Chương 18:Đi Làm
Sáng hôm sau lái xe đưa Gulf về nhà xong, Mew chạy tới công ty.
Ngồi trên bàn làm việc, nghĩ đến việc khi về nhà sẽ không thấy Chopper nữa lòng anh cảm thấy nặng nề vô cùng.Phải mất một lúc lâu anh mới lấy lại tâm trạng làm việc.
Một ngày làm việc củng nhanh chóng qua đi, Mew gọi điện thoại cho Mika.
"Hôm nay dùng cơm với tôi được không"
"Anh muốn hẹn tôi" Mika cười nói.
"Mika tôi có chuyện muốn bàn bạc với cô"
Cảm thấy giọng nói Mew rất trịnh trọng,Mika thu lại tâm tình trêu ghẹo, đồng ý cuộc hẹn.
Dùng bữa xong,Mew đem chuyện chính ra nói với Mika.
"Tôi muốn nói về chuyện Gulf."
"Gulf, nó làm sao?"Mika không khỏi có chút nôn nóng.
Mew nhìn Mika với vẻ mặt xin lỗi,"Mika, tôi nghĩ là cô biết, Chopper đã..."
Vẻ mặt Mika thoáng nặng nề, gật đầu.
"Bởi vì… chuyện này,Gulf đã nói cho tôi biết cánh cửa tâm hồn mà cậu ấy khép lại."
Vừa nghe Mew nói, Mika ngây cả người, qua một lát, cô thu lại biểu tình.
" Nó đã nói cho anh biết…"
Mew gật đầu.
Mika lộ vẻ mặt đau thương, vốn là một người mạnh mẽ nay khí thế không còn sót lại chút gì, cô giơ tay đỡ trán, nhắm hai mắt lại.
"Đúng vậy, chúng tôi điều biết… Thế nhưng, không ai muốn đề cập đến. Gulf đang trốn tránh điều gì chúng tôi đều biết, thế nhưng, chúng tôi không biết phải làm thế nào nữa."
"Lúc đầu, mọi người thử giải thích cho nó hiểu, thế nhưng nói gì nó cũng không muốn nghe, Sau này, tôi đã định sẽ đem sự tình nói ra, muốn giải thích cho nó thông suốt, hé mở vết thương lòng cho nó, nhưng nếu như Gulf không chịu nghe, thì sẽ chỉ dẫn đến kết quả vết thương của mọi người sẽ không thể khép lại được. Cuối cùng, không thể làm gì khác hơn là mặc nó vậy…"
Mew đã hiểu, mọi người trong gia đình Gulf cũng đau khổ.
"Đừng như vậy, Mika mọi người đã chăm sóc cậu ấy rất tốt, trừ lần đó ra cậu ấy đã được chăm sóc rất tốt."
Mika lắc đầu cười khổ, "Còn có thể làm gì? Nó không thích người lạ, không muốn đến trường, không muốn nói nhiều, chỉ có chúng tôi nói, nó nghe,nó ghét tóc quăn, chị em chúng tôi đều để tóc thẳng, không dùng nước hoa… Chuyện này là thương tổn lớn nhất đối với nó, bởi vậy chúng tôi vẫn luôn chiều chuộng nó muốn làm gì thì làm."
"Tin tôi,Gulf là một đứa trẻ tốt."
Mew vươn tay, cầm tay Mika" Có chuyện này tôi muốn nói với cô."
Mika liếc mắt nhìn anh.
"Tôi hi vọng Gulf, dù không thể tha thứ, thì tối thiểu, cũng cởi bỏ được việc khép mình với thế giới bên ngoài, chỉ có như vậy, mới có thể khiến cậu ấy giải phóng cho chính mình. Không như bây giờ,tự ràng buộc tự do của bản thân.”
"Anh định làm thế nào?"
"Cậu ấy không chịu đến trường, vì trường học có rất nhiều người, vậy thì, tôi muốn giới thiệu cho cậu ấy một công việc, mượn cách này, dần tiếp xúc nhiều hơn với thế giới bên ngoài."
"Làm việc?"Mika nhíu mày
"Tôi có một người bạn mở một cửa hàng ở khu thương mại. Tôi nghĩ, để Gulf đến cửa hàng này làm cậu ấy sẽ tiếp xúc với một vài người ở khu thương mại. Coi như đây là bước đầu tiên."
Mika suy nghĩ một chút, do dự, "Không biết Gulf có chịu hay không."
Mew cười: "Thử xem sao. Đến khu mua sắm đó chủ yếu là nữ, Gulf sẽ được tiếp xúc với phụ nữ nhiều hơn, biết đâu cậu ấy có thể nhận ra được sự đáng mến và đáng quý của những cô gái ấy, đồng thời không còn ghét tóc quăn, phấn son, đây là bước đầu tiên. Qua được bước này, có lẽ, một ngày nào đó cậu ấy sẽ nguyện ý đến trường."
Hiểu được những ý định của Mew, Mika gật đầu, "Nếu như Gulf đồng ý, tôi không có ý kiến, nhưng chuyện này tôi cần phải hỏi ông nội đã."
"Khoảng thời gian đầu, tôi sẽ đến chơi với cậu ấy, cửa hàng đó cách công ty tôi không xa lắm."
"Cảm ơn anh, đã lo lắng cho em trai tôi như vậy."
"Tôi chỉ mong, sau này cậu ấy sẽ không phải tiếc nuối, giống như tôi hiện tại mà thôi…Mika, tôi đã nói cho Gulf, mẹ không chỉ là mẹ của cậu ấy, mà còn là một người phụ nữ có quyền truy cầu tình yêu cho mình… Tôi nói như vậy, mong cô không trách."
Mika vừa nghe, cụp mi xuống: "Cha tôi đến giờ vẫn còn yêu bà ấy."
"Trong tình yêu, nhiều lúc, con người không thể dừng lại được."
* * * * * *
Buổi tối về đến nhà, Mika đem chuyện kể lại cho ông nội.
Nghe xong, ông trầm mặc một lúc, thở dài.
"Biện pháp đó, có lẽ không tệ. Cậu ta suy nghĩ cho Gulf như thế, phần tâm ý này chúng ta phải cảm tạ cậu ta. Cậu ta là người ngoài,ngược lại lại có thể nói ra được. Nếu Gulf chịu tin tưởng cậu ta, vậy cứ thử xem sao. Con sắp xếp một chút đi, tìm hai người bảo vệ tốt nhất cho Gulf."
Được người lớn nhất trong gia đình cho phép, Mika yên tâm hẳn.
"Làm việc?"
"Ừm," Mew gật đầu.
Gulf nhăn mặt, lắc đầu, "Không muốn."
Mew ngồi xuống cạnh cậu, khuyên nhủ, "Cứ thử xem, làm việc cũng có ý nghĩa của làm việc, so với việc đi chơi, du lịch, hoàn toàn không giống nhau. Cậu không muốn biết cảm giác bận bịu trong công việc là như thế nào sao?"
"Không muốn."Gulf lạnh lùng đáp, vẻ mặt đầy vẻ chống cự.
"Gulf, tôi tin rằng mọi người trong gia đình cậu đều mong muốn một ngày cậu sẽ tham gia vào sự nghiệp của gia tộc,thử xem, biết đâu, cậu sẽ bắt đầu thích công việc này thì sao."
Gulf liếc nhìn anh,"Trong nhà tôi rất nhiều người điên cuồng vì công việc, không cần tôi nữa đâu."
"Đi làm rất thú vị đấy.'
Mew không cam lòng, tiếp tục thuyết phục.
"Dù không gặp người ngoài, tôi cũng có thể gia nhập công ty của gia tộc, công việc của anh ba tôi cũng rất ít khi gặp gỡ người lạ, anh không biết đâu."
Nghe cậu nói vậy, Mew ngừng một chút, mỉm cười: "Hóa ra tam thiếu gia mới là thần tượng của cậu."
Gulf giận dỗi: "Không phải vậy!"
"Vậy cậu vì sao muốn học theo anh ta?"
"Tôi…"
Gulf trừng mắt nhìn anh,không nói được gì.
"Cậu cứ đến xem qua cửa hàng trước, rồi tính sau cũng được, thế nào?"
Mew nói thực dịu dàng, Gulf nhìn vẻ mặt của anh, không nói câu nào.
Cuối tuần, Mew cùng cậu đến cửa hàng bán quà tặng của người bạn.
Vừa vào bên trong, cậu đã bị hấp dẫn.
Một cửa hàng rộng khoảng 10 mét vuông, hai mặt tường là những tủ kính trong suốt trưng bày từ đồ trang trí đến đồ trang sức đều có cả.
Vươn tay nhẹ nhàng gảy gảy những mành thủy tinh hình giọt nước rủ xuống trước cửa, ánh sáng thủy tinh hắc vào trong mắt cậu
"Thật đẹp…"
Mew nhìn chung quanh một lượt, "Ừm, thẩm mỹ của cô ấy thật quả không tệ."
"Làm ăn có tốt không?"
Mew khẽ mỉm cười,"Cô ấy mở cửa hàng, chỉ là muốn bán ra khoảnh khắc hạnh phúc cho khách hàng, khi thấy người mua cười hạnh phúc vậy là đủ với cô ấy."
"Chủ cửa hàng ở đâu ạ?"
"Cô ấy đi du lịch rồi, ít nhất cũng phải vài tháng mới về. Nhìn những món đồ sau cánh cửa kính này, tôi nghĩ rằng sẽ có nhiều người thấy thất vọng. Cậu có đồng ý tạm thời đóng vai người bán đi khoảnh khắc hạnh phúc cho tâm hồn con người một chút không?"
Gulf không trả lời ngay, từ trong ánh mắt cậu, Mew nhìn ra cậu không hề phản đối.
Sau hai ngày, Gulf cũng đã thực sự đến làm tại cửa hàng.
Mọi người trong nhà đều rất kinh ngạc,những cuộc điện thoại hỏi thăm liên tục của những người trong gia tộc, làm cho Mika đau cả đầu.
Dù biết đã an bài bảo vệ ngay gần đó, Mew vẫn không yên lòng, thường dành chút thời gian đến chỗ cậu.
Trong cửa hàng nhỏ, hai người đàn ông anh tuấn,hấp dẫn ánh nhìn của người qua đường.
"Có người nhìn anh kìa." Bên ngoài cánh cửa kính. người đi đường vẫn liên tiếp quay đầu nhìn sang, cậu quan sát một lúc, rồi nói với anh.
Anh chỉ cười không đáp.
"Đúng là đang nhìn anh."Gulf nói thêm.
"Lần sau mà còn nhìn nữa thì phải thu phí mới được."
Biết anh hay nói giỡn như vậy, Gulf cười rộ lên.
Cửa hàng bán tặng phẩm mở trong một khu thương mại, người đến mua không nhiều,so với một số cửa hàng khác trong khu người đến người đi náo nhiệt, ở đây an tĩnh hơn rất nhiều.
Gulf một mình trông coi cửa hàng, thấy có người đến, vẫn chưa thể khắc chế được nỗi sợ hãi, khách hàng ít, cậu trái lại lại bình tĩnh hơn, dần dần đã thành thói quen.
Đôi khi, có cả học sinh nữ sau giờ học cũng đến đây mua sắm.Những sinh viên này, ai cũng đều đoan trang nhã nhặn, khiến cho Gulf không cảm thấy sợ hãi,đáng ghét.
Dung mạo xuất chúng của cậu, thường làm khách hàng kinh ngạc, nhưng cũng chỉ khẽ nói nhỏ với nhau, những cô gái lịch sự, chỉ liếc mắt một cái, quan sát một lần.Tất cả, đều làm cho Gulf cảm thấy có thể chấp nhận được....
________* * *_________
Còn tiếp......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro