Todoroki phải đến lớp phụ đạo để thực hiện thêm một bài kiểm tra thực hành, nếu lần này họ tiếp tục hoàn thành tốt, toàn bộ thành viên lớp A đều sẽ được cấp giấy phép chứng nhận anh hùng tạm thời.
Vì ở KTX quá nhàm chán, cả nhóm nữ liền rủ nhau cùng ra ngoài dạo phố, cả 6 cô nàng cùng nhau đi trung tâm thương mại mua sắm, riêng Asui ở lại KTX vì năng lực của cô ấy không thích hợp với mùa lạnh.
"Nè, vui thật đó, lâu lắm rồi tớ mới đi mua sắm" Uraraka hào hứng nói.
"Đúng đó, từ hồi trước khi cắm trại đến giờ mà" Hagakure góp lời.
"Thiếu mỗi Asui-san nhỉ?" Yaoyorozu tiếc nuối.
"Trời lạnh giá khiến cậu ấy buồn ngủ mà"
"Hana-chan cậu định mua gì đấy?" Ashido câu tay cô rồi hỏi.
"Tớ chưa biết, dạo một vòng xem sao" Hana cười cười.
*Nãy giờ mình cứ có cảm giác ai đang đi theo là như nào nhỉ...*
.
.
Một góc khuất nào đó...
"Phải nó không?" Một người đàn ông A nói.
"Chắc là nó rồi, con nhỏ tóc trắng đen đó" Một người B trả lời.
"Bọn nó đi cả nhóm, toàn bọn trứng vàng đấy, hẳn là đứa nào cũng có khả năng chiến đấu"
"Cứ theo dõi tiếp, chờ thời cơ thôi".
.
.
Cả đám quyết định tách nhau ra để đi mua những thứ mà họ cần, Hana đi cùng với Hagakure vì cả hai cùng muốn mua khăn choàng.
"Hana-chan hôm trước không phải vừa mua khăn choàng sao" Hagakure vừa bước đi cạnh cô vừa hỏi.
*!!!*
"À...à tớ... muốn mua thêm một cái..." Hana lấp bắp trả lời "Mà... sao Hagakure-chan biết tớ mua rồi thế?"
"Hôm trước tớ thấy cậu ra ngoài sau đó xách về chiếc túi giống với thương hiệu cửa hàng này nên tớ đoán mò đấy, không ngờ là đúng thật, hì hì" Hagakure cười nói.
"Tụi nó tách ra rồi, còn có 2 đứa kìa" Người A nói.
"Chắc không tách ra tiếp đâu, lựa thời cơ bắt cả 2 về cho nhanh!" Người B trả lời.
"Nhưng lão đại chỉ cần đứa có năng lực hổ thôi mà?"
"Ngu à? Thêm một đứa thì thêm một con tin chứ sao?"
"Có cần kế hoạch không?"
"Không, mấy đứa này thích chơi trò anh hùng lắm, lừa tụi nó rồi cho đứa một phát là xong" Tên B vừa nói vừa lôi trong túi áo ra 2 viên đạn màu đỏ "Vừa hay tao có đúng 2 viên"
"Đạn xoá năng lực tạm thời sao? Được đấy! Để tao dụ bọn nó"
.
.
Sau khi mua xong, Hana và Hagakure rời khỏi cửa hàng.
"C...có ai không!! Giúp với!!" Một người đàn ông với dáng vẻ hớt hải lao ra trước mặt cả hai.
"Có chuyện gì thế?" Hagakure và Hana liền đến gần hỏi.
"Giúp với, bạn của tôi ngất xỉu ở cầu thang thoát hiểm!!" Người đàn ông gấp gáp nói.
"Dẫn bọn em đến đó đi" Hana nói, sau đó cả hai liền chạy theo người đàn ông.
"Kia là bạn tôi!!" Người đàn ông mở cửa lối vào cầu thang thoát hiểm ra, quả thật có người khác ngất xỉu ở đó.
Hana và Hagakure không phòng vệ mà tiến đến gần người ngất xỉu, lúc này người đằng sau liền rút súng ra.
Hana lập tức nhận được cảm giác đau ở chân, cô loạng choạng nhìn về phía Hagakure.
*...Bẫy...* Phía sau cổ bổng cảm nhận được bị đập mạnh một cái, Hana ngất đi trong vô thức, Hagakure cũng trong tình trạng tương tự.
"Tốt lắm!" Người đang ngất xỉu ngồi bật dậy "Đem tụi nó về căn cứ thôi".
.
.
Phía bên các bạn nữ khác, mọi người đã tập trung lại với nhau.
"Sao không thấy Hagakure-san và Hana-san vậy?" Yaoyorozu lo lắng nói.
"Hai cậu ấy nói đi mua khăn choàng mà"
"Nhưng lúc này bọn mình đi ngang qua làm gì thấy ai" Uraraka liền nói.
"Gọi thử đi, gọi thử đi" Ashido gấp gáp nói.
"..."
"Điện thoại của Hana-san không liên lạc được!!" Yaoyorozu nói "Để tớ gọi Hagakure-san".
"..." Chuông reo nhưng không ai bắt máy.
"Lần nữa xem".
"..."
"Alo" đầu dây kia nói.
"Hagakure-san!!" Yaoyorozu vội nói.
"À, tôi không phải chủ điện thoại này, tôi vừa nhặt được ở gần cầu thang thoát hiểm tầng 3, bạn là người quen của chủ điện thoại sao?"
...
Cả bọn liền đi đến lối thoát hiểm tầng 3, một cô gái đứng đó cầm điện thoại của Hagakure trên tay, cô ấy đưa lại điện thoại rồi rời đi.
"Không lẽ các cậu ấy gặp nguy hiểm sao??" Ashido hớt hải nói.
"Phải làm sao đây!!?" Jiro lên tiếng.
"Cũng tối rồi, ta quay về kí túc xá trước đi, kể cho mọi người nghe rồi tính" Yaoyorozu cố bình tĩnh nói.
.
.
.
Trở về KTX.
"Mất tích sao!!!?" mọi người hoảng hốt.
"Bọn tớ đã đợi rất lâu mà không thấy 2 cậu ấy quay lại" Ashido nói nhưng muốn khóc.
"Bình tĩnh nào, có lẽ 2 cậu ấy đi đâu đó thôi" Iida trấn an.
"Ê! Vụ gì vậy?" Bakugou và Todoroki vừa từ ngoài cửa bước vào, thấy mọi người có vẻ căng nên hỏi Kirishima.
"Hana và Hagakure biến mất rồi!!" KirishimaEijiro trả lời một cách nghiêm trọng.
"!!!"
"Cái... quái gì?"
"Làm sao lại biến mất?" Todoroki hỏi.
"Bọn tớ đến trung tâm mua sắm, sau đó tách nhau ra đi mua đồ, lúc tụ tập thì chẳng thấy 2 cậu ấy quay lại" Yaoyorozu kể lại.
"Có liên lạc với tụi nó không!??" Bakugou lập tức hỏi tiếp.
"Điện thoại của Hana-san thì không liên lạc được, điện thoại của Hagakure-san thì có người nhặt được ở lối thoát hiểm!!"
"Có chuyện gì với họ thật sao..." Mineta sợ hãi nói "Ta có nên báo cáo với giáo viên không?!!"
"Nhưng nhở đâu tí nữa... hoặc sáng mai các cậu ấy quay về thì sao?"
"Vẫn nên báo cho Aizawa-sensei biết thì hơn..." Kaminari nói.
Bakugou đứng đó bất động, mày cau lại, tay siết chặt thành nắm đấm.
.
.
.
Ở một nơi nào đó.
Hana lờ đờ mở mắt, xung quanh là một nơi tối om, chỉ có ánh sáng le lói phát ra từ ngọn đèn dầu, nơi này lạ lẫm, trông như một nhà kho, cô lồm cồm ngồi dậy, hai tay hai chân đều bị trói.
"A..." một bên chân khá ê ẩm, cô nhớ hình như mình bị bắn, nhưng lại không đau như cô tưởng, cũng chẳng thấy máu chảy.
*!!! mình không hoá hổ được??* Định hoá thành dạng hổ để tự giải thoát, Hana được một phen bất ngờ, năng lực của cô không thể sử dụng.
*Hagakure-chan?* Hana nhìn sang kế bên cô, là Hagakure đang bất tỉnh trong tình trạng tương tự.
"Hagakure-chan, Hagakure-chan" Hana dùng 2 tay đang bị trói nhẹ lay lay cô bạn, may là tay được trói ra phía trước chứ không phải phía sau.
"...Ưm..." Hagakure bị lay một lúc, từ từ mở mắt ra "Ha...Hana-chan?"
"Suỵt... nói nhỏ thôi..." Hana nhắc nhở "Cậu ổn chứ?"
"K... Không hẳn là ổn, chân tớ... khá đau" Hagakure từ từ ngồi dậy, nhỏ tiếng trả lời.
"Ta bị bắn rồi, tớ không thể hoá hổ được..." Có vẻ như Hagakure cũng bị bắn, nhưng trạng thái vô hình của cô ấy vẫn giữ nguyên.
"Tớ vẫn ở trạng thái vô hình nè" Cô ấy nói.
"Có lẽ nào... là loại đạn đó..." Sau khi suy nghĩ, Hana kể sơ về loại đạn khi bắn vào người sẽ khiến họ bị mất đi siêu năng, có thể làm tạm thời, hoặc mãi mãi, nhưng có lẽ năng lực của Hagakure là loại đặt biệt, kiểu như cô ấy sinh ra vốn đã vô hình rồi, cả năng lực của thầy Aizawa cũng không xóa được trạng thái vô hình đó cơ mà.
"Tớ nghĩ chỉ là tạm thời mất đi thôi, tớ vẫn cảm thấy năng lực còn chảy trong người..."
"Giờ ta phải làm sao?"
.
.
.
#Zuwa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro