Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Những người bạn mới

Hayakawa Ami: "Tôi thất tình."

Hayakawa Ami: "Senpai không thích tôi, anh ấy cùng tôi ngả bài."

Hayakawa Ami: "Buổi tối không có việc gì, có thể cùng tôi ra ngoài uống rượu sao?"

Hôm nay, trong quá trình trông cửa hàng, tôi buồn chán dựa vào ghế sofa trong cửa hàng chơi điện thoại di động, đột nhiên nhận được tin nhắn của Hayakawa-san.

Cách thời gian chúng tôi trao đổi thông tin ngắn ngủi đúng một tuần.

Tôi nhìn ba tin nhắn trí mạng của cô ấy, cạn lời lật lại lịch sử trò chuyện

Không sai, Hayakawa-san, cô ấy là một cô gái vô cùng hoạt bát.

Có lẽ vì công việc quá bận rộn cùng với phòng làm việc có quá ít bạn bè đồng tính, vì vậy cô ấy hoàn toàn coi tôi là bạn thân. ‎

Là loại có thể tâm sự chuyện yêu đương đó.

 Xem lịch sử trò chuyện, trong khoảng thời gian này dường như cô ấy cố ý hay vô tình thân cận với thân là tiền bối Izuku-kun, đối với đối phương bày ra ân cần hỏi han thích hợp.‎

‎Thỉnh thoảng sẽ bởi vì thăm dò mà làm ra hành vi hơi khác thường nhưng trong phạm vi chấp nhận được. ‎

Cá nhân tôi lại không quá hiểu loại hành vi này.

Cố gắng vãn hồi người không thích hợp là tôi không thích rắc rối phương thức.

Nhưng không còn cách nào khác, Hayakawa-san hình như còn rất vui vẻ với cách làm đó.  Nhìn sơ qua cô ấy chỉ cần một nơi để tâm sự, thỉnh thoảng còn sẽ trưng cầu ý kiến của tôi để tham khảo, cô ấy cũng không phải là loại người có thể bị ý kiến của người khác lung lay.

‎ Kết quả cũng rất đáng khích lệ. Ít nhất từ những gì Hayakawa-san kể lại trong lịch sử trò chuyện, cô ấy và Izuku-kun ở chung vô cùng vui vẻ, mỗi ngày đều làm cho cô ấy tràn ngập hạnh phúc.‎

Mà điều duy nhất khiến tôi vô cùng xấu hổ chính là, Hayakawa-san vẫn chưa biết tôi chùng Izuku-kun đã từng có một đoạn tình cảm ngắn ngủi.

Tôi cảm thấy như vậy là không ổn, Chẳng may Hayakawa-san biết được sự thật, nói không chừng sẽ cảm thấy bị lừa gạt. Nhưng tôi thậm chí không biết làm thế nào để giải thích cho cô ấy.

 Cá nhân tôi thấy, Hayakawa-san tính cách nhiệt tình đơn thuần, vẻ ngoài xinh đẹp, thỉnh thoảng có thân là cô gái nhỏ cẩn thận cũng khiến cho người ta cảm thấy đáng yêu. ‎

Cùng ôn nhu trầm ổn Izuku-kun không thể nghi ngờ là vô cùng xứng đôi. ‎ 

Nhưng mà vạn nhất hai người thuận lợi thành đôi, tôi đại khái sẽ mất đi cô bạn tốt Hayakawa này.

Nói như thế nào đi nữa, một cô gái, muốn cùng bạn gái cũ của bạn trai trở thành bạn tốt, cũng có chút kỳ lạ . Và sau tất cả, tôi không có ý định kết bạn với bạn gái hiện tại của bạn trai cũ.‎

‎Hiện tại không biết là tình huống gì, Hayakawa-san tựa hồ đột nhiên thất tình, điều này làm cho người ta có chút trở tay không kịp. ‎

Một bên tôi cảm thấy tiếc cho cô ấy, mặt khác, tôi mơ hồ cảm thấy có chút may mắn. ‎

Bởi vì tôi là loại người có rất ít bạn bè. ‎

‎Kikuchi Hayanozo : "Chuyện gì đang xảy ra ‎vậy? Đột nhiên liền thất tình? Bây giờ cô còn đang đi làm sao?" ‎

Hayakawa-san trả lời tin nhắn rất nhanh.

Hayakawa Ami: "Không có. Quá mất mặt. Nhịn không được rớt nước mắt, bị Senpai cho nghỉ phép về sớm. Cô mấy giờ đóng cửa hàng vậy? Tôi đến cửa hàng tìm cô trước nha."

Kikuchi Hayanozo : "Không cần, hôm nay cũng không khách nào đến tiệm, tôi có thể đóng cửa hàng sớm. Cô tìm chỗ trước đi, tôi tới tìm cô."‎

‎Mười phút sau, Hayakawa-san gửi cho tôi địa chỉ của một quán ăn nhanh.

Hayakawa Ami: "Hiện tại thời gian còn sớm, chúng ta đi ăn cơm chiều trước, sau đó đi uống rượu đi! Tôi mời khách!"

Kikuchi Hayanozo: " Ok. "

Nhìn giọng điệu tin nhắn củaHayakawa-san gửi tới, dường như tình trạng của cô ấy vẫn tốt, tôi cũng hơi yên ‎lòng. ‎

‎ Tôi thu dọn sơ qua bàn làm việc, tắt đèn hết đèn trong tiệm rồi lại khóa cửa tiệm cẩn thận.  ‎

Sau khi kiểm tra địa chỉ mà Hayakawa-san gửi cho tới, tôi đã tính toán tuyến đường và quyết định đi tàu điện ngầm. ‎

‎ Ngắn ngủi hai ba trạm, hình như Hayakawa một chút cũng không kiên nhẫn đợi, app trò chuyện không ngừng nhận được lời chửi bới của ‎cô ấy.‎

Hayakawa Ami: "Tôi thật sự không hiểu, tôi cũng không tỏ tình, Senpai rốt cuộc là làm sao thấy được tôi thích anh ấy?"

Hayakawa Ami: "Khoảng thời gian công nhận là tối đối xử với anh ấy vô cùng tốt, nhưng là trước đây tôi cũng đối xử tốt với anh ấy nha."

Hayakawa Ami: "Thẳng nam Senpai làm sao mà cảm thấy được? Tôi thật sự mờ mịt."

Hayakawa Ami: "Mẹ kiếp, tôi nhớ anh ta không có bạn gái nha? Cũng không có khả năng là bạn gái hắn nhận ra chứ?"

Hayakawa Ami: "...... Chết mất, tôi cũng không nghĩ tới anh ấy sẽ trực tiếp cùng ta ngả bài, chẳng lẽ Senpai không biết cái gì gọi là nhìn thấu không nói toạc ra sao?"

Hayakawa Ami: "Sau này ở văn phòng tôi phải đối mặt với anh ấy như thế nào đây?!"

Hayakawa Ami: "Huhuhu cô tới chưa? Tôihiện tại thật sự rất cô đơn, không nghĩ một ở một mình......"

Tôi xuống tàu điện ngầm, mất mười phút để tìm được quán ăn vặt của Hayakawa-san, lúc đẩy cửa đi vào, vừa lúc nhìn thấy Hayakawa-san đỏ mắt một mình ngồi ở bàn. ‎

"Kikuchi cửa hàng trưởng!" Có lẽ cô ấy vẫn trông mong nhìn về phía cửa hàng , tôi  mới đẩy cửa, cô ấy đã nhìn thấy tôi.

"Hayakawa-san, buổi chiều tốt lành." Tôi ngồi xuống đối diện cô ấy, nhíu mày nhìn đôi mắt đỏ hoe và chóp mũi hồng hồng của cô ấy, tình trạng của cô ấy kém hơn tôi tưởng tượng một chút, nhưng tôi cũng rất ít khi làm loại hành động an ủi người khác, chỉ có thể mím môi rút khăn giấy ra đưa cho cô ấy, "Khổ sở như vậy sao?"‎

‎"Đây chính là mối tình đầu của ta!"‎ Cô lẩm bẩm cảm ơn, nhận lấy khăn giấy lau mắt, "Siêu khổ sở! "‎

‎ ‎
‎ ......‎

‎Được rồi, cô ấy trông không khổ sở đến mức hít thở không thông. 

‎Trên thực tế, bản thân tôi cảm thấy mình xuất hiện ở đây cũng rất đáng kinh ngạc.

Rõ ràng chỉ là một khách hàng đã đến cửa hàng của tôi hai lần, đối tượng thầm mến vẫn là bạn trai cũ của tôi. ‎

Chỉ là trò chuyện liên tục trên app trò chuyện trong một tuần mà thôi, tình bạn giữa những người phụ nữ thật sự khiến người ta cảm thấy khó hiểu. 

‎Nói thật, chuyện tôi có thể làm được cũng chỉ là tâm sự một chút với Hayakawa-san mà thôi, tôi thật sự không am hiểu an ủi người khác. ‎

‎ Thấy cô ấy thương tâm lẩm bẩm Senpai vô tình vô nghĩa, tôi cũng chỉ có thể hùa theo, đem sự chú ý đặt ở trên menu. ‎

Hayakawa-san thậm chí còn hít hít mũi, trong quá trình phàn nàn về cay đắng, nói với tôi: "Nồi đá hải sản trộn cơm rất ngon, bạn nếm thử." Tôi:‎

‎ "... Được rồi,vậy tới một phần hải sản thạch nồi quấy cơm đi ."

‎ Trong lời nói pha trộn vô số tình cảm cá nhân của Hayakawa-san, tôi có lẽ đã hiểu được sự việc đang diễn ra như thế nào. ‎

Từ sau khi cô ấy quyết định nhuận vật tỉ mỉ không tiếng động bày ra tình yêu với Izuku-kun, làm so với bình thường có chút tích cực hơn một chút. ‎

Nhưng bình thường cô ấy cũng là người vô cùng nhiệt tình, giúp Senpai rót cà phê này, sửa sang lại tư liệu trước kia cũng sẽ làm, cho nên trong một thời gian ngắn cô ấy còn không nghĩ tới có thể làm cái gì để cho Izuku-kun cảm nhận được chuyện ấm áp như mùa xuân của cô ấy. ‎

Vì thế cô ấy quyết định ở nơi bình thường, mỗi lần gặp được đàn anh đều cho đối phương một nụ cười sáng lạn, sau đó ngọt ngào chào hỏi, trước khi tan tầm đặt một phần đồ ăn mang đi cho Senpai tăng ca, đồng thời để lại tin nhắn cho anh trên app trò chuyện để anh chú ý đến việc tan tầm sớm. ‎

Đỉnh đầu rớt xuống vài đường hắc tuyến, tôi nghi hoặc nói: "Cái này cùng tỏ tình có gì khác nhau? "

‎"Tôi chỉ là so với bình thường làm nhiều hơn một chút a!" Hayakawa-san phẫn nộ nói, "Ai biết Senpai thoạt nhìn độc thân hơn hai mươi năm, đối với loại chuyện này mẫn cảm như vậy chứ?!"  Tôi‎ gật đầu: "Đúng vậy, cậu ấy không tốt, không xứng với cô, đừng vì cậu ấy mà đau lòng."

‎ "Senpai  làm sao mà không tốt?! Senpai chỗ cũng tốt! ! "‎

‎ ‎
‎ ...... ‎
‎ Tôi khuấy ly trà sữa trước mặt mình, thức thời ngậm miệng lại. ‎

‎Cho dù Sớm Xuyên tiểu thư vẫn điên cuồng phàn nàn về Izuku-kun, nhưng tựa hồ cô ấy vẫn không thể dễ dàng bỏ qua khi người khác nói ra một câu nói xấu về Izuku-kun. ‎

‎Tôi chỉ cần yên tâm làm thùng rác là được rồi. ‎

‎Sau bữa ăn, Hayakawa-san còn ngại cằn nhằn với tôi cả buổi chiều không trút đủ, kéo tôi đến quán bar. ‎

Hai chúng tôi ngồi trước quầy bar, mặt vô biểu tình nhìn cô ấy vừa kể khổ vừa rót màu sắc rực rỡ đồ uống có cồn uống, rất nhanh liền nằm sấp trên quầy bar ríu rít "Học trưởng vì sao không thích tôi" các loại cảm xúc thất tình.‎

...... Tôi đang gây họa gì vậy?! ‎

‎Những nơi cả nam lẫn nữ qua lại giao lưu này làm tôi thực sự không quen, đặc biệt là mùi nước hoa cùng mùi rượu trong không khí, càng làm cho da đầu ta căng thẳng. ‎

Tôi nhỏ giọng nói với Hayakawa-san : "Chúng ta trở về được không?"

Cô ấy nằm úp sấp hừ hừ hai tiếng. ‎
‎ ‎
‎ ...... Cô nhóc này say rồi.

Nhức đầuđầu, vậy làm thế nào tôi có thể đưa cô nàng này về nhà? Đem về nhà tôi một đêm sao?

 Tôi khom lưng thử đỡ Hayakawa-san lên, nhưng người này nhìn qua nhỏ nhắn, nhưng không hổ danh là anh hùng chuyên nghiệp, cơ bắp trên người cứng rắn, tôi cố gắng vài lần, cũng không thành công. ‎

‎Tôi ngồi bên cạnh cô ấy, một tay chống cằm nhìn lo lắng nhìn cô ấy . ‎

Ngược lại, anh chàng trong quầy bar có lẽ đã bị tôi chọc cười, chủ động bắt chuyện với tôi: "Cô gái, không bằng gọi điện thoại cho bạn trai, để bạn trai đến giúp ‎đỡ? ‎"

‎Tôi nhướng mày nhìn anh ta: "Tôi không có bạn trai." "‎

‎Anh trai bartender cũng nhướng mày: "Cũng đúng, nếu tôi có bạn gái xinh đẹp như cô, tôi cũng sẽ không thả cô ấy đến quán bar. "

‎‎Được rồi, tôi nghe ra là anh ta đang tâng bốc tôi. ‎

‎Nhưng bây giờ tôi thực sự không có hứng thú với chuyện này.

Anh trai kia nhìn Hayakawa-san nằm úp sấp tựa như đang ngủ: "Lại nói tiếp, những cô gái thất tình đến quán bar mua say tôi cũng đã gặp qua không ‎ít. Cô không bằng trực tiếp gọi điện thoại cho bạn trai cũ của cô ấy, để bạn trai cũ đến đón cô ấy, nói không chừng hai người sẽ hòa thuận lại, được chứ?"

Tôi lười sửa chữa lời nói của anh chàng kia, đưa tay lấy điện thoại di động trong túi áo Hayakawa:
"Nào,ngẩng mặt lên." Tôi vuốt vuốt tóc cô nàng rồi vỗ một cái, "Mở khóa một chút."

‎Tôi mở nhật ký cuộc gọi ra, không có gì bất ngờ khi thấy nhật ký cuộc gọi trên trang đầu tiên với tên ghi chú "DEKU-senpai".‎

Có nên gọi không? ‎

‎ Tôi bóp điện thoại di động, một chút lo lắng. ‎

‎Chờ đã, cách quẫng thời gian tôi và Izuku-kun chia tay đã có 4-5 năm, sau khi chia tay cũng không liên lạc nữa, cậu ta hẳn là sẽ không nghe ra giọng nói của tôi. ‎

‎ Với tính cách của cậu ta, tuyệt đối sẽ đến. 

‎ ...... Mẹ kiếp, tại sao tôi phải khẩn trương chứ, khẩn trương hẳn phải là Izuku-kun mới đúng. Tên kia nếu thật sự nghe ra thanh âm của tôi, nói không chừng sẽ khẩn trương đến mức nói chuyện đều nói không xong. ‎

Ta đang thất thần, bỗng nhiên cảm giác được điện thoại di động của Hayakawa-san trong lòng bàn tay rung ‎lên. ‎

Tôi theo bản năng nhìn về phía màn hình điện thoại di động.————  Tên ghi chú khổng lồ "DEKU-senpai" nhấp nháy trên màn ‎hình. 


[ Tác giả có lời muốn nói: 

Nữ chủ cá tính là ta một phách đầu nghĩ đến, không có gì thực tế ý nghĩa không cần quá mức rối rắm.

Hảo, tịnh võng nửa tháng ta mã hai chương, ta đều tưởng khen khen ta chính mình.

Cảm tạ vì ta đầu ra bá vương phiếu hoặc tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ nga ~

Cảm tạ đầu ra [ địa lôi ] tiểu thiên sứ: yhbcyx 1 cái;

Cảm tạ tưới [ dinh dưỡng dịch ] tiểu thiên sứ:

yhbcyx 100 bình; diều, tương trạch tam tam tương 5 bình; không có đặc biệt đặc biệt, không đâm nam tường 1 bình;

Phi thường cảm tạ đại gia đối ta duy trì, ta sẽ tiếp tục nỗ lực! ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro