Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 49 .

Đại sảnh hội nghị tấp nập nhưng nhân vật chính vẫn chưa xuất hiện .
TFBOYS mặc vest lịch lãm đứng ở góc phòng tay nâng ly vang đỏ .
Lâm Ngọc thật dễ thương trong chiếc đầm công chúa trắng vui vẻ bước đến .
_ Khải ca ! .... anh ....
Vương Tuấn Khải phớt lờ cùng 2 người còn lại tiến về phía cổng . Ngọc Ánh , Sở Nguyệt quý phái bước vào trong đầm dạ hội đen điểm ren .
Vương Nguyên , Thiên Tỉ nhanh chóng bước đến đỡ tay họ bước vào .
Lâm Ngọc không tránh khỏi sự ngỡ ngàng . Họ thân nhau như vậy ... chứng tỏ mối quan hệ thật không tầm thường .
Ánh đèn phía sân khấu chợt sáng . Phong Tuấn bước ra cùng bộ âu phục trắng , ông nhỏ giọng : Cảm ơn các vị khách quý đã có mặt ở đây .... nhưng hôm nay nhân vật chính không phải tôi .
Dứt lời ông bước về sau cánh gà , nhanh chóng bước ra cùng người phụ nữ phúc hậu , lộng lẫy . Sẽ không mấy ai nhận ra được bà đã sắp trạc tuổi ngũ tuần .
Khải như chôn chân xuống đất , 4 người còn lại cũng ngạc nhiên không kém . Người phụ nữ trên sân khấu có gương mặt rất giống Phong Như Tâm .
Sau khi chào hỏi khắp đại sảnh , bà cùng Phong Tuấn bước đến chiếc bàn có những con người đặc biệt . Lâm Ngọc cũng ngồi ngay bên cạnh .
Ngọc Ánh _ Sở Nguyệt nhanh chóng cúi đầu : Nữ vương !
_ Được rồi . Ta không còn là nữ vương nữa ....
_ Nữ vương ?
Khải ngạc nhiên nhíu mày : Phu nhân thật sự là .....
Bà nhìn anh rồi gật đầu hài lòng : Cậu là Vương Tuấn Khải ! Đúng vậy . Tôi là thân mẫu của Tâm nhi ! .
Anh không nhịn được liền nhỏ giọng hỏi : Phu nhân xuất hiện ở đây còn ngôi vị ? Vậy Như Tâm cô ấy ....
Lâm Ngọc khó chịu nhíu mày , miệng lẩm bẩm : Như Tâm ? Là ai nhỉ ? 
Hoàng Bảo Như cười buồn : Là do ta không bảo vệ nó được tốt . Ngôi vị đã được truyền lại cho Hoàng Lục .
Phong Tuấn nhạt giọng : Được rồi . Chuyện đã qua đừng nhắc lại nữa . Bà sang bên kia với tôi để bọn họ trò chuyện .
Bóng lưng 2 người vừa khuất , Khải uống rượu không ngừng . Phút chốc lại đưa mắt về phía Phong Tuấn .
Không bao lâu sau tiếng nhạc vang lên Vương Nguyên _ Ngọc Ánh ,  Sở Nguyệt _ Thiên Tỉ cùng những cặp đôi khác đang khiêu vũ giữa sảnh .
Lúc này Vương Tuấn Khải đã say khướt , rượu vẫn rót liên tục .
Lâm Ngọc lo lắng lay lay cánh tay anh : Khải ca ! Anh đừng uống nữa ... sức khỏe của anh ....
Anh gạt tay cô ra giọng nói có chút tức giận : Phiền chết .... mặc kệ tôi . Đừng xen vào chuyện của tôi . Tránh ra ...
Nước mắt Lâm Ngọc như chực rơi xuống , ngồi cúi đầu im lặng . Nhiều năm như vậy cô cố gắng là vì cái gì ? Anh chưa một lần để mắt đến .
_ Nhưng ... nhưng em thật sự rất thích anh ....
Vương Tuấn Khải đưa mắt nhìn cô rồi dửng dưng tiếp tục uống .
Lâm Ngọc nhỏ giọng : Em thật sự rất thích anh . Em cố gắng đã nhiều năm như vậy .... anh vẫn không động lòng sao ?
Anh cười nhạt : Động lòng ? Cô có làm gì đi chăng nữa ... trong lòng tôi chỉ có mỗi cô ấy . Không một ai có thể thay thế . Cô đừng tốn công vô ích ...
Mắt cô rũ xuống : Em .....
Khải đưa mắt nhìn một vòng rồi loạng choạng đứng lên đi ra ngoài . Lâm Ngọc lặng lẽ đi phía sau .
Anh vào một shop hoa nhỏ , nhanh chóng mang ra bó hoa hồng trắng . Anh lang thang đến một địa phương xa lạ . Đứng tần ngần một lúc lâu trước lối nhỏ dẫn vào rừng . Do dự một lát rồi lững thững rẽ lối bước vào rừng trúc . 
Lâm Ngọc nhỏ giọng : Anh ấy sao lại đến đây ? Là để gặp cô ta ? Nhưng nơi này .....
Hương hoa bách hợp thoang thoảng trong gió , làm tâm trạng anh cũng thoải mái đôi chút . Quỳ trước ngôi mộ nhỏ đã xanh cỏ , đặt xuống cỏ bó hoa hồng trắng .
Lâm Ngọc tần ngần phía sau anh vì dòng chữ khắc trên bia gỗ : Cô ta ... đã ... đã ... chết rồi ?
_ Tâm nhi ! Anh đến thăm em đây . Anh lại say rồi ... đã lâu không đến thăm em . Em sẽ không giận anh đúng chứ ?
Nước mắt bắt đầu rơi trên mặt Khải , giọng anh nghẹn ngào : Em nhớ không ? Hôm nay là kỉ niệm 4 năm lễ đính hôn của hai chúng ta . Em thật sự nhẫn tâm mà rời xa anh như vậy .... Đều là do anh không tốt . Nếu em không đến cứu anh ....
Chỉ có tiếng lá trúc lao xao đáp lời anh .
_ Bọn họ đều rất tốt .... chỉ có mỗi anh . Tâm nhi ! Anh thật sự rất nhớ em ... Cả đời này nếu không phải em thì tuyệt đối anh sẽ không yêu thêm ai nữa ...
Lâm Ngọc ngập ngừng : Bọn họ đính hôn rồi .... 4 năm rồi sao ?
Có tiếng lao xao và ánh đèn từ xa .
_ Anh ấy thật sự ở bên kia .
Mọi người đều đến , cũng không mấy ngạc nhiên vì sự có mặt của Lâm Ngọc .
Nguyên thở dài : Anh ấy lại say rồi ... lúc say đều đến đây ....
Thiên Tỉ bước đến : Mau đưa anh ấy về thôi .
Mã ca quay sang Lâm Ngọc : Em cũng cùng về đi ...
_ Vâng ....
( Thêm 1 chap nữa là kết thúc rồi . Nhất định sẽ có vid mới . Cảm ơn 😊 ) .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro