Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#Sang Đông


_Đại Hàn khắp nơi đã phủ tuyết rơi dày đặc trắng xóa cả một vùng trời không có nỗi một bóng người, sông Hàn tuyết đóng băng lạnh buốt giá trên con đường tuyết cứ rơi rối rã nhưng chẳng thể nào tách đôi bàn đang vẫn đan chặt vào nhau bóng 2 cô bé học sinh trung học nhỏ xíu chen giữa những căn nhà vùng ngoại ô Seoul, họ cùng nhau di chuyển khắp nẻo đường vắng vẻ ánh đèn đường nối cùng dây điện dài dọc đến cuối căn hộ thuê cổ xí hơi có phần truyền thống của kiến trúc cổ điển chủ yếu là gỗ xưa

_Hai dáng người khoác lên mình trang phục mùa Đông lòm khòm như cục bông gòn di chuyển dưới cơn bão tuyết trông thật vừa buồn cười kèm theo một chút đáng yêu trông nhí nhố làm sao_

Cạch!

Hoaw..hoaw~...phù phù~

_Em bé nhỏ của Mèo vừa vào được nhà đã dơ tay gần lên khuôn miệng hà hơi nóng để sưởi ấm, Mèo ta thấy đó nhưng vẫn chỉ khẽ lắc đầu khoan tay cười ôn nhu, Mèo áp sát lại gần quay người em ấy lại đặt ngồi xuống nhẹ nhàng dương bàn tay cởi giày ra giúp em từng cử chỉ hành động đều tận tâm và khéo léo tình cảm, giây phút này Pu chỉ hạnh phúc cười tủm tỉm như đứa bé 5 tủi

_Sau khi tháo xong cho nàng chị ấy còn cưng chiều bế vào lòng ẫm lên đi tới tận phòng mới chịu cơ~_
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
_Nhưng cảm giác ấm áp ấy dần trở nên tan biến trong cơn mộng mị, em cũng đã tìm lại khoảng khắc kinh hoàng xảy ra vào tháng 4 từ chuỗi ký ức của quá khứ 10 năm trước vẫn khung cảnh bình yên đến nao lòng ấy, giọng nói kể cả vóc dáng chị ấy, ánh mắt vòng tay hơi thở của người giành chọn riêng cho em...nhưng giờ những thứ tươi đẹp vốn có lại như xát muối vào tim? Và chỉ còn sót lại mớ dư tàn của hoài niệm dĩ vãng nhạt nhòa...vì nó mà khiến cho em phải luyến tiếc, lưu luyến nhớ nhung đến thao tâm tổn sức..! Em nghĩ xem có đáng không?_

Pu: Mèo...

Hức!..đừng bỏ em lại, chốn phồn hoa lệ này..mất chị rồi thế giới quanh em chỉ là một bản màu trắng đen u ám như đáy vực thẫm..!

Chị- ch đã hứa là sẽ bỏ rơi em cơ mà.

Mèo ơiiiiii......*gào lên*

_Chỉ vì giây phút lơ là trận bão tuyết đã cuốn trọn cướp đi đôi tay ấy người rời xa khỏi em mãi mãi, vọn vẹn chỉ nghe được tiếng vọng ấy từ từ vang xa và biến mất khỏi hư không trắng xóa trong tầm mắt_
.
.
.
.
.
.
.
.
.
/Xin lỗi vì không thể nắm tay để về kịp nhà cùng em và thực hiện lời hứa tha thứ cho lời xin lỗi muộn màng này của chị.../

                                    🌹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro